Mạnh Vũ Thần đương nhiên cũng nghe được, ba chữ Lương Văn Thao này khiến anh nhớ đến ánh mắt và thái độ của người đàn ông đó khi anh ta muốn mang cô rời đi, trong lòng có chút tư vị không nói nên lời, đột nhiên có hơi không vui cho lắm anh khẽ nhíu mày.
- Nghe đồn hai người họ còn bí mất kết hôn rồi, chuyện này trong giới ai cũng biết.
Thảo Lê càng nói càng khiến Hoàng Tư Vũ phải mắt chữ A mồm chữ O, bạn gái thì thôi không nói giờ còn cả kết hôn bí mật, chậc chậc Lương Văn Thao cũng thật thảm, sao lại bị rơi vào tầm ngắm của cô gái kia vậy chứ.
Cô biết Lương Văn Thao và Dương Tình tuyệt đối sẽ không có mối quan hệ như lời đồn, nhưng có vài việc không có lửa làm sao có khói, chắc chắn cô ta phải có mối liên hệ gì đó với Thịnh Gia bằng không ai sẽ dám lợi dụng danh nghĩa tập đoàn Thịnh Gia. Nhưng đó là mối quan hệ riêng của nhà bọn họ cô sẽ không nhúng tay vào trừ khi chuyện đó ảnh hưởng đến cô.
Bọn họ còn đang muốn tám tiếp thì cửa khoang máy bay mở ra, Chu Nguyệt bước vào phía sau cô ta là một một đội ngũ kéo theo vali lớn vali nhỏ, người thì còn cầm quạt điện mini thổi mát cho cô ta, hiện tại chỉ là 11 giờ trưa, bọn họ đang ở trong máy bay, nếu không nói còn tưởng cô ta đang trên bãi biển, được chúng tình chủng nguyệt vay quanh tựa như một bà hoàng.
Đạo diễn còn vui vẻ đứng lên chào cô ta vẻ mặt toàn là ý lấy lòng.
- Cô Chu cô đến rồi, chúng tôi còn sợ cô sẽ không đến kịp, thật may.
Chu Nguyệt là người của thế tử đưa vào, còn đích thân đánh tiếng ông ta chiếu cố, đạo diễn Lý Hùng sao có thể không nịnh bợ cô ta. Vì để tỏ lòng mình cũng vì phân rõ địa vị nên ông ta đã căn dặn từ trên xuống dưới toàn bộn ekip chương trình phải gọi cô ta là cô Chu không được gọi là cô Nguyệt để phân biệt với Minh Nguyệt.
Chu Nguyệt đến muộn nhưng cô ta không chào bất kỳ ai cũng không lên tiếng xin lỗi vì để người khác phải chờ đợi, càng không để ý đến dáng vẻ nịnh nọt của đạo diễn. Thái độ ngạo mạn như vậy, cứ như thể cô ta thật sự là bà hoàng ở chỗ này không để ai vào trong mắt.
Chu Nguyệt cởi bỏ kình trâm nhìn hết một vòng trong khoang máy bay, nhìn đến gương mặt của Hoàng Tư Vũ thì cô ta lộ rõ vẻ không vui, cô ta cho rằng mình là người đẹp nhất trong chương trình này, lại không nghĩ sẽ có người lấn áp nhan sắc của cô ta. Xem ra sau tập này phải khiến đạo diễn đuổi cô gái kia đi, cô ta không cho phép bất kỳ ai đoạt đi sự nỗi bậc của mình.
Đột nhiên ánh mắt của Chu Nguyệt sáng lên nhìn về phía Mạnh Vũ Thần đang ngồi đọc sách. Người đàn ông cực phẩm này, cô ta muốn thu vào trong hậu cung của mình.
Hệ thống dường như đọc được suy nghĩ của cô ta, không biết vì cái gì nó lại cảm thấy vô cùng bất an vội lên tiếng ngăn cả.
- Người đó chỉ là nhân vật qua đường không phải tuyến chính trong tiểu thuyết cô tiếp cận anh ta cũng không có lợi gì.
- Lợi hay không là do tôi quyết định.
Gần đây cô ta và hệ thống thường xuyên xảy ra tranh cãi, ban đầu cô ta còn có chút sợ hệ thống sẽ ngăn cản mình nhưng rồi cô ta phát hiện nó chẳng qua cũng chỉ là một hệ thống không thể kiểm soát và hạn chế cô ta. Cho nên cô ta không còn sợ bất kỳ điều gì nữa, chỉ cần là đàn ông mà cô nhắm trúng, không có tiền cũng chẳng sao chỉ cần có gương mặt và vóc người khiến cô ta hài lòng là được, nhân vạt chính hay phụ điều không quan trọng, dù sao hiện tại cô ta không thiếu tiền. Một nhân vật qua đường lại có nhan sắc bậc này sao cô ta có thể bỏ qua.
Từ ngày nếm được vị ngon ngọt của cuộc sống mới này Chu Nguyệt dường như phóng túng đến mức không có điểm dừng. Hệ thống cảm thấy bọn nó sai rồi, vì sao lại đưa cô ta vào thế giới này, cô ta thì có thể cứu vớt ai, thậm chí cô ta còn dần dần hủy hoại hình tượng nhân vật nữ chính mà cô ta thiết lập, nó chưa từng thấy một người nào lại tham lam và phóng túng như cô ta.
Nhưng mà nó chỉ là hệ thống cấp 2 không giống như hệ thống cấp 1 có khả năng khống chế ký chủ, nó chỉ có thể mắt nhắm mắt mở xem như mắt không thấy tâm không phiền, cố gắng thuyết phục bản thân mặc kệ cô ta dùng cách gì, hoàn thành nhiệm vụ là được, cô ta muốn trở thành cái gì thì mặc xác cô ta.
Chỉ có điều lần này 007 lại có dự cảm chẳng lành, cảm giác này giống như lần trước cách đây hơn nữa tháng nó gặp nhân vật boss phản diện Ngụy Nguyên ở cậu lạc bộ Thiên Thượng, lúc đó nó trong phút chốc nó dường như bị tê liệt. Hiện tại dù nó không tê liệt nhưng lại cảm giác được sự nguy hiểm chưa từng có, giống như chỉ cần người đàn ông đó phất tay một cái nó liền sẽ biến mất vĩnh viễn trên thế giới này. 007 lần nữa cố hết sức ngăn cả Chu Nguyệt.
- Cô đến đây là để ghi hình, có nhiều người như vậy nếu giờ cô tiếp cận anh ta lỡ như có người truyền đến tai Trần Nhật thì cô sẽ mất nhiều hơn được, dù sao mê hồn cũng không phải là thần dược không có khả năng hoàn toàn khống chế tâm trí một người.
Nghe 007 nói như vậy bước chân của Chu Nguyệt cũng hơi dừng lại, cô ta ngẫm nghĩ một lúc, 007 nói cũng đúng, hiện tại cô ta tuy đã nắm được Trần Nhật trong tay nhưng mà cô ta vẫn chưa thu thập được hết những kỹ năng. Chu Nguyệt cũng rất nhanh đưa ra quyết định thay vì đi tới ngồi xuống ghế bên cạnh Mạnh Vũ Thần như dự tính ban đầu thì cô ta đổi sang một khi vực trống khác chưa có ai ngồi.
Mạnh Vũ Thần tập trung đọc sách không chí ý đến cô ta nhưng hết thẩy những biểu hiện cùng động tác nhỏ của cô ta đều rơi vào trong mắt tất cả mọi người, Hoàng Tư Vũ hơi nhíu mày.
(Thông báo cho các bạn một tin buồn, sau chương này mình sẽ nghĩ một khoảng thời gian vì mình có công việc, sẽ mất khoảng 1,2 tuần đợi xử lý công việc xong mình sẽ lại up tiếp nè, cả nhà ráng đợi nha, xong công việc sớm mình sẽ up sớm.)