1m54 và 1m82

Chương 27





Tại Công viên mini của trường. Gió thổi nhẹ lay hoa lá xung quanh, đâu đó có tiếng an ủi:

- Nín đi. Khang làm vậy chắc có lý do riêng chứ.

- Lý do gì chứ? Hic... Đùa giỡn với tình cảm vui lắm chắc... Hic hic. - Nó mếu máo đáp lại.

- Bà cũng lạ. Bà thích Khang không mà để tâm dữ vậy? - Trang nhíu mày.

Ý... Cái con nhỏ này, sao lại có thể nói nó thích hắn ta chứ? Có gì chứng minh mà nói như thật vậy. Ly ấp úng:

- Nghĩ... Nghĩ sao tui thích hắn. Tui khóc vì... Vì bị đem ra làm trò đùa thôi. .. Hic

- Thôi má... - Trang nài nỉ - Con lạy, không ai đem má ra làm trò đùa cả. Má suy diễn đủ thứ.


Ly nín lặng một hồi. Suy nghĩ lại mấy câu của con bạn. Chắc Trang nói đúng, có lẽ do nó tự suy tự diễn ra mấy viễn cảnh đó thôi. Khang làm vậy cũng phải, hắn ta với nó thật sự thì có thân thiết gì đâu mà lấy tình cảm nhau ta đùa giỡn. Haizzz... Chỉ vì thích thầm à?

- Tui vào nhà vệ sinh chút. - Nói rồi nó bỏ đi.

Trong nhà vệ sinh...

Một đám nữ sinh đứng ngoài trò chuyện:

- Khang thật sự đẹp trai luôn ý - Nữ Sinh 1 nói với giọng ngưỡng mộ.

- Đẹp vậy đó, nhưng mình chỉ có quyền ngắm thôi. Ai không biết nhỏ Hân với cậu ấy là hợp đôi nhất - Người khác đáp lại.

- Ừ. Vậy mà cái con bé tên Ly gì đó còn cố sân si cho lắm. Tui thấy nhục mặt thay cho bả. - Ai đó đáp lại bằng giọng khinh thường.

* Rầm... * - Cửa nhà vệ sinh bật mở, đám nữ sinh giật mình, đến nỗi cái đứa đang bôi son môi cũng tô lệch ra ngoài. Thấy Ly đi ra từ trong phòng với vẻ mặt giận dữ. Chúng đều nín lặng không dám nói gì. Nó đi đến bồn rửa tay:

- Tôi không sân si. Chỉ là đang cố giúp mấy người tỉnh ngộ và sống tách tên hai mặt đó thôi.

Nói rồi, nhỏ ung dung bước ra và tỏ vẻ như mình đúng chất người hùng đi cứu khổ cứu nạn. Chỉ có duy bọn con gái là nhìn nó với ánh mắt kì lạ. Con nhỏ này thật sự ảo lắm rồi.

Ở nhà, hai bà mẹ trò chuyện cùng nhau. Cô Như muốn có bữa ăn gia đình cho vui, nên không lý nào mẹ nó lại từ chối được. Mà lại nói thêm nữa, hai bà mẹ muốn tụi nhỏ làm quen nhau, tạo cơ hội cho tụi nó càng nhiều thời gian thân nhau càng tốt. Nếu được, sau này sẽ có phước làm sui gia cho nhau.

- Tối nay hẹn nhau nhé, mình với chồng sẽ đóng cửa quán.

- Ok ok... Mình sẽ dẫn tụi nhỏ qua.

Nó về đến nhà, mẹ đã lập tức nói:

- Tắm rửa rồi chuẩn bị qua nhà cô Như ăn tối.


- T... Tối nay á? - Nó trố mắt.

truyện full

Trong khi đó, ở nhà bên kia.

- Nhà cô qua sao? - Khang thét lên - Sao lại qua chứ?!

- Cái thằng này, ăn nói thế đấy. - Cô Như đánh vào đầu con trai

Còn nó bên nhà thì quyết tâm bỏ phiếu không đi, cô Tú bực mình mắng lớn. Đứa em cũng tỏ ra khó chịu vì có thể mình sẽ không có cơ hội ăn cùng bàn với hot boy. Vì bị ép quá, lựa chọn cuối cùng cũng phải cắn răng đi thôi chứ biết sao bây giờ.

Mọi người đến đầy đủ, bố mẹ thì hàn huyên về quá khứ huy hoàng của họ, Linh ăn rồi thỉnh thoảng lại lấy điện thoại ra nghịch. Chẳng ai để ý hai đứa thiếu niên. Trong khi Khang lịch sự hùa theo những câu chuyện nhạt của phụ huynh thì Ly ăn bất chấp, như thể cả năm chưa đụng đến thức ăn. Hắn thấy nó gắp miếng cuối trên dĩa, cậu liền nói:

- Nuốt luôn cái dĩa đi.

- Muốn hay không tùy tôi. Cậu là ai mà quan tâm - Nó vừa nhai vừa nói. - Cậu còn không đủ tư cách nói chuyện với tôi đâu.

Cả nhà bỗng nhiên ngừng nói chuyện, mọi ánh mắt dần dần chuyển sang hai đứa. Có chuyện gì giữa tụi nhỏ mà nghe căng quá vậy? Khang đặt ly bia xuống, cười khẩy:

- Ý gì đây? Tôi có thể khiến cậu phải chịu trận đòn đấy.

Lại bắt đầu lấy chuyện nó đi chơi với trai ra uy hiếp chứ gì. Hắn muốn chơi tới bến thì nó cũng chịu, ngán gì?! Ly đặt đũa rồi nghiêm mặt nói:

- Thế cậu nghĩ tôi là ai? Khả năng diễn xuất của con này cũng không phải dạng thường.

Ý câu nói này có phải là đang cảnh báo hắn hãy cẩn thật. Có thể nó không bắt được dịp nào đáng để hô hào với hai bác, nhưng... Bịa chuyện thì có thể đấy. Vỏ quýt dày có móng tay nhọn...


- Chuyện không có thật thì ai mà tin?

- Cậu chắc chứ? - Nó nhếch mép an nhàn khi biết chắc mình đã nắm được thóp của đối thủ.

Hắn cứng họng, tia lửa từ mắt chĩa vào nó như thể có khả năng khiến con nhỏ sợ mình. Thay vì nhún nhường, Ly dùng ánh mắt đanh thép đáp lại.

Ba phụ huynh ngây người ra nhìn, Linh tranh thủ chụp một tấp khi hai đứa đang nhìn nhau Đắm đuối . Nhận ra sự bất thường, bác Như liền chạy xuống bếp lấy cả một con gà quay vàng tươi đặt lên bàn. Khang là chúa nghiện gà, vừa thấy món khoái khẩu thì mắt đã sáng lên. Mẹ nó thì đặt lên bàn hộp bánh bông lan, Ly lập tức chuyển sự chú ý của mình sang chỗ khác.

Linh lập tức up ảnh lên trang cá nhân của mình, với dòng tus:

Nhìn cậu say đắm...

Hân ở nhà lướt facebook, bỗng nhiên có tin nhắn gửi đến:

cậu xem bức này chưa?

Ủa, đây là Khang mà, con nhỏ này là Ly đúng không? - Hân nheo mắt khi nhìn hình.

Mấy đứa đem lên confession của trường rồi. Tràn ra đầy luôn hà - Cô bạn nhắn đáp.

Sao lại có chuyện này nhỉ, nhìn hai người trong hình đang nhìn nhau đắm đuối vậy mà thấy sự tức giận dâng trào. Rõ ràng là hai người này không liên quan nhau mà? Sao lại ngồi ăn chung, rồi có cả phụ huynh nữa. Mọi chuyện không phải như cô nghĩ rồi