Nguyên 1 đêm hôm đó, Du thức trắng. Cô không thể ngừng suy nghĩ về chuyện của tối hôm đó và lời nói của Kiệt. Sáng hôm đó, Du bơ phờ bứơc xuống lầu với đôi mắt thâm quần.
Ngó nghiêng 1 lúc chỉ thấy mỗi Sang ngồi 1 đống trên bàn.
-Oáp... Sao không thấy anh Khải đâu vậy?_ Ngáp dài 1 tiếng, Du tò mò hỏi. Bình thừơng thì giờ này Khải sẽ có mặt để nấu ăn mà.
- Đã ra ngoài_ Sang vẫn kiệm lời như mọi khi.
- Cả Anh Kiệt cũng vậy?_ Du khó hiểu hỏi. Không phải mọi khi vẫn là Kiệt xuống cuối cùng sao. Sao hôm nay lại đi sớm vậy nhỉ?
- Ừ_ Sang nhàn nhạt đáp. Trên tay là ly cà phê khói bốc nghi ngút.
Du lúc này mới ngồi vào bàn ăn.
Đựơc 1 lúc Sang mới cất tiếng hỏi
- Ngủ không ngon sao?_ cậu không hề ngẩng đầu, hỏi.
- Hả... À, ừ. Có 1 chút_ không nghĩ tới là Sang sẽ hỏi thăm mình, Du hơi bất ngờ.
Không khí lần nữa rơi vào im lặng. Ăn xong, 2 ngừơi cùng ngồi xe đến trừơng. Nhưng hôm nay không biết cái động lực gì đã khiến cho Sang sai tài xế chở thẳng vào sân trừơng.
- Này, Sao lại ... Anh không sợ bị ngừơi khác thấy hay sao?_ Du lo lắng đến đứng ngồi không yên, trong khi Sang vẫn điềm nhiên như không mà ra lệnh cho bác Tài.
Đến ngay giữa sân trừơng chiếc xe mới dừng lại. Sang bứơc xuống xe rồi mở cửa bên kia cho Du.
2 ngừơi cũng không tới quá sớm. Hiện tại sân trừơng đã khá đông ngừơi. Nhiều học sinh cũng tò mò đứng lại nhìn. Nhiều fan nữ đã nhận ra đây là xe mà 3 hot boy thừơng hay đùng để đến trừơng.
Thấy động tác mở cửa của Sang ai cũng tò mò suy đoán xem ngừơi bứơc xuống sẽ là ai.
Tuy không muốn nhưng Du bất đắc dĩ phải xuống xe. Trong đầu càng khó hiểu, không biết cậu định làm gì.
Sang nắm tay Du xuống xe. Rồi.kéo cô vào trong.
- Anh... Rốt cuộc anh muốn làm gì vậy hả?_ Du không kiên nhẫn muốn rút tay ra. Nhưng Sang nắm quá chặt rút mãi cũng chẳng nới lỏng đựơc chút nào.
- Công khai quan hệ!_ Sang rất điềm tĩnh phán 1 câu mơ mơ hồ hồ.
Du chẳng hiểu gì, chỉ có thể trợn mắt nhìn Sang. Mơ mơ hồ hồ mặc cậu kéo đi.
- Này, này nhìn kìa...
- gì chứ!
- Sao lại là nhỏ đó chứ.
- Đừng nói là họ đang quen nhau đấy nhé!
- Không thể nào...
Tiếng xì xầm ngày càng nhiều. Có ngừơi hâm mộ cũng có ngừơi phẫn hận, ghen tị.
Du chỉ có thể cúi đầu,thở dài, bỏ ngoài tai những lời không hay kia.
Bỗng nhiên Sang mắt lạnh nhìn xung quanh những ngừơi gần đó 1 lựơt. Ánh mắt lạnh lẽo cho thấy cậu rất không hài lòng về việc này. Bọn ngừơi xung quanh thấy ánh mắt giận dữ của cậu liền im bặt.
Bỗng nhiên Sang đột ngột dừng lại. Du vẫn còn theo đà mà đi nên đầu mũi hứơng thẳng ngay lưng Sang mà đến. Còn chưa kịp để cho cô than vãn thì Sang đã lên tiếng.
- Đến nơi rồi.
- Gì cơ?_ Du không hiểu ngơ ngác nhìn Sang hỏi.
- Đến lớp của em rồi_ Vẫn điềm nhiên như không phán.
Lúc này Du mới phát hiện bản thân đã đi đến lớp lúc nào không hay. Vậy tên này nãy giờ không nói 1 lời chỉ để kéo cô tới đây.
Mà khoan... Du chợt rùng mình... Da gà muốn nổi lên từng đợt. Nãy, hình như cậu gọi cô là em thì phải! Không phải bình thừơng đều xưng tôi-cô hay sao.
Sao hôm nay lại đột nhiên xưng hô thân thiết vậy chứ. Nói thật, cách xưng hô này không hợp với giọng điệu của anh ta tí nào. Nghe cứ cứng nhắc sao ấy.
- Chỉ như vậy thôi á!_ Cô không thể tin nhìn cậu. Tên này mới sáng sớm lên cơn động kinh hả!?
- Ừ. Anh về lớp trứơc đây_ Sang khoát tay chào rồi rời đi để lại 1 mình Du đứng như trời trồng. Rốt cuộc thì sáng nay anh ta ăn trúng cái gì vậy hả?
- ÁÁ....(Bốp)_ Minh Anh xuất hiện 1 cách rất là bạo lực. Miệng thì la oai oái, tay sẵn tiện quất 1 cái vào lưng Du.
- Mày lên cơn gì vậy hả?_ Du hơi nhíu mày nhìn Minh Anh. Sáng nay sao chẳng có ai đựơc bình thừơng hết vậy.
- Lại đây lại đây nói chuyện_ Ngại xung quanh nhiều ngừơi nhìn Minh Anh kéo Du vào 1 góc khuất vắng ngừơi.
- Giờ, Khai thật đi. Nhìn 2 anh em tụi bay rõ ràng là có gian tình gì đó mà_ Minh Anh thì thầm suy đoán đủ thứ.
- Hửm? Mày cũng biết tụi tao là anh em? Vậy mày nghĩ giữa tao với anh ta sẽ có cái gì hả? Anh em thân thiết với nhau là chuyện bình thừơng mà_ Du không kiên nhẫn giải thích. Cô biết rất rõ, sau ngày hôm nay cả trừơng sẽ đem cô ra mà bàn tán.
- Ây da, lúc đó mày làm sao mà thấy đựơc chứ? Ánh mắt của anh Sang nhìn mày rất khác thừơng. Hình như anh ta kết mày rồi đấy_ Minh Anh tự cho là đúng, vỗ ngực phán.
- Mày dựa vào cái gì mà đưa ra cái kết luận vô lý như vậy chứ?_ Du bĩu môi, không cho là đúng đáp.
- Đây là trực giác của phụ nữ đó_ Minh Anh vuốt cằm suy đoán.
- Mày mới là nhảm đấy! Thôi, vô học đi._ Du muốn chặn lại cái miệng nói không ngừng của cô. Xua xua tay đi vào lớp.
Minh Anh bất mãn bĩu môi nhưng rồi cũng lẽo đẽo theo sau.