Lên được 3 chữ số rồi nè 💪
~•~
Sáng sớm mùa hè tại Tokyo thật sự rất nóng dù rằng nhà chính của gia tộc Shinomiya có ở ngoại ô đi chăng nữa thì không khí vẫn nóng hệt như cái lò vậy. Rindou theo chân của Moniji đi vào Tử Đằng Viên.
Tử Đằng Viên vẫn như cũ là nơi bị lấp đầy bởi những gốc cây mơ tươi tốt nhưng nó lại có số lượng ít hơn ở nhà phụ tại Sapporo và ở nhà chính thì Tử Đằng Viên lại được lấp đầy bởi gốc cây tử đằng rất lớn ở trước phòng của Mikey.
Rindou bước vào Tử Đằng Viên và có cảm giác như đang bước vào một khu rừng vậy, cây mơ vào giữa tháng 6 hoàn toàn được bao phủ bởi lá và những chùm quả trĩu nặng khiến Rindou vừa nhìn là lại có chút thèm được uống nước ép hoặc là được ăn mứt mơ. Moniji hiểu rõ tâm tình của Rindou cho nên nhẹ giọng nói với cậu rằng những sản phẩm làm từ mơ đã được gửi đến nhà Haitani theo lệnh của tiểu thiếu gia rồi.
"Tiểu thiếu gia bảo rằng mơ năm nay ăn rất ngon cho đặc biệt kêu tôi và Ume làm rất nhiều mứt, rượu và Siro, sắp tới chỉ sợ là có thể mang đi bán luôn rồi."
Nàng khẽ cười duyên rồi công khai nói xấu Manjirou, điều này không những khiến Rindou thả lỏng mà còn trở nên rất thắc mắc với lời của nàng, người hầu của Manjirou có thể thoải mái đến mức độ này sao ?
Moniji cong môi cười rồi sau đó dẫn Rindou đi đến trà thất của Mikey. Trời hè nóng rẫy cho nên Mikey lựa chọn mặc yukata với lớp vải mỏng, Ume ở bên cạnh vừa phục vụ trà cho em rồi sau đó bật quạt lên cho em đỡ nóng, Mikey bảo nàng đừng vất vả quá rồi lấy khăn nhẹ nhàng chấm chấm lên trán.
Mới sáng thôi mà trời đã nóng thế này rồi thì đến trưa không biết phải làm sao nữa. Mikey thở dài rồi nhìn gốc tử đằng tươi tốt đang rũ xuống những đóa hoa xinh đẹp cách đó không xa, có lẽ sau khi nói chuyện với Rindou xong thì em sẽ mời cậu ta đến phòng mình cho mát ?
Rindou đi đến trước mặt em rồi gập hai chân lại để quỳ xuống, Mikey nhìn Rindou rồi sau đó gấp quyển sách bìa cứng trên tay mình lại. Rindou rũ mắt rồi kính cẩn tự giới thiệu bản thân, em mỉm cười bảo cậu cứ tự nhiên rồi sau đó hỏi thăm Rindou về một số chuyện.
Rindou không tự nhiên mà hơi đung đưa người khiến em tự nhiên lại nhớ đến lần đầu hai người gặp mặt, cậu ta ngồi bên cạnh Ran, hai mắt cúi gằm xuống rồi tai và đuôi cáo vàng rực cũng lay động hoàn toàn làm cho tâm tình của Rindou hoàn toàn bị lộ ra.
Phì...
Rindou ngẩng đầu nhìn Mikey đang cong môi cười, thiếu niên ở tuổi 11 rất ngây ngô và thanh thuần cho nên ý cười trên đôi môi kia đã thật sự làm cho Rindou bị sốc, môi em cong lên và đôi mắt đen láy cũng híp lại tựa như một chú mèo nhỏ đang trêu chọc chủ nhân tội nghiệp của mình vậy.
Nghịch ngợm nhưng đáng yêu và thuần khiết vô cùng, tim Rindou nảy lên một cái rồi sau đó lặng lẽ nuốt cái cảm xúc đang biến đổi kia xuống cuống họng. Mikey cảm thấy mình đã hơi quá rồi cho nên ho nhẹ một tiếng rồi chỉnh lại cảm xúc của mình.
"Xin lỗi anh vì đã bất ngờ cười như vậy... chỉ là nhìn anh ngồi như vậy khiến tôi có cảm giác anh đang khó chịu."
Nói rồi em nhẹ nhàng đẩy một ly trà nguội đến trước mặt cậu rồi cười trừ, bây giờ mới là sáng sớm cho nên em không thể đãi cậu món trà lạnh do Ume pha được, Rindou khua tay bảo không sao rồi nghe theo lời Mikey chỉnh lại tư thế ngồi của mình.
Mikey sau khi thấy Rindou đã thoải mái hơn thì quyết định cùng cậu ta tìm hiểu về đôi bên, Rindou mặc dù có được em bảo là cứ tự nhiên rồi nhưng khi cùng với em trò chuyện thì bản thân lại giấu diếm đi rất nhiều chuyện, Mikey sau khi nghe Rindpu nói chuyện xong thì liền rủ cậu về phòng mình để hóng mát, Rindou nhìn gốc tử đằng siêu lớn ở trước phòng của em thì hoàn toàn hiểu lý do vì sao em lại muốn mình cùng đến phòng của em.
Vì nơi này mát tựa như đang mở điều hòa vậy ấy mà đã thế mùi hương của tử đằng lại còn rất thơm và tinh tế nữa chứ, Mikey đi vào phòng lấy bàn cờ của mình ra rồi hỏi Rindou có thể cùng mình chơi cờ không. Rindou rất muốn rủ em chơi cái khác nhưng lại nghĩ đến lối sống cổ điển của em thì cậu chỉ có thể bất lực nhận lấy hộp cờ màu đen trong tay em mà thôi.
Nếu như đánh cờ với Ran là đánh với một con cáo già lươn lẹo thì đánh cờ với Rindou lại như đánh với một vị tướng quân mưu dũng song toàn vậy, lối cờ của cậu ta rất táo bạo nhưng tính toán lại rất chuẩn và khôn khéo vô cùng cho nên thời gian suy nghĩ của Mikey cũng vì thế mà nhiều hơn bình thường.
Rindou đắc ý nhìn Mikey đang khó khăn rồi sau đó liền nhìn khung cảnh bên ngoài phòng của em. Gốc tử đằng cổ kính kia được bao phủ bởi những tấm lụa đỏ dài trông rất... ghê rợn ?
"Manjirou-sama, tại sao ngài lại treo lụa đỏ trên thân cây thế ?"
"Ừm... cái này là do bác Aiko và mẫu thân treo lên, theo lời của bác Rei thì chị em họ mong chờ bản thân sẽ có một tình yêu vĩnh cửu như ý nghĩa của tử đằng vậy."
Nhưng điều này lại chẳng hề hiển linh, Aiko và Sakurako đều hồng nhan bạc mệnh và bị người mình sở ái tổn thương đến mức phải ôm hận cho nên gốc tử đằng này luôn là đối tượng khiến tộc trưởng vừa muốn chặt mà lại vừa không muốn chặt vì nó chính là thứ chứng minh cho việc hai cô con gái của ông còn tồn tại và đã sống ở đây.
"Ông ngoại bảo rằng tôi rất giống mẫu thân cho nên ông không mong tôi sẽ treo lụa đỏ lên đó."
Vậy à, Rindou nhìn Mikey đã đảo ngược lại ván cờ thì nheo mắt hạ thêm một nước cờ để khống chế, bé con chau mày lại rồi lại tiếp tục suy nghĩ cách ứng phó nước cờ tinh quái này của Rindou.
"Nhưng mà tôi treo lụa đỏ lên đó rồi."
Phụt !
Rindou phun nước vừa mới uống ra khiến hình tượng của bản thân sụp đổ, em kinh dị nhìn cậu rồi sau đó đặt cờ xuống vị trí mà mình muốn, Rindou không thể tin mà nhìn Mikey sau đó lại nghe em điềm tĩnh nói.
"Nếu như người kia đủ yêu mình và mình cũng thế thì mấy lời nguyền rủa sẽ không xi nhê gì đâu."
Câu này nghe sao cũng thấy nó rất không ổn, Rindou vì muốn chỉnh đốn lại tư tưởng này cho em cho nên đã vô tình đi sai nước cờ khiến đôi mắt hoa đào của Mikey sáng rực lên, em nhanh chóng đặt cờ vào điểm chết của Rindou sau đó vui vẻ đung đưa mái đầu vàng nắng của mình.
....Anh trai, em bị vả mặt mất rồi.
Mụ nội nó chứ ! Em dễ thương như thế thì ai làm lại em, Rindou cắn răng rồi sau đó nhìn em gom cờ lại để làm trận cờ mới. Mikey thật sự rất dễ ở chung như lời của Ran nói nhưng lối suy nghĩ của em lại khiến cho cậu phải chảy mồ hôi hột vì nó quá mức táo bạo và thẳng thắng.
Ví dụ như việc anh bị nói là hãm hại .... lúc trước, Mikey vừa đặt quân cờ màu trắng của mình lên vừa thẳng thắng nói ra suy nghĩ của mình về .... và hành động nóng vội của Aiyuu.
"Hai người thật sự đã gây sự lầm thời điểm rồi vì cô ta hiện giờ đang có xích mích với Fusaku."
Fusaku ngoại tình với một nữ nhân tên Kaoru, nữ nhân đó là một gái điếm làm việc tại một quán bar ở Sapporo và hai người đã qua lại gần ba năm trời rồi. Kết quả là khi Aiyuu biết được mọi chuyện thì Kaoru kia đã mang thai được 2 tháng cho nên Fusaku dự định là sẽ mang ả ta về nhà.
Aiyuu biết được thì liền bùng nổ, nàng ta mắng chửi sau đó là giơ tay lên tát vào mặt của Fusaku trước mặt ông ngoại khiến cho gã ta hoàn toàn bị mất đi mặt mũi, ông ngoại thấy vậy thì day trán đồng ý cho Fusaku mang nữ nhân kia về nhưng con của nàng ta sau khi sinh ra sẽ được giao cho chính thất nuôi dưỡng.
Aiyuu dù có được nuôi con của vợ bé đi chăng nữa thì lòng tự trọng của nàng đã bị đả kích nghiêm trọng cho nên tính tình lại càng thêm cổ quái và bạo lực hơn, việc Rindou và nhà Haitani bị gặp chuyện cũng là do nàng ta muốn tìm chỗ phát tiết mà thôi.
"Mà sáng nay tôi có nghe nói là bác sĩ Haitani sẽ đến Hồng Diệp Viên để thăm khám cho Aiyuu, anh đoán xem tin tức sắp tới sẽ là gì ?"
Chuyện của mấy người sao tôi lại phải quan tâm đến chứ ? Rindou đảo mắt rồi nghe em bĩu môi, nếu như Aiyuu mang thai thật thì kiểu gì mọi chuyện trong cái nhà này đều sẽ loạn hết lên cho mà coi. Mà cái nhà này loạn lên rồi thì người vui nhất đương nhiên sẽ là em rồi.
Chỉ chán là ở cái nhà này lại chẳng có hạt dưa để cho em cắn. Rindou nhìn nhóc con tự dưng lầm bà lầm bầm thì nhắm mắt làm thinh, nhóc con này quả thực là ngây thơ vô cùng, em không biết phòng bị trước người lạ cũng càng không rõ ràng điều gì là đúng hay là sai.
Thế nhưng như vậy thì đã làm sao ? Rindou vẫn chẳng có hảo cảm gì với cái gia tộc này cả thậm chí là em có đang tỏ ra ngây thơ hay chân thành thì Rindou vẫn sẽ không tin em và cái gia tộc này vẫn còn tồn tại người tốt.
Ngây thơ như vậy thì giá trị lợi dụng mới càng cao, Rindou lẳng lặng nghĩ rồi sau đó kết thúc ván cờ nhàm chán mà bản thân cậu cùng em đã giằng co suốt một tiếng liền.
Tin tức rất nhanh đã truyền ra, nhị thiếu phu nhân đã có thai thật rồi và tộc trưởng đã đặc biệt hạ lệnh cho các bác sĩ tư nhân phải chăm sóc cho nàng ta thật tốt. Rindou hoàn toàn không quan tâm đến điều này cho nên liền cùng cha mình rời khỏi nhà Shinomiya, cậu nhìn dáng người nhỏ bé có chút đơn độc của Mikey rồi sau đó xoay mặt đi nơi khác.
Đó chính là bàn đạp để gia tộc Haitani đạp lên, đừng có để đứa nhỏ đó vào tim của mày đấy Rindou !
Mikey nhìn Rindou đã đi rồi cũng không buồn diễn kịch nữa, em rũ mắt nhặt các quân cờ lên rồi thả nó vào hộp gỗ, tiếng các quân cờ lạo xạo lạo xạo làm tâm trí em có chút hỗn loạn.
Không biết em đi bất ngờ như vậy thì Kakuchou ở thế giới kia có sống tốt hay không nữa ?
Nếu như có người hỏi em rằng vì sao tự nhiên em lại quan tâm đến gã đàn ông tồi tệ đó thì đương nhiên chính là vì cảm xúc của em đã thay đổi, em chán ghét gã đàn ông đó là thật nhưng 8 năm dài đằng đẵng ấy lại chính là thứ bào mòn sự chán ghét của em dành cho Kakuchou, nó khiến cho em nảy sinh ra một thứ tình cảm khác phức tạp hơn và khó nói hơn rất nhiều.
Mikey thở dài rồi ngước đầu lên nhìn sắc tím mơ màng của tử đằng, màu tím diễm lệ như vậy khiến em nhớ đến một người.
Kurokawa Izana.
~•~
Vậy mà lại không thể xóa trí nhớ của hắn ?
Manila thở gấp nhìn Izana đang nằm trên giường, y đã cố gắng xóa sạch trí nhớ của Izana về Mikey rồi thế nhưng mảnh trí nhớ cứ như đã biến thành một mảnh linh hồn của hắn vậy, căn bản là chẳng thể xóa nổi và Manila quyết định bỏ cuộc.
Phải nói với Mikey là cẩn thận Izana thôi, Manila thở dài rồi tan biến trong không khí.
~•~
Mộng Cảnh lần này khác với arc Lese ở chỗ là thay vì phải giết chết Manila thì thứ được khảo nghiệm lần này chính là tình cảm.
Dự đoán ban đầu của Manila đó chính là xóa trí nhớ của Izana, Kakuchou, Ran và Rindou thôi nhưng y lại chẳng ngờ là Wakasa lại có tình cảm với Mikey cho nên y quyết định xóa trí nhớ toàn bộ.
Nhưng Izana lại giống nét bút bi trên tờ giấy mà Manila lại là cục tẩy bình thường vậy cho nên y chỉ có thể bó tay thôi.
Còn về việc Mikey có cắt tơ tình được hay không thì độc giả lẫn tác giả đều hiểu rõ mà ha :)