Angel Wings (Đôi Cánh Thiên Thần)

Chương 39: Chương 42




Chương 42: Anh đi…
Băng Băng im lặng.. Lúc đấy biết cậu ta định tỏ tình Băng Băng nói bừa không ngờ anh lại nghe thấy. Nhưng trong chuyện này Băng Băng vẫn có phần chiến thắng bởi anh Wing cũng biết ghen, nhìn ánh mắt anh lúc đó Băng Băng nóng cả mặt…
- Băng Băng..
Hiểu cái ý nghĩ của Băng Băng Wing nhắc. Nhưng nhịn được một lúc Băng Băng lại cười. Lần này thì Wing không nhắc nữa, đến ngã tư anh chàng vượt đèn đỏ… Băng Băng vội nhào về phía cửa kính nhìn ra bên ngoài.
-Anh Wing. Anh vừa vượt đèn đỏ.
Băng Băng vừa nói xong, Wing dừng xe lại vì cơ bản là cảnh sát giao thông đã chặn xe lại. Anh quay sang nhìn Băng Băng.
-Không cười nữa?
-Anh còn đùa được à. Cảnh sát chặn xe kìa. Anh có đủ giấy tờ không? Phải làm sao bây giờ, chị Thảo Nghi đang đợi.
Băng Băng cuống.
Trái với Băng Băng Wing vẫn rất thản nhiên. Anh chàng lấy ra một tấm thẻ nào đó Băng Băng không nhìn rõ đưa cho cảnh sát và thế là được cho qua.
-Anh Wing. Tai sao?
Băng Băng nghiêng người muốn nhìn rõ tấm thẻ nhưng anh đã cất nó đi.
-Em không nên biết.
Dù Wing nói vậy nhưng trí tò mò của Băng Băng đã được kích hoạt rồi cô nàng không ngừng lại được. Băng Băng làm căng.
-Em muốn biết. Anh với em còn chuyện gì mà phải giấu, anh mau nói sự thật đi.
Nghe vậy Wing nhìn Băng Băng với ánh mắt đầy hàm ý nhưng cô nàng không để tâm lắm chỉ nghĩ đến nguyên nhân anh được thoát.

-Tổ chức chúng ta có kết hợp với cảnh sát.
Wing hạ giọng.
Băng Băng nhìn anh, lắc đầu.
-Em không hiểu.
Băng Băng nhìn thấy anh khẽ thở dài, bướng bỉnh cãi.
-Tại công ty anh làm về bất động sản mà…
Wing vuốt tóc cô nàng tỏ ý đã hiểu. Anh ra vẻ lười biếng nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích với cô nàng.
-Trước đây là vậy. Nhưng có một lần, Crazy giấu hàng cấm ở công ty anh. Công an đã điều tra ra nhưng không có chứng cứ tố cáo Crazy. Từ đấy tổ chức chúng ta bắt đầu phối hợp với cảnh sát, tìm bằng chứng để lật đổ Zi.
Băng Băng gật đầu cuối cùng cũng hiểu.
-Chuyện này nhớ giữ bí mật. Đây là luật ngầm.
Cô nàng nhìn Wing ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Vui vẻ ca ngợi.
-Anh là gián điệp công khai nhất em từng thấy.
Băng Băng đùa là chính nên không nghĩ ngợi nhiều, không ngờ Wing lại ra vẻ trầm tư.
-Em không thể nói anh là cộng tác viên tốt nhất à.
Băng Băng lắc đầu, mỉm cười.
Đây chính là hậu quả của việc anh quá chiều Băng Băng.
_Love_
Băng Băng trở về nhà cùng chị Thảo Nghi ăn bữa cơm chia tay vui vẻ. Cô nàng cười suốt cả buổi tối nhưng khi chị Thảo Nghi vừa về, Băng Băng liền chui vào phòng ủ rũ.
Wing vốn chẳng biết dỗ dành con gái, thờ ơ nhìn Băng Băng.
-Có chuyện gì?
-E tủi thân. Chị Thảo Nghi đi lấy chồng rồi.
Băng Băng trả lời giọng buồn buồn. Thấy vẻ mặt “chuyện đó chẳng quan trọng” của anh. Băng Băng trừng mắt bắt đầu đấu tranh.
-Chị Wee đi lấy chồng anh không có cảm giác gì chắc.
Nét mặt Wing thoáng vẻ suy nghĩ.
-Không. Anh còn không tham dự lễ cưới.
Băng Băng tròn mắt nhìn anh.
-Chị Wee lấy chồng rồi?

Wing bổ sung.
-Chị sống như người độc thân vì công việc của tổ chức. Vợ chồng họ khá hay liên lạc.
Băng Băng ngoan ngoãn ngồi nghe anh nói về lúc chị Wee cưới, duy chỉ việc chồng chị là ai nhất định không chịu hé lộ. Anh còn trịnh trọng đùa.
-Bí mật quốc gia.
Ngồi nghe anh nói v bất giác nghĩ tới một vấn đề.
-Anh Wing. Sau này lấy em rồi có khi nào vì công việc của tổ chức mà anh nhốt em ở nhà suốt không?
Băng Băng nhìn Wing với anh mắt mông lung. Cứ nghĩ đến cảnh Wing sợ Băng Băng gặp nguy hiểm, nhốt cô ở nhà bao bọc như đồ quý giá dễ vỡ Băng Băng cảm thấy rợn người.
-Em muốn biết?
Băng Băng gật đầu, khẳng định.
-Em rất muốn biết.
Như chờ đợi câu nói này Wing lập tức nói.
-Tuần sau chúng ta kết hôn.
Băng Băng đơ người không nói được câu nào. Băng Băng đang hỏi anh dựa trên lí thuyết mà anh lại áp dụng trả lời thực hành. Đúng là kết hôn Băng Băng có biết được anh có nhất mình ở nhà hay không thật đấy. Nhưng nếu vậy việc gì Băng Băng phải hỏi nữa.
-Em chưa đủ tuổi kết hôn.
Wing gật đầu thản nhiên trả lời.
-Tổ chức sẽ lo chuyện ấy.
Được rồi. Băng Băng lại thua anh. Vốn biết tổ chức W quyền lực những Băng Băng không ngờ có thể quyền lực tới mức làm chuyện “phạm pháp”.
-Em không đồng ý. Nhất định không.
Vừa rồi trước khi chị Thảo Nghi về nhà chồng có nhắc Băng Băng nên cẩn thận với anh. Vụ đính hôn hụt lần trước nhất định anh sẽ để bụng mà Băng Băng không tin. Giờ thì hay rồi anh không muốn đính hôn nữa, chỉ đòi kết hôn thôi,
Cô nàng nhìn khuôn mặt không cảm xúc của anh, lạnh mặt. Băng Băng hiểu lúc này không làm căng lên thì cái viễn cảnh cô gái chưa tròn 18 phải về nhà chồng sẽ không còn xa.

Wing trầm lặng một lúc rồi đột ngột lên tiếng.
-Anh vừa quyết định phạt chị Thảo Nghi.
Băng Băng nhìn anh. Anh có cái thói vô lí phạt không lí do từ bao giờ thế?
-Nói xấu anh. Tội này rất lớn.
Nghe cái giọng điệu trầm trọng của anh. Băng Băng đang tức giận mà cũng phải bật cười. Nếu ai nói xấu anh mà anh cũng phạt kiểu này Băng Băng e là người bị phạt sẽ nhiều vô số kể trông đó có cả Băng Băng. Đôi khi ngồi nói chuyện với mấy fan cuồng của anh, Băng Băng tự biến mình thành anti fan nói xấu anh rất nhiều.
-Ngày mai anh đi công tác.
Băng Băng quên luôn mình vừa giận anh, vội vàng hỏi.
-Anh đi đâu? Mất bao lâu?
Wing thấy vẻ sốt sắng của Băng Băng, hài lòng.
-Mĩ. Một ngày. Em đi cùng anh.
Băng Băng hơi suy nghĩ. Để Hạ Băng và War ở nhà một mình không ổn lắm. Chuyện của Lệ Băng cũng chưa giải quyết xong…
-Em không đi đâu. Anh đi sớm ròi về với em nhé!
Băng Băng mỉm cười, vòng tay ôm anh. Đây là lần đầu Băng Băng chủ đông thân mấy với anh ngoài những tình huống bất đắc dĩ kia… Trông cái vẻ mặt bất ngờ của anh, Băng Băng thỏa mãn cười thật tươi. Anh đi 1 ngày, cũng hơi nhớ nên Băng Băng cho phép mình dũng cảm một lần.
Hết chương 42.