Nếu như lúc nhóm Thiên Bình trên đường về và Bình than đói thì cùng thời điểm đó mấy người khác đang làm gì nhỉ, cùng xem nào.
Bên phía nhóm Thiên Yết gồm hai anh chị giáo viên chủ nhiệm, cặp Dương - Mã, Thiên Yết với Xử Nữ, Ma Kết và Kim Ngưu.
-Này mấy đứa có chắc là Yết nó ổn không đấy - Trang lo lắng nhìn Thiên Yết đang trên lưng Xử Nữ, tình trạng vô cùng sau dù mới uống ly rượu thôi đấy, đã vậy là rượu nhẹ chớ đâu phải rượu mạnh gì đâu mà vẫn say
-Rượu nhẹ mà chị, nó bạn em nên em biết nó ổn, cần ngủ một giấc thôi là ổn rồi - Bạch Dương tranh thủ đi tới nhéo má Thiên Yết sẵn trả lời chị Trang.
Cả đám cười phá lên, nhìn Thiên Yết say mà mắc cười gần chết, Xử Nữ chả biết nói gì vì lúc yêu cầu Thiên Yết uống rượu là anh nghe mùi không ổn rồi, có cản luôn đấy chớ mà con người yêu vẫn quyết tâm uống, Xử Nữ tự thề với lòng mình rằng từ nay cách ly con Yết khỏi rượu không thì nó say như này là hông biết làm gì cho ngầu luôn.
-Có lẽ em vui lắm đúng không Ma Kết ?
Ma Kết ôm hộp quà thật chặt rồi đáp với nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời lúc trời tối như thế này:
-Đúng đấy, nhiều năm rồi em chưa được tận hưởng tiệc sinh nhật vui như bây giờ, nhiều khi em còn quên mất cảm giác được bạn bè, thầy cô tới dự tiệc sinh nhật rồi kìa
Bạch Dương chỉ Kim Ngưu nói:
-Bây giờ bà mà thiếu gì là ông Ngưu cho bà liền à
-Phải vậy hông dọ - Ma Kết quay ra sau nhìn Kim Ngưu với đôi mắt long lanh làm Ngưu đỏ mắt đi lên phía trước
-Uầy Kim Ngưu lạnh như băng lớp ta cũng có lúc đỏ mắt thế kia, trông cute xỉu - Trang bắt đầu nổi tình chọc ghẹo học sinh
-Đỡ hơn ai kia không thèm quan tâm tui gì hết trơn
Ma Kết đi cạnh Nhân Mã vỗ vai an ủi anh, Mã ca khóc thầm trong lòng nhìn Bạch Dương đi khen người ta mà lại đi chê mình, hông biết có ngày nào Dương đi chê người ta rồi khen Mã hông ta. Chợt thầy Xà Phu hỏi tất cả sao:
-Sau này mấy em muốn làm nghề gì ?
Mấy sao im lặng suy nghĩ về vấn đề tương lai, thú thật là tất cả hầu như chưa nghĩ về tương lai cho lắm, bây giờ nghe câu hỏi này tất cả mới suy nghĩ, Ma Kết nghĩ ra đầu tiên nên giơ tay trả lời trước:
Trang thắc mắc:
-Tại sao em muốn vậy ?
Ma Kết nhớ đến quá khứ lúc Kim Ngưu giải cứu mình khỏi đám Lâm Khải, cô trả lời:
-Lần đầu tiên Ngưu cứu em là ở quán cà phê và đồ ăn em làm, nên em muốn mở coi như kỉ niệm, trước hết em sẽ làm ở công ty nào đó để lấy vốn đã
-Ồ thật thú vị, thế Kim Ngưu em muốn làm nghề gì - Thầy Xà Phu chuyển hướng hỏi Kim Ngưu
Kim Ngưu im lặng làm cả không gian im lặng lạ thường theo cậu, Ngưu ca thở dài nói:
-Mọi người không được cười
-Ok ok - Tất cả không hẹn mà đồng thanh
-Em muốn làm giáo viên.... - Kim Ngưu lấy hết can đảm để nói cho mọi người nghe, Xử Nữ nghe xong không nghĩ đứa vừa nói là thằng bạn thân mình.
-Mày dạy người ta đánh lộn hay giề - Xử Nữ cất giọng
-Đâu có đâu - Kim Ngưu lắc đầu
Thầy Xà Phu vỗ tay tạo sự chú ý cho mọi người không nhớ ước mơ của Kim Ngưu lâu, cậu nói:
-Tiếp theo đi nào, Xử Nữ đi, nói người ta thế em muốn làm nghề gì vậy ?
Xử Nữ cắn răng lườm thằng bạn thân đang nhìn mình với cặp mắt đắc thắng kia, anh đáp:
-Em không biết nữa nhưng em nghĩ em làm bác sĩ
-Mày làm bác sĩ giúp con nhà người ta chán đ-
-Im - Kim Ngưu chưa nói hết cậu đã bị Ma Kết chặn lời, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống hướng về phía Kim Ngưu làm anh im ru luôn.
Tiếp tục, Trang thay Xà Phu hỏi Bạch Dương và Nhân Mã về ước mơ nghề nghiệp tương lai của hai đứa đó, Bạch Dương nhanh nhảu trả lời trước:
-Thưa chị, em thì em muốn làm nghệ sĩ đánh đàn piano nổi tiếng ạ, chắc mọi người chưa biết thì Bạch Dương đây đánh piano rất hay, bữa nào qua nhà tui tui đánh cho nghe
Trang nhếch môi cười vì cô cũng có niềm đam mê với piano thế là rủ Dương mai học xong qua nhà Trang đánh cho nghe một bài, người cuối cùng là Nhân Mã, nãy giờ ai cũng nói hết trơn chừa thời gian cho Mã ca suy nghĩ câu trả lời rồi, Nhân Mã thở dài sợ sệt nhìn Dương vì ước mơ này có lẽ Bạch Dương không thích cho lắm, Xà Phu đi sau Nhân Mã nhận ra nét mặt đó thì nói thầm vào tai Nhân Mã những lời an ủi:
-Em cứ nói đi, không sao đâu, Bạch Dương sẽ chấp nhận ước mơ của em mà, mạnh mẽ lên nào chàng trai, mang tiếng dạy lớp 12D mà học sinh không khẳng định ước mơ của bạn thân thì anh khó chịu lắm đấy, nói đi
Nhân Mã gật đầu cất giọng:
-Em muốn làm một tay đua thật tài giỏi, điều mà mình mong nhất khi mơ ước điều này là được Bạch Dương chấp nhận, ủng hộ 😔
Bạch Dương xoa trán mình rồi đứng trước mặt Nhân Mã, nghiêng đầu nói:
-Em chấp nhận mà, em sẽ ủng hộ anh nhưng anh phải đảm bảo an toàn đó, ngốc ạ
Mã ca ngạc nhiên hoá đá luôn, Dương nhi nhón chân hôn trán Nhân Mã rồi hồn nhiên đi tiếp con đường về nhà của mình. Trang và Xà Phu xem lũ nhóc quỷ này thể hiện tình cảm mọi lúc mọi nơi mà ganh tị luôn cơ đấy, bỗng nhiên Nhân Mã tò mò không biết vì sao hai anh chị kia chọn con đường làm giáo viên nên ngây thơ hỏi:
-Sao hai anh chị người làm giáo viên dạy toán, người làm giáo viên dạy địa thế ?
Trang bắt đầu nhớ lại lý do gì đã dắt cô vào con đường nhà giáo này, Trang bắt đầu kể với những gì cô nhớ. Khi cô lên lớp 10 cho đến lớp 12 thì Trang hầu như không có một người bạn nào do gia đình Trang nghèo, không ai dám chơi chung cả. Lúc bước vào lớp 12, Trang luôn bị giáo viên nhắc nhở và phàn nàn về tình hình học tập, trước ngày phát phiếu điểm điểm trung bình tất cả các môn, Trang đứng khóc dưới cây bàng của trường, đám con gái hay đi sân si Trang đi theo và tự ý giật lấy phiếu điểm của Trang, một người trong nhóm đó khinh bỉ nói:
-Điểm còn tệ mà mơ mộng đi du lịch thế giới, chả hiểu mày đang nghĩ gì, vừa nghèo vừa không có học thức thì nên chăm chú học vào, đừng đi du lịch nhá
-Trả cho tôi - Trang quát
-Không đấy làm sao - Nhỏ đó giơ phiếu điểm lên cao, do Trang lùn hơn cả đám sân si đó nên không lấy được, càng cố lấy càng làm trò cười cho bọn nó - Ơ
Bỗng tờ phiếu điểm bị lấy mất, nhỏ đó ú ớ quay ra đằng sau lập tức cúi đầu chào vì trước mắt đám sân si là một người thầy, thầy ấy xem xét phiếu điểm rồi nhìn từng phù hiệu trên áo bảo:
-Phiếu điểm này có gì đặc biệt mà mấy em xem dữ thế, điểm số cũng tệ có gì đặc biệt đâu
-Dạ phải ạ, em chỉ đang nhắc bạn này học hành sao cho nghiêm tục thôi ạ - Nhỏ sân si nhất chỉ Trang
Ngay khi thầy đó bảo đi thì đi luôn. Trang cúi mặt xuống rơi nước mắt, người thầy bí ẩn đấy cúi xuống xoa đầu Trang và hỏi:
-Sao khóc vậy ?
Trang nức nở đáp:
-Đến...hic...thầy còn nói...hic...hic...em tệ...hic
Thầy ấy đưa phiếu điểm cho Trang sẵn mở ra, nói:
-Nêu nội dung chính của bài 9 môn địa
Trang lau nước mắt, hít một hơi thật sâu nói ra hết nội dung trong bài 9 của môn địa, tất tần tật về bài đó không thiếu một chút nào, sau đó Trang hỏi:
-Tại sao thầy lại kêu em nói về một bài không có trong kiểm tra 15 phút hay 1 tiết, chỉ là một bài giảm tải giáo viên không thèm quan tâm đến ?
Thầy đó chỉ vào các cột điểm của môn địa, Trang mới nhìn vô và nhận ra rằng điểm trung bình môn đấy của cô 10 tròn, thầy biết Trang đã nhận ra con số ấy, nói tiếp:
-Nếu như bài 9 không có trong kiểm tra và giảm tải, chỉ có những ai yêu thích địa mới biết nội dung của nó, sắp tới ngày họp phụ huynh rồi đấy, đó là ngày học sinh lớp 12 nêu ra định hướng tương lai của bản thân. Hãy nhớ thế này, ta luôn chọn nghề nghiệp hợp với sở thích và ta phải chinh phục được nó !
Thế là Trang trở thành giáo viên dạy địa, các sao nghe xong mà rớt nước mắt, không tin được chị Trang giỏi như vậy rồi ai chơi lại, tiếp theo là thầy Xà Phu kể. Xà Phu kể rất ngắn gọn đơn giản là do có một người cho thầy động lực vì người đó có kiến thức sâu đậm về toán, kèm Xà Phu cả hai năm lớp 11 và 12 môn toán, và lúc Xà Phu bảo muốn làm giáo viên dạy toán thì người đó luôn luôn ủng hộ và nói câu y như bên Trang.
Trang và Xà Phu cùng nghĩ rằng cả hai người gặp chung một người đã dẫn dắt cả hai đến con đường này. Vậy là mọi người đều đã nói lên ước mơ tương lai của bản thân rồi, mấy sao muốn nghe ước mơ của những người còn lại lắm luôn, đặc biệt là Thiên Yết
====> End chap 67
Ước mơ tương lai của mọi người thật sự khá bất ngờ đấy, vậy các bạn đọc chap này đã nghĩ ra ước mơ tương lai chưa nà. Nhớ vote + ý kiến + follow
Tác giả: Ri
Đăng vào ngày 24/7/2020