Hai năm gần đây ở giới esport trong nước, không có ai kết hôn sớm hơn nhân vật truyền kỳ của PUBG – YanZZZ.
Chu Diễn Chiếu đang dẫn dắt đội PUBG tiến vào thi đấu theo lời mời quốc tế năm thứ hai, vẫn chưa tuyên bố rời khỏi đội, đã tuyên bố tin tức kết hôn từ rất sớm.
Chuyện này gây nên nhiều tranh cãi, trong công ty Thẩm Tri Sơ cũng bị dị nghị đủ điều. Vừa đúng lúc tới mùa tốt nghiệp, Phàm Lạc lại chiêu mộ được thêm vài cậu trai trẻ đảm đương phiên dịch viên, phân bọn họ đến phân bộ PUBG, sau đó từ từ gọi hẳn Thẩm Tri Sơ về tổng bộ.
Cũng coi như là thăng chức trá hình.
Sau khi tan làm, Thẩm Tri Sơ còn muốn đi xem qua nhà mới đang được trang hoàng. Hồi ấy giá nhà ở Hải Thành còn chưa tăng, Chu Diễn Chiếu đã mua được nhà, chỉ có điều lúc ấy anh vẫn còn tuổi vị thành niên, nên dùng tên của ba mẹ.
Bây giờ anh sắp kết hôn, ba mẹ anh cũng đã đổi tên chủ nhà sang dưới danh nghĩa của Chu Diễn Chiếu và Thẩm Tri Sơ, trang hoàng một chút để chuyển vào nhà mới.
Sợ cô con gái bé bỏng Thẩm Tri Sơ của mình bị lừa, mẹ Thẩm nói lúc nào rảnh sẽ đi qua xem nhà với cô.
Buổi tối vừa hay Dương Lục Mông tiện đường qua đấy, nên lái xe chở hai mẹ con cô đi ăn tối.
Anh ta vừa tìm kiếm địa chỉ quán ăn, vừa nói đùa với Thẩm Tri Sơ: “Em họ, vui không? Loáng cái đã sắp kết hôn, mới mấy tuổi đầu chứ mấy, 25 tuổi? Tận hưởng cuộc đời ha!”
Thẩm Tri Sơ vẫn canh cánh trong lòng chuyện Dương Lục Mông và Đại Mộng, bèn nói: “Em thấy anh cũng nhanh lắm đấy!”
“Hí hí…”
Mẹ Thẩm đập Thẩm Tri Sơ một cái, “Đừng đắc ý vội, Mông Mông anh con tìm được người yêu đàng hoàng rồi, đâu giống như con làm người ta phải lo lắng như vậy chứ!”
Dù sao thì lúc này bàn đến chuyện cưới hỏi, Mẹ Thẩm vẫn có chút không yên tâm về Chu Diễn Chiếu.
Người Hải Thành có một câu tục ngữ: “Nữ hơn ba ôm gạch vàng*”, thực ra không hề có ý gì tốt, hầu hết người ta đều dùng để mỉa mai. Ví dụ như nhà ai có con gái cặp với một cậu nhỏ tuổi hơn, hoặc là một cậu trẻ tuổi cặp với một chị gái lớn tuổi hơn, đều sẽ trở thành đề tài để đem ra bàn tán, để người ta đoán già đoán non.
(*) Nữ hơn ba ôm gạch vàng, có nghĩa là người vợ lớn hơn người chồng ba tuổi thì giàu sang phú quý.
Thẩm Tri Sơ biết mẹ mình sợ cô sẽ chịu thiệt, cô lao tới ôm lấy cánh tay của mẹ, làm nũng nói: “Mẹ yên tâm, người ta sẽ chỉ nghĩ rằng con gái của mẹ có sức quyến rũ, được gả cho một quán quân thế giới thôi có được không.”
“Quán quân game thì tính gì…”
“Sao lại không tính chứ!” Thẩm Tri Sơ ngồi ngay ngắn, nghiêm trang nói, “Mẹ không biết sao? Thể thao điện tử đã có hạng mục biểu diễn ở Thế vận hội Châu Á, qua mấy năm nữa… Ba bốn năm nữa thôi, esport chắc chắn sẽ trở thành một bộ môn thể thao chính thức, quán quân còn không tính là quán quân sao?”
Mẹ Thẩm cũng không phải kiểu người quá bảo thủ, nghe cô nói như vậy, cũng không nói gì nữa, gật đầu, “Có điều nếu không nói đến những cái khác, thằng nhóc Chu Diễn Chiếu này vẫn rất đáng tin, chỉ hơi kiệm lời.”
Thẩm Tri Sơ vui vẻ: “Lần sau con sẽ nói anh ấy chơi mạt chược với chúng ta… Chỉ có điều là trước kia anh ấy từng thi học sinh giỏi vật lý, tính toán rất siêu, đến lúc đó mẹ thua tiền cũng đừng tìm con nha!”
“…”
Ba người vừa gọi món xong thì Chu Diễn Chiếu gọi điện cho Thẩm Tri Sơ.
“Em đang ở đâu thế?”
“Em đang ăn tối cùng mẹ và Dương Lục Mông, sao vậy?”
“Anh tới nhé.”
Thẩm Tri Sơ hơi kinh ngạc, hỏi: “Không huấn luyện sao?”
“Ừm, hôm nay không có.”
Thẩm Tri Sơ gửi địa chỉ cho anh.
Mười lăm phút sau, Chu Diễn Chiếu tới nơi.
Anh ăn mặc thoải mái, nhưng tóc tai rõ ràng vừa gội sấy xong, thoạt nhìn vô cùng gọn gàng chỉn chu, anh mỉm cười chào hỏi với mẹ Thẩm và Dương Lục Mông: “Mẹ ạ, anh ạ.”
Mẹ Thẩm không còn lo lắng và nghiêm trọng như vừa nãy nữa, vừa nhìn thấy Chu Diễn Chiếu đẹp trai ngời ngời, bà mừng rỡ còn không kịp, vội vàng kéo thằng nhỏ ngồi xuống bên cạnh bà, “Diễn Chiếu tới đây, lại đây, xem thử muốn ăn gì nữa, gọi thêm vài món.”
Thẩm Tri Sơ: “…”
Không còn nghi ngờ gì nữa, Chu Diễn Chiếu tuyệt đối là kiểu con trai khiến mọi người đều yêu mến. Nếu không thì sao ngay lần đầu tiên gặp mặt đã làm mẹ Thẩm hài lòng như thế, làm bà ấy chấp nhận chuyện yêu đương của hai người nữa.
Sau khi ăn xong bữa cơm, trong lòng mẹ Thẩm tươi như hoa nở, suýt nữa nhận làm con nuôi, “… Diễn Chiếu, con cũng đã lâu không đến nhà chúng ta chơi, ngày nghỉ có thời gian thì tới chơi nhé?”
Chu Diễn Chiếu cười gật đầu, “Không thành vấn đề ạ, gần đây con cũng không bận lắm, lại tới làm phiền ba mẹ rồi.”
“Không phiền không phiền chút nào! Ai dà, con không chê Thẩm Tri Sơ là tốt rồi, mặc dù con bé không được nhanh nhẹn cho lắm, nhưng được cái rất nghe lời, có con giúp đỡ nó, ba mẹ cũng yên tâm phần nào!”
“…” Thẩm Tri Sơ cạn lời, gầm lên, “Được rồi, về thôi! Đã trễ thế này, ai về nhà nấy!”
Chu Diễn Chiếu lúc nãy đã tranh thủ giành tính tiền trước, lúc ra khỏi cửa mẹ Thẩm đã rất ưng ý con rể này, đẩy Thẩm Tri Sơ nói: “Con và Diễn Chiếu đi xem nhà mới đi, để Mông Mông đưa mẹ về là được.”
Thẩm Tri Sơ nhìn thoáng qua đồng hồ, “Đã trễ thế này rồi còn xem gì nữa ạ, cuối tuần xem cũng chưa muộn.”
“Nói mê sảng gì đấy! Diễn Chiếu, thằng bé cả buổi tối ăn cơm với chúng ta rồi, con cũng không muốn nói chuyện à? Hơn nữa sau này hai đứa phải sống chung, cũng phải làm cho Diễn Chiếu hài lòng chứ! Mau đi!”
“…”
Thẩm Tri Sơ lên xe của Chu Diễn Chiếu.
Chu Diễn Chiếu mới đổi sang một chiếc Maybach, chuẩn bị đến lúc đó sẽ dùng làm xe hoa, bình thường không lái khi dùng đến sẽ không chạy trơn tru.
Mỗi lần Thẩm Tri Sơ lên xe đều phải cảm thán một phen: “Ngồi xe này làm em có cảm giác mình như nữ chính trong truyện ngôn tình…” Chu Diễn Chiếu thắt dây an toàn giúp cô, thuận miệng đáp: “Trước kia không phải em nói thích sao.”
Thẩm Tri Sơ khiếp sợ, mở to hai mắt nhìn, “Em nói hồi nào?”
“Hôm đó, buổi tối lúc gọi điện thoại, em nói nam chính lái Maybach rất đẹp trai.”
“…”
“Em quên rồi à?”
Thẩm Tri Sơ mơ hồ, cuối cùng cũng nhớ lại chuyện này.
Ngày đó, buổi tối cô nhân lúc rảnh rỗi nên xem phim, thấy trong phim nam chính lái một chiếc Maybach, cô ngay lập tức tìm hiểu loại xe, lúc gọi điện thoại thuận miệng nói cho Chu Diễn Chiếu nghe.
Nào ngờ Chu Diễn Chiếu lập tức đổi xe.
Cô quả thực dở khóc dở cười, Chu Diễn Chiếu cũng bị cô gợi lên chuyện cũ năm xưa, “hừ” một tiếng, nói: “Vậy trước kia hai chiếc SUV, cũng là…”
Thẩm Tri Sơ vui vẻ, “Là vì chiếc SUV của Dương Lục Mông sao?”
Trước kia cô cũng từng cảm thấy kì lạ, lúc này Chu Diễn Chiếu nhắc tới, mới lập tức nghĩ kỹ lại.
Chắc chắn là lúc đó anh không biết Dương Lục Mông là ai, nhìn thấy cô lên xe của Dương Lục Mông, cho rằng hai người có quan hệ gì, cho nên mới dựa theo sở thích của cô để mua SUV.
Trên thực tế, sở thích của Dương Lục Mông vốn rất quái đản!
Người nào đó kiêu ngạo gật đầu.
“Chu Diễn Chiếu, anh bị dở à.”
Thẩm Tri Sơ kết luận.
Chu Diễn Chiếu lái xe chở Thẩm Tri Sơ tới nhà mới.
Nhà mới ở gần khu vực trung tâm, mặc dù mua từ sớm, nhưng lúc mua vẫn nằm ngoài kế hoạch, trả tiền nhà cũng cần trong vòng hai ba năm, nên toàn bộ tiểu khu vẫn còn mới toanh.
Lúc ấy Chu Diễn Chiếu cũng không nghĩ nhiều, chọn căn có diện tích lớn nhất trên tầng cao nhất, tầng một và tầng hai cộng lại cũng gần 280 mét vuông.
Khi mua vẫn chưa có nội thất, bây giờ đã được trang hoàng đầy đủ, để thêm vật dụng trong nhà vào mới cảm thấy lớn.
Thẩm Tri Sơ thuận tay mở đèn, hỏi: “Thế nào?”
Chu Diễn Chiếu dạo qua một vòng rất qua loa, ôm chặt cô, gật đầu, “Được.”
“Anh làm gì vậy chứ, đêm hôm khuya khoắt, không được làm nũng.”
Chu Diễn Chiếu nở nụ cười, “Anh không làm nũng… Anh chỉ là đang nghĩ, sau này được cùng chị gái nhỏ Tri Sơ sống ở chỗ này, cảm thấy rất vui rất vui.”
Thẩm Tri Sơ: “…”
Câu nói của anh làm cô đỏ mặt một phen.
Mãi mới chờ đến lúc độ nóng trên mặt hạ xuống, cô mới đẩy chú cún dính người ra, khó khăn mở miệng nói: “Lên tầng hai… Xem thử, phòng ngủ ở tầng hai.”
Chu Diễn Chiếu gật đầu, ôm ngang hông Thẩm Tri Sơ lên, chậm rãi đi từ từ lên cầu thang.
“Trên mặt đất bẩn.”
Anh hợp tình hợp lý nói.
Thẩm Tri Sơ cười, “Không mệt sao? Gần đây em hơi tăng cân.”
Chu Diễn Chiếu làm bộ nghiêm túc quan sát mặt cô một hồi, nói: “Ừm, có thể tăng thêm mười cân nữa, cũng không có vấn đề gì.”
“…”
Tầng hai cũng chất đống không ít tấm xốp và đồ đạc linh tinh, có điều tường giấy đều đã dán xong rồi, đèn trần cũng được sắp xếp đâu vào đấy, đèn vừa mở, mang lại cảm giác rất thoải mái.
Chu Diễn Chiếu tùy tiện nhìn qua, hỏi: “Phòng của con là phòng sát bên sao?”
Thẩm Tri Sơ: “… Anh nghĩ gì mà xa thế, đây là phòng sách.”
“Vậy cũng khá tốt, phòng của con ở tầng một, lúc hai chúng ta ở bên nhau, cũng không muốn có người khác quấy rầy.”
Thẩm Tri Sơ không nói chuyện một hồi lâu, mặt cô lại đỏ hết cả lên.
Chu Diễn Chiếu hững hờ khẽ cười một tiếng, vỗ đầu cô, nói: “Đi thôi, vẫn còn mùi vôi chưa bay hết, đứng lâu không tốt. Bình thường em cũng ít đến, sau này anh tới xem là được rồi.”
Thẩm Tri Sơ ôm lấy cổ anh, nhỏ giọng thỏ thẻ: “Chu Diễn Chiếu.”
“Hửm?”
“Thật ra em cũng rất vui.”
“Hửm?”
“Sau này được sống chung với anh… Em cũng rất mong chờ.”
Chu Diễn Chiếu nhẹ nhàng cười một tiếng.
Anh buông Thẩm Tri Sơ xuống, ôm eo cô nhấc lên, khiến cô phải kiễng chân.
Anh cúi đầu xuống, môi hai người vừa vặn chạm vào nhau.
Chu Diễn Chiếu nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Nhưng ngay lập tức anh cảm thấy chưa đủ thoả mãn, nụ hôn càng thêm sâu hơn.
Choáng váng không biết ngày hay đêm.
Thẩm Tri Sơ thở dốc đẩy anh ra, “Em phải về nhà đây… Chu Diễn Chiếu.”
Môi dưới của cô đều bị tên cún này cắn nát.
Ánh mắt Chu Diễn Chiếu nóng bỏng, như muốn thiêu cháy cả hai người.
“…”
Một hồi lâu, cuối cùng anh cũng ổn định lại cảm xúc, nhẹ nhàng gật đầu một cái, khoác vai Thẩm Tri Sơ, cùng cô đi ra ngoài.
Thẩm Tri Sơ lén thở phào nhẹ nhõm.
Lên xe, Chu Diễn Chiếu uống một ngụm nước, giọng nói bình tĩnh trở lại, “Tháng sau ba mẹ anh sẽ qua, đến lúc đó cùng nhau ăn một bữa cơm.”
Thẩm Tri Sơ đã gặp qua ba mẹ của Chu Diễn Chiếu, cũng biết nhà bọn họ làm ăn buôn bán, ngày thường đều không ở Hải Thành.
Nghe anh nói như vậy, cô hơi sửng sốt, “Đặc biệt qua đây sao?”
Chu Diễn Chiếu nở một nụ cười, “Bàn chuyện sinh lễ, ngốc ạ.”
Thẩm Tri Sơ “ồ” một tiếng.
Có cảm giác sắp kết hôn, nhưng cảm giác vội vàng và cấp bách này, vẫn làm người ta rất hồi hộp.
“Chỉ có điều, tuyển thủ đang còn thi đấu lại kết hôn, anh có phải là người đầu tiên không? Thấy không được hay lắm.”
Chu Diễn Chiếu chạm lên gương mặt cô, “Em yêu, lúc cử hành hôn lễ, anh sẽ rời khỏi đội, lúc đó sẽ không ở trong đội nữa.”
“Hả?”
“Ừ, cũng nên nhường chỗ cho người trẻ hơn.”
Thẩm Tri Sơ có chút lo lắng, “Chu Diễn Chiếu, anh không cần như vậy, sao lại phải gấp gáp như thế? Chuyện của chúng ta từ từ cũng không sao, em cũng không chạy đi đâu cả.”
Rõ ràng còn có thể đánh tiếp, nếu vì kết hôn mà rời khỏi đội, sau này Chu Diễn Chiếu nghĩ lại, hơn phân nửa sẽ rất hối tiếc.
Chu Diễn Chiếu lắc đầu, khởi động xe, thong thả mở miệng nói: “Không phải sốt ruột, là nên rút lui. Trước đó cũng đã thương lượng với huấn luyện viên rồi, sau khi anh rời khỏi đội sẽ vào thẳng tổ huấn luyện. Thẩm Tri Sơ, giới esport cần phải thay máu, nếu mãi mãi chỉ được một người đảm đương, như vậy những người mới sẽ không có cơ hội phất lên được.”