Sau giờ học, tụi nó bắt đầu xách mấy cái balo vali đem theo ban sáng đến kí túc xá riêng. Vừa bước ra khỏi cửa lớp thôi, là nguyên đám bị nhìn như sinh vật lạ vậy. Thì một đám học sinh tay cầm cặp, tay cầm vali hay đeo balo đi học, ai mà không nhìn cho được. Tuy vậy mà các sao nhà ta có mấy quan tâm tới, tụi nó quá quen chuyện bị người khác nhìn chằm chằm rồi. Vì vậy, không thèm quan tâm tới ai, vừa đi vừa nói chuyện rôm rả.
- Nè, vậy là tụi mình phải đi bộ tới đó hả? - Nhân Mã vai đeo balo, hỏi bằng giọng chán nản - Mỏi chân lắm!
- Đi có chút mà mỏi chân hả? - Bạch Dương trêu.
- Chút cái đầu cậu! Hơn hai cây số đấy! - Cô nàng lập tức phản bác lại. - Giỏi thì cậu cõng tớ đi!
- Ban sáng Thiên Yết chạy xe mà ha! - Kim Ngưu ngốn đống bánh vào miệng, vừa nhai vừa nói
- Ờ, nhưng có một chiếc chở sao đủ nhiêu đây?
- Tao với Bảo Bình chiếc nữa nè! - Thiên Bình rời mắt khỏi điện thoại, vừa cười vừa nói - Mỗi chiếc sáu người, chắc đủ mà ha.
- Thấy nó chật chội sao sao á - Song Tử phồng má - Ngạt thở!
Đúng lúc đó, tiếng chuông điện thoại của ai đó vang lên. Là của Sư Tử. Cô áp điện thoại vào tai, mặt trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Gật gật đầu rồi trả lời gì đó với người ở đầu dây bên kia, Sư Tử mới bỏ lại điện thoại vào túi váy. Nhìn cả đám đang nhìn mình chằm chằm, Sư Nhi chỉ cười nhẹ rồi nói.
- Các cậu về trước đi! Tớ có việc phải đi gấp!
Chưa kịp phản ứng gì, thì từ bên trong nhà để xe, một chiếc ô tô màu đen chạy ra. Là loại Roll-Royce Ghost mà. Trong lúc cả bọn nhìn nhau thắc mắc tại sao lại có một chiếc xe sang trọng đắt tiền thế này trong trường, thì Sư Tử - đang đứng cạnh Kim Ngưu - chạy tới, mở cửa xe sau và bước vào trong. Chiếc xe lập tức chạy đi mất.
Trước khi chiếc xe chạy đi, Xử Nữ có nhìn thoáng qua người tài xế. Cô chợt reo lên.
- Đó là thầy Xà Phu mà!
- Hả?!! Không thể nào!!!
Chắc chắn không nhầm, người tài xế trong xe chính là Xà Phu, chủ nhiệm trẻ tuổi của tụi nó. Nhưng phong thái khác hẳn, không phải dịu dàng dễ gần như lúc trên lớp, mà đầy lạnh lùng đến run người. Vẻ lạnh lùng mà người ta thường thấy ở những người quản gia thân cận
- Thôi nào các cậu! Tụi mình về kí túc trước vậy!
Ma Kết từ phía sau nói với tụi nó bằng giọng điềm tĩnh. Lời nói lập tức khiến mười đứa còn lại sực tỉnh. Trong lúc đứng đợi Yết ca với Thiên Bình vào lấy xe, tụi nó nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.
oOo
- Trông cô chủ vui nhỉ?
- A-Anh nói bậy gì đấy? Vớ vẩn!
Tay gác trên bệ cửa kính, Sư Tử nhìn ra ngoài, ánh mắt lơ đễnh thì Xà Phu ngồi ghế trước lên tiếng hỏi. Câu hỏi ngắn gọn đơn giản lại khiến cô giật nảy một cái. Nhìn từ kính chiếu hậu phản ứng của cô chủ, anh phì cười.
- Anh cười gì đó, Phu Ca?
- Không có gì. Nhưng rõ ràng anh thấy em vui vậy mà!
- Anh nói nữa đi rồi biết! - Sư Tử thở dài một cái - Chỉ là, trông họ có vẻ không phải người xấu.
- Thì em đã tin tưởng, nên họ mới là học sinh lớp S.
Lần này không có tiếng đáp lại. Vì lúc này, Sư Tử đã thả hồn theo cảnh vật ngoài kia rồi. Nhìn mấy ngôi nhà thành thị cứ chạy ngược về sau, Sư Tử không hiểu sao lại mỉm cười. Nhưng rồi nụ cười lại tắt hẳn khi một loạt hình ảnh gì đó hiện lên trong đầu cô một cách mờ ảo. Một vụ tai nạn? Không biết, nhưng nó làm Sư Tử đau đầu.
- Không có chuyện đó, em chưa từng tin họ! Kết bạn cũng không, em chỉ có duy một người bạn là anh ấy!
- Em đang lợi dụng chúng sao?
Đó là câu nói mà Xà Phu khá cân nhắc khi thốt ra. Nhưng đáp lại, Sư Tử lại nhếch môi cười.
- Anh nghĩ sao mà chẳng được! Cơ bản lớp S được lập ra là để giết thời gian mà thôi!
Vừa nói, Sư Tử lại đưa ôm lấy đầu, mắt cứ mở rồi lại nhắm.
Xà Phu nhìn lên kính chiếu hậu, trong lòng hơi lo lắng cho biểu hiện của cô chủ. Dạo gần đây, nói đúng hơn là chỉ mới mấy ngày từ khi đi học, Sư Tử rất hay bị đau đầu, mời bác sĩ đến khám thì không rõ nguyên do.
Anh lại nghĩ, liệu điều này có phải tốt cho Sư Tử? Cô chủ nhỏ của anh luôn sống trong một môi trường lạnh lẽo mà người ta đến với nhau vì tiền bạc và vật chất, vì của cải và quyền lực.
oOo
Hai chiếc xe của lớp S dừng lại trước một căn biệt thự cỡ trung có sân vườn. Cánh cổng to, bên trong là một khu vườn rộng lớn ngập màu xanh của cây cỏ, chính diện là một căn biệt thự cỡ trung. Trong lúc tụi nó căng mắt lên nhìn, thì Xử Nữ đã dùng sổ tay điện tử của mình để mở cửa căn biệt thự, cũng là kí túc xá của tụi nó. Không phải căng mắt vì đẹp hay ngạc nhiên đâu, nhà tụi nó còn cao to hơn nhiều kìa, mà là làm sao trong Học viện lại có một căn biệt thự thế này.
Sau khi hai anh chàng Thiên Yết và Thiên Bình bước ra từ nhà xe của biệt thự, mới nhìn thấy cả đám vẫn đứng chực trước cửa thay vì vào trong. Đầu đứa nào đứa nấy ngẩng cao, mắt mở căng ra dòm ngoại thất căn nhà.
Từ cổng chính vào biệt thự là một con đường nhỏ lát đá, hai bên trồng hai hàng cây to vừa phải. Trước cửa nhà có hai cây cột to, cả căn biệt thự mang tông màu trắng thuần khiết. Nếu Song Ngư không dùng vân tay mở cửa thì chắc tụi nó đứng ngoài này với đống đồ luôn quá!
Vừa bước vào trong, Cự Giải không kiềm được đã thốt lên. Nội thất thật sự đẹp, rất đẹp luôn. Không sang trọng mấy, nhưng rất vừa mắt. Không chật hẹp, nhưng cũng không quá rộng. Từ cửa chính bước vào là phòng khách, nơi đặt một bộ ghế sofa màu xanh ngọc bích to này, còn có tivi màn hình phẳng nữa. Đi sâu vào trong nhà là phòng bếp và phòng ăn đầy đủ vật dụng, với mấy cái cửa phụ dẫn ra sân. Quá tiện nghi luôn. Còn có cầu thang dẫn lên tầng nữa kìa!
Tụi nó đa số đều là cậu ấm cô chiêu, trừ Xử Nữ thuộc diện nhận học bổng. Nhà cô không phải thiếu thốn nghèo khó gì, chỉ là Xử Nhi có vài xích mích với gia đình mà thôi. Hiện tại thì cô đang ở riêng, đương nhiên là trước khi vào học viện và cũng đang đi làm thêm để trang trải sinh hoạt. Vì tự lập sớm, nên có thể nói Xử Nữ là người chững chạc nhất trong cả bọn, đương nhiên là trừ anh chàng cầu toàn Ma Kết ra rồi. Mà, chuyện của Xử Nữ là chuyện của sau này.
Vừa mở cửa, Nhân Mã lập tức phóng vèo lên chỗ ghế sofa, ngồi một cách an nhàn thoải mái. Cũng đúng thôi, một xe sáu đứa với một xe năm đứa, Nhân Mã lại ngồi xe sáu, chen chúc chật chội muốn chết luôn.
- Không ý tứ gì hết!
- Câm ngay, Bạch Dương! Chọc điên nhau à!!
Đáp lại lời cảnh cáo của Mã Mã, Dương chỉ lè lưỡi trêu chọc. Thế là "bùm", cãi nhau ngon ơ luôn.
- Ồn ào quá!
Ma Kết đi lại cốc đầu Dương một cái đau điếng. Cậu chàng ngoài ôm đầu ra, thì chẳng hé môi phản bác một lời. Có cho vàng cũng không dám.
- Vậy giờ phân chia phòng nha!
Xử Nữ vừa nói vừa nhìn vào sơ đồ căn nhà trong sổ tay điện tử. Tụi nó nhìn nhau rồi gật đầu cái rụp.
- Ngôi nhà này chỉ có một trệt, một lầu với cái sân thượng thôi. Có tổng cộng là sáu phòng ngủ. Vậy thì chia đôi ra, ba phòng nam và ba phòng nữ, mỗi phòng hai đứa.
Xử Nữ ngẩng đầu nhìn các bạn. Tất cả đều đồng ý với cách sắp xếp. Sau đó, Ma Kết đứng cạnh Xử Nhi, nhìn đám con trai tiếp lời.
- Thiên Yết với Song Ngư ở phòng một, phòng hai của Thiên Bình với Bảo Bình, còn tao với Bạch Dương phòng ba. Được chứ?
Thằng nào dám cãi mới lạ. Chỉ có Bạch Dương hơi miễn cưỡng, tính cậu chàng vốn tinh nghịch quậy phá, lại ở chung phòng với lớp trưởng nổi tiếng nghiêm khắc. Mà dễ gì mấy thằng kia chịu đổi phòng. Đúng là lũ bỏ bạn!
- Còn về nữ! - Xử Nữ lên tiếng - Phòng bốn của Nhân Mã với Song Tử nha, tớ với Giải Nhi phòng năm, còn Ngưu Ngưu với Sư Tử phòng sáu. Có ai phản đối không nà?
Đương nhiên là không. Cơ mà Xử Nữ tâm lí ghê nha, đúng lúc Kim Ngưu muốn kết thân với Sư Tử thì cô cho cả cô nàng cùng phòng. Kim Ngưu chỉ muốn chạy lại ôm Xử Nhi một cái.
Sau đó, tụi nó xách đồ về phòng.
Bước lên cầu thang, nhìn sang phải là phòng một với phòng sáu, đối diện, trái là phòng hai, phòng ba đối diện phòng năm, phòng bốn.
Cả sáu căn phòng đều có diện tích như nhau, chỉ có cách bày trí hơi khác chút. Trong phòng có một bộ sofa cỡ nhỏ, tivi màn hình phẳng, một cái máy để bàn, bàn học và hai chiếc giường. Đương nhiên mỗi phòng đều có những thứ cơ bản như phòng tắm, nhà vệ sinh, tủ đồ... Nhưng chỉ có phòng của tụi con gái là có thêm ban công ngó ra sân thôi. Đây có gọi là bất công không ha..
Sau khi tắm rửa thay đồ sạch sẽ, tụi nó chạy xuống phòng khách, bắt đầu phân chia lịch nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa. Con gái sẽ nấu ăn và phụ trách việc đi chợ, còn con trai dọn dẹp và lau chùi, mà trong đó bao gồm cả rửa chén. Nghe vậy, Thiên Bình la oái oái, nào là sao con người xinh đẹp như cậu lại phải dọn nhà (_._) và kết quả là bị Ma Kết cho một đấm.
Lịch phân chia luôn theo từng ngày, mỗi ngày là một phòng nữ và một phòng nam, bắt đầu từ phòng một với phòng sáu (lí do đối diện). Nhưng vì áp dụng từ ngày mai lận, nên tụi nó oẳn tù tì chọn người nấu và người dọn dẹp. Cuối cùng, Cự Giải với Xử Nữ phải vào bếp, và dọn dẹp thuộc về Thiên Bình với Bảo Bình. Mặt anh chàng minh tinh nhăn như khỉ ăn ớt. Cơ mà may lắm nha~ trong tủ lạnh còn quá trời nguyên liệu luôn, đỡ một tuần đi chợ à.
Nói là làm, bắt tay vào làm ngay. Xử Nữ với Cự Giải chui vào bếp trổ tài nữ công gia chánh, còn minh tinh Thiên Bình với Bảo Bình cũng bắt tay dọn dẹp nhà cửa. Nhìn cái mặt an nhàn coi tivi của Bạch Dương mà Thiên Bình chỉ muốn đập nó một phát.
Dù đã nấu cơm xong, nhưng tụi nó chưa định ăn.
Hơn nửa tiếng sau, Sư Tử đi từ cửa vào thì nhìn thấy nguyên đám đang nhìn mình bằng đôi mắt ngấn nước (trừ vài ba người). Kiểu này là đợi cô về đến đói bụng nè. Sau đó, Kim Ngưu kéo Sư Tử lên phòng.
Tối hôm đó, tụi nó vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả, ồn ào nhất là Mã mã với Dương đang cãi lộn và không có ý định dừng lại. Cả Ma Kết với Xử Nữ, thay vì ngăn lại thì lại vừa ăn vừa ngồi xem kịch. Trong khi nguyên bàn cười nghiêng ngã, đùa giỡn đủ thứ, thì Sư Tử với Song Ngư là người duy nhất im lặng. Song Ngư thuộc dạng lạnh tanh luôn rồi, nên không nói gì cũng chẳng lạ mấy. Còn Sư Tử, là cô đang suy nghĩ một vài chuyện.
oOo
Một giờ trước.
Sư Tử trở về sau cuộc họp bàn về mấy chuyện rắc rối trong tập đoàn. Đầu cô còn rối bù vì mấy cái kế hoạch làm ăn thì ba cô lại gọi điện bảo có chuyện cần nói. Thế là Xà Phu phải chở Sư Tử về nhà chính của Gia tộc Leo.
- Không hiểu ba gọi con về gấp là có chuyện gì? - Giọng Sư Tử đầy lạnh nhạt
- Chỉ là vài chuyện của Tập đoàn thôi, Sư Nhi à.
Ông Kỷ Sơn chống hai tay lên bàn, nhìn đứa con gái với ánh mắt dịu dàng. So với một Chủ tịch được người người kính trọng, ông Kỷ Sơn thật sự còn quá trẻ. Mái tóc đen, khuôn mặt nghiêm nghị uy quyền và đôi mắt đồng màu với tóc, cùng bộ vest đen lịch thiếp, ông Kỷ Sơn chỉ mới ba mươi mấy gần bốn mươi mà thôi. Nhìn từ ngoài vào, ai mà biết người đàn ông này lại nắm giữ 2/3 nền kinh tế châu Âu.
- Ba cứ nói! Con nghe đây!
Người đàn ông mà Sư Tử gọi là ba, cô thật sự hiểu tình cảm ông dành cho đứa con gái như cô là nhiều đến thế nào. Tuy vậy, khi cô hỏi về mẹ mình, ông chỉ im lặng, và sau đó nói rằng bà đã chết khi cô lọt lòng. Nhưng không hiểu sao, Sư Tử tuy không biết gì, hay không nhớ gì cũng được, lại cảm thấy ông đang giấu mình. Điều đó vô tình khiến Sư Nhi lạnh nhạt với ông, tạo nên khoảng cách giữa hai ba con.
Mà có lẽ, lí do đúng cả là vì cậu.
- Ba muốn con tạm thời rút khỏi Tập đoàn.
- Sao? - Sư Nhi kinh ngạc, nhưng vẫn giữ bình tĩnh - Là con làm không tốt?
- Con nhầm rồi, Sư Nhi. Ba không bảo con rời khỏi Tập đoàn hoàn toàn, chỉ là không tham gia vào kinh doanh một thời gian.
- Con có thể biết lí do cụ thể không ạ?
- Không phải con đã nhập học vào UTX sao? Còn lập lớp S nữa?
- Vâng, thực thì đó cũng là chuyện con đang muốn nói với ba đấy. Nhưng xin ba cứ tiếp tục!
- Ba chỉ muốn, con hoàn toàn là một nữ sinh, chứ không phải một chính trị gia.
Sư Tử mở đôi mắt nhắm hờ nãy giờ, nhìn ba mình một lần rồi quay người bước ra khỏi cửa. Trước khi chuẩn bị ra khỏi phòng ba, cô mới lên tiếng, vẫn không quay đầu lại.
- Nếu ba muốn! - Dừng lại một lúc, cô tiếp - Nhưng lớp S là thuộc quyền quản lí của con, con không muốn bất kì ai động vào!.. Kể cả ba!
oOo
- Không ăn?
Sư Tử giật mình sực tỉnh trước câu hỏi của Song Ngư. Cô chợt nhận ra, những người khác cũng đang nhìn mình. Sư Nhi chỉ cười xoà rồi bỏ thức ăn vào miệng, trong đầu vẫn không ngừng suy nghĩ. Cô có lẽ nên tạm gác sự khó chịu này sang một bên.