Ảnh Hậu Giới Hắc Đạo Trọng Sinh

Chương 87: Miệng anh thật ngọt




Sắp xếp công việc xong Hoàng Tư Vũ lúc này mới khoanh chân lại ngồi xếp bằng trên sopha, rất nhanh cô liền tiến vào trạng thái thiền định. Từ khi tỉnh lại đến bây giờ cô luôn cảm thấy trong người mình có một cỗ năng lượng vô cùng mạnh, nó giông giống nội lực sinh ra từ Liên Tâm Hoa. Hoàng Tư Vũ cảm nhận một chút cỗ lực lượng ấy thì thoáng giật mình, năng lượng không biết từ đâu đến kia vậy mà đang chữa trị kinh mạch cho cô, không những thế lúc trước cô cưỡng chế tăng cấp Liên Tâm Hoa vậy mà giờ nội lực không những không mất đi mà còn giữa lại toàn bộ, nghĩa là cô ngủ một giấc tỉnh dậy liền thăng 5 cấp không hề để lại bất cứ di chứng nào, hiện tại cô còn mạnh hơn lúc trước khi còn là Ella, như vậy có phải hay không nếu cô tiếp tục luyện Liên Tâm Hoa sẽ có ngày cô đạt tới cấp bậc của sư phụ.

Đây rút cuộc là xảy ra chuyện gì, vì sao mọi việc huyền ảo phi thực tế đều rơi xuống trên người cô, lẽ nào đây là thế giới tiểu thuyết, bởi vì là tiểu thuyết cho nên không cần tuân theo bất kể quy luật nào sao nhưng Hoàng Tư Vũ cũng không rối rắm, dù gì đối với cô những chuyện này đều là chuyện tốt.

Mạnh Vũ Thần từ ngoài đi vào liền thấy cô đang ngồi thiền, anh không định sẽ làm phiền cô nên muốn rời đi, chỉ là chân còn chưa bước đã nghe tiếng cô gọi.

- Anh lại đây.

Hoàng Tư Vũ mở mắt trên môi mang theo nụ cười làm cho khoé mắt cô cong cong như hình trăng khuyết, Mạnh Vũ Thần đi đến bên cạnh ngồi xuống đưa tay nhéo cái má mịn màng của cô.

- Có chuyện vui sao.

- Ừm, lúc trước em cưỡng chế tăng cấp nội lực chữa trị cho anh, không những không bị mất mà hình như còn mạnh hơn rồi, em bây giờ cực kỳ lợi hại đó.

Mạnh Vũ Thần nghe cô nói vậy lại nhớ đến tình cảnh đêm đó trái tim anh lại nhói đau, anh ôm cô để cô ngồi trên đùi mình tựa đầu vào hãm vai cô im lặng không lên tiếng. Hoàng Tư Vũ giống nhiều nhìn ra được suy nghĩ của anh, cô đưa tay nâng mặt anh lên.

- Là phúc không phải hoạ, là hoạ không thể tránh, hơn nữa nhờ chuyện này em mới bắt được trái tim anh, như vậy khô lỗ chút nào còn rất lời.

- Không cần em làm vậy trái tim anh vốn dĩ cũng đã cho em từ trước rồi.

Hoàng Tư Vũ có chút ngây người sau đó càng cười ngọt ngào hơn, cô cúi xuống hôn môi anh một cách tinh nghịch.

- Miệng anh thật ngọt.

- Vậy sao, vậy em nên hôn nhiều một chút.

Sau một lúc ân ân ái ái Mạnh Vũ Thần bế cô từ trên lầu đi xuống phòng ăn, lúc đầu cô còn cảm thấy ngại ngừng sau đó quyết định mặt dày lơ đi toàn bộ ánh nhìn vào nụ cười tủm tỉm của người làm trong nhà. Ông Trung nhìn thấy hai người đi xuống thì vui vẻ tiến lên kéo ghế, Mạnh Vũ Thần đặt cô ngồi xuống sau đó ngồi bên cạnh cô.

- Cô chủ bác sĩ Ana nói dạ dày cô chủ còn đang yếu cho nên tạm thời chỉ có thể ăn một vài món thanh đạm trước, đợi cô chủ khoẻ lại tôi sẽ nấu thật nhiều món ngon cho cô.

Ông Trung nhìn cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp trước mắt không tự chủ được mà nói ra mấy lời như dỗ dành đứa trẻ trong nhà

- Cảm ơn chú Trung cháo này rất ngon ạ.

- Cô chủ thích là được.

Được khen ông Trung cười tít cả mắt, đây là bữa cơm đầu tiên cô chủ ăn ở biệt thự Bạch Phong cái này chính là do ông tự mình xuống bếp làm, được cô chủ khen ông thấy cái lưng già của mình có đau chút cũng đáng.

Kể từ khi cô tỉnh lại trên dưới biệt thự ai ai cũng vui vẻ, còn vui vẻ hơn là bọn họ nhận được tin từ Trác Tùng nói tháng này cậu chủ sẽ thưởng lương gấp 3 cho bọn họ, là gấp ba đó nha, đám cận vệ canh cổng nhân lúc rãnh rỗi liền tám chuyện.

- Có phải chúng ta sắp có mợ chủ rồi không.

- Hy vọng cậu chủ đánh nhanh thắng nhanh một chút bằng không mợ chủ xinh đẹp như vậy ra ngoài liền sẽ bị người khác cướp mất.

- Còn tôi lại có chút tò mò, mợ chủ rút cuộc lợi hại đến cỡ nào thế trị được cả bệnh của cậu chủ.

- Tôi nói không phải chứ, tôi muốn xem cái vị quận chúa Bạch Liên hoa lần trước tới đây mà để mợ chủ gặp được thì sẽ như nào nhỉ, chỉ cần nghĩ thôi tôi cũng cảm thấy kích thích rồi.

Bọn họ đưa mắt nhìn nhau trong mắt ai cùng đầy phấn kích và mong chờ, lần đầu gặp mặt mợ chủ phi một mũi kim tí chút thì phế A Lãng, lần thứ hai một cái lá trực tiếp cứa cổ tay Trác Tùng, thân thủ của mợ chủ có khi cả cậu chủ còn không bằng thì một quận chúa có là gì, mợ chủ nhất định sẽ đập cô ta dẹp lép như con tép.

Bọn họ đều là người bên cạnh cậu chủ, cậu chủ không thích người hoàng thất bọn họ đương nhiên cũng không thích, cậu chủ không để cái cô quận chúa kia vào mắt bọn họ cũng theo lẽ thường mà không thèm để mắt đến cô ta. Hơn nữa cô ta còn dám ở trong biệt thự hô to gọi nhỏ nói quản gia Trung là người làm, đó chính là đụng vào đại kỵ của bọn họ.

Những người trong biệt thự này người ít nhất cũng theo cậu chủ 10 năm, cậu chủ luôn xem quản gia Trung là bậc cha chú trong nhà tôn trọng ông hết mực bọn họ cũng vậy, làm gì đến lược một người ngoài như cô ta hô to gọi nhỏ trước mặt ông ấy chứ, cô ta nghĩ mình là chủ mẫu nhà họ Mạnh hay sao.