Xe bay đừng tại cổng khu hòm đồ, ba quả cầu lên xe, như cũ đeo lên lớp mặt nạ ngụy trang, hiệp nghị bảo mật của chủ hệ thống như núi lớn đè nặng trên đầu các hệ thống.
… Vấn đề là, thiên tính bọn nó vốn thẳng thắn thuần thiện, ngụy trang và lừa lạt là thứ không am hiểu nhất.
Đám người Thịnh Tụng Thời vẫn luôn quan sát chặt chẽ, quả nhiên phát hiện ra sơ hở rất nhỏ. Bọn họ phát hiện quả cầu mèo tuy đã quen vào vai rập khuôn, nhưng lúc ngầm chào hỏi nhau, cái đuôi ngoắc ngoắc lỗ tai động động, dưới mí mắt ký chủ biểu đạt cảm xúc vui vẻ khi gặp bạn bè.
Có lẽ bọn nó có đường truyền tin riêng, vì chúng không cần hàn huyên hoặc rà quét mà vẫn có thể trao đổi tình hình của nhau.
Khu biển cảng và khu hòm đồ có khoảng cách gần nhất, khu rừng rậm xa hơn rất nhiều, nếu muốn đi nhanh, xe bay cần phải vào đường cao tốc. Thấy xe bay sắp tăng tốc độ, Quý Ỷ Nguy lấy ra một ổ mèo to mềm mại. Ổ vải này anh mang cho Tam Tam, để cậu khỏi bị mệt vì đường xá xa xôi.
Anh đưa cho mèo cưng, hệ thống 2333 liền nằm lên vỗ vỗ đuôi, tự tin dào dạt mời bạn bè nằm chung.
Tới tới tới, vào đi, đừng khách khí! Ký chủ chuẩn bị cho tôi á!
Các hệ thống khác: “…”
Ký chủ nhà người ta.
Bốn quả cầu nằm chung một ổ mèo, rúc mình vào nhau, mỗi quả cầu đều có tai mèo, ngoan ngoãn thu đuôi bất động. Chu Nguyệt Xuất lòng ngứa ngáy, cô muốn chụp vài tấm ảnh, nhưng trực giác phụ nữ bảo rằng Quý Ỷ Nguy sẽ không cho chụp.
Dục vọng chiếm hữu của anh quá nặng.
Quả nhiên, cô còn chưa kịp xin phép chụp ảnh, Trịnh Hỉ Bi nhanh tay giơ đồng hồ mở chụp ảnh, bật cả đèn flash, đang tính chĩa ống kính vào ổ mèo thì va vào ánh mắt hiền lành của Quý Ỷ Nguy.
Mồ hôi lạnh lập tức chảy ào ào, Trịnh Hỉ Bi cảm giác mình đã đạp lên lằn ranh sinh tử, Hắc Bạch Vô Thường đứng xa xa nhiệt tình vẫy cờ chiêu hồn chào hắn.
Nghìn cân treo sợi tóc, Trịnh Hỉ Bi quay ngược ống kính vào mặt mình, chu mỏ tay chữ V, chụp ảnh tự sướng.
“Tôi, tôi thích chụp kiểu này!” Hắn gượng ép giải thích, còn quay ống kính về phía Thịnh Tụng Thời đang lái xe, “Anh Thịnh! Nào… chu môi moaaa!”
Thịnh Tụng Thời: “…”
Trừ việc tương đối kiêng kị Quý Ỷ Nguy, thái độ các hệ thống đối với các ký chủ rất ôn hòa. Riêng Thịnh Tụng Thời, nghe tiểu Nhất kể lể qua kênh tin nhắn hệ thống rằng trời chưa sáng đã bị Thịnh Tụng Thời gọi điện làm phiền, các hệ thống sôi nổi khịt mũi coi thường Thịnh Tụng Thời, không hẹn mà cùng dịch qua ngồi ở góc xa Thịnh Tụng Thời nhất, biểu đạt ghét bỏ.
1314 còn dùng đuôi chải vuốt hai tai 1001, vuốt vuốt một hồi, hai mắt điện tử hẹp dài của 1001 dần ngắn lại.
Vuốt lông thuận khí.
Thịnh Tụng Thời nuốt nước mắt vào bụng. Là người được nhiều người kính nể tôn trọng, hắn chưa từng bị ghét dữ vậy.
* **
Không gian vô hạn sở hữu trình độ kỹ thuật khoa học siêu thường, tốc độ xe bay cực nhanh, trong vòng mười phút đã chạy vượt khu. Vừa đến khu rừng rậm, hơi thở ẩm ướt đặc trưng ập vào mặt làm hệ thống 2333 thích thú thả lỏng.
Khu vực cậu qua lại rất hạn chế, cơ bản chỉ vòng vòng khu hệ thống sinh hoạt và khu biển cảng. Quý Ỷ Nguy thường xuyên nói muốn dẫn cậu tới đây chơi, mỗi tội 2333 lại thường xuyên tăng ca. Dù không tăng ca, hơn phân nửa cũng là chạy nhiệm vụ. Chỉ tiêu mà chủ hệ thống đề ra tương đối khó nhằn.
Cho nên đa số thời gian, trong quá trình Quý Ỷ Nguy làm nhiệm vụ, cậu sẽ ngắm nhìn thế giới thông qua đôi mắt của Quý Ỷ Nguy.
Hệ thống 2333 đã thỏa mãn.
Hội sở giải trí tại khu rừng rậm mới khai trương gần đây, đồ trang trí bên trong mới toanh. Nghe nói là do ký chủ mở, kinh doanh cũng khá lời.
Nhắc cũng mắc cười, nhóm ký chủ luôn ở trạng thái áp lực, so với người bình thường càng cần nơi giải tỏa cảm xúc, cho nên chủ hệ thống từng mở một khu giải trí, thu tiền hai đầu. Tiếc là gầy dựng được một nửa thì bị lỗ nặng, không nắm bắt được nhu cầu ký chủ, bị sản nghiệp của ký chủ đánh bại, đóng cửa thảm hại.
Lúc ấy hệ thống 2333 cười tới độ rớt tai đầy đất, cũng quyết định về sau sẽ đề cử với chủ hệ thống nhiều hạng mục kinh doanh dễ bị lỗ.
Vì hội sở này chắn đường phát tài của chủ hệ thống, hệ thống 2333 khá tò mò cách thức kinh doanh của nơi này. Chắc hôm nay sẽ được mở mang tầm mắt một chút.
Bọn họ vừa vào cửa, liền gặp 6666 và ký chủ Giang Trạc. Giang Trạc đã là thành viên của kế hoạch Chim Trắng, được Thịnh Tụng Thời phân phó tới đây sắp xếp trước. Hắn làm việc nhanh nhẹ gọn gàng, lịch trình giải trí đã được sắp xếp xong.
Quý Ỷ Nguy liếc hắn cười nhạo, lại phong độ nhẹ nhàng, giơ tay với hệ thống 2333 bên mình.
“Mời Tam Tam.”
Hệ thống 2333 siêu vui vẻ, nhảy nhót đậu lên vai Quý Ỷ Nguy
“Chúng ta đi cùng nhau!”
Quả cầu mèo suy nghĩ rất đơn giản, bạn tốt với tôi, tôi tốt với bạn, chúng ta đều tốt; bạn ghét tôi, tôi cũng ghét bạn, hoặc bạn đối xử tệ với tôi, thì tôi sẽ…
Không thương tổn bạn.
Các hệ thống khác ai về nhà nấy ai tìm mẹ người ấy, đáp lên vai ký chủ của mình, như thể bọn nó vốn luôn ở chỗ này.
Chu Nguyệt Xuất có cảm giác thật kỳ diệu.
Quả cầu mèo là sinh mệnh trí tuệ, chuyện này liên lụy quá lớn, trước mắt kế hoạch Chim Trắng chỉ có ba người đi giếng thang máy là biết, đến Giang Trạc cũng tạm thời chưa được biết.
Chu Nguyệt Xuất tương đối thân cận với 1314. Cô nhìn 1314 trên vai, phát hiện đối phương rất thân sĩ, tựa hồ suy xét vấn đề nam nữ khác nhau, không ngồi xuống vai cô, mà trôi nổi hờ phía trên vai.
Chi tiết này, trước đây rất khó để chú ý.
Có lẽ do Chu Nguyệt Xuất nhìn lâu quá, hệ thống quay đầu nhìn cô. Động tác này có thể giải thích là hệ thống được lập trình tự động nhìn theo tầm mắt ký chủ, nhưng Chu Nguyệt Xuất lại không nghĩ vậy. Đây tuyệt đối là do sự ăn ý từ một hệ thống phi lập trình.
Rất nhiều manh mối cho thấy, hệ thống đều yêu quý ký chủ.
… Ặc, trừ anh Thịnh và hệ thống của ảnh.
Thịnh Tụng Thời và 1001 cách xa nhau 1m tiêu chuẩn, mỗi khi hắn bước lại gần, 1001 lập tức xích ra xa. Thịnh Tụng Thời còn ý đồ thông qua hành động nghiêng bả vai để ám chỉ. 1001 nhận ám chỉ, trong lòng lè lưỡi.
“Đang tra cứu phương pháp trị liệu sái cổ, ký chủ vui lòng…”
Nó sử dụng giọng nói máy móc, máy móc, nhưng có cảm xúc.
Thịnh Tụng Thời: “…”
Hệ thống 2333 trên vai Quý Ỷ Nguy tò mò nhìn xung quanh. Cậu thấy hội sở này sở dĩ thành công, phần lớn nguyên nhân là vì đa số các hạng mục giải trí rất hợp ý ký chủ, lấy hoạt động trong nhà làm chính, dù có hoạt động bên ngoài thì cũng rất ít hoặc đơn giản.
Cũng đúng, các ký chủ chạy nhiệm vụ hối hả ngược xuôi lăn lê bò lết, bò từ núi tuyết đến hoang mạc, khi được giải lao sẽ thích chọn các hoạt động an tĩnh.
Mà một nguyên nhân khác, có lẽ vì hội sở… Có cả dịch vụ dành cho hệ thống đi theo ký chủ!
Hiếm có khó gặp.
Giờ phút này, nhóm hệ thống đang ngồi trước màn hình xem quảng cáo giới thiệu, mặt ngoài không đổi, nhưng nội tâm đã bùng nổ khui champagne ăn mừng!
Đây đây đây đây chính là thiên đường! Nhìn mấy cái đó kìa!
Buffet gói bổ sung, nhạc sàn cho mèo, dịch vụ đánh bóng vỏ ngoài, dịch vụ vệ sinh lỗ tai, SPA điện lưu nhẹ, tiếng ồn trắng giúp ngủ ngon…
Địa điểm này là Chu Nguyệt Xuất lựa chọn. Cô nghĩ nếu quan sát hệ thống, tìm chỗ chỉ cho ký chủ hưởng thụ khẳng định không được. Hội sở này là phù hợp nhất, còn có danh tiếng, có thể nói là hốt bạc mỗi ngày.
Cô được một người bạn giới thiệu tới đây, lần đầu thấy hàng loạt các dịch vụ dành cho hệ thống, cô đã bị chấn động. Sau đó cô nghiêm túc suy nghĩ, nếu cô mang hệ thống đến đây, liệu có chịu tiêu phí tích điểm cho hệ thống không?
Chịu chứ!
“Hướng kinh doanh của hội sở này rất đặc biệt.” Thịnh Tụng Thời cũng thấy các dịch vụ đó, cầm tờ rơi đọc kỹ, đã hiểu vì sao lý do thoái thác của hắn bị Quý Ỷ Nguy cười nhạo. Anh duỗi tay, nhẹ nhàng sờ lỗ tai nhỏ Tam Tam trên vai.
“Không, đối với anh là đặc biệt, đối với ký chủ khác thì chưa chắc.”
Tròng mắt đen của Quý Ỷ Nguy nhìn chăm chú hệ thống 2333, hệ thống 2333 nhìn lại anh, chớp nhẹ hai mắt điện tử.
“Dù là thể máy móc, trong thế giới nhiệm vụ hiểm ác, dưới tình huống bốn bề là địch, chỉ có hệ thống trước sau vì anh trợ giúp toàn lực.”
“Dù là NPC thân thiện, là đồng đội hợp tác công lược, vẫn có thể tùy thời cắn ngược anh, đẩy anh vào chỗ chết. Người duy nhất sẽ không phản bội anh, chỉ có hệ thống.”
Hệ thống 2333 nghe anh nói vậy, trong lòng ấm áp, chợt nghĩ đến một chuyện. Ký chủ Tiền Đại Phát của 1818 hình như từng tới cửa tìm Quý Ỷ Nguy. Quý Ỷ Nguy không cho đối phương vào lãnh địa của mình, nên bọn họ đứng ngoài cửa nói. Hệ thống 2333 nghe câu được câu mất, cái gì mà đầu tư này nọ.
Ơ? Chẳng lẽ chỗ này là…
“Tôi muốn có một nơi để Tam Tam được thoải mái chơi đùa. Vì thế lấy danh nghĩa người đầu tư phát triển dịch vụ dành cho hệ thống. Ban đầu chỉ phục vụ gói bổ sung và đánh bóng đơn giản, không ngờ dẫn đến rất nhiều khách hàng quen.”
Quý Ỷ Nguy thoải mái thừa nhận mình có quan hệ với nơi này, cuối cùng cười nói.
“Sự thật chứng minh, mọi người đều có lương tâm, đúng không?”
Thịnh Tụng Thời thiếu lương tâm trầm mặc. Quý Ỷ Nguy nhất quyết không tha hắn.
Thịnh Tụng Thời còn thiếu anh một câu trả lời về quyền sở hữu kế hoạch Chim Trắng. Anh không ngại nhiều tăng áp lực cho hắn, ép Thịnh Tụng Thời đưa ra lựa chọn.
Vô luận là bị cảm giác áy và thất bại thúc đẩy, đồng ý giao kế hoạch Chim Trắng cho anh; hay là từ chối rồi bị anh trực tiếp xử lý, đều sẽ ra một kết quả, tức là kế hoạch Chim Trắng về tay anh.
Tuy nhiên quá trình đánh sụp tâm lý của người ta, không nên để Tam Tam thấy.
“Tam Tam, đi chơi đi.” anh thân mật nói, “Nhiều thứ để chơi lắm, cứ từ từ tận hưởng, lần sau chúng ta ghé chơi tiếp. Tôi và Thịnh Tụng Thời thi đấu, cược chút tích điểm, thắng bao nhiêu thì cho hệ thống. Lát nữa em quay lại là có tích điểm rồi.”
Hệ thống 2333 vui như nở hoa, trước khi đi còn cố ý bay tới trước mặt Thịnh Tụng Thời, chân thành cầu nguyện.
Bồ Tát, cảm ơn ngài ban cho tôi tích điểm.
1001 trước khi đi cũng bay tới trước mặt Thịnh Tụng Thời.
Thịnh Tụng Thời có chút ngẩn ngơ, tưởng sẽ được cổ vũ, kết quả 1001 không nói một lời, chỉ nhìn hắn một cái thật sâu, rồi quay đầu đi luôn. Thái độ kỳ lạ y như 2333.