NGOẠI TRUYỆN 2 (P1 )Au: Chap đầu của ngoại truyện 2 ra lò rùi đây! Vì đã số mọi người chọn số 2 (Valentine trắng ) nên Au viết về chủ đề này!Mà dạo này Au toàn up truyện sớm hơn dự định thôi! K hiểu sao nữa…Thôi kệ! Mong mn ủng hộ! ^^—––~ Valentine trắng~–Buổi sáng ngày 14/3…Tại nhà của Bảo Bình…Khi mẹ của Bảo Bình ngủ dậy và đi xuống phòng khách thì thấy một cảnh tượng hãi hùng.Con gái bà, đứa mà có chết cũng không chịu dậy sớm, giờ đây đang ngồi cười toe toét trên ghế sofa.Trên bàn ăn thì đã bày sẵn đồ ăn sáng.Bà nghĩ thầm.” Chuyện gì đang sảy ra thế này!!!! Trời ơi!!! Đây có phải là con gái tôi không????”Bà dụi mắt mấy cái vẫn thấy con gái mình ngồi đó, cái bàn vẫn đầy đồ ăn.Cảm thấy có người đang nhìn mình, Bảo Bình quay ra.Giọng ngọt như mía lùi khiến người ta thấy sởn gai ốc.– Mẹ ui của con~! Chào buổi sáng~!Mẹ Bảo Bình nghe xong thì đứng hình, cô chưa bao giờ nói với bà bằng giọng đấy.” Nó là ai vậy trời, nó tuyệt đối không phải Bảo Bình nhà mình…”Bà nghĩ thầm.(Kính cong!)Đúng lúc đó, tiếng chuông cửa nhà Bảo Bình vang lênĐó là Bạch Dương, cậu đến để đưa Bảo Bình đến trường.Thấy Bạch Dương, Bảo Bình sung sướng phi như bay ra ngoài cửa, không quên hôn gió mẹ mình.– Tình yêu của con à~! Tạm biệt~!Sau đó cô vẫy vẫy tay rồi vọt ra ngoài cửa.Mẹ Bảo Bình sau những cú shock kinh hoàng đó mãi mới hoàn hồn lại, nghĩ thầm.” Hôm nay là ngày gì mà con bé phởn thế nhỉ? Làm mình sởn cả da gà…!”Nhìn lên lịch, khoé môi bà nhếch lên.” 14/3 sao…?Thì ra là thế…! Thảo nào…Bạch Dương cũng giỏi thật, làm cho Bảo Bình thành thế này… Bọn trẻ thời nay thật là… Chậc chậc…”—–Bảo Bình chạy tới chỗ xe của Bạch Dương đang đỗ trước cửa nhà mình.Bạch Dương nhìn thấy Bảo Bình chạy ra thì nói.– Chào buổi sa…Chưa kịp hết câu, Bảo Bình đã lao vào người Bạch Dương, vẫn với cái giọng ngọt ngào đấy.– Tình yêu của em~! Chào buổi sáng~!Bạch Dương đứng hình vài giây, toát mồ hôi lạnh.” Ai thế này?!!!!!! Chuyện gì đã sảy ra với cậu rồi Bảo Bình?!!!!!”1 giây…3 giây…5 giây…Bảo Bình thấy Bạch Dương không có phản ứng, bèn hỏi.– Chồng iu à~! Anh sao thế?– À… Không có gì, đi thôi…!Bạch Dương hoàn hồn lại, mở cửa xe cho Bảo Bình và bảo với bác tài xế đi đến trường.Trên suốt đường đi đến trường, Bảo Bình cứ nhìn Bạch Dương với đôi mắt to, đen, tròn long lanh làm Bạch Dương thấy rờn rợn.” Đây là Bảo Bình sao? Mà kệ, thế này cũng đáng yêu mà!”Đến trường, Bảo Bình bám chặt lấy Bạch Dương như sợ bị ai lấy mất. Cô cứ ôm khư khư cánh tay của Bạch Dương.Bước vào lớp, Bảo Bình nói.– Chào mọi người~!Nghe cái giọng ngọt đến phát khiếp của Bảo Bình mọi người đồng loạt quay ra, nhìn chằm chằm Bảo Bình rồi quay sang nhìn Bạch Dương.Tất cả đồng loạt xông vào, kéo Bạch Dương sang một bên.– Bảo Bình à! Bọn tớ mượn cậu ấy một lúc nhé?Đợi Bảo Bình gật đầu, mọi người kéo Bạch Dương ra hẳn góc lớp, tra hỏi.Cự Giải.– Này cậu đã làm gì thế?Bạch Dương– Tớ có làm gì đâu…Sư Tử.– Cậu yểm bùa Bảo Bình à?Bạch Dương.– Không…Thiên Yết.– Cậu cho Bảo Bình ăn gì à?Bạch Dương.– Không…Xử Nữ.– Cậu lỡ đâm xe vào Bảo Bình à?Bạch Dương.– Không…Thiên Yết.– Cậu biết chuyện gì đã xảy ra với cậu ấy không?Bạch Dương.– Không…Ma Kết.– Cậu có chắc đấy là Bảo Bình không?Bạch Dương.– Có…Song Tử.– Hôm qua hai người làm gì à?Bạch Dương.– Không…Thiên Bình.– Bảo Bình uống phải cái gì thế?Bạch Dương.– Đà BẢO LÀ KHÔNG BIẾT RỒI MÀ!!!! HỎI LẮM THẾ!!!! Hộc… Hộc…Mọi người lùi lại một bước, im lặng…Buổi chiều…(Cạch!)Mọi người sau khi từ canteen về lớp, mở cửa ra thì thấy một cảnh tượng khủng khiếp.Bảo Bình đang ngồi toả ám khí ra khắp lớp.Nghe thấy tiếng mở cửa Bảo Bình quay ra, toát lên ánh mắt giết người.Mọi người run rẩy đứng trước cửa không dám vào lớp.Mọi người quay ra nhìn Bạch Dương, kéo cậu ta ra tận ngoài sân trường.Bạch Dương thở dài.– Chuyện là thế này,…—– Flashback —–