Về tới nhà, hắn đi lên phòng, mở chiếc hộp Han đưa cho hắn ra xem
Bên trong là những bức ảnh kỉ niệm của hắn và nó, bao nhiêu quà đôi hắn tặng nó đều có ở trong này hết, hắn thấy 1 bức thư, hăn lấy và mở ra xem. Đó là bức thư nó gửi hắn trước lúc ra đi.
" Gửi chồng thân yêu của em, khi anh đọc được lá thứ này có lẽ là lúc em đã đi xa anh mãi rồi. Em chỉ biết nói với anh câu xin lỗi mà thôi, em đã yêu anh rất n`,n` đến nỗi em chỉ muốn ở bên anh mãi mãi mà thôi. Em xin lỗi anh, em đã thất hứa với anh, lời hứa mà đôi ta đã hứa. Bây giờ nghĩ đến những giây phút ta bên nhau, nói với nhau bao lời yêu thương em mới nhớ làm sao! Đôi lúc em tự hỏi ông trời rằng, tại sao, tại sao lại ko để cho em ở bên cạnh anh ! Vì sao lại chia rẽ chúng ta ! Nhưng em đã hiểu đc rằng, chính ông trời đã cho em quá nhiều thời gian để đc ở bên cạnh anh nhưng em lại ko biết trân trọng chúng ! Giây phút ở bên anh tuy hạnh phúc nhưng cũng rất ngắn ngủi, bây giờ lại để anh phải bước 1 mình trên con đường của cuộc sống ! Anh à, anh đừng khóc nhé, đừng buồn em sẽ rất đau. Anh khóc, anh buồn sẽ làm cho vết thương thêm đau, nếu khóc, nếu buồn có thể làm cho anh dịu đi lỗi đau thì anh hãy cứ khóc đi. Dù ở nơi xa em vẫn sẽ mãi êu anh mà thôi. Anh đừng tự trách mình vô tình, hèn nhát , ích kỉ hay không thể bảo vệ đc em anh nhé ! Vì chính em là người làm mất chúng. Giá như em ko ngốc nghếch như vậy! Giá như thời gian chúng ta ở bên nhau ngưng lại, dù là 1 phút hay 1 giây thôi cũng đủ để em có thể ở bên cạnh anh ! Giá như, em và anh có con, và chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc anh nhỉ ! Giá như em ko mắc phải căn bệnh này thì bây giờ chúng ta đã mãi yêu nhau rồi ! Em đã từng nghĩ giá như chúng ta chưa từng gặp nhau, giá như chúng ta ko phải là của nhau và giá như chúng ta chưa từng yêu nhau thì có lẽ chúng ta sẽ ko phải đau khổ như vầy, vấn vương thế này ! Nhưng đó chỉ là giá như mà thôi . Nó sẽ chẳng bao giờ thành sự thật. Thời gian đã qua, chúng ta vẫn cứ đau khổ chỉ vì một chữ " Tình " ! Em xin lỗi anh , xin lỗi cho những tháng năm tay trong tay ko còn, vai kề vai và cùng đi trên con đường hạnh phúc với anh sẽ mãi mãi là quá khứ, sẽ mãi là kỉ niệm ! Hãy quên em đi, em giống như gió bên mây rồi may tan thì tình cũng tan, gió vội vàng quá anh nhỉ, đừng trách vì gió vô tình anh nha ! Người ta thường nói, tình đầu giọt lệ sầu cũng ko mang theo thời gian. Anh hãy đi tìm lối đi riêng như em đi tìm cuộc sống mới, anh khóc để quên sau, quên em và quên niềm đau thì xin anh hãy cứ khóc đi vì sau hôm nay em đã xa anh mãi rồi. Em sẽ sống trong những tháng ngày hạnh phúc khi ta còn có nhau, em sẽ sống mãi trong những kỉ niệm đẹp đó ! Cho cận kề lúc chết em mới biết em yêu anh đến nhường nào, vì em quá yêu anh nên em mới chọn cái chết để có thể quên đc anh dù đau đớn khi phải xa anh, phải mất anh nhưng em chấp nhận nó vì em yêu anh nên em mới chấp nhận nó . Thà rằng em buông tay để cho cả hai đều hạnh phúc còn hơn là để cả hai phải đau khổ. Cuối cùng em muốn...Chúc anh hạnh phúc à ko phải hạnh phúc hơn cả khi ko có em ở bên anh nhé ! Và anh hãy sống tiếp cuộc sống của em, hạnh phúc của em nhé anh ! Tạm biệt anh chồng yêu của em ! Hạnh phúc nhé !!!! "
Đọc xong bức thư này, hắn khóc, khóc nhiều lắm, khóc cho tình yêu của nó và hắn khóc cho cả phần của nó nữa, nơi trái tim của hắn ngoài cảm giác quặn đau ra thì nó chẳng còn gì....Thực sự hắn sẽ quên đc nó ko....thực sự ẽ còn có người con gái khác ngoài nó làm cho hắn hanh phúc như lời nó nói sao...
- Em đã vừa lòng chứ, khiến cho anh đau khổ thế này - hắn nói trong vô thức
Vì khóc nhiều quá, hắn mệt dần rồi chìm vào giấc ngủ, trong mơ hắn thấy nó đi xa, hắn đuổi theo nó mãi mà ko thể đuổi đc....