Nghi thức đầu tiên khi lên trường học mới là khám sức khỏe, đo cân nặng chiều cao.
Có điều, cái này đối với người bình thường thì không sao, nhưng đối với Nấm của tôi lại đây lại là một điều gì đó cực kì...khủng khiếp.
Nó khủng khiếp theo đúng nghĩa đen.
Quả là tôi đoán không sai, mới vào khám được đâu 5 phút thì Nấm đỏ bừng mặt khí thế chạy ra kéo tay tôi vào thẳng phòng y tế.
-"Lâm Vũ Minh, anh vào đây, anh mắt sáng như vậy, vào đây kiểm chứng cho em!"
Các bạn biết chuyện gì xảy ra không?
Nấm cãi nhau với cô nhân viên y tế đo chiều cao vì một lí do dễ hiểu:
-"Chị này đo sai cho em rồi! Lâm Vũ Minh, Anh coi đi, cái chị này nhất quyết bảo em là 144 cm, rõ ràng hôm qua anh vừa đo cho em là 145 cm cơ mà, anh mau nói cho người ta đi, làm gì có cái chuyện mới có 1 hôm em lại lùn xuống 1 cen-ti!" ><
Tất cả ai có mặt ở đó đều lập tức buồn cười vì một câu nói của Nấm.
Đấy, lí do chỉ đơn giản có thế mà Nấm dám làm náo loạn cả phòng y tế.
Nấm của tôi cứng đầu lắm, cuối cùng tôi phải nhờ cô nhân viên đo lại cho Nấm, kết quả lần này nhíc lên được.....144 phẩy 5 cen-ti-met (144,5 cm). haha.
Cuối cùng dù đau khổ lắm nhưng Nấm vẫn phải gật đầu chấp nhận.
Tuy hôm đó tôi giải thích thật nhiều, nửa cen-ti-met hao hụt kia là do...sai số, thế mà Nấm vẫn giận dỗi tôi 1 ngày trời.
Chuyện đau đầu này, nhất định tôi không thể quên được. *Cười*
Sau này, Nấm hằng ngày bắt tôi ra sân bóng rổ chơi với Nấm, kết quả sau mấy tháng chơi bóng rổ Nấm cao lên được.... 148,7 cen-ti-met *cười lớn*
Nhưng không sao, tôi thích Nấm lùn như vậy, bé như vậy, dù trong một "số vấn đề" quả là có chút phiền phức hơn những khác. Ha ha ha.
Nhân đây, nhắc bạn nào quá lùn thì nhớ chăm tập thể dục và uống sữa để cao hơn một xíu nhé, chứ nếu không, cứ phải như Nấm, lúc...hôn phải bắc cả ghế, thì hơi phiền! *Bối rối*