Sau hôm hàn độc phát tác Mạn Ngọc đã đỡ hơn rất nhiều. Hôm nay nàng mới có thể ra ngoài tham quan viện phủ nàng đang ở. Đông Thanh viện nằm ở phía đông phủ. Là nơi hẻo lánh ít người lui tới nhìn có chút tiêu điều hoang vu. Mạn Ngọc thấy một đám đất bỏ trống bên hông viện bền sai Nhược Ly về nhà mình đem ít loại thảo dược đến trồng. Nàng biết chút y thuật, biết về độc dược cũng như dược liệu. Khoảng thời gian này Diệp Quân Thanh cũng không đến chỗ nàng những người khác cũng không đếm xỉa đến. Vì vậy nàng được yên tĩnh nên có thời gian vừa trồng vừa nghiên cứu dược liệu. Phía trước viện Mạn Ngọc sai Thanh Nhi cho người trồng ít hoa khiến cho biệt viện nhìn có khí sắc hơn rất nhiều.
Lúc này trong buổi thượng triều hộ bộ thị lang đang dâng tấu bẩm báo với hoàng thượng: Bẩm tấu thánh thượng. Gần đây ở trấn Yên Du xảy ra mười mấy vụ án mạng nghe nói do mặt nạ quỷ gây ra. Hiện người dân đang rất hoang mang. Tri phủ huyện lệnh của Yên Du là Mạc Định đã cho người điều tra nhưng chưa có kết quả. Càng ngày càng có nhiều người chết nên huyện lệnh Mạc Định dâng tấu khẩn xin hoàng thượng phái người hỗ trợ điều tra vụ án."
Hoàng thượng cau mày nói:" Nói rõ trẫm nghe đã xảy ra chuyện gì."
Hộ bộ thị lang nói:" Bẩm hoàng thượng gần đây trấn Yên Du liên tiếp có người bị giết chết con số đã lên tới hơn mười người. Cách chết của họ rất quái dị. Người dân trong trấn hoảng loạn cho rằng ma quỷ hiện hồn về trả thù mọi người. Mọi người đang rất hoang mang. Lại cộng thêm dân gian đang đồn một bài đồng dao không tốt về triều đình chúng ta có liên quan đến mặt nạ quỷ này. Hiện giờ nếu án mạng tiếp tục xảy ra nếu không chấm dứt ắt lòng dân sẽ loạn. Sớm muộn sẽ sinh ra bạo loạn. Cho nên Mạc Định đã gửi tấu cho thần nhờ dâng lên hoàng thượng xin hoàng thượng phái người hỗ trợ điều tra."
Hoàng thượng nghe thấy lan truyền bài đồng dao liền hỏi:" người ta lan truyền bài đồng dao gì ngươi có biết không đọc trẫm nghe xem thử."
Hộ bộ thị lang liền quỳ rạp xuống:" Khẩn bệ hạ. Bà..i đồng da...o này rất bất kính thầ... thần không dám ạ."
Hộ bộ thị lang toát hết mồ hôi đọc:" Dạ bẩm là Nghe vẻ nghe ve quỷ thần tái thế. Trừng trị tội đồ mưu hại nhân dân. Triều đình vô năng. Đất trời bao la. Ắt sẽ loạn thế. Quỷ thần thay thế trừng trị kẻ gian. Mở ra cửa mới an lành chúng sinh."
Hộ bộ thị lang vừa đọc xong hoàng thượng nổi trận lôi đình đập bàn một cái :" Vô pháp vô thiên là kẻ nào ăn nói hàm hồ không coi ai ra gì như thế. Quỷ thần gì ở đây chứ. Hắn đây là đang muốn đối đầu trẫm để tạo phản mà."
Trên dưới các quần thần thi nhau bàn tán xong thấy hoàng thượng nổi trận loi đình liền im bặt. Không ai dám lên tiếng sợ lỡ miệng lại rơi mất đầu như chơi.
Hoàng thượng dần lấy lại bình tĩnh:" Các ái Khanh có ai có cao kiến gì về vụ án này hay không?"
Cao thừa tướng liền bước ra:" Bẩm hoàng thượng vụ án này khá nghiêm trọng thần khẩn cầu hoàng thượng lập tức phái người đến trấn yên du tìm ra hung thủ và kẻ đứng sau bài đồng dao kia."
Hoàng thượng lại hỏi:" Vậy Khanh có đề xuất ai điều tra vụ này hay không?"
Xao thừa tướng đáp:" Vụ án này nghiêm trọng rất rắc rối đến nhiều chỗ vẫn là hoàng thượng định đoạt thì hơn."
Hoàng thượng trầm tư một lúc lâu sau mới lên tiếng:" Diệp Quân Thanh, Diệp Thái An ta muốn hai con cùng nhau đi điều tra vụ án này có được không."
Diệp Quân Thanh cùng tam hoàng tử Diệp Thái An lên tiếng:" Dạ được."
Hoàng thượng nghe vậy ra lệnh: Vậy được ta lệnh cho Nhị hoàng tử Diệp Quân Thanh cùng tam hoàng tử Diệp Thái An cùng phủ nội vệ kết hợp với hình bộ đi điều tra truyện này. Sớm phá được án bắt hung thủ về quy án. Nếu hung thủ có ý đồ chống đối lập tức giết không tha."
Nhị hoàng tử tam hoàng tử cùng quan hình bộ và phủ nội vệ đồng thanh:" Thần tuân chỉ."
Hoàng thượng hỏi:" còn ai có ý kiến gì nữa không. Nếu không thì bãi triều."
Thái giám bên cạnh hoàng thượng hô to:" Bãi triều."
Các quần thần phía dưới cung kính tiễn hoàng thượng. Xong lần lượt rời khỏi điện ra về. Trên đường đi về không ít người bàn tán đến chuyện vừa rồi. Có người không tin được hoàng thượng lại phái cả hình bộ và phủ nội vệ cùng hai vị hoàng tử điều tra. Xem ra vụ án này không đơn giản chút nào. Một vị quan lại nói:" Ngươi nghe bài đồng dao đó còn không hiểu sao. Có người muốn tạo phản đó ." Người kia đáp lại:" thật sự nếu là tạo phản thì hắn cũng gan quá rồi. Không chừng còn có viên quan triều đình dính dáng tới cho nên mới phái hai vị hoàng tử điều tra là vậy."
Vị quan kia lắc đầu:" Sắp tới sẽ không còn yên ổn nữa rồi." Nói rồi ông thở dài một hơi. Rồi hai người cùng rời đi.
Khi nhị hoàng tử trở về liền gặp Hiền phi nói chuyện sẽ phải đến trấn Yên Du điều tra. Hiền phi lo lắng dặn dò hắn đủ thứ. Bà thực sự lo hung thủ nguy hiểm như vậy lỡ hắn có bề gì phải làm sao. Bà hỏi hắn:" Quân Thanh con không đi không được sao."
Diệp Quân Thanh đáp:" Không được ạ. Phụ hoàng đã ra lệnh cho con và tam đệ điều tra. Vụ án này khá phức tạp. Chắc hẳn sẽ có liên quan đến quan viên triều đình cho nên phụ hoàng mới lệnh cho con điều tra."
Hiền phi vẫn không thôi lo lắng:" Nhưng hung thủ nguy hiểm như vậy lỡ con có bề gì ta phải làm sao."
Diệp Quân Thanh biết bà lo lắng cho mình nên an ủi:" Mẫu phi yên tâm con tự biết lo được cho mình người không cần lo lắng."
Hiền phi tuy không thể bớt lo hơn nhưng vẫn chấp nhận:" Được rồi con làm gì cũng phải cẩn thận có biết không hả."
"Dạ con biết mà mẫu phi yên tâm đi." Hắn nói rồi trở về phòng. Sau đó Hắn qua nói chuyện với Cao Uyển Như về việc mình đến Yến Du tra án. Cao Uyển Như muốn theo hắn nhưng hắn không chịu:" Nàng ở nhà đi đến đó nguy hiểm lắm."
Cao Uyển Như muốn đi theo nhưng nghe như vậy cũng thôi không mè nheo hắn nữa. Tối nay hắn lại ở lại Trúc Uyển viện cùng nàng ta. Nhưng tuyệt nhiên từ đem tân hon tới bây giờ hắn chưa hề làm chuyện phu thê với nàng ta khiến Cao Uyển Như không sao hiểu được. Bên Khương thứ phi kia nàng đã cho người để ý. Nhưng rõ ràng nhị hoàng tử còn không để tâm càng không đến thăm cô ta lần nào thì tất nhiên sẽ không thể có chuyện làm chuyện phu thê. Cao Uyển Như cố gắng tiến sát lại hắn ôm hắn. Nhưng hắn nói:" Mấy hôm nay ta hơi mệt không có tâm trạng. Nàng ngủ sớm đi. Ta ngủ mai ta von phải lên đường."
Cao Uyển Như không vui nhưng cũng không thể ý kiến gì khác. Đành đắp chăn mền rồi đi ngủ."
Mạn Ngọc bên này cũng nghe Thanh Nhi nói lại về truyện hắn sắp đi tra án lại là vụ án nghiêm trọng như thế hắn đi điều tra cũng phải thôi. Nàng hỏi Thanh Nhi :" Nhược Ly đâu rồi."
Thanh Nhi đáp:" Nhược Ly tỷ tỷ đang ở ngoài để em đi gọi tỷ ấy cho." Nói rồi đi ra ngoài gọi Nhược Ly.
Nhược Ly bước vào nói với nàng:" Tiểu thư người đã khỏe hơn chút nào chưa."
Mạn Ngọc nói:" ta khỏe rồi. Nhược Ly chắc e có nghe qua vụ án trấn Yên Du rồi phải không."
Nhược Ly ngẩn ra rồi đáp:" Đúng là có nghe qua . Nhưng vụ án này hệ trọng nên Nhược Ly không điều tra gì cả."
" Mai hắn đi rồi. Ta và ngươi ngày mai đi đến Minh Nguyệt Hiên một chút."
Nhược Ly cũng nói tiếp:" Tiểu thư Lâm Vũ công tử muốn gặp tiểu thư mấy lần rồi. Nhưng không gặp người được nên vẫn hẹn người đến gặp hắn."
"Được rồi cứ để vậy đi." Mạn Ngọc nói
sáng sớm hôm sau nay hắn đã dậy từ sớm để chuẩn bị rời đi. Hắn cũng không hề đến từ biệt nàng. Mạn Ngọc cũng có thể hiểu được. Nàng không cần hắn từ biệt nàng cũng không cần phải đi từ biệt hắn.