NGOẠI TRUYỆN 2 ( P6 )Bảo Bình nhìn kĩ thì thấy có một dòng chữ nhỏ bên trên.‘ Bảo Bình ️ Bạch Dương ‘Bảo Bình sung sướng.– Em yêu chiếc nhẫn này quá đi!Bạch Dương nhìn cô phì cười.Cậu giơ tay mình lên.– Anh cũng có một cái, là đồ đôi đó, em thích không?Bảo Bình gật đầu.– Em thích lắm! Em yêu anh Bạch Dương!Bạch Dương ôm Bảo Bình vào lòng.– Anh cũng yêu em!—–Sáng ngày hôm sau…Bảo Bình mở mắt ra, xung quanh là một màu trắng.Cô đang nhìn quanh phòng thì thấy có ai đó đang nằm ngủ trên chiếc ghế cạnh giường.Cô nheo mắt lại, nhìn kĩ mới thấy đó là Bạch Dương.Cô nở nụ cười hạnh phúc.Bạch Dương cũng từ từ mở mắt ra, ngáp một cái. Thấy Bảo Bình đã dậy từ lúc nào, cậu cuống lên.– Bảo Bình! Em dậy từ khi nào thế? Sao không gọi anh dậy???Bảo Bình cười, nói– Em mới dậy thôi!Bảo Bình nũng nịu.– Anh à~! Em đói…Bạch Dương ngay lập tức rút điện thoại từ trong túi ra gọi cho bác quản gia.-” Cậu chủ…”– Bác Trương! Bác bảo với đầu bếp nấu tất cả những gì có trong tủ nhà mình mang đến đây cho cháu!-” À… Dạ… Vâng thưa cậu chủ…. Tôi mang đến ngay đây ạ!”Khoảng 5’ sau, bác quản gia mang đồ ăn tới, còn có cả mở người làm đằng sau bê đồ nữa.Bạch Dương mở chỗ đồ ăn ra, mùi thơm ngào ngạt bay ra từ chỗ đồ ăn.Bạch Dương lấy thìa đưa đến tận miệng cho cô.Bên ngoài cửa, mấy cô y tá trẻ cứ đứng thập thò trước cửa nhòm trộm Bạch Dương.– Cái em trai kia đẹp trai nhỉ?– Có được người yêu thế chắc sướng lắm.– Hình như ban nãy còn có cả mớ người làm của cậu ta mang đồ ăn đến cơ….– Giàu sướng thật!– Tớ đây chỉ ước mơ được một ngày giống em gái kia thôi… Có zai đẹp bên cạnh phục vụ tận tình như thế thì còn gì bằng…Bên ngoài mấy cô y tá cứ bàn tán.Bảo Bình được Bạch Dương đút cho từng miếng thì ngoan ngoãn ăn.Bảo Bình chỉ chỉ vào cái đùi gà trong hộp.– Em muốn gà!Bạch Dương lấy nó ra trước mặt cô.– Của em đây!Bảo Bình không ăn, cứ nhìn Bạch Dương.Bạch Dương hỏi.– Sao em không ăn?Bảo Bình không nói gì, cứ tiếp tục nhìn Bạch Dương.-…Bạch Dương hỏi.– Hay là… Em muốn anh xé gà cho em à?Bảo Bình như vớ được vàng, gật đầu lia lịa.Cô há sẵn mồm ra đợi Bạch Dương.Bạch Dương được sung sướng từ bé, chưa phải tự xé đồ ăn hay lọc xương cả nên bóc có hơi khó khăn.Bạch Dương không ngại tay dính mỡ mà bóc cho Bảo Bình.– Nào! Há mồm to ra! Aaaa!Bảo Bình há to mồm ra, ngậm lấy luôn cả ngón tay Bạch Dương. Nhai nhai như ăn thịt.Bạch Dương cười.– Nhả tay anh ra đi nào…!Bảo Bình nhả tay cậu ra, cười.– Cho anh biết tay! Ai bảo mãi không xé xong miếng gà…( Cộc! Cộc!)Lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên.– Mời vào!Bảo Bình nói.Cửa mở ra, cả 10 đứa bạn ùa vào Mấy đứa con gái xông vào, chạy thẳng tới giường Bảo Bình.– Bảo Bình!!!! Cậu không sao chứ?!!!Kim Ngưu rơm rớm nước mắt.– Cậu có mệt không?Nhân Mã lo lắng.– Nghe tin cậu nhập viện, cả lũ trốn học chạy hết đến đây đấy!Song Ngư nói.Bảo Bình hơi sợ, bàn tay nắm chặt tay Bạch Dương.– À… Các cậu… Là ai thế…?Mọi người nghe thì sốc không nói được gì.Kim Ngưu nắm lấy hai vai Bảo Bình.– Cái gì???? Cậu không nhớ bọn tớ là ai sao??Bảo Bình sợ hãi, trốn sau lưng Bạch Dương.– Dương…Xử Nữ quay sang hỏi Bạch Dương.– Bạch Dương! Chuyện này là sao???Bạch Dương thở dài, quay sang với Bảo Bình.– Anh ra ngoài một lát, anh quay lại ngay…Bảo Bình gật đầu.Bạch Dương bị mọi người lôi ra ngoài tra hỏi.Bạch Dương giọng hơi khổ sở kể lại.– … Và bây giờ Bảo Bình bị mất trí nhớ, ngoài tớ ra cậu ấy không nhớ được ai…Mọi người nghe xong thì thở dài.Trong lúc mọi người đang rất buồn thì Kim Ngưu động viên.– Này! Các cậu cũng đừng buồn quá! Bảo Bình sẽ nhớ lại được mà! Chắc chắn đó! Nếu cậu ấy không nhớ được, bọn mình sẽ giới thiệu bản thân mình lại với Bảo Bình!Mọi người được Kim Ngưu động viên thì cũng đỡ lo hơn.Rồi mọi người lại vào phòng Bảo Bình.Thiên Yết và Kim Ngưu tiến đến gần giường Bảo Bình.Bảo Bình hơi run, bám chặt tay áo Bạch Dương.– Không sao đâu… Họ là bạn em đó…Kim Ngưu chỉ vào mình, mỉm cười.– Chào Bảo Bình! Để tớ tự giới thiệu! Tớ là Kim Ngưu, bạn cùng lớp với cậu! Và mấy bạn này cũng học cùng lớp với cậu!Rồi cô chỉ vào Thiên Yết, rồi những người khác.– Đầu tiên! Đây là Thiên Yết, bạn trai tớ! Rồi đến Song Ngư, Thiên Bình, Xử Nữ, Ma Kết, Song Tử, Nhân Mã, Sư Tử và kia là Cự Giải!Bảo Bình cúi đầu chào.– Chào các cậu… Rất vui được làm quen…Cả ngày hôm đó, Bảo Bình đã quen hơn với mọi người.Cô không sợ nữa và nói chuyện rất vui vẻ với mọi người.Tối đến…Bạch Dương đắp chăn cho Bảo Bình.– Hôm nay em vui chứ?Bảo Bình gật đầu.– Em vui lắm!Bạch Dương xoa nhẹ đầu Bảo Bình rồi đặt lên trán cô một nụ hôn.– Ngày mai xuất viện rồi đấy, ngủ sớm đi… Mai chúng ta về nhà!