"Vậy... thể lệ là gì đây?" Song Ngư lại bất giác nở một nụ cười mà ngay cả chính cô cũng không biết, nhìn về phía Thiên Bình.
"Solo" Thiên Bình trả lời, mắt hướng về phía Cự Giải. Như hiểu ý của Thiên Bình, Cự Giải đứng lên nói.
"Lần thi đấu Solo này, mình sẽ đại diện thi đấu, được chứ?" Cự Giải đứng dậy hỏi, nói là hỏi chứ thực ra là mang tính chất thông báo. Vì tất cả mọi thứ đã được Song Ngư, Thiên Bình và Cự Giải chuẩn bị chu đáo từ trước cả rồi.
"Nói như vậy là mấy cậu đã chuẩn bị hết chuyện này rồi?" Bảo Bình nghi hoặc nhìn Cự Giải hỏi. Bảo Bình hoàn toàn bất ngờ khi Cự Giải thông báo như vậy nhưng lại không biểu hiện ra ngoài mặt, mấy người này, chuẩn bị cũng thật là quá kín đáo.
"Phải, bọn mình đã đề phòng trường hợp này xảy ra. Không ngờ nó xảy ra thật" Song Ngư nhún vai trả lời, người dựa vào cửa.
"Nếu mấy cậu đã chuẩn bị hết rồi thì... mình cũng không ý kiến gì nữa. Chỉ cần thể hiện một cách tốt nhất, không thua là được rồi" Xử Nữ thở dài. Từ lúc nào cô trở thành một nhóm trưởng vô dụng, không biết dẫn dắt nhóm thế này.
"Xử Nữ, bọn mình đều biết cậu đang nghĩ gì. Nhưng chuyện không phải như thế đâu, bọn mình cũng không cố tình giấu cậu chuyện này, chỉ là chưa có cơ hội nói. Bọn mình cũng vừa nghĩ đến trường hợp này ngày hôm qua và đã cố gắng tập luyện" Cự Giải ngồi xích lại gần Xử Nữ, ôm chầm lấy Xử Nữ rồi vỗ vai an ủi.
"Không sao, đó cũng chỉ suy nghĩ thoáng qua thôi. Cuối cùng... cuối cùng các cậu cũng đã trưởng thành rồi, không còn nghịch ngợm phá phách như trước nữa. Bây giờ đã biết lo trước nghĩ sau, biết suy nghĩ chuyện tương lai, còn biết lo lắng cho người khác. Mình cảm thấy rất vui" Xử Nữ nhẹ nhàng nói, như một người mẹ cảm thấy vừa vui mừng vừa lo lắng cho những đứa con thân yêu của mình. Vui mừng vì chúng đã lớn, lo lắng vì trên đường đời còn rất nhiều chông gai, gian khổ, chúng liệu có vượt qua được không.
"Xử tỷ à" Cả lũ nhào vào ôm Xử Nữ, đây có lẽ chính là khoảnh khắc hạnh phúc, đáng nhớ nhớ nhất trong cuộc đời của mỗi người trong này. Từ những con người xa lạ không quen biết, trở thành bạn bè, trở thành chị em thân thiết rồi trở thành người một nhà, không thể sống thiếu nhau.
Ở ngoài cửa, có một đám người đang len lén nhìn vào, trong lòng không khỏi an tâm vì người phụ nữ của mình rốt cuộc cũng đã trưởng thành.
**********************************************
"Và sau đây chính là phần thi cuối cùng của ngày hôm nay, phần thi Solo. Nhóm Teen Girls người đại diện thi chính là Cự Giải với Roll deep (feat Song Tử). Nhóm Stellar người đại diện thi chính là Lin với Full Moon (feat Mark). Và không để mọi người đợi lâu, phần trình diễn của Lin với Full Moon chính thức được bắt đầu. It's showtime" MC lại một lần nữa giới thiệu khiến cho khán giả bên dưới hét đến long trời lở đất.
Ca khúc Full moon của Lin vẫn theo concert sexy từ khi debut nhưng lần này có phần ma mị, mới lạ khiến khán giả vô cùng hứng thú.

"Ủa, ca khúc này cũng hay chứ nhỉ?"
"Bài này hay đấy, không táo bạo như những lần trước"
"Ô, hình như phần rap của Mark khiến cho bài hát này thêm hay thì phải"
"Không phải cuộc thi này đều phải tự chuẩn bị từ đầu đến cuối sao. Nhưng hình như ca khúc này không phải là do Lin hay Stellar viết. Cá chắc luôn"
"Nghe kĩ thì đây đâu giống với kiểu nhạc mà Stellar hay viết"
"Hay họ ăn cắp nhạc từ nhóm đối thủ"
........
Stellar lúc đầu còn đang dương dương tự đắc vì những lời khen ngợi ca khúc này nhưng chỉ vài giây sau, mặt họ biến đổi ngay tức khắc vì những lời bình luận của khán giả bên dưới chỉ trích họ ăn cắp nhạc. Vậy... sự thật có phải như vậy không? Hãy chờ xem sao.
Và đúng như dự đoán của tất cả mọi người, Cự Giải đã không làm fan thất vọng với sự thay đổi concert cực kì táo bạo. Không những cực kì thành công với ca khúc Roll deep cùng với Song Tử mà khiến cho người hâm mộ nhìn Teen Girls bằng những con mắt khác. Không còn rập khuôn với concert trong sáng, ngây thơ như lúc debut mà thay vào đó là concert sexy cực kì táo bạo.

"Uầy, có thật là Cự Giải kia không?"
"Cự Giải sexy thật đấy, không ngờ luôn"
"Cự Giải đúng là hợp với Song Tử mà, không có chỗ nào chê luôn. Mong là sau vụ này Cự Giải sẽ tiếp tục hợp tác với Song Tử"
"Cự Giải tài năng thật đấy, vừa hát hay, rap cũng tốt mà nhảy cũng đỉnh nữa"
"Nhạc nghe chất thật đấy, nghe nói là Thiên Bình sáng tác nhạc còn Cự Giải với Song Tử viết lời thì phải, còn vũ đạo là do Song Ngư dạy đấy"
"Mong lần sau Teen Girls sẽ tiếp tục ra những sản phẩm chất lừ như ca khúc Roll deep này"
"Không thể chê vào đâu được, đúng là mê mà"
..........
Trái ngược hoàn toàn với những bình luận ác ý của nhóm đối thủ, nhóm các sao nữ hầu như đều là những bình luận khen ngợi, từ chất nhạc, vũ đạo hay lời bài hát đều được khen ngợi hết lời.
Và không còn nghi ngờ gì nữa, Teen Girls thắng Stellar với tỉ số 2:1.
"Đừng có tự đắc, còn 2 trận nữa. Lần sau đội chiến thắc không phải là mấy cô đâu, đợi đấy" Mira lầm bầm trong miệng.
Kim Ngưu đang vô cùng lẻ loi, đứng một mình nhìn lên trên sân khấu. Chỗ anh đứng cũng gọi là khá xa sân khấu nên cũng không nhiều người để ý cho lắm, trừ khi là hét lên hay nói lớn tiếng thì có thể nghe được.
"Anh Ngưu, làm gì ở đây thế?" Thiên Bình từ đâu nhảy ra dọa Kim Ngưu, mém tí nữa là Kim Ngưu rớt tim rồi. May mà anh cũng không phải là dạng người nhát gan như Bạch Dương nên cũng không sợ mấy.
"Còn em, sao không lên nhận kết quả với mọi người mà xuống đây làm gì?" Kim Ngưu không trả lời mà hỏi ngược lại Thiên Bình. 2 tay đút túi quần trông rất ngầu.
"Ở trên đấy chẳng có gì vui hết, phải nhìn mặt mấy cái con người xấu xa đó là đã thấy khó chịu rồi, với lại trên đấy bị ô nhiễm không khí nặng rồi. Lúc đầu chỉ có mùi hôi thối thôi, nhưng ngay sau khi mấy cái anh kia xuất hiện là lại có ngay cái mùi tình ái. Huống chi dưới này còn có anh nên em mới xuống cho vui" Thiên Bình trả lời, mắt cũng hướng lên sân khấu, sau đó đứng dịch gần Kim Ngưu.
"Có anh ở đây thì làm sao?" Không hổ danh là trâu ngốc nhất quả đất, con gái người ta nói thế rồi mà vẫn còn ngơ ngơ nai tơ không hiểu.
"Anh không hiểu thật sao? Mà thôi bỏ qua đi. Anh đứng đây không lạnh sao?" Thiên Bình mãi sau mới để ý, ở chỗ này ngay cạnh sông Hàn, gió thổi vù vù lạnh hết cả người, huống chỉ cô mặc độc mỗi cái áo mỏng tanh, không lạnh cũng lạ.
"Không, cũng bình thường thôi. Em lạnh sao?" Kim Ngưu nghe vậy thì quay sang nhìn Thiên Bình. Con gái con đứa trời lạnh thế này mặc mỗi cái áo mỏng tanh, quần sooc, đi tất da chân với lại có đôi giày thể thao nhìn là ấm nhất. Nhìn lại mình thì sao: bên trong là một chiếc áo len dày, bên ngoài lại khoác thêm cái áo dài đến đầu gối, mặc thế này thấy lạnh mới lạ.
"Lạnh thì khoác tạm áo của anh vào đi, anh cũng không lạnh lắm" Kim Ngưu ga lăng cở áo khoác ra, sau đó khoác lên người Thiên Bình khiến cô nhìn anh chằm chằm như sinh vật lạ.
"Cởi áo khoác ra anh không thấy lạnh à? Nếu lạnh thì để em cởi trả anh" Thiên Bình hỏi Kim Ngưu, toan cởi áo khoác ra thì Kim Ngưu lại khoác lại cho cô.
"Không cần, chẳng lẽ anh lại mặc ấm mà bên cạnh có người con gái đứng đó chịu rét sao. Đàn ông ai làm vậy" Kim Ngưu ân cần khoác lại áo cho Thiên Bình, sau đó xoa đầu cô ô nhu nói.
"Em có ý này, cả hai đều không phải chịu lạnh nữa" Thiên Bình nháy mắt, nói rồi liền từ đằng sau ôm lấy anh khiến cho Kim Ngưu không khỏi ngạc nhiên mà há hốc mồm.
"Ấm không? Em thấy chị Ngư bảo rằng làm thế này thì cả 2 người đều ấm, với lại còn vun đắp tình cảm được nữa. Vậy là 1 công 2 việc rồi còn gì" Thiên Bình đăng sau nói, dựa đầu vào lưng anh rồi còn cười tít mắt.
"Em... nghiêm túc thật sao?" Kim Ngưu đột nhiên quay lại đằng sau, cầm tay Thiên Bình nói.
"Tất nhiên là nghiêm túc rồi, anh thấy là em đang đùa sao" Thiên Bình gật đầu như bổ củi.
"Vậy... em yêu, à không, thích anh thôi, từ lúc nào?" Kim Ngưu hỏi tiếp, thấy mình hơi lỡ lời nên nhanh chóng đính chính lại cho phù hợp.
"Nếu em trả lời là 12 năm, anh có tin không?" Thiên Bình nhìn vào mắt Kim Ngưu rồi trả lời, 2 tay nắm chặt tay của Kim Ngưu như đang khẳng định câu trả lời của mình.
"12... 12 năm sao? Nhưng từ trước tới giờ, anh đâu có gặp em, ngoại trừ lần gặp em trong dịp nhóm em ra mắt" Lần này thì Kim Ngưu sốc nặng, sao lại là 12 năm cơ chứ.
"Công viên Boston Common, thành phố Boston - Mỹ. Có một cô bé ngồi ở trước cổng công viên xin ăn, anh nhớ không?" Thiên Bình cố gắng nói, cô không hề muốn nhờ lại những kỉ năm, năm tháng đau buồn trước kia, khi còn ở trại trẻ mồ côi, bị mọi người đánh đập, hành hạ không thương tiếc, ngày ngày phải ra ngoài đường kiếm miếng ăn qua ngày. Nếu như 5 năm trước không gặp JB, chắc cô đã chết trên con hẻm thuộc thành phố Flint, bang Michigan - nơi được coi là thành phố nguy hiểm nhất nước Mỹ.
"Nói vậy... em chính là cô bé đó" Kim Ngưu không khỏi xót xa nhớ lại. Trí nhớ anh có thể không tốt, nhưng những việc gì cần nhờ anh đều nhớ rất rõ. Cả kể hình ảnh của cô bé mặc quần áo rách rưới trong một ngày mùa đông lạnh trước cổng công viên Boston Common, mặt mũi đen nhèm bẩn thỉu, thể hiện rõ sự đáng thương tuyệt vọng. Không ngờ cô bé đó bây giờ lại xuất hiện trước mặt anh, trở thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, và còn đem lòng yêu anh.
"Phải, em là người luôn giữ lời. Không phải lúc đó em đã nói là sẽ luôn thích anh và đi tìm anh hay sao. Có một vài chuyện xảy ra, sau đó em đến được Hàn Quốc, thực tập và được ra mắt trong công ty này, cuối cùng là gặp được anh" Thiên Bình tiếp tục giải thích.
"Không ngờ đã để em phải chịu khổ nhiều như thế, anh xin lỗi, xin lỗi em Thiên Bình à" Kim Ngưu không khỏi đau lòng mà ôm chặt lấy Thiên Bình, như không muốn cô thoát khỏi vòng tay mình. Thú thực, lúc gặp Thiên Bình tại buổi tiệc ra mắt, anh cảm thấy cái thần thái đó rất quen nhưng không thể nào nhớ ra được là đã gặp ở đâu. Và ngay lần gặp đó, anh đã thích cô.
"Anh không có gì phải xin lỗi hết, là do số phận của em như thế, là phải chịu cảnh khổ cực như thế" Thiên Bình lắc đầu nguầy nguậy. Có vẻ như hai người này đang tận hưởng một bầu không khí vô cùng hạnh phúc nhưng đột nhiên có một mụ phù thủy già xấu xí giống như trong truyện cổ tích xuất hiện.
"Con đ* này, sao mày dám cướp anh Kim Ngưu của tao" Pinky đột nhiên xuất hiện. Khuôn mặt tức giận đến nỗi tím tái, nhanh chóng chạy đến chỗ có 1 nam và 1 nữ đang ôm nhau, giật người con gái ra khỏi người con trai và tát cho người con gái đó một cái đau điếng, giống như cảnh tượng bà vợ già bắt gặp được cảnh chồng đang ngoại tình với cô bồ nhí trẻ trung xinh đẹp. Nhưng ở đây lại khác xa với cái tình huống ấy.
"Pinky, cô đang làm cái quái gì vậy?" Kim Ngưu tức giận, đẩy mạng Pinky ra rồi chạy lại chỗ Thiên Bình đang ôm một bên mặt mà rưng rưng nước mắt, ánh mắt cực kì ủy khuất nhìn Pinky. Thấy có tiếng hét lớn nên tất cả mọi người chạy lại gần, trên tay tất nhiên là có sắn điện thoại, máy chụp hình hay Ipad các kiểu các kiểu để tiện chụp hình.
"Pinky, sao... sao lại làm như vậy?" Đúng như trình tự của vở kịch ngày hôm nay, Thiên Bình không khỏi cười thầm trong bụng khi nhìn thấy đám người đang đứng xung quanh chụp hình, còn mình thì tất nhiên phải diễn trọn vẹn vai diễn nữ chính Bạch Liên Hoa hiền lành, yếu đuổi bị nữ phụ ác độc hành hạ.
"Mày... mày còn dám nói thế trước mặt mọi người. Hôm nay tao phải dạy cho mày một bài học" Pinky đã tức giận nay cơn giận lại tiếp tục phun trào mạnh mẽ như núi lửa, nhanh chóng chạy lại chỗ Thiên Bình mà đánh cho hả giận nhưng lại bị Kim Ngưu một lần nữa đẩy mạnh ra.
"Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn dám làm gì Thiên Bình một lần nữa, đừng trách tôi làm gì cô" Kim Ngưu tức giận, chỉ thẳng vào mặt Pinky khiến cô uất ức.
"Kim Ngưu à, đừng nói cô ấy như thế, cô ấy chỉ..." Thiên Bình nức nở lay lay Kim Ngưu, giả bộ đáng thương nói đỡ cho Pinky rồi đột nhiên ngất xỉu khiến mọi người hoảng hốt. Kim Ngưu nhanh chóng bế Thiên Bình tách khỏi dám đông để đi đến phòng... thay đồ.
"Không ngờ Pinky lại là loại người như vậy"
"Đúng là cùng công ty với Soo Eun mà, lần trước Soo Eun cũng làm loạn ở căn teen rồi còn sống chết đòi đánh Nhân Mã. Đúng là lũ đạo đức kém"
"Đúng là ả rắn độc mà"
"Hóa ra từ trước tới nay cô ta chỉ đang đeo mặt nạ cho chúng ta xem thôi"
"Thật không biết nói gì về hạng người hạ đẳng như cô ta mà"
"Hóa ra từ trước đến giờ chúng ta đã bị cô ta lừa một vố đau mà"
......
Vẫn là lời soi mói từ mọi người, quả là miệng lưỡi thế gian mà, có thể đưa người ta lên đến đỉnh cao vinh quang nhưng cũng có thể ngay lập tức dìm người ta xuống tận sâu đáy biển, tận sau của địa ngục trần gian. Có thể lấy ví dụ ngay Soo Eun và Pinky, ngay ngày hôm sau scandal này đã tràn ngập các mặt báo. Từ báo đường phố đến báo online, người già, trẻ em, đàn ông đang mang thai và cho con bú hay các bà nội trợ đều đem chuyện này ra bàn tán.
"Ở đây không còn ai nữa đâu, có thể mở mắt rồi" Kim Ngưu nói, hiện anh đang bế Thiên Bình đên phòng thay đồ, hành lang ở đây cũng chẳng có ai nên không cần diễn nữa.
"Phù, may quá. Anh thấy vừa nãy em diễn có đạt không? Nhất là cái lúc ngất xỉu ý" Thiên Bình vui vẻ hỏi, mắt cười không thấy tổ quốc luôn rồi nhảy tọt phát xuống, thoát khỏi bàn tay của Kim Ngưu.
"Em thì chỉ giỏi mấy vụ này thôi" Kim Ngưu không chịu được mà véo má cô khiến cho 2 má của Thiên Bình đỏ ứng lên.
"Tất nhiên rồi, em là ai chứ. Thiên Bình em không làm thì thôi, chứ nếu đã làm rồi thì gạo cũng phải xay ra cám" Thiên Bình hếch mũi tự tin, vênh mặt lên đến tận trời.
"Mà từ nãy đến giờ bế em đau hết cả tay, đền cho anh cái gì đi" Kim Ngưu lộ bộ mặt gian xảo nhìn Thiên Bình khiến cho cô không khỏi sởn hết cả da gà da ốc, đúng là lật mặt nhanh hơn cả lật trứng.
"Được rồi, vậy muốn gì?" Thiên Bình làm bộ mặt đại ca, hai tay khoanh vào nhau rồi vênh váo nhìn Kim Ngưu, rất ra dáng chị đại cun ngầu. Kim Ngưu thấy Thiên Bình nói vậy thì hí hửng, chỉ chỉ tay vào má mình ý nói Thiên Bình hôn anh.
"Được thôi, chuyện này đơn giản" Thiên Bình nhún vai bình thản, hành động đó càng làm cho Kim Ngưu sướng rơn. Đưa mặt mình gần về phía mặt Thiên Bình, sau đó nhắm mắt chờ đợi và "chụt".
"Hihi, Thiên Bình, công nhận môi em mềm th... WTF"