Ánh Sao Duy Nhất

Chương 22



Bến tàu biển người chen chúc, một con tàu khổng lồ cập bến.

Bầu trời ảm đạm xám xịt một màu, tiết xuân se lạnh, đây là Thượng Hải năm 1941, hôm nay có một con tàu tách ra từ tàu thủy Mỹ quốc, thuận lợi đến cảng.

Trên bến tàu đứng đầy người, có đến hơn trăm hành khách đang đứng chờ ở đây, đón người thân của họ, giờ phút này tất cả lại im bặt. Đằng trước ở chỗ trung tâm, mười mấy binh lính quân trang súng ngắn xếp thành hàng chỉnh tề, mặt không cảm xúc, chỉ có lòng súng đen ngòm hiện ra những luồng sáng.

Mặt nước âm u, tàu biển khổng lồ, súng vác vai, quân đội đạn lên nòng.

Tất cả, đều báo trước bên trong sắp xảy ra đại sự.

Phía trước đột nhiên nổi lên xôn xao, đám đông tách ra hai bên, giống như thủy triều lui bước, nhường ra một lối đi. Ống kính di chuyển lên phía trước, trên bậc thang thật dài, có người đàn ông mặc tây trang màu trắng, một tay đút túi, cao lớn vững chãi.

Hắn đeo kính đen, từ trên cao nhìn xuống, dường như đang tỉ mỉ nhìn ngắm mảnh đất xa cách đã lâu này.

Bầu trời thê lương, hải âu sải cánh bay qua, phát ra tiếng kêu thật dài.

Người đàn ông nhìn binh lính đang nghiêm chỉnh đứng đợi.

Rồi hắn dừng lại hai giây, không biết suy nghĩ điều gì. Sau đó hắn giơ tay lên, ra dấu nổ súng với đám lính.

Động tác này giống như một mệnh lệnh, đám lính ầm ầm nâng súng, động tác đều nhịp, trong nháy mắt trên bến tàu đất rung núi chuyển.

Lưỡi lê lạnh lùng băng giá, đầu súng đen ngòm nhắm thẳng hắn, giương cung bạt kiếm chỉ trong phút chốc như vậy, người đàn ông lại không hề biến sắc, trong miệng khẽ nói: “Bùm.”

Tự nhiên như vậy, hệt đứa trẻ đang nô đùa, trời và đất đều là sân chơi của hắn.

Làm xong điều này, người đàn ông thu tay lại, tháo kính râm xuống, lộ ra khuôn mặt của bản thân.

Gió rét lạnh thấu xương, xung quanh tất cả đều là bụi bay lất phất, trong nháy mắt con mắt của hắn lộ ra, lại có ánh mặt trời chiếu rọi.

Hình ảnh che phủ một lớp màu vàng kim nhàn nhạt, hắn khôi ngô tuấn tú, khuôn mặt lỗi lạc cũng phủ kín chút sắc vàng nhạt.

Người đàn ông một tay cầm kính râm, khẽ nhướn mày, nói với một sĩ quan phía trước: “Chờ tôi sao?”

Bầu trời còn có phi cơ chiến đấu lượn vòng, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ quăng xuống đạn pháo, biến thành trì phồn thịnh san thành bình địa. Tại nơi bốn bể hoang tàn, trần thế lắm tai ương này, hắn lại áo gấm về làng, sáng ngời chói mắt.

Hình ảnh đối lập đến cực hạn, quá mãnh liệt, khiến cho bề ngoài của hắn cũng ít nhiều tăng thêm sức mạnh rung động lòng người.

Ánh nắng mùa đông chiếu lên người đàn ông, hắn quay đầu lại nhìn về phía chân trời, nhướn mày cười một tiếng, là bức tranh rực rỡ tươi đẹp, là hoa phú quý ở nhân gian.

Hình ảnh đến đây là hết.

Đây chính là màn được “Chuyên gia giám định phim Ngải Vi Nhi” có trăm vạn fan khen ngợi, Triệu Minh Thâm – nam chính trong “Đêm lạnh” ngồi tàu biển trở về Thượng Hải, đêm đó cô ấy đăng liên tiếp 3 bài viết, tán thưởng đây là màn ra mắt kinh diễm nhất của nhân vật chính trong phim truyền hình năm nay!

Mà đối với ý kiến này của cô ấy, các cư dân mạng cũng nhiệt tình ủng hộ.

“Đúng đúng đúng chính là đoạn này! Lúc xem TV tui cũng kinh ngạc đến ngây người ,đây là Giang Ngật sao? Hình như trước giờ tui đều chưa biết anh ấy!”

“Màn xuất hiện này, khiến em nghĩ đến “Đại đường khai quốc” nhiều năm trước, Lý Thế Dân trẻ tuổi giục ngựa giơ roi, chạy về phía chúng ta. Cảm giác khác nhau, nhưng đều là nhan sắc thời hoàng kim!”

“Nghĩ lại trước kia em còn chê Giang Ngật xấu trai, thật muốn nói với bản thân khi đó- – mày đúng là mù mà!”

“Khoảnh khắc anh ấy quay đầu lại kia, là mị biết, mị đã trông thấy chồng mị rồi các chế à.



Mọi việc cứ như thế bình luận tầng tầng lớp lớp, weibo của Giang Ngật lần nữa leo lên top hot search, vô số cư dân mạng ở phía dưới bày tỏ sự yêu thích với anh, tuyên bố: “Chính là ánh nhìn ấy, em đã bỏ lỡ quá nhiều năm…”

Đương nhiên, cùng với “Nhan sắc thời hoàng kim” của Giang Ngật được thảo luận, còn có chính bộ phim “Đêm lạnh”.

Từ hiệu quả màn xuất hiện của Giang Ngật có thể nhìn ra, mặc dù là phim dân quốc điệp chiến, “Đêm lạnh” lại có sự khác biệt rất lớn so với những tác phẩm đi trước. Nó không chỉ bắt đầu sử dụng diễn viên trẻ tuổi tướng mạo đẹp, trong quá trình quay cũng không làm theo hướng cẩu thả, mục tiêu trực tiếp, chính là dốc sức làm nổi bật lên vẻ đẹp của diễn viên.

Để mà nói, mục tiêu của nhà sản xuất là – – tạo ra một bộ phim điệp chiến hóa thần tượng.

Khi điệp chiến đã đi đến bước đường cùng, nay “phim kháng Nhật” trở thành trò cười, quyết sách này chắc chắn là chính xác. Bởi vì nó không chỉ thu hút lượng lớn khán giả trẻ, đối với những người đã xem quen đề tài này mà nói, cũng có thể trải nghiệm một loại cảm thụ mới khi xem phim.

Huống chi cùng lúc thần tượng hóa, nhà sản xuất còn đảm bảo chế tác đạt chuẩn.

Giống với hiệu quả kinh diễm đã thể hiện từ trailer, nội dung chính của “Đêm lạnh” cũng không phụ sự kỳ mọng của mọi người. Nguyên tác đã có chất lượng khá cao, lần thứ hai qua tay biên kịch xuất sắc, chuyện xưa bắt đầu từ Triệu Minh Thâm – con trai của thương gia lớn về nước, bến Thượng Hải bởi vì hắn mà bất ngờ thay đổi. Bởi vì mấy tập mở đầu mâu thuẫn chặt chẽ quay quanh nhân vật chính, rất dễ dàng bắt được trái tim khán giả, tác động đến họ nhờ vận mệnh của nhân vật.

Phim dân quốc trước đây có thể hot, trong đó có nền tảng là quần chúng, vài năm nay không có điểm sáng, không phải là do người xem đã chán ngán đề tài này, mà vì không có tác phẩm nào đủ hay xuất hiện. Hoặc là có tác phẩm tốt, lại vì thất bại ở thời điểm phát sóng, chưa được khán giả biết đến. Nên nhớ, trong thời đại tin tức bùng nổ hiện nay, “Mùi rượu không sợ ngõ hẻm sâu” sớm đã khó thực hiện được.

Không thể không nói, “Đêm lạnh” lần này vô cùng may mắn, giai đoạn trước các loại tin tức, hấp dẫn đủ nhiều con mắt, mà vào lúc khán giả mang theo hiếu kỳ đến xem, ngay tập đầu tiên đã bị dàn diễn viên chính có giá trị nhan sắc cực cao làm cho kinh sợ.

Sau đó, tất cả liền thuận lý thành chương.

Mặc dù bây giờ thường nói “Xem mặt là đủ,cần gì nội dung phim”, nhưng đây chỉ là suy nghĩ của fan, đối với đa số người xem phổ thông mà nói, chất lượng của tác phẩm vẫn rất quan trọng. “Đêm lạnh” là tác phẩm có các mặt đều khá hoàn thiện, không chỉ có hình thức mà còn có nội dung, tình tiết phim khiến người ta muốn ngừng mà không được, thuận lợi vượt khỏi vòng vây giữa một rừng phim. Phát sóng ngày thứ ba, ratings phá 1, lượng đưa tin trên mạng lên đỉnh, quan trọng nhất là, độ thảo luận của đại chúng cũng chiếm khá cao.

Trên mạng mọi người không khỏi bày tỏ: “Sự thể hiện này, cục diện này, khí thế này, “Đêm lạnh” chỉ còn thiếu nước viết câu ‘Ông đây tới là để cứu vớt kỳ nghỉ hè’ lên mặt!”

Lời nói này cũng nhắc nhở mọi người, quần chúng đều ý thức được, nghỉ hè năm nay, cuối cùng cũng có một bộ phim đại bạo!

Nó đủ thanh thế, không chỉ khiến đối thủ – “Nhất phẩm phu nhân” không có sức chống đỡ, bộ phim tiếp theo lên sóng, cũng không thể đụng được cái mũi nhọn này. Nói đơn giản, chính là “Không ai địch nổi”!

Giới giải trí chính là như thế, thay đổi liên tục, có khi bạn phấn đấu vài chục năm, vẫn dậm chân tại chỗ, nhưng cũng có khả năng, chỉ nhờ một bộ phim, chỉ một buổi tối, bạn đã người ta kéo từ dưới mặt đất, nâng lên trời.

Ví như Chu Bội Bội bốn tháng trước, lại như Giang Ngật hiện tại.

“Đêm lạnh” là phim nam chủ, so với Yên Như chỉ như người qua đường trong ba tập đầu, Giang Ngật là nhân vật linh hồn của cả phim, tạo hình lại đẹp trai quyến rũ như thế, tạo nên ảnh hưởng lớn thế nào là không cần nghi ngờ.

Đêm đó phát sóng, weibo của anh đã bị fan công hãm một cách nhiệt tình. Bởi vì tài khoản của Giang Ngật đi vào sử dụng khá muộn, cũng không thường xuyên đăng bài, khâu xử lý lại không quá quan tâm, cho nên dù anh xuất đạo nhiều năm, cũng từng nổi lên một thời, lượng người theo dõi lại không nhiều. Khoảng một trăm vạn, chẳng khác gì so với lứa diễn viên tân binh. Nhưng sau khi “Đêm lạnh” phát sóng, lượng fan của anh không ngừng tăng lên, một ngày lúc cao nhất phải tăng đến mười mấy vạn!

Cùng lúc đó, chỉ số truyền thông của anh hoàn toàn thay đổi, dưới sức nóng ngày hôm đó lượng tìm kiếm trong số nam minh tinh trên baidu nhanh chóng tăng cao, vào ngày thứ ba thuận lợi đứng đầu, mà Lâm Trạch Quần ban đầu vốn đối đầu với anh đến xếp thứ hai cũng không được, rơi xuống hạng 5…

“Bình cũ rượu mới, phim điệp chiến ‘Đêm lạnh’ nổi tiếng, “Từ ca sĩ đến diễn viên, Giang Ngật xoay người một cách hoa lệ”, “Ngủ đông nhiều năm, không nói buông bỏ, Giang Ngật sẽ thành nam thần mới nổi”, các bài báo như thế thi nhau ra lò, lại là minh chứng, anh đã lập tức trở thành ngôi sao được chú ý nhất…

“Nổi tiếng rồi nổi tiếng rồi! Nam thần của mày thật sự nổi tiếng rồi!”

Vài ngày nay, câu nói Giản Duy nghe được nhiều nhất chính là nó. Bất luận là bên cạnh, hay là trên mạng, khắp nơi đều đang bàn tán về Giang Ngật, đến cả bạn học cấp ba của cô cũng gọi điện tới, nói gần đây đang theo dõi phim có thần tượng của Giản Duy đóng, trong vòng bạn bè cũng có người đăng ảnh của Triệu Minh Thâm được cap lại từ trong phim, gào khóc kêu to đây chính là ông xã quốc dân mới!

Cảm giác này, giống như trở lại nhiều năm về trước, Giang Ngật đoạt được giải á quân trong cuộc thi âm nhạc. Khi đó, anh cũng là mặt trời ban trưa như vậy.

Giản Duy suýt thì hoài nghi bản thân đang nằm mơ.

Cô ngồi trên ghế ngoài trường quay, nhìn qua sân nhỏ yên lặng xuất thần. Lý Mộng ngồi xuống bên cạnh, nghiêng đầu hỏi cô: “Kích động lắm hả? Có phải không hề nghĩ tới hay không?”

Kể từ đêm đó được nghe Giản Duy thổ lộ hết, cô ấy liền sinh ra hứng thú vô tận với Giản Duy và Giang Ngật, không chỉ nhiệt tình cung cấp các loại tin tức về Giang Ngật cho cô, còn đặc biệt chú ý đến cảm xúc của Giản Duy khi thấy nam thần của mình nổi tiếng.

Vượt ngoài dự đoán là, Giản Duy nghe vậy trầm mặc mấy giây, nhưng lắc đầu lại. Lý Mộng nghi hoặc, cô ấy nghiêng đầu nhìn cô, Giản Duy giương môi cười một tiếng, “Tôi vẫn tin rằng, anh ấy sẽ nổi.”

Đúng vậy, luôn luôn tin tưởng.

Đó là người đàn ông cô ngước nhìn, theo đuổi nhiều năm như thế, Giản Duy biết rõ Giang Ngật rất coi trọng sự nghiệp của bản thân, cũng biết rõ anh đã mất bao nhiêu nỗ lực. Cô tin chắc, anh sẽ nhận được những gì mong muốn, bất luận là ca hát, hay là diễn xuất, anh cũng có thể dựa vào chính mình tạo ra một khoảng trời riêng.

Mà bây giờ, điều cô mong đợi đã thành hiện thực.

Giản Duy cười đến vui vẻ như vậy, khóe mắt đuôi mày đều là vui sướng, vui sướng rõ ràng như vậy. Không biết tại sao Lý Mộng đột nhiên cảm thấy rất cảm động, đưa tay nắm lấy vai cô: “Hôm nay Giang Ngật sẽ trở về, cô có thể đi qua, tự mình nói chúc mừng với anh ấy.”

Giản Duy chợt đơ mặt ra.

Giang Ngật đã rời đoàn phim một tuần, liên tục chạy tuyên truyền “Đêm lạnh” ở ngoài, mọi người trong đoàn phim đều nhìn không thấy anh. Nói cách khác, hai người đã một tuần chưa gặp.

Một tuần, thực ra cũng chỉ là bảy ngày ngắn ngủi, mà cô lại cảm thấy trôi qua quá lâu.

Cho nên, rốt cuộc hôm nay có thể nhìn thấy anh ấy?

Dường như ứng nghiệm với suy nghĩ trong đầu cô, đằng trước đột nhiên xuất hiện một chiếc xe chuyên dụng. Sau khi dừng lại cửa xe mở ra, Lâm Hạo nhảy xuống trước, sau đó, một bóng hình quen thuộc khác một cũng bước xuống.

Là Giang Ngật.

Anh mặc áo sơ mi trắng với quần jean, đeo kính đen, trên mặt không biểu hiện gì, nhìn qua phong trần mệt mỏi.

Giản Duy trong lòng vui mừng, đứng vụt lên, không ngờ cô còn chưa kịp đi qua, một nhóm người khác đã vây lại trước, là nhân viên trong đoàn phim.

“Thầy Giang, rốt cuộc thầy cũng về rồi, tất cả mọi người đều rất nhớ anh!”

“Thầy Giang, bọn em đều đang xem “Đêm lạnh”, hay lắm ạ, trong phim thầy cực kỳ đẹp nha!”

“Em thật sự nhập hố sâu quá rồi! Thỉnh cầu tiết lộ thỉnh cầu tiết lộ, lúc nào thì Triệu Minh Thâm mới nói rõ ràng với Quý Lan Chi? Bây giờ ngược quá mà!”

Lý Mộng đẩy Giản Duy một phen: “Cô cũng tới đi.”

Cô gật đầu, chạy về phía trước hai bước, rồi chậm rãi, bước chân của cô càng ngày càng chậm lại, cuối cùng ngừng lại.

Mọi người còn vây quanh Giang Ngật.

Rõ ràng bọn họ đã từng rất quen thuộc với anh, trước đây mỗi ngày làm việc với nhau, nhưng chỉ mới một tuần không gặp, thái độ của tất cả mọi người lại thay đổi.

Khoảnh khắc này, mỗi người đều ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt là tha thiết và nịnh nọt, giống như cái cách bọn họ ngước nhìn Chu Bội Bội trước đây.

Giản Duy nhìn người đàn ông bị đám đông vây quanh, mím chặt môi.