Anh Trai Tôi Là Sắc Lang

Chương 66: Yêu quá hóa ngây dại



Rầm…

Du bực tức đóng sầm cửa rồi ngồi phịch xuống ghế . May là Nhật Anh nhanh chân bước vào nhà không thôi là bị cửa đập thẳng vào lưng rồi.

– Này… em không….

– Á á á…._ Nhật Anh còn chưa kịp dứt lời thì Du lại như nổi điên lên mà hét lớn. Vừa hét vừa vò đầu liên tục.

.

Nhật Anh nhanh chóng bịt tai lại đứng sang 1 bên chờ cô bớt giận.

Hét đã đời. Du thở phì phò ngồi xuống.

– Tên khốn đó… hắn dám lừa dối tôi à. Được lắm. Được lắm…_ Du nghiến răng trèo trẹo gằn lên từng chữ.

Chắc mọi người cũng tò mò vì sao Du với Nhật Anh lại ở trước nhà Như đúng không. Đó là vì Du nhặt được chiếc bóp trong đó có rất nhiều giấy tờ tùy thân của Như. Nên mới nhất quyết nhờ Nhật Anh chỉ nhà của Như. Nhật Anh lại cảm thấy không yên tâm nên cũng lẽo đẽo theo sau lưng cô.

Cuối cùng, ai ngờ được cảnh tượng đó lại xuất hiện trước mắt cô chứ!

– Lừa dối á. Em nói cứ như hắn là bạn trai em vậy_ Nhật Anh buột miệng nói.

– Thì anh ấy vốn dĩ là bạn trai của em mà. Nếu không thì em tức giận như vậy làm gì _ Du chề môi đáp. nhật anh chỉ vô tình thốt ra câu này nhưng không ngờ lại là sự thật.

– gì chứ? Nói vậy… 2 người đang hẹn hò hả?_ Nhật Anh nhất thời kinh ngạc nắm lấy cánh tay Du hỏi.

– A, đau. Anh làm sao vậy hả? Buông tay ra_ Du vùng vẫy muốn thoát khỏi tay Nhật Anh.

Nhưng tay hắn 1 chút cũng không nới lỏng mà càng siết chặt hơn. Xoay người 1 cái liền ép Du vào sát tường.

– Anh làm gì vậy hả? Tự dưng nổi điên là sao? Người phải nổi điên là em mới đúng!_ Du trợn mắt nhìn Nhật Anh nhưng cả người đều bị ép sát. Cho dù học võ nhưng dù gì thì cô cũng là con gái làm sao mà đọ sức với hắn được.

Tay Nhật Anh giữ chặt lấy Du. Bất ngờ đặt 1 nụ hôn cuồng dã lên môi cô. Du ngoài việc trợn mắt nhìn Hắn ra thì chẳng thể làm gì khác.

Mãi cho đến khi môi Du sưng đỏ lên thì Nhật Anh mới chịu ngừng lại.

Du cả người mềm nhũn đầu tựa vào vai Nhật Anh thở phì phò.

5 giây sau…

“Chát”



1 cái tát vang dội nhằm ngay thẳng mặt hắn. Du ấm ức trừng mắt 1 cái với Nhật Anh rồi không nói 1 lời quay lưng chạy thẳng vào phòng mình đóng sầm cửa lại.

Sau đó liền nghe được tiếng đổ vỡ từ trong phòng truyền ra.

Du điên cuồng đập phá càn quét 1 trận. Hôm nay cô đã phải chịu 2 lần đả kích quá lớn rồi.

Còn Nhật Anh đứng ngoài này tay vẫn còn sờ bên má bị đánh nóng hổi.

….

Hôm sau

Lúc ông giám đốc đi qua chỗ Du liền thấy cô ngồi ngẩn người trên bàn làm việc.

– ôi chao! Tôi không nhìn lầm đấy chứ! Cô nhân viên này hôm nay lại đi làm. Đã vậy còn tới sớm như thế!_ Ông kinh ngạc thốt lên.

Vốn dĩ công việc của Du chỉ cần ở nhà gửi qua máy tính là được. Không bắt buộc phải ngồi ở bàn làm việc. Thời gian thì cũng tùy ý nên khi thấy du ở đây ông không thể kiềm chế được sự ngạc nhiên của mình.

– Sao thế hả ? Không muốn nói gì sao?_ thấy Du ngồi ngẩn người, ông huơ huơ tay trước mặt cô kiểm tra 1 chút.

Ông vuốt vuốt cằm. Con bé này sao vậy kìa. Bình thường nhanh nhảu lắm mà sao hôm nay lại thẩn thờ vậy. Kêu mãi cũng không nghe là sao.

Đến khi ông vỗ lên vai Du 1 cái cô mới từ trong đống suy nghĩ của mình thoát ra.

– à, chào giám đốc_ Du mặt không biểu cảm thốt lên 1 câu rồi lại tiếp tục chống cằm thơ thẩn.

Cô đang nghĩ Kiệt thực sự phản bội mình sao? Chỉ là cô đã tận mắt chứng kiến làm sao để không tin đây.

Rồi, tại sao Nhật Anh lại hôn cô? Anh ấy, thích cô sao?

– Ai. Đúng là điên thật mà_ Du bỗng dưng nổi điên bứt tóc bứt tai thốt lên 1 câu.

Ông giám đốc chỉ còn biết lắc lắc đầu 1 cái rồi xoay người đi mất. Giới trẻ ngày nay thật là phiền phức a.

…..

Nhà Như….

– Oáp…._ Như ngáp 1 cái rõ to, lăn qua lăn lại trên giường.



1 hồi lại bóp vai xoa lưng. Hôm qua uống nhiều quá nên giờ chỗ nào cũng đau nhức cả.

Cô ngửi ngửi 1 chút rồi mới phát hiện ra cả người toàn mùi tanh chua. Chắc hôm qua cô ói cũng không ít đâu.

Sau khi Như vệ sinh sạch sẽ liền mò mẫm xuống lầu kiếm đồ ăn.

– Ôi má ơi… giật cả mình. Cậu làm gì ở đây vậy? Tính dọa người à_ Như giật thót khi bỗng dưng thấy Kiệt ngồi chần dần 1 đống trên sô pha nhà mình.

Thế nhưng Kiệt vẫn giữ nguyên tư thế cũ, không đáp lời. Mặt có chút đăm chiêu.

– Sao vậy? Thất tình à? Không phải vài bữa trước cậu khoe với tớ là cậu có bồ rồi sao? Chia tay nhanh vậy à_ Như có vẻ hồ hởi trêu ghẹo . Vì kiệt còn chưa nói cho cô biết bồ hắn là ai.

Nhưng khi vừa nói xong câu này cô liền nhận được 1 cái liếc xéo từ kiệt.

– Sao vậy? Bị tớ nói trúng tim đen rồi sao?_ Như còn cười hí hửng cố tình chọc ngoáy hắn.

Sau 1 hồi im lặng. Cuối cùng hắn cũng chịu lên tiếng. Mà câu nói này làm cô triệt để chết đứng.

– Bồ của tớ chính là Hoàng Thanh Du

– Ha… hả? Gì cơ? Cậu không đùa chứ?_ như ngạc nhiên không xiết. Giờ nghĩ lại đúng là Kiệt đối xử với Du đúng thật không tầm thường tí nào.

Lúc Du mất tích hắn lần đầu tiên thành khẩn như vậy nhờ cô tìm tung tích của Du. ngày nào hắn cũng gọi cho cô để hỏi han tình hình.

– Là thật. Và chúng tớ có thể sẽ chia tay thật mà nguyên nhân chính là cậu đó_ Mặt mày Kiệt có chút nghiêm trọng, nói.

– Gì? Tự dưng lại lôi tớ vào là sao? Cậu mà không nói tớ cũng không biết 2 người đang quen nhau thì sau mà khiến 2 người chia tay được chứ? Cậu đang mớ ngủ à._ Như liền vểnh môi lên cãi lại.

– được thôi để cho cậu tâm phục khẩu phục, tớ sẽ kể lại xem tối qua đã xảy ra chuyện gì nhá…

Kiệt bắt đầu tường thuật lại mọi chuyện.

Như vì lúc đó quá say nên chẳng nhớ được gì cả.

– Ách! Vậy giờ phải làm sao đây? Không ngờ tớ lạii gây ra họa lớn nữa rồi . Được rồi, cậu nói đi, nếu làm được gì thì tớ sẽ giúp cậu._ Như cũng cảm thấy hơi có lỗi. Cúi đầu nghịch ngón tay.

– Ừm… tớ cần cậu làm 1 chuyện….

..

Hoa Đậu Biếc