Hi hi! Bữa nay hộp Thông báo khủng luôn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ nhé ^^
__________________________________________
Nhân Mã ngồi trên giường, hồi hộp mở chiếc va ly ra xem. Từng nhịp tim của cô vang lên mãnh liệt đến nỗi Nhân Mã có thể nghe thấy nó thật rõ. Cô chạm tay vào chiếc dây kéo rồi kéo thật chậm.
Roẹtttttt...
- Oh... Đ... đẹp quá!
Nhân Mã đưa tay lên che miệng, cô nở nụ cười hạnh phúc. Món quà của Song Tử thật sự làm cô rất bất ngờ. Đó là một chiếc áo cưới tuyệt đẹp, được đính những viên đá quý lấp lánh. Nhân Mã mỉm cười, đem vào phòng tắm. Cô muốn thử nó, ngay lúc này.
Nhân Mã từng bước một chậm rãi bước đến trước tấm gương lớn. Hình ảnh phản chiếu trong gương là một cô gái vô cùng xinh đẹp, lộng lẫy trong bộ áo cưới màu trắng tinh khiết. Áo với thiết kế cúp ngực quyến rũ, được đính những viên đá thạch anh quý giá, lấp lánh dưới ánh đèn. Phần váy kiểu đuôi cá sang trọng, quý phái, tạo cho Nhân Mã một nét đẹp ma mị rất khó cưỡng. Phần áo hơi chật một chút nhưng không phải là vấn đề lớn. Đôi môi đỏ mọng và mái tóc đỏ của cô thật sự trở nên nổi bật, nhưng cô không thích. Lần đầu tiên Nhân Mã không thích mái tóc đỏ của mình, có lẽ cô nên thay đổi chút. Hơi nhíu mày như suy nghĩ điều gì đó, Nhân Mã chợt mỉm cười. Cô lấy điện thoại tự chụp mình trong gương rồi gửi qua cho Song Tử.
(Em mặc đẹp lắm!) – Phải chừng 5 phút sau Song Tử mới rep lại.
(I love you!)
(Me too!)
(Thôi hôm nay cũng mệt rồi, anh ngủ ngon nhé.)
(Em cũng vậy, yêu em.)
Song Tử nhắn xong thì off luôn. Nhân Mã hơi nhíu mày rồi mím môi lại. Dạo gần đây, Song Tử hơi kỳ lạ. Cậu dường như thở dài suốt ngày, đôi lúc lại thẫn thờ rồi nhìn về một hướng vô định. Nhân Mã không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng cô vẫn hiểu chứ... Song Tử là đang nhớ Cự Giải. Nhân Mã chợt thấy hơi nhói trong tim, cô bóp thật chặt chiếc điện thoại Iphone 6 mới tinh. Dời tầm mắt của mình khỏi tin nhắn lên tấm gương trước mặt, nhìn vào hình ảnh phản chiếu trong đó, Nhân Mã hít một hơi thật sâu. Song Tử cũng đã cầu hôn rồi, áo cưới cô cũng đã thử rồi. Không có gì phải lo lắng cả.
Vài ngày sau...
Sân bay Tân Sơn Nhất...
Một chàng trai trẻ bước ra cổng sân bay sau một chuyến bay dài, tay kéo một chiếc va ly lớn. Anh đưa tay lên che ánh nắng mặt trời. Khí hậu ở đây luôn nóng bức, không như luôn mát dịu ở Seoul. Kim Ngưu nhanh chóng bắt một chiếc Taxi rồi đến một khách sạn sang trọng, làm thủ tục thuê phòng. Nhận được chìa khóa từ tay lễ tân, Kim Ngưu lập tức lên phòng nghỉ ngơi. Anh thật sự đã mệt mỏi sau một chuyến bay dài và khí hậu thay đổi đột ngột giữa hai thành phố. Kim Ngưu đặt va ly lên giường, mở ra rồi lấy laptop để ra ngoài. Anh chọn một chiếc áo ba lỗ trắng và quần soọt đen rồi đi tắm. 20 phút sau, Kim Ngưu bước ra ngoài và ngay lập tức đổ ập xuống gường, tiện chân đá chiếc va ly đáng thương xuống nền mặc kệ quần áo bị rơi ra. Vắt một tay lên trán, Kim Ngưu dần chìm vào trong giấc ngủ mệt mỏi.
Lúc Kim Ngưu dậy thì trời đã tối, anh vỗ vỗ trán vài cái rồi đứng dậy, bắt đầu dọn dẹp lại căn phòng. Căn phòng đã trở về vẻ sang trọng như lúc đầu, Kim Ngưu lúc này ới cảm thấy hơi đói, anh gọi một phần mỳ Ý và một chai rượu vang đem lên rồi ngồi lên giường, hai tay linh hoạt khởi động laptop.
"Nhẫn sao?"
Kim Ngưu nhíu mày, anh zoom lớn bước ảnh chụp Nhân Mã lên ở vị trí tay trái. Trên ngón áp út của cô ấy có một chiếc nhẫn bạc đính một viên Ruby đỏ khá lớn. Nhân Mã không bao giờ đeo nhẫn ở ngón áp út trái cả. Chiếc nhẫn này, không lẽ là của Song Tử tặng?
"Nhân Mã, em có thật sự hạnh phúc không?"
Cốc... cốc...
- Đợi một chút! – Kim Ngưu lấy áo choàng khoác vào người rồi mở cửa.
- Thưa quý khách, mỳ Ý và rượu vang của quý khách đây ạ. – Nữ nhân viên nhẹ nhàng nói.
- Cảm ơn cô! – Kim Ngưu cầm lấy chiếc khay.
- Khi quý khách dùng xong, quý khách hãy gọi cho chúng tôi.
- Được, cảm ơn cô!
Đợi cô nhân viên quay gót đi, Kim Ngưu mới nhẹ nhàng đóng cửa lại. Anh để chiếc khay lên bàn, cởi chiếc áo choàng ra rồi bắt đầu bữa tối nhẹ. Ăn xong đĩa mỳ, Kim Ngưu khui chai rượu, rót vào chiếc ly cao. Anh cầm lấy ly rượu vang đỏ bước tới cửa sổ và nhìn ngắm thành phố về đêm. Khẽ nhấp một chút rượu, Kim Ngưu hờ hững lướt mắt trên từng đốm sáng lập lòe như những đom đóm. Sài Gòn vẫn thế, vẫn không có gì thay đổi. Cự Giải đã đến Mỹ được một năm, Kim Ngưu không biết là cô bé đến đó để học hay để tìm quên, hay là cả hai? Càng muốn quên sẽ càng nhớ. Anh cũng như Cự Giải thôi, càng muốn quên Nhân Mã, anh lại càng nhớ và yêu cô sâu đậm hơn. Cùng là đàn ông với nhau, anh biết, trái tim của Song Tử ngay từ đầu đã hướng về Cự Giải. Vì một lý do nào đó mà Song Tử lại nghĩ rằng cậu ấy yêu Nhân Mã. Nhấp thêm một ngụm rượu nhỏ, Kim Ngưu bỗng nhớ ra một chuyện, anh thò tay vào túi quần tìm điện thoại rồi gọi cho một người "quen". Giai điệu nhạc chờ sến súa vang lên làm Kim Ngưu muốn sặc rượu. Xà Phu đổi style từ lúc nào vậy?
(Alo?)
- Tôi, Kim Ngưu!
(Ôi trời, tôi đang phát điên vì không gọi cho anh được đây, thì ra đổi số!) – Xà Phu hét lên.
- Anh mà cũng có lúc không gọi được cho tôi? – Kim Ngưu cười mỉa mai.
(Tôi có rảnh đâu! Mà anh mau chuyển thêm cho tôi 1 triệu đô đi!)
- Sao? – Kim Ngưu nhíu mày – Anh xài hết rồi?
(Không hết sao được? Thiếu nữa là khác! Anh có biết con bé đó nó bị điên không hả? Đi hết nước này đến nước khác, hại tôi chạy theo mệt chết đi được.) – Xà Phu nói với giọng điệu rất tức giận.
- Được rồi! – Kim Ngưu thở dài – Mọi chuyện ổn chứ?
(Có ai làm gì nó đâu mà không ổn, lại có một vệ sĩ đi kè kè.)
- Vậy thì tốt! Mà anh lạ nhỉ? Nếu xài hết tiền rồi, lại không có chuyện gì xảy ra với Cự Giải thì sao anh còn đi theo con bé, không lẽ yêu cô bé rồi à? – Kim Ngưu chế nhạo nói.
(Ha ha...) – Xà Phu bỗng đổi giọng cười sảng khoái – (Đúng là tôi đã yêu rồi, nhưng mà không phải nàng tiểu công chúa Lâm gia. Anh biết Min chứ?)
- Min? – Kim Ngưu nhíu mày – Ý anh là Min vệ sĩ ở Lâm gia sao?
(Cô ấy rất nóng bỏng!!!)
- Mai tôi sẽ chuyển tiền vào tài khoản của anh!
Pip... pip...
Kim Ngưu lắc đầu, nhét điện thoại vào túi rồi tiếp tục thưởng thức rượu. Xà Phu thật là một tên hám gái, yêu ai không yêu lại đi yêu Min-cô vệ sĩ lạnh lùng. Từ lúc Cự Giải đi Mỹ, anh hoàn toàn không có chút thông tin gì về cô bé. Hôm nay mới chợt nhớ ra Xà Phu nên gọi hỏi thăm tình hình. Mọi chuyện vẫn ổn.
"Nhân Mã, Song Tử không yêu em đâu! Cả em và cậu ta đã sai lầm rồi."
...
Cambridge... Massachusetts... Hoa Kỳ...
Trên đường phố, giữa những dòng người đông đúc, đi lại tấp nập trên mọi nẻo đường. Một cô gái với nét đẹp đặc trưng của người Đông Nam Á, thoải mái sải bước trên đường. Cô không trang điểm gì cả, chỉ đánh một chút son ở lòng môi cho tươi tắn. Chiếc áo ba lỗ crop-top màu trắng tinh được giấu trong chiếc áo khoác jeans xanh không cài cúc, khoe ra vòng eo thon gọn. Quần soóc jeans rách tôn lên đôi chân thon dài của cô. Giày thể thao trắng năng động, nổi bật với dây giày màu đỏ được thắt nơ khéo léo. Chiếc ba lô nhỏ màu đen với dây đeo dài trẻ trung. Mái tóc nâu đỏ bóng mượt dài ngang ngực, phần đuôi tóc được uốn tròn vào trong tạo nét đáng yêu cho cô gái. Chiếc mũ lưỡi trai nâu càng làm cho cô bé thêm dễ thương trong mắt mọi người. Cô gái đó... chính là Cự Giải.
Một năm trôi qua, Cự Giải cũng đã thay đổi ít nhiều. Đáng kể nhất có lẽ là mái tóc. Từ mái tóc nâu dài thương hiệu, cô nhóc đã cắt ngắn đi để tạo sự năng động và trẻ trung hơn cho mình. Giờ đây, khi nhìn vào Cự Giải, ai cũng nhìn thấy đây là một cô gái xinh xắn, năng động và yêu đời. Cự Giải đã trở nên hòa đồng hơn rất nhiều, cười cũng nhiều hơn. Cứ mỗi lần đi đến một nơi nào đó, Cự Giải sẽ lại tìm được một vài người bạn. Ai cũng thấy rằng, Cự Giải là một cô gái vui vẻ.
Nhưng thật sự chỉ có một người hiểu...
Tách... tách...
Min mặc quần bó đen, áo ba lỗ trắng và áo khoác da đen, giày thể thao màu trắng, mái tóc luôn được buộc cao hoặc búi gọn lại. Cầm trên tay chiếc điện thoại Iphone 6, cô cẩn thận chụp ảnh cho cô chủ nhỏ. Mặc dù chỉ là ảnh gửi về cho ông bà chủ ở Việt Nam nhưng theo yêu cầu của cô chủ nhỏ là ảnh LUÔN PHẢI ĐẸP. Min vốn đam mê nhiếp ảnh, vừa hay lại có một "người mẫu" xinh xắn miễn phí.
- Min, em đói quá! – Cự Giải chạy lại bên cạnh Min.
- Cô chủ đói là phải rồi, sáng nay cô không chịu ăn mà!
- Thôi mà Min, em vừa mới làm kiểm tra xong bữa qua. Min đừng có càm ràm em nữa mà. Đi ăn đi, KFC!
- Được rồi được rồi!
Cả hai đến một nhà hàng gần đó rồi gọi hai phần KFC. Min chỉ ăn hai miếng còn bao nhiêu Cự Giải ăn hết. Min lắc đầu, ăn cho cố đi rồi lúc mập lên lại la ỏm tỏi cho xem. Min nhìn Cự Giải rồi thoáng buồn. Cự Giải cứ như vậy đấy, lúc nào cũng cố gắng tỏ ra cứng rắn, tỏ ra mình vui vẻ để không làm người khác phải bận lòng lo lắng. Nhưng Cự Giải thực chất lại rất yếu đuối. Min đã từng nhiều lần nhìn thấy Cự Giải ngồi khóc một mình. Trong thâm tâm của cô bé, Cự Giải luôn muốn có một người quan tâm đến mình. Và người đó... sẽ chỉ mãi mãi là một người.
- Ngon quá! Lát gọi thêm 2 phần đem về nha Min!
- Vâng, tôi biết rồi!
- Lát về chị đặt vé luôn đi, mai mình sang Ý chơi, đi sớm nha Min.
- Vâng!
"Cô chủ... mạnh mẽ lên!"
...
- Có lộn không vậy? Lại đi nữa??
Xà Phu ngồi ở bàn gần đó. Hắn thật sự muốn tìm một sợi dây rồi trói con nhóc Cự Giải lại ở Mỹ luôn. Nghĩ sao mà một tháng đi 2, 3 chỗ là ít. Đi theo con nhóc này làm hắn mệt phát điên. Đáng lý là hắn đã trốn từ lâu rồi nếu không có người đẹp Min.
"Làm thế nào để cưa nàng nhỉ?"
...
Biệt thự Phong...
Oa... Oa... Oa...
- Thiên Bình, con khóc kìa anh! – Xử Nữ than thở – Ồn thế này thì sao em học bài được?
- Rồi rồi! – Thiên Bình bỏ dở công việc đang làm, đi đến chiếc nôi bế đứa bé lên – Con nín đi cho mẹ con học bài nha! Ngoan nha ngoan nha!
- Haizzzz...
Con của Thiên Bình và Xử Nữ cũng đã được 7 tháng tuổi, Xử Nữ quyết định tiếp tục việc học của mình. Chăm em bé rất cực, hai vợ chồng lại cực kỳ bận rộn nhưng Xử Nữ lại nhất quyết không đồng ý thuê bảo mẫu. Công việc, học hành gì đem về nhà hết, vừa làm vừa trông con. Thằng bé cũng rất ngoan, ăn sữa xong rồi ngủ. Hôm nay không biết sao mà cứ khóc mãi không biết.
- Khóc hoài vậy con? Nín đi!
- Anh, có khi nào nó tè rồi không?
- Ừ nhỉ? Chắc thế rồi chứ gì nữa.
Thiên Bình để thằng bé nằm xuống ghế sofa trong lúc Xử Nữ đi lấy tã mới. Xử Nữ đưa cho Thiên Bình, còn cô chỉ ngồi nhìn người chồng tuyệt vời của cô. Thiên Bình mặc tã cho con còn đẹp hơn cả Xử Nữ.
- Nín rồi nè! Con chắc đói rồi phải không? Ba kêu mẹ cho con ăn sữa nha!
- Ăn xong rồi ngủ nha con!
Xử Nữ bế thằng bé vào phòng cho nó bú sữa. Một năm qua, cô thật sự rất hạnh phúc. Thiên Bình rất yêu thương cô, chăm sóc cho cô rất chu đáo. Việc nhà thì Xử Nữ cũng không phải làm gì nhiều, chỉ rửa chén, giặt quần áo mà giặt quần áo thì đã có máy giặt, cô chỉ việc... ấn nút. Còn lại Thiên Bình đều làm hết. Ngay cả việc chăm sóc con thì Thiên Bình cũng chăm nhiều hơn để Xử Nữ có thời gian học bài để chuẩn bị năm nay thi Tốt nghiệp. Gia đình trọn ven, sự nghiệp vững chắc. Xử Nữ không còn mong gì hơn nữa. Điều làm cô lo lắng nhất bây giờ chính là Cự Giải. Mặc dù Ma Kết vẫn thường xuyên gửi ảnh của Cự Giải sang cho cô, nhưng Xử Nữ vẫn rất lo lắng. Cô lo rằng Cự Giải sẽ buồn quá mà sinh bệnh. Khó khăn lắm con bé mới thoát khỏi bệnh trầm cảm.
"Chị lo cho em lắm!"
...
Sư Tử đã chuyển ra sống riêng để không làm phiền Bảo Bình và Thiên Yết. Sư Tử đã mua lại căn hộ của Cự Giải. Nói chung thì hai chị em vẫn ở gần, gặp nhau suốt ngày. Sư Tử đã thi đậu vào trường Đại học Y Dược với số điểm khá cao. Từ ngày yêu Ma Kết, Sư Tử sắp biến thành con mọt sách luôn rồi. Ma Kết thì đã đậu vào trường Đại học Kinh Tế cùng Song Ngư, hai người cùng đứng nhất khối A, được rất nhiều người ngưỡng mộ. Song Tử cũng học ở Đại học Kinh Tế với thành tích khá nổi bật. Bạch Dương đang học lớp 11 tại học viện Moon, cô bé hiện nay đang là ca sĩ hot thứ ba hiện tại, thứ nhất vẫn là Nhân Mã và thứ hai là Song Tử với chuyện tình đẹp như mơ của hai người. Bảo Bình đã xin nghỉ việc ở Moon để trở lại giúp cho tập đoàn chung của hai gia đình nội ngoại. Và người ức chế nhất chính là Thiên Yết.
Trong khi em gái và bạn bè của mình đi học Đại học thì cô phải kết hôn ở tuổi 18. Cứ tưởng cưới xong thì học vẫn học thôi. Thiên Yết vốn vẫn muốn theo đuổi nghệ thuật. Đùng một cái, Thiên Yết có thai. Đây là đứa cháu bảo bối của hai gia đình. Thiên Yết đành ngậm bồ hòn làm ngọt, tạm gác lại chuyện theo đuổi ước mơ.
Trung tâm thương mại Moon...
Sư Tử và Thiên Yết hẹn cùng đi mua sắm. Thiên Yết mua mấy thứ liên quan đến em bé. Thật ra cô không biết nên mua gì cả, nhưng nhờ sự hỗ trợ của hai mẹ và Xử Nữ nên trong tay Thiên Yết đã có một danh sách dài vô tận. Thiên Yết và Sư Tử đã đi mấy vòng rồi. Sư Tử nhìn đống đồ trên xe đẩy mà choáng.
- Chị hai! Có cần nhiều dữ vậy không?
- Cái này mới có một nửa danh sách thôi! – Thiên Yết nhìn lên kệ – Sữa bà bầu nữa! Em nghĩ nên mua hương dâu hay hương socola?
- Uống socola cho cháu em đen thui hả? Lấy hương dâu đi! – Sư Tử với lấy hộp sữa trên kệ gần đó.
- Ừ! – Thiên Yết cầm bút đánh dấu tích vào dòng chữ "Sữa bà bầu".
- Lại chỗ kia uống nước nha chị! Em khát quá!
- Ok!
Hai chị em đến quầy giải khát gần đó rồi gọi hai ly cam ép. Sư Tử nhấp một ngụm nước cam, mặt hơi buồn buồn nhìn Thiên Yết.
- Chị, em nhớ Cự Giải quá!
- Haizzz... – Thiên Yết thở dài – Chị cũng rất nhớ Cự Giải! Cậu ấy cũng thật là... Cứ như bốc hơi ấy!
- Thỉnh thoảng Ma Kết cũng có cho em xem hình. Cự Giải đi du lịch quanh năm luôn.
- Cậu ấy sướng thiệt! Tự do tự tại! – Thiên Yết mỉm cười – Không biết khi nào cậu ấy mới về nhỉ?
- Chắc học xong! – Sư Tử nhún vai.
Thiên Yết và Sư Tử ngồi tám chuyện, chủ yếu là tám về Cự Giải. Hai chị em đang nói chuyện vui vẻ thì một bàn tay vỗ vào vai Sư Tử làm cô nhóc giật nảy mình.
- AAAA...
- Chào em dâu! Chào em, Thiên Yết!
- Chị... Nhân Mã?
Thiên Yết và Sư Tử giật mình nhìn Nhân Mã. Cô vẫn xinh đẹp và quyến rũ như thế. Tuy nhiên, hôm nay trông Nhân Mã có một nét đẹp thật khác, hiền dịu hơn hẳn với mái tóc dài đen óng ả. Nhân Mã mỉm cười tươi tắn, gọi một ly cà phê sữa rồi kéo ghế ngồi cùng chị em Thiên Yết. Nhân Mã gợi chuyện.
- Hai đứa đi mua nhiều đồ vậy à? – Cô chỉ tay vào xe đẩy.
- Dạ! Chị em đang có thai nên mua đồ tẩm bổ! – Sư Tử cười nhẹ.
- Wow, Thiên Yết có em bé rồi đấy! Trai hay gái thế em?
- Chưa biết nữa chị! Chị mới nối tóc ạ, đẹp quá!
- Ừm hi! Lâu lâu đổi gió xíu.
Ba người nói chuyện cũng rất hợp. Sư Tử trước đây cũng không thích Nhân Mã lắm. Nhưng hôm nay Nhân Mã nối tóc dài, nhuộm đen lại rồi ăn mặc kín đáo nên Sư Tử cảm thấy có thiện cảm hơn. Vả lại, Nhân Mã còn là chị của Ma Kết. Thiên Yết thì trước đây không thích cũng không ghét Nhân Mã, nói chuyện với cô thì cũng thấy khá hợp. Về khoản ăn nói, làm vui lòng người khác thì Cự Giải đúng là không thể so được với Nhân Mã.
Thiên Yết và Sư Tử chia tay Nhân Mã khi đã thấy hơi muộn. Hai chị em mua nốt cho xong mấy thứ trong danh sách rồi về nhà. Nhân Mã đi đến chỗ bán đồng hồ, cô muốn tìm mua một cặp đồng hồ thật đẹp. Cặp đồng hồ bạch kim nạm kim cương và Ruby đỏ lập tức thu hút sự chú ý của Nhân Mã. Cô mỉm cười, không chần chừ nói ngay.
- Tôi mua cặp đồng hồ này!
- Quý khách thật khéo chọn. Cặp này là hàng thủ công, rất hiếm có. Lại sang trọng, quý phái, đẹp không chê vào đâu được. – Cô nhân viên không ngớt lời khen trong lúc gói đồng hồ lại cho Nhân Mã.
- Cô để vào hộp đỏ nhé, tôi tặng cho bạn trai tôi.
- Xin quý khách đợi chút.
Lát sau, cô nhân viên đưa cho Nhân Mã một hộp lụa màu đỏ. Cô mỉm cười hài lòng, nhanh chóng thanh toán tiền. Vừa mở túi xách ra cất vào trong thì điện thoại Nhân Mã run lên. Cô nhíu mày, số máy gọi đến rất lạ.
- Alo?
(Nhân Mã... Là anh, Kim Ngưu!)
- A... anh... Kim Ngưu... – Không hiểu sao trong lòng Nhân Mã bỗng thấy rất vui mừng.
(Anh về được hai ngày rồi.)
- À... ừ... anh gọi cho em có gì không?
(Nhân Mã, giờ em có bận gì không?)
- Không!
(Vậy đến quán café Lặng gặp anh một chút nhé?)
- Được rồi, em sẽ tới ngay!
...
Quán Lặng...
Có lẽ Kim Ngưu đã bao trọn quán café này nên trong quán không có khách trừ anh. Nhân Mã bước vào trong, khi vừa nhìn thấy Kim Ngưu, chân không tự chủ mà bước đi nhanh hơn. Nhân Mã không hiểu sao nữa, trên đường tới đây cô đã mong Taxi đi thật nhanh. Dù trong lòng Nhân Mã, cô chưa bao giờ thừa nhận điều đó, CHƯA BAO GIỜ. Nhưng thật sự là cô đã rất nhớ anh. Mặc dù cô ở bên cạnh Song Tử, nhưng đôi lúc cô vẫn cảm thấy trống vắng vô cùng. Cô đã bị bệnh gì rồi chăng?
- Em tới rồi? – Kim Ngưu đứng dậy, kéo ghế giúp Nhân Mã.
- Cảm ơn.
Hai người gọi đồ uống. Cả hai cùng gọi cà phê nhưng Nhân Mã gọi cà phê sữa còn Kim Ngưu gọi cà phê đen. Kim Ngưu lúc này mới chăm chú nhìn Nhân Mã. Mái tóc đỏ ngắn nay đã được thay thế... à mà không, đã được trở về màu đen bóng và dài như lần đầu tiên anh gặp cô. Nhân Mã hôm nay mặc áo sơ mi trắng kết hợp với chân váy màu đen nhìn rất thanh lịch. Kim Ngưu thật sự hơi shock khi nhìn cô thay đổi như vậy.
- Em nối tóc à?
- Đúng vậy! – Nhân Mã đưa tay trái lên vuốt tóc, viên Ruby trên chiếc nhẫn cũng theo đó mà phát sáng, thu hút ánh nhìn của người đối diện.
- Em mới mua nhẫn sao? Nó thật đẹp.
- Không! – Nhân Mã lắc đầu – Là nhẫn Song Tử đã cầu hôn em.
- Song Tử đã cầu hôn em? – Ánh mắt Kim Ngưu hơi lóe lên nhưng trong giọng nói vẫn điềm tĩnh lạ thường.
- Phải. Anh ấy còn mua cả áo cưới cho em nữa! – Nhân Mã mỉm cười.
- Em... có hạnh phúc không?
- Em...
Nhân Mã nhìn xuống ly cà phê sữa đang tan dần hết đá. Hạnh phúc? Cô đã tự hỏi mình bao nhiêu lần rồi nhỉ? Nhân Mã đã luôn tự nói với mình là mình đã rất hạnh phúc khi ở bên Song Tử. Nhân Mã thật sự cảm thấy hạnh phúc chứ. Nhưng ở đâu đó trong tim, cô luôn cảm thấy trống trải.
- Nhân Mã...
- Em... rất hạnh phúc!
- Em đừng cố tự gạt mình nữa! – Kim Ngưu bỗng đổi giọng nghiêm túc – Trái tim của Song Tử vốn hướng về Cự Giải.
- Anh nói dối! Song Tử yêu em, anh ấy đã cầu hôn em và bất kể sự phản đối của gia đình để đến với em, và...
- Nhân Mã à... Đó chỉ là sự bồng bột nhất thời của cậu ấy. Em còn nhớ tai nạn rơi đèn chùm cách đây 1 năm chứ?
- Thì sao? – Nhân Mã nheo mắt lại.
- Anh biết em là người giở trò.
- Anh không có bằng chứng gì cả. Lúc đó anh đâu có ở đây! – Nhân Mã quay mặt sang một bên, cố gắng kìm hãm sự tức giận.
- Bỏ qua chuyện đó! Chuyện anh muốn nói là Song Tử đã không sợ nguy hiểm để cứu Cự Giải. Chỉ có một lý do duy nhất để cậu ta mạo hiểm như vậy... Bởi vì Song Tử yêu Cự Giải!
Song Tử yêu Cự Giải...
Yêu Cự Giải...
Cự Giải...
Câu nói của Kim Ngưu vang dội trong đầu Nhân Mã. Phải, cô biết. Cô biết Song Tử có tình cảm với Cự Giải nhưng cô không muốn thừa nhận. Hôm đó, nếu Song Tử không cứu Cự Giải thì con bé rất có khả năng sẽ chết, không thì cũng liệt giường. Nước mắt của Nhân Mã đọng một giọt nhỏ trên khóe mi. Chưa kịp ủy khuất rơi xuống đã bị cô mạnh mẽ lau đi. Thứ gì Lâm Nhân Mã muốn có, thì nhất định phải có cho bằng được.
- Em nghĩ hai chúng ta không cùng quan điểm rồi. Em về trước! – Nhân Mã cầm túi xách rồi đứng dậy, quay lưng định bỏ đi.
- Nhân Mã... Rồi em sẽ hối hận.
- Em sẽ không hối hận!
Nhân Mã mạnh mẽ bước ra khỏi quán, cô nhanh chóng hòa mình vào dòng người hối hả, bộn bề trên con đường. Từng tia nắng ấm áp sưởi ấm cả Sài Gòn nhưng cũng không thể sưởi ấm trái tim cô...
To be continued...