Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Chương 17: Thượng tướng Antonio



Editor: AmiLee

Bart không tiếp tục dò hỏi Kỷ Dao, sau khi cho cậu ấn dấu vân tay lên bản ghi âm điện tử rồi nói cậu có thể đi.

Kỷ Dao cõng bao đang muốn rời đi, người đàn ông trung niên mập mạp đầu hói cục trưởng cảnh sát Wilson bỗng nhiên lung lay đi lại, vẻ mặt ngoài ý muốn nói: "Trời, làm sao lại là cậu nhóc này nữa?"

Kỷ Dao giơ tay chào hỏi: "Ngài cảnh sát trưởng, ngài khỏe không."

Wilson theo thói quen tính xoa xoa cái đầu bóng lưỡng của mình:

"Nếu là người quen vậy thì tốt rồi, chúng tôi nơi này có chút việc, hy vọng cậu có thể hỗ trợ một chút."

"Là chuyện gì vậy?"

"Tối hôm qua một cảnh sát tên Santos đã trải qua một phen khổ chiến, bắt được một tên trùm ma túy nổi danh, nhưng bởi vì áp lực quá lớn nên tinh thần bị kích thích mà nổi cơn phát cuồng. Cậu thử xem xem có thể trấn an được anh ta hay không, cũng như thiếu tá Bolton vậy."

Kỷ Dao chần chờ nói: "Ngài cảnh sát trưởng, tôi cũng không có nắm chắc lắm, vừa rồi có lẽ chỉ là cái trùng hợp."

Wilson hiển nhiên cũng không ôm hy vọng lớn lao gì với cậu, thuận miệng nói: "Chỉ là thử xem mà thôi, không được thì cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm.

Hơn nữa chờ chút nữa sẽ cung cấp đồ bảo hộ đặc chế cho cậu mặc đạn cũng bắn không sao, Santos bị phát cuồng đánh cậu cũng không bị thương. Nếu cậu không thể chế phục anh ta, chúng tôi sẽ tiêm thuốc trấn an."

Kỷ Dao liền đồng ý, theo Wilson đi vào một phòng giam giữ, vách tường, sàn nhà cùng trần nhà đều dùng vật liệu mềm dẻo để tạo thành.

Bên trong nhốt lại một con sói xám, mắt đỏ hoe nhe răng nanh mà kêu gào, ở trong phòng giam giữ đang hung dữ mà đụng trái đâm phải, chấn đến toàn bộ căn phòng đều hơi hơi rung động.

Một người cảnh sát lấy một bộ đồ bảo hộ màu trắng đem lại, sau khi Kỷ Dao mặc xong liền vào phòng giam giữ, Wilson ở bên ngoài cửa kính chống đạn nhìn.

Kỷ Dao cũng có chút khẩn trương, âm thầm hít sâu một hơi, coi như cậu đối mặt với một con chó lớn tính tình không tốt.

Vừa thấy có người tiến vào, Sói xám lập tức lông mao dựng đứng, nhảy dựng lên, há miệng cắn về phía cổ họng Kỷ Dao.

Kỷ Dao giống như đối phó với Gấu đen trước đây một tay giữ cổ Sói xám, một tay vuốt ve lông cổ nó, đồng thời dịu dàng nói:

"Bình tĩnh lại, anh Santos, tôi không phải kẻ địch của anh, anh cũng không phải dã thú hung dữ, mà là một cảnh sát anh hùng bảo hộ dân chúng an toàn."

Sói xám há miệng sửng sốt một chút, khí thế hung hãn trong mắt sói biến mất một chút, một lát sau vươn đầu lưỡi liếm tay Kỷ Dao giống như một con chó, Kỷ Dao cũng thuận thế xoa xoa đầu anh ta.

Sau đó, Sói xám biến thành một người đàn ông thân hình cường tráng, nhìn Kỷ Dao và bốn phía hoang mang hỏi: "Cậu là ai? Đây là chỗ nào? Hả, tôi tại sao lại bị nhốt trong phòng giam?"

Wilson ở bên ngoài cửa sổ miệng há hốc, cằm sắp rớt xuống đất, xem ra cậu nhóc dung mạo bình thường này quả thực có dị năng khắc chế được người bị bệnh phát cuồng, vừa rồi nghe cấp dưới báo cáo ông còn tưởng rằng là lời nói vô căn cứ.

Liên tưởng đến vụ án một tháng trước, tên tội phạm truy nã cấp A biệt danh "Lãnh chúa vực sâu" sở dĩ không ra tay tàn nhẫn với cậu ta, có thể cũng là vì nguyên nhân này?

Tình huống đồng dạng một lần nữa lại phát sinh, ngốc như Kỷ Dao cũng ý thức được đây không phải là trùng hợp.

Có lẽ cậu xuyên qua nên có thể chất đặc biệt, có tác dụng trấn an người cùng động vật bị phát cuồng trên tinh cầu Alpha, hiệu quả có lẽ tương đương với tiêm một liều thuốc trấn an.

Đây đại khái gọi là mở hack đi, ông trời đối cậu xem như phá lệ chiếu cố.

Sau khi từ phòng giam giữ đi ra, Kỷ Dao cởi bộ đồ bảo hộ, thái độ của cục trưởng đối với cậu có chuyển biến rõ ràng, cười tủm tỉm mà nói:

"Evans, vừa rồi biểu hiện của cậu thật sự không tồi, phiền toái cùng tôi lại đây một chuyến, có người muốn gặp cậu."

Còn có ai? Cậu ở thành phố Z không quen biết ai. Kỷ Dao không hiểu ra sao mà lại đi theo Wilson đi vào một phòng liền với phòng giam giữ, trên tường có mặt kính đơn hướng đối diện với phòng giam giữ.

Sau tường kính có ghế xoay ngồi một người đàn ông mặc quân trang màu xanh biển có nét rắn rỏi, thân hình vạm vỡ, trên huân chương có gắn một ngôi sao vàng ở ánh đèn chiếu xuống suýt chút nữa chói mù mắt Kỷ Dao, đây hiển nhiên là một sĩ quan có cấp bậc cao hơn Bolton không ít.

Wilson thu bụng ưỡn ngực kẹp chặt mông, hướng người đàn ông hành lễ: "Ngài thượng tướng, tôi đã mang người đến."

Antonio thượng tướng năm sao của Đế quốc xoay người lại, dùng một đôi mắt màu nâu nhạt đánh giá Kỷ Dao một phen, trong ánh mắt sắc bén mang theo hai phần cao ngạo.

Như chúa tể sơn lâm nhìn xuống con mồi nhỏ yếu dưới móng vuốt: "Cậu chính là Evans? Làm việc ở tiệm thú cưng?"

Kỷ Dao lễ phép mà trả lời: "Chào ngài, đúng vậy."

Antonio: "Rất tốt, từ giờ trở đi cậu đi theo tôi."

Kỷ Dao: ".. Đi theo ngài là có ý gì?"

Antonio có chút không kiên nhẫn nói: "Ý là cậu làm tùy tùng cho tôi, về sau không cần đi làm ở tiệm thú cưng nữa!"

Kỷ Dao vẻ mặt mờ mịt: "Tại sao tôi phải làm tùy tùng cho ngài? Công việc của tôi ở tiệm thú cưng khá tốt mà."

Wilson: "..."

Antonio: "..."

Sửng sốt một lúc, thượng tướng năm sao xưa nay nói một không nói hai nặng nề vỗ một cái vào tay vịn của ghế dựa, tức giận nói:

"Làm tùy tùng của tôi thì ủy khuất cậu sao? Vật nhỏ, không cần quá ngạo mạn trên thế giới này còn không có mấy người dám nói một tiếng "Không" với tôi!"

Tháng này Antonio lẽ ra ở đại khu R phụng mệnh tiêu diệt một ổ thế lực phản loạn mới nổi, những tên không làm ra tích sự gì trong đám ô hợp đó mà cũng phái anh ra căn bản là giết gà dùng dao mổ trâu.

Dùng một thời gian ngắn, cũng không cần tốn nhiều sức đã đem bốn mươi ngàn tên phản quân diệt gọn, ha ha, toàn bộ một lưới bắt hết, bao gồm cái tên biệt danh "Lãnh chúa vực sâu" đầu lĩnh phản quân ở bên trong.

Đang chuẩn bị đem thủ lĩnh phản quân từ đại khu R áp giải về tòa án tối cao của Đế đô để xét xử, phi công trưởng lại lâm trận làm phản, trộm đem người thả ra.

Sau khi biết được tin tức, Antonio tức giận đến mức nổi cơn phát cuồng, thiếu chút nữa đem tên cơ trưởng kia xé thành mảnh nhỏ.

Sau này hành động bắt giữ tên tội phạm đó không còn thuộc sự quản lý của thượng tướng năm sao, bất quá bởi vì "Lãnh chúa vực sâu" sau khi bị thương đã từng lẩn trốn đến khu M05 thủ phủ thành phố Z.

Thừa dịp lần này tới quân khu đại khu M thị sát, ngay lúc đó anh liền tới cục cảnh sát thành phố Z tìm hiểu một chút tình huống cụ thể.

Sau đó ngoài ý muốn nghe nói Bolton phát cuồng lại được một người thiếu niên tay không có thể trấn an xuống, vì thế đối với Kỷ Dao sinh ra một chút hứng thú.

Vật nhỏ này lớn lên còn tính thuận mắt, về sau mang theo trên người có lẽ sẽ có chút tác dụng, cho nên anh mới cho vật nhỏ này một cơ hội đi theo mình, không nghĩ tới Kỷ Dao cư nhiên dám nói lời cự tuyệt, thật là buồn cười, bổn thượng tướng ăn chay sao!

Thượng tướng nổi giận, bắp chân Wilson đều có chút run run, vội vàng hướng Kỷ Dao nháy mắt ra hiệu cho cậu không cần không biết điều, nhanh thuận theo ý của thượng tướng, nếu không chọc giận thượng tướng, mọi người đều xui xẻo cùng nhau.

Kỷ Dao không chú ý tới Wilson hướng về cậu chớp đến sắp rút gân mí mắt, chỉ là nghiêm mặt nói:

"Ngài thượng tướng, tôi không phải ý này, ngài nguyện ý thuê là vinh hạnh của tôi, chỉ là công việc ở tiệm thú cưng thì càng thích hợp với tôi hơn một chút."

Cậu cũng không phải là không biết tốt xấu, nhưng cảm thấy tùy tùng gì đó cũng không thích hợp với cậu, cậu không phải là quân nhân, cũng không rõ ràng lắm một người tùy tùng riêng yêu cầu làm cái gì.

Nếu Antonio có quyền cao chức trọng, khẳng định là không thiếu người hầu hạ, có cậu hay không cũng không sao cả, không giống tiệm thú cưng mới là nơi cậu hứng thú.

Nhưng mà lời này không khác gì đổ thêm dầu vào lửa, Antonio nghe tới căn bản là làm trò trước mặt mọi người tự tát vào mặt chính mình.

Lúc mấy người trong lòng run sợ nhìn chăm chú, mắt thấy vị thượng tướng này sắc mặt trầm xuống, hai mắt thì nhanh chóng sung huyết đỏ lên, khuôn mặt anh tuấn biến thành mặt sư tử hung dữ, thân thể kéo dài biến dạng, bốn chân đứng vững trên mặt đất há miệng phát ra một tiếng sư tử rống, chấn đến màng nhĩ của mọi người ở đây ong ong cả lên.

Không xong, ngài thượng tướng nổi cơn phát cuồng! Wilson sợ tới mức sắc mặt như đất lập tức bất chấp tất cả, hoảng loạn lê thân hình mập mạp như thùng phi hướng về cửa mà chạy, nhưng thật ra có vài phần phong thái thời trẻ.

Kỷ Dao cách cửa khá xa, muốn chạy trốn cũng không kịp, chỉ có thể ở lúc con sư tử tức giận bừng bừng lao về phía mình tránh đi hai cái chân trước sắc nhọn, khi nó chưa xoay người vuốt ve một bên bờm cổ màu đen, một bên trấn an nói:

"Ngài thượng tướng, là tôi vô tình mạo phạm với ngài, xin hãy ngài bình tĩnh."

Toàn thân con sư tử giật mình một cái, bảo trì giữ hàm răng và móng múa tức sùi bọt mép khoảng chừng năm giây, sau đó ánh sáng trắng lóe lên, vèo một cái thu hồi móng vuốt, rút đi lông mao, một lần nữa biến thành thượng tướng năm sao quân trang thẳng tắp.

Kỷ Dao còn có điểm chưa đã thèm, đây chính là lần đầu tiên trong đời được sờ đến sư tử loại mèo lớn đỉnh cấp chúa tể sơn lâm đó, nhịn không được khen:

"Ngài thượng tướng, thú hình của ngài rất dũng mãnh, lông tóc cũng rất mềm mại cảm giác sờ rất tốt."

Antonio sống một trăm năm trong đời lần đầu được khen cảm giác sờ rất tốt: "..."

Lúc trước nhìn thấy Kỷ Dao nhẹ nhàng mà trấn an tên cảnh sát nguyên hình sói, anh chỉ nghĩ do đối phương thực lực không đủ mạnh, không nghĩ tới đến phiên chính mình cũng không chống đỡ được vài giây.

Cơn tức giận của mình trước đây giống như bị rót một chậu nước lạnh, hiệu quả so với tiêm thuốc trấn an càng nhanh hơn, hơn nữa cũng không có tác dụng phụ làm người khó chịu.

Trước kia nếu ai dám lỡ miệng nói mình có thể ở trên đầu sư tử vuốt lông, thì khẳng định là chán sống, nhưng mà giờ phút này anh đối với Kỷ Dao hoàn toàn không tức giận mà ngược lại còn muốn cậu vuốt lông cho mình vài cái.

Kỷ Dao ngón tay thon dài mềm mại, vừa rồi vuốt ve lông cho mình rất thoải mái, giống như.. giống như khi còn nhỏ mẹ đã liếm lông cho mình.

Antonio bị suy nghĩ của chính mình dọa sợ, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, cố gắng bày ra vẻ nghiêm nghị cùng uy nghiêm.

"Vừa rồi tôi không có nói rõ ràng, ý của tôi là thuê cậu tùy tùng riêng, hỗ trợ tôi xử lý công việc hằng ngày và ở lúc tôi căng thẳng thần kinh thì giúp giảm bớt, thù lao mỗi tháng là ba mươi ngàn điểm tín dụng.

Tôi đường đường chính là thượng tướng năm sao, gánh vác trọng trách bảo vệ cho an toàn bá tánh đế quốc, vì tôi làm việc chẳng lẽ không thể so với ở tiệm thú cưng chiếu cố những động vật nhỏ đó, càng có ý nghĩa hơn sao?"

Trải qua chuyện vừa rồi anh xem như hiểu rõ Kỷ Dao nhìn như nhu nhược dễ bắt nạt, kỳ thật cực kỳ có chủ kiến, ngoài mềm trong cứng.

Đối với loại người này không thể dùng sức mạnh, mấu chốt ép buộc cũng vô dụng, mình vừa rồi đã hiểu rõ sâu sắc, cho nên cần phải đổi một lý do có đủ sức hấp dẫn mới gây đả động đến cậu ta được.

Quả nhiên, Kỷ Dao bị Antonio thuyết phục.

Một tháng ba mươi ngàn điểm tín dụng xác thật rất hậu hĩnh, nhưng thù lao cao hay thấp chỉ là thứ yếu, mấu chốt là Antonio nói ra cái lý do thứ hai quá mức chính nghĩa và đường hoàng, nếu mà nói từ chối anh ta trong lòng sẽ băn khoăn.

Vì thế suy xét một lát sau nói: "Vậy được, ngài thượng tướng, tôi tiếp nhận lời làm việc ngài."

Antonio không khỏi nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ mỉm cười đắc ý, đã biết vật nhỏ ngây thơ trong sáng này không thể cự tuyệt mình mà.

"Cũng không nhiều thời gian lắm, buổi chiều cậu liền cùng tôi về Đế Đô."

Kỷ Dao vội nói: "Sao nhanh như vậy? Không được, tôi phải về trước tiệm thú cưng bàn giao công việc, cùng tiệm trưởng và những người khác nói tạm biệt mới có thể đi được."

Antonio cảm thấy đây hoàn toàn là điều không cần thiết, nhưng mà ra lệnh cưỡng chế cậu ta không đi thì nguy, đành phải miễn cưỡng nói:

"Được rồi, cho cậu thời gian nửa ngày, buổi tối sẽ rời đi."

Nửa ngày thời gian vẫn là rất ngắn, nhưng coi bộ dạng đã là nhượng bộ rất lớn, mình không nên được một tấc lại muốn lấn một thước, Kỷ Dao đồng ý ngay.

Wilson mặt nơm nớp lo sợ đi theo sau một đám cảnh sát mặc đồ bảo hộ cầm thuốc trấn an mà vây tiến lên đây, lại nhìn thấy Antonio cùng Kỷ Dao đang bình an không có việc gì mà nói chuyện với nhau.

Không khỏi lau một phen mồ hôi lạnh trên trán, cám ơn trời, còn tốt không có xảy ra chuyện gì, ông thật sợ con sư tử kia nổi cơn phát cuồng đem cục cảnh sát của mình phá hủy đi.

Antonio lạnh lùng mà liếc Wilson một cái, chân thật đáng tin nói: "Evans hiện tại đã là người của tôi, chuyện của cậu ấy không được bất kỳ ai tiết lộ ra, hiểu không."

Dị năng của Kỷ Dao thật sự là rất khó lường, một khi bị truyền đi khẳng định sẽ khiến cho oanh động rất lớn, đến lúc đó mỗi người đều sẽ xua như xua vịt, chính mình trước hết cần phải mạnh tay, đem vật nhỏ đến địa bàn của mình trước mới được.

Wilson thức thời mà đáp: "Đã hiểu rõ rồi, ngài yên tâm."

Antonio lại đem hai người binh lính bên người mình gọi tới, phân phó nói:

"Hai người các anh cùng Evans đi đến tiệm thú cưng của cậu ấy một chuyến, buổi chiều trước năm giờ hộ tống cậu ấy đến sân bay cùng tôi hội hợp, trong lúc đó đừng làm cậu ấy thiếu một cây tóc, nếu không các anh cũng không cần phải trở lại."

"Rõ thưa thượng tướng!"

Hai người binh lính liền mở ra một chiếc xe cảnh sát chống đạn đưa Kỷ Dao trở về tiệm thú cưng.

Khi Lily cùng Linda nhìn thấy Kỷ Dao từ trên xe cảnh sát xuống, phía sau còn đi theo hai gã binh lính võ trang hạng nặng cao to thì giật nảy mình, còn tưởng rằng cậu không cẩn thận làm chuyện gì trái pháp luật bị bắt lại.

Chờ Kỷ Dao đại khái giải thích cùng thuật lại một chút sự tình vừa rồi xảy ra, nói mình được thượng tướng Antonio mướn làm tùy tùng riêng, trước buổi tối là phải cùng anh ta đi Đế đô, hai cô gái trợn mắt há mồm nửa ngày cũng chưa phục hồi lại tinh thần.

Kỷ Dao mang theo xin lỗi nói: "Chị Lily, rất xin lỗi, em mới công tác không đến ba tháng đã phải rời đi, chị lại phải thông báo tuyển dụng nhân viên một lần nữa."

Lily tiếc nuối rồi lại lý giải mà nói: "Không cần phải xin lỗi, em lại không có làm sai cái gì, biểu hiện ba tháng này của em đặc biệt giỏi, kinh doanh trong tiệm cũng bởi vì em mà tăng cao không ít, chị còn phải cảm ơn em đó.

Kỳ thật ngay từ đầu chị đã cảm thấy em rất đặc biệt, không giống người thường, chỉ sợ sẽ không ở nơi này của chị làm thời gian dài, chỉ là không nghĩ tới ngày này lại đến nhanh như vậy, thật là quá đáng tiếc.

Cũng may là hai nhân viên mới tới đã được em dạy xong, cũng rất có khả năng, bằng không chị cũng ứng phó không được.

Ôi, có thể làm việc cho thượng tướng chính là cơ hội ngàn năm có một, về sau em nhất định sẽ có phát triển càng tốt, đến lúc đó cũng đừng quên chị Lily này nha."

Cô biết Kỷ Dao không phải là người mưu cầu danh lợi đứng núi này trông núi nọ, cũng luyến tiếc cậu rời đi, nhưng lại không thể ngăn cản cậu không cho đi.

Mình chỉ là bà chủ nhỏ của một tiệm thú cưng, Kỷ Dao càng là bá tánh bình thường, mà Antonio lại là thượng tướng năm sao tay cầm binh quyền của Đế Quốc, trứng chọi đá đó nha.

Trước mắt đi theo bên người Kỷ Dao là hai gã binh lính vác súng trên vai, đạn lên nòng, nếu mà cô nói sai một câu, chỉ sợ đối phương rút súng ra, ở bên chân cô bắn tới một viên đạn.

Linda cũng nói: "Đúng vậy, Kỷ Dao, về sau nhớ rõ ở trên mạng siêu A đăng tin nhiều hơn, mọi người đều rất thích xem em đăng bài."

Kỷ Dao cảm kích mà nói: "Cảm ơn chị, em biết rồi."

Tuy rằng Kỷ Dao còn hai ngày nữa mới đủ tháng thứ ba làm việc, Lily vẫn trả cho cậu toàn bộ một tháng tiền lương tám ngàn điểm.

Sau đó Kỷ Dao thu thập một chút vật phẩm cá nhân của mình, vác ba lô lên vai, dưới sự hộ tống nghiêm mật của hai binh lính, ngồi xe chống đạn đi ra ngoại ô thành phố Z khu sân bay quân dụng.