Sau 45' dạo chơi phơi nắng, thầy Xà Phu quyết định quay vào lớp để kiểm tra tiến độ làm việc của đám học sinh, nhưng ôi thôi...
-Kim Ngưu mê ăn vụng
-Song Ngư đọc truyện tranh
-Bảo Bình vẽ bậy
-Xử Nữ chả biết tìm đâu ra cái cưa đang "chăm chỉ" cưa bàn
-Bạch Dương thả hồn trôi theo mây ngoài cửa sổ
-Thiên Bình sơn móng tay
-Cự Giải ngắm Kim Ngưu
-Song Tử lướt facebook
-Ma Kết đọc sách
-Nhân Mã chơi điện tử
Sư Tử ngồi quay dao.
Thế đấy, mỗi người một việc, chẳng ai thèm đứng lên chào thầy, cũng chẳng thèm ngồi chung với nhau. Máu nóng dồn lên não, Thầy Xà Phu gõ cây đại trượng của mình xuống bàn rầm rầm, tăng âm lượng đến max hét:
-Các em xem thường tôi hả? Bím bím, truyện tranh, cưa,lọ sơn, điện thoại, dao đưa hết lên đây cho tôi rồi đến ngồi chung với nhau ngay. Tôi cực kì ghét mấy đứa cứng đầu, người nào không phục thì đi dọn nhà vệ sinh cho tôi. Có nghe rõ không!
-Thầy ơi! Em có ý kiến -Cánh tay trắng trẻo của Bảo Bình vụt lên cao, miệng nở nụ cười nhẹ như không, khẽ hỏi -Thầy lấy quyền gì mà tụi em phải nghe theo ạ?
SỐC!đó là điều mà thầy Xà Phu đáng kính đang cảm thấy hiện giờ. Trong khi thầy vẫn còn đang ú ớ chưa biết trả lời thế nào thì Bạch Dương đã cất tiếng trước. Cô nàng hiện tại đang vắt chéo chân, một tay chống cằm, vẻ mặt bất cần
-Từ giờ trở đi, em cho phép thầy nghỉ dạy lớp này vô thời hạn. Mỗi lần tới tiết thầy có thể đi về.
Sư Tử ngồi gác cả hai chân lên bàn, ngả người ra sau ghế, vẻ mặt bất cần hơn cả Bạch Dương, cười khẩy:
-Em thấy hay là thầy bỏ đi, đừng trách tụi học sinh làm gì? Thầy xin chuyển lớp khác luôn thì càng tốt vì thầy làm gì có tư cách để dạy em chứ.
Ặc! cứ tưởng thằng này tốt lành lắm, ai dè thằng chả còn thâm độc hơn cả hai thím kia. Ma Kết im lặng từ nãy giờ, cậu đang chờ xem người mà bố cậu phái tới sẽ làm được những gì, nhưng con người này thật sự quá khó đoán, đằng sau vẻ bề ngoài ngốc nghếch, vô dụng kia là con người như thế nào cậu thật sự không thể nhìn ra. Bất ngờ thầy Xà Phu nhìn thẳng mặt cậu, miệng mỉm cười, nhưng giọng nói lại không hề chứa một gam cảm xúc nào:
-Ma Kết, em đừng nhìn thầy như vậy nữa, mặt tôi sắp bị em nhìn thủng rồi đấy!
Ngưng một lát, thầy đưa mắt nhìn cả lớp, nói tiếp, âm lượng vẫn đều đều nhưng âm vực đã hoàn toàn khác:
Tất cả học sinh 11E thân mến! Tôi không biết và cũng không muốn biết các em đã gặp và đối đầu với những gì. Tôi chỉ muốn các em nhớ điều này:chúng ta đều giống nhau cả thôi. Ai cũng có mục đích riêng nhưng để hoàn thành nó, trước tiên phải sống sót trước đã. Và nhiệm vụ của tôi là giúp các em sống sót cho đến lúc rời khỏi ngôi trường này..
-Nhảm nhí!! Tại sao chúng ta cứ phải ngu ngốc sinh tồn trong cái thế giới chết tiệt này? Em tôn trọng số phận của mình thưa thầy- Thiên Bình cao giọng
Dứt lời, cô lẳng lặng đừng dậy thu dọn đồ đạc rồi đi khỏi lớp trước sự ngạc nhiên của dàn sao nữ. Ngay sau đó, Sư Tử cũng lập tức đứng lên ra về luôn. Thấy vậy, Xử Nữ thích thú hất lọn tóc của mình ra sau, giả giọng ngây thơ: