[AllTake] Comeback

Chương 154



Author: ThatNghiep

Takemichi luôn biết Tenjiku là một bang khác hoàn toàn với Touman.

Mutou từ đầu đã nói rằng đây là một bang tội phạm sẽ thống lĩnh toàn bộ tội ác... giống như Bonten ở tương lai của Mikey.

Giết người, trộm cướp, mại dâm, ma tuý,...

Nhưng cậu sẽ thay đổi nó! Thay đổi thế giới bất lương! Takemichi đã có mục tiêu như vậy.

Chỉ là cậu nghĩ kế hoạch đó sẽ nằm ở tương lai, còn hiện tại ngay vào lúc này cậu vẫn chưa là ai trong Tenjiku, vì tránh thay đổi trong kế hoạch sắp tới với Touman mà cậu chỉ có thể mắt nhắm mắt mở xem như không thấy không biết những chuyện xấu đó.

Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó...

Trong con hẻm nhỏ dơ bẩn tối mờ, Takemichi ngẩn người nhìn một đám hai chục thằng mặc bang phục Tenjiku đang đứng thành vòng tròn gào hét cười lớn đầy thô bỉ dung tục, mà trung tâm đó là một cô gái mặc đồ công sở bị đè trên đất bật khóc nức nở.

Cô gái đó vùng vẫy bị hai tên giữ chặt tay chân, áo sơmi bị xé rách lộ ra toàn bộ nửa thân trên, váy bên dưới bị kéo lên tận eo, bên má có vết sưng đỏ như bị đánh, khoé môi cũng bị rách chảy máu.

Một tên đang đè lên người cười dâm tà mút liếm bộ ngực không vải che, thân dưới cầm lấy như muốn chuẩn bị đặt vào... Nước mắt cô gái chảy dài, nghẹn ngào cầu xin liên tục:

"D-Dừng lại... Không... Đừng..."

"Bọn khốn nạn chết tiệt này!!!!"

Tiếng gầm làm cả đám giật mình quay đầu, ở đầu ngõ hẻm chỉ là một thằng nhóc tóc đen thấp bé đang trừng mắt, cả đám người tức khắc cười to.

"Ha ha ha!!!! Mẹ kiếp!! Anh hùng cứu mĩ nhân hả?!!!!"

"Cút đi thằng yếu sinh lý!"

"Đập chết nó đi!"

Một tên đút một tay túi quần cao ngạo bước ra, nắm lấy cổ áo khoác của đứa yếu ớt trước mặt kéo lên vừa cười gằn:

"Bọn tao là Tenjiku, mày dám đụng vào bọn tao khôn-...!!!!!"

Bốp!!!

Lời chưa dứt, cái thằng yếu ớt đó chẳng tỏ ra sợ hãi gì mà gân trên trán càng nổi rõ hơn, tức khắc tung một cú đấm móc từ dưới lên khiến gã cắn trúng lưỡi mà vội lùi về sau, cả hàm dưới lẫn lưỡi của gã đều đau đến sống đi chết lại.

Chưa kịp định thần, thằng nhóc đó từ lúc nào đã rút ra một cây baton đánh thẳng vào đầu gã một cái thật mạnh khiến gã ngã ngửa ra đất ôm đầu đầy đau đớn.

Một tên phía sau nổi điên liền nhào ra muốn đấm người vừa gào lên: "Mẹ kiếp thằng chó này!!!"

Rầm!!!!!

Cả người tên đó đập mạnh vào bức tường bên cạnh đến nỗi nghe tiếng răng rắc của xương gãy, bất tỉnh trượt xuống đất vô lực, máu bên đầu chảy bê bết vào bức tường kéo thành một đường dài xuống dưới.

Một tên có sẹo hai bên khoé miệng quay đầu cười lạnh với cả đám, con ngươi xanh nhạt co nhỏ đầy sát khí như muốn giết người. Cả đám chưa kịp hành động thì đối phương đã hành động trước, lao thẳng vào giữa hai mươi người đánh đến điên cuồng, đều là chiêu thức tàn bạo, mấy tên bị đánh gào thảm một tiếng trước khi máu đỏ văng ra khắp nơi.

Bốp!!!!

Cả đám giật mình, từ lúc nào đã thêm một thằng khốn có sẹo trên trán liên tiếp đấm vào mặt một tên đồng bọn đến máu chảy đầy mặt mà bất tỉnh, sau đó vác cả người tên đó ném thẳng vào cả đám rồi nhảy vào đám người đang đè lên nhau mà đấm liên tiếp như điên, khí thế hung thần ác sát khiến người ta sợ mất mật.

Cái tên đè trên người cô gái ngơ ngác, gã bị tên có sẹo bên miệng đấm một phát vào bên mặt đến choáng váng mặt mày, chưa kịp đỡ đòn tiếp theo thì có một vật cứng đánh thẳng xuống đỉnh đầu khiến hắn muốn nứt cả sọ, hai mắt trợn trắng mờ nhoè đi.

Gã khổ sở ngẩng đầu xem ai là người đánh, sau đó ngơ ngác trước đôi mắt xanh u tối vô cảm từ trên cao như đang nhìn sâu bọ dưới chân, baton trong tay đối phương giơ cao rồi thẳng thừng quật xuống đầu gã lần nữa không chút nhân nhượng.

Cô gái bên kia đang ngơ ngác cầm lấy áo khoác mới được đưa, đứa trẻ bằng tuổi em trai cô đang cầm gậy đen đánh xuống liên tục gã đồi bại lúc nãy, trong đôi mắt xanh ấy tràn ngập lửa giận đến điên cuồng.

...

Kakuchou hoang mang cầm hai ly cacao nóng mới mua được chạy về chỗ cũ mà không thấy người kia ở đâu. Nghe tiếng đánh đấm mơ hồ ở phía xa, tim hắn thót một cái, chạy nhanh như điên đến chỗ phát ra âm thanh.

Trong con hẻm nhỏ có một đám mặc bang phục Tenjiku đang bị đánh đến gào thảm, máu văng khắp nơi, vậy mà hai tên đánh người hoàn toàn không có chút ý định dừng lại. Còn một người tóc đen đang cầm baton màu đen điên cuồng quật xuống người một tên ôm đầu co rúm cả người gào lên xin tha liên tục.

Hắn vô thức thả luôn hai ly cacao nóng trong tay xuống đất, tiếng động làm người đang cầm baton kia hơi khựng lại, đối phương nghiêng đầu hỏi:

"Đây là người của đội nào?"

Một buổi hắn khổ cực hẹn đi chơi lại trở thành thế này, Kakuchou đờ người, hắn biết người kia đang nổi điên, vội lắp bắp: "L-Là..."

Thấy cô gái kia ngồi bệt trên đất ôm áo cậu che lấy trước ngực, trên mặt vẫn còn sưng đỏ vì bị đánh, nước mắt ướt đẫm cả mặt, một nỗi giận dữ điên cuồng giống như núi lửa phun trào xộc lên đến tận não, Takemichi cầm baton điên cuồng đánh thẳng vào người tên khốn đang nằm co rúm bên dưới vừa gầm lên:

"Tốt nhất đừng là người của mày!!! Nếu không người đầu tiên tao giết chính là mày Kakuchou!!!!"

Cái đám đang bị đánh bỗng giật mình khi nghe cái tên Kakuchou, sau đó hoang mang nhìn người tóc đen kia.

Không phải ai cũng được tận mắt nhìn thấy người mới gia nhập cấp cao Tenjiku kia, cái người chỉ gia nhập cách đây vài ngày nhưng lại người thân cận bậc nhất với tổng trưởng còn hơn cả Kakuchou...

Hanagaki Takemichi, chủ trại chó Touman nổi danh.

Chính là cái người tóc đen này?

...

"Bao búa kéo!"

Tên đang quỳ gối run cầm cập, nghe giọng nói nhẹ nhàng kia như địa ngục mở cửa, hai mắt mở to nhìn bàn tay nhỏ gầy của người tóc đen đối diện giơ ra, là búa.

Bốp!!!

Một cú đấm từ Sanzu ở phía bên phải đánh cái tên đang quỳ trên đất ngã nhào ra đất, sau đó đè hắn xuống đất mà đấm một trận đến gào khóc kêu cha gọi mẹ không ngừng. Hai vết sẹo trên miệng Sanzu tách đôi vì nụ cười thoả mãn của hắn, mấy giọt máu văng lên mặt chỉ khiến hắn càng thêm điên cuồng.

Tiếng đánh cùng gào khóc thảm thiết vang vọng, tên tiếp theo trợn mắt đổ mồ hôi lạnh khắp người, trong lòng đã hối hận đến xanh cả ruột, sợ hãi nhìn cái người tóc đen kia bước đến trước mặt hắn giơ tay ra chơi bao búa kéo một mình.

"Bao búa kéo!"

Bàn tay trắng mềm kia giơ ra năm ngón, là bao.

Chát!!!

Một cú tát kinh hoàng từ Osanai ở phía bên trái làm tên đó văng sang một bên đến hoa cả mắt, máu mũi chảy đầy mặt, khoé môi rách một đường, bên má cũng phồng rộp. Osanai xách cổ áo đối phương lên tát thêm vài phát toàn lực nữa quăng mạnh tên đó đã mềm nhũn cả người xuống dưới đất.

Mấy tên đàn em của Kakuchou đứng ở một góc canh chừng cũng đổ mồ hôi hột. Kakuchou đã giao nhiệm vụ cho họ phải bảo vệ cái người chủ trại chó nổi danh kia an toàn... những cũng phải ngăn người đó không được giết người...

Nhưng ngăn làm sao đây? Đáng sợ quá đi mất!!!

Rầm!!!

Nửa đêm Mocchi nghe tin giận dữ đi đến chỗ xưởng hoang, hắn đạp mạnh cửa đi vào, bên trong có hai mươi tên đàn em dưới trướng của hắn đang quỳ gối trên đất thành một hàng dài, hai tay bị trói sau lưng, mặt mũi bị đánh sưng tím đầy máu.

"Mẹ kiếp Hanagaki!!!!"

Mocchi gầm lên, cả đám đang quỳ trên đất lập tức sáng rực hai mắt như vừa thấy cứu tinh. Mocchi là người quan tâm đàn em, cả đám quay đầu nhìn tên chủ trại chó yếu ớt kia. Nổi tiếng thế nào nhưng không biết đánh đấm cũng sẽ bị Mocchi dần ra bã thôi.

Osanai với Sanzu cảnh giác, hai tên đàn em theo sau Mocchi đã tức khắc lao đến tấn công hai người. Takemichi vẫn đang đứng trước một tên chảy máu đầy máu nằm trên đất, cậu quay sang nhìn Mocchi đùng đùng tiến đến chỗ cậu, bình tĩnh nói:

"Bọn này hiếp một cô gái vô tội."

Trán Mocchi nổi đầy gân, hắn gằn giọng: "Thì sao?!!! Tao sẽ giết mày Hanagaki!"

Bị xách cổ áo cũng không chút sợ hãi, Takemichi nhíu mày hỏi Mocchi:

"Mày... chấp nhận việc đó?"

Đàn em bị đánh chẳng khác gì đánh thẳng vào mặt hắn, Mocchi đấm mạnh vào mặt thằng nhóc tóc đen một cái khiến đối phương ngã xuống đất, hắn nghiến răng:

"Mày tưởng Izana coi trọng mày thì mày dám lên mặt với tao?!!! Mày nghĩ mày là ai mà dám đụng vào đàn em của tao?!!!"

Sanzu với Osanai giật mình muốn đến bảo vệ thì hai tên đàn em của Mocchi đã đứng chắn lại. Hai tên này đều là người đặc biệt theo Mocchi từ lâu, khả năng tấn công có thể không bằng nhưng về phòng thủ thì gần như tuyệt đối, Sanzu với Osanai nổi điên lên mà vẫn không sao qua được hai tên khốn trước mặt.

Đám đàn em Kakuchou bối rối không biết làm sao. Phía bên kia Takemichi chậm chạp đứng dậy, bên má sưng đỏ, mái tóc đen rối bù che đi đôi mắt xanh đang dần u tối đi, nhẹ giọng hỏi tiếp:

"Đó là một cô gái vô tội... mày cũng chấp nhận việc đó?"

Mocchi thầm nghĩ thằng này giả vờ cao thượng cho ai xem, hắn đã gai mắt kiểu người yếu đuối không biết đánh đấm mà đòi làm bất lương đỉnh cao chỉ bằng mấy chiêu trò khôn lỏi, tức khắc giận dữ đấm vào bên phía còn lại vừa quát một tiếng đầy khinh thường:

"Tenjiku vốn là một bang tội ác gì cũng có, đừng có nghĩ mấy trò trẻ con của mày sẽ làm được gì! Cứ vẫy đuôi với Izana đi, rồi khi nào Izana chán thì mày cũng cút khỏi Tenjiku thôi!!!"

Takemichi à một tiếng rồi cúi đầu. Việc đối phương bỗng để tay vào túi quần làm Mocchi cảnh giác, nghĩ đến lần Shion bị đánh bất ngờ, Mocchi liền tấn công trước, nắm chặt lấy hai cái cổ tay của đối phương giữ chặt trước rồi kéo mạnh ra, hắn cười lạnh:

"Lại kích điện à thằng khốn? Mỗi chiêu đó chỉ dành đánh bất ngờ người chưa từng biết thôi! Còn tao đã...!!! A!!!! Mẹ kiếp!!!!!"

Đối phương lợi dụng việc hắn kéo tới gần mà giơ chân đá thẳng vào chỗ hiểm. Mocchi tức khắc ôm chỗ giữa hai chân, cả mặt tái nhợt vì cơn đau khủng bố, hai chân khuỵu gối quỳ xuống đất. Mẹ kiếp thằng khốn này!!!!

Cả đám đang bị trói tay quỳ gối trên đất ngẩn người, cái tên tóc đen kia đã bình tĩnh cầm một cái kích điện thon nhỏ mới tinh nhắm thẳng vào cổ Mocchi khiến hắn gầm lên một tiếng đau đớn.

Takemichi đạp mạnh lên ngực Mocchi đã ngã trên đất, lạnh nhạt đáp:

"Ừ thì lại là kích điện thôi... Vậy mà mày cũng đâu có đỡ được?"

Nói xong Takemichi tức khắc cầm kích điện dúi thẳng vào cổ tên khổng lồ bên dưới lần nữa, lắng nghe tiếng gào thét mà chẳng chớp mắt một lần, liên tục dùng kích điện khiến hắn gào đến khản cả giọng.

Một đám đang quỳ trên đất từ từ tái nhợt mặt mày, nghe từng tiếng gào của Mocchi mà tim muốn vọt lên tới họng, cả bọn nào còn vẻ mừng rỡ lúc nãy, đều hoảng sợ cúi đầu thấp đến mức cằm chạm ngực.

Phía bên kia Sanzu với Osanai cuối cùng cũng xử được hai tên đối thủ, dùng dây trói cả hai tên bắt quỳ trên đất ở một góc phía sau. Cả hai lẳng lặng đứng nhìn Takemichi dùng kích điện liên tục lên người Mocchi, khoé môi đều lén nhếch lên đầy thoả mãn.

Cơn đau bởi giật điện làm hắn tê dại cả người, Mocchi nghiến răng chịu đau, trước khi kích điện tiếp tục đè lên cổ, hắn gầm lên:

"Mẹ kiếp! Ngoài kích điện ra mày còn biết cái đéo gì hả?!!!"

Kích điện cách cổ một khoảng ngắn bằng đầu ngón tay bỗng dừng lại, Mocchi ngẩn người, đối phương đã đứng dậy cất kích điện đi, quay đầu gọi:

"Haruchiyo... đưa búa đây."

B-Búa?