Ảo Mộng Nhân Sinh

Chương 11: BÍ ẨN VỀ VỤ ÁN ĐƯỢC SÁNG TỎ



Chương 11 : BÍ ẨN VỀ VỤ ÁN ĐƯỢC SÁNG TỎ

Lại nói, sau khi xác định hung thủ vẫn đang trà trộn giữa những người đang ở dưới nhà, Thanh tra Megure đã cho tập trung các nghi phạm về một chỗ, dõng dạc tuyên bố :

- Các vị, sau mỗi vụ án mạng, hung thủ đều phát một đoạn của bản sonata Ánh Trăng để báo cho mọi người biết. Xác ông Kawasui được phát hiện cùng với chương I của bản nhạc. Còn xác của ông Kurowa được phát hiện cùng với chương II, tức là chương kế tiếp. Dựa vào cách thức gây án, tôi cho rằng hung thủ sát hại ông Kawasui và ông Kurowa là cùng một người. Hơn nữa, từ khoảng trắng trong đoạn băng đã phát, có thể đoán rằng ông Kurowa bị giết vào khoảng 6 giờ 30 phút. Điều đó có nghĩa là, những ai xuất hiện trong tòa thị chính vào khoảng thời gian đó đều có hiềm nghi. Hắn ta chắc chắn nằm trong số quý vị, là những nghi phạm mà tôi đã nêu tên lúc nãy ... tất nhiên bây giờ chỉ còn có 5 người, vì ông Kurowa đã chết.

- Một là ông Nishimoto.

- Hai là ông Hirata, thư ký thị trưởng.

- Ba là cô Reiko, con gái nạn nhân.

- Bốn là anh Shuchi, bạn trai của Reiko.

- Và năm là ông Sumizu, ứng cử viên chức thị trưởng kỳ này.

Với năm đối tượng tình nghi, Conan chưa xác định được ai là thủ phạm, nên vò đầu bứt tóc không thôi. Đối với ông Mori thì khỏi nói, trừ khi có mặt của Kisaki, bằng không ông ấy xác định ai là thủ phạm thì hầu như người đó vô can. Còn đối với Conan, trí thông minh 220, nếu chỉ có ba, bốn nghi phạm, đem chia cho 3 hay 4 thì vẫn còn ở mức bình thường, nhưng nếu có năm nghi phạm, đem chia cho năm là ở mức thiểu năng rồi chăng ? Do đó, năm nghi phạm trở lên = bó tay ?

Khi nghe phía cảnh sát nghi ngờ mình là hung thủ, cô Reiko lập tức gào lên :

- Cái gì ? Tôi phản đối ! Các ông dám nghi tôi giết cha ư ?

- Ơ ... ơ ...

Tính cách đanh đá của cô Reiko khiến cho phía cảnh sát và cả ông Mori đều bối rối. Lẽ ra, ông Mori thường không có sức đề kháng trước những người phụ nữ trẻ đẹp dễ thương, nhưng lúc này hoàn toàn không bị thu hút chút nào, mặc dù cô Reiko trông cũng xinh xắn. Giữa lúc cả bọn còn đang bối rối thì cô Reiko lại gào lên :

- Vả lại từ khoảng 6 giờ 20 phút cho đến khi phát hiện tử thi, tôi đang bị các ông thẩm vấn cơ mà. Trong khi đó, kết luận của ông cho biết cha tôi bị sát hại lúc 6 giờ 30 phút.

- Vâng ! Cô có lý ! Vậy thì còn lại bốn người.

Chứng cứ ngoại phạm của cô Reiko hoàn toàn không thể bàn cãi. Như vậy, giờ đây nghi can chỉ còn lại bốn người đàn ông. Lúc này, vụ án có cơ tiến triển, có lẽ vì "trí thông minh của Conan đã về lại mức bình thường" chăng ? Trong khi đó, những người hiện diện lập tức chuyển sự chú ý lên bốn nghi phạm còn lại. Thư ký thị trưởng Hirata vội nói :

- Từ 6 giờ trở đi tôi luôn ở tầng này để đợi thẩm vấn ...

Thanh tra Megure cau mày hỏi :

- Ai làm chứng cho anh việc đó ?

Hirata vội quay sang những người kia, nói :

- Các anh thấy tôi ở đây suốt mà, phải không ?

Mọi người đều lắc đầu, chẳng ai chịu làm chứng cả. Chuyện đó cũng bình thường, bởi cả bọn đều là nghi phạm. Thanh tra Megure lại quay sang kẻ đáng nghi nhất, hỏi :

- Còn anh Nishimoto ? Anh là người đầu tiên phát hiện xác chết tại phòng phát thanh trên lầu. Xin hỏi, tại sao anh lại có mặt ở đó ?

Nishimoto run rẩy nói :

- À ... ông Kurowa hẹn tôi lên đó ... ông ấy nhờ tôi sửa ... mấy cái nút điện.

- Vô lý ! Ông thị trưởng đang rối ren vì những vụ việc vừa xảy ra ở đây, làm gì có thời gian hẹn hò với anh !

Thám tử Mori lại trổ tài suy đoán :

- A, hay là chính anh đã hẹn ông ta lên đó để hạ sát ?

- Không ... không phải thế !

- Vậy tại sao anh lên đó vào đúng 6 giờ 30 phút ?

- Ơ ... tôi ... tôi ...

- Không trả lời được chứ gì ? Rõ quá rồi ...

Thám tử Mori đang chuẩn bị tuyên bố kết quả suy luận của mình, đột nhiên nghe cô Reiko kêu lên :

- Chính Sumizu đã giết cha tôi đấy !

- Cái gì ?

Ai nấy đều giật mình, quay lại nhìn. Cô Reiko lại gào lên :

- Kỳ này chỉ có ba người ra tranh cử thị trưởng, gồm cha tôi, ông Kawasui và ông ... Để đảm bảo thắng cử, ông đã ra tay loại trừ từng người một, đúng không ?

- Cô ... hồ đồ vừa thôi nhé !

Mọi người lại tranh cãi, rồi nghi ngờ lẫn nhau. Hiện trường cực kỳ 'náo nhiệt'. Trong lúc ông Mori và Thanh tra Megure ngăn không cho mọi người 'động tay động chân', thì Conan chăm chú quan sát thần thái từng người, mong tìm thấy điểm khả nghi nào đó. Cuối cùng, do chưa tìm thấy manh mối gì để xác định hung thủ chân chính, nên các nghi can được cho về nhà, chờ ngày mai sẽ lại tiếp tục cuộc điều tra. Nơi đây là một hòn đảo cách đất liền khá xa, nên cảnh sát cũng không sợ bọn họ bỏ trốn.

Đêm tĩnh lặng.

Bọn Narumi và gia đình Mori cuối cùng cũng có được giấc ngủ yên. Nhưng đến sáng hôm sau, mọi người lại phát hiện thêm một vụ án mạng nữa, người chết là ông Nishimoto. Thám tử Mori có lẽ vừa trải qua một giấc mộng đẹp, nên rất sung sức, hăng hái truy tìm manh mối, lại thường xuyên quát nạt Conan, và còn thưởng cho Conan tuyệt chiêu "Ái の Quyền", khi cảm thấy bị quấy rầy. Conan thường xuyên chạy qua chạy lại ở hiện trường, hỏi này hỏi nọ, đôi khi cố tình hỏi chuyện để gợi ý cho cảnh sát, không bị lộ thân phận đúng là một việc đáng ngạc nhiên.

Lúc này, chuyên gia pháp y của cảnh sát đã quay trở lại đảo, nên việc khám nghiệm tử thi không còn phải phiền đến Narumi nữa. Cậu không thích xác chết tí nào cả ! Kết quả khám nghiệm : ông Nishimoto treo cổ tự sát, để lại một bức thư tuyệt mệnh thú nhận toàn bộ tội lỗi của mình. Vì người khám nghiệm là chuyên gia pháp y nhiều kinh nghiệm của Sở cảnh sát thủ đô, nên mọi người không ai nghi ngờ gì. Sau đó, qua sự gợi ý của Conan, thám tử Mori và thanh tra Megure lần lượt giải hết những bí ẩn của các vụ án mạng. Thám tử Mori lại 'trổ tài' vừa ngủ gật vừa phá án.

- Các vị. Các vụ án mạng này không phải do một hung thủ duy nhất gây ra.

- Đầu tiên, cái chết của ông Kawasui là do ông Kurowa gây ra. Sau đó ông Kurowa lại bị người vừa tự sát là ông Nishimoto sát hại.

- Nguyên do của các vụ án mạng này phải nói bắt đầu từ cái chết của ông Keiji Aso hồi 12 năm trước ...

- Thực ra, thị trưởng tiền nhiệm Kameyama và ba người này đều là hảo hữu của ông Aso. Bọn họ lợi dụng các chuyến lưu diễn của ông Aso để buôn bán ma túy. Sau khi bị ông Aso phát hiện, bọn họ sợ sự việc bị tiết lộ, nên đã hợp mưu phóng hỏa, sát hại cả nhà ông Aso.

- Rồi đến bây giờ, vì cuộc bầu cử thị trưởng, giữa bọn họ phát sinh hiềm khích. Bọn họ sợ bí mật bị tiết lộ, nên bắt đầu sát hại lẫn nhau để bịt đầu mối. Ông Kurowa sát hại ông Kawasui, rồi đến phiên ông Kurowa lại bị ông Nishimoto sát hại. Sau đó, ông Nishimoto cũng vì áp lực nặng nề mà sợ tội tự sát ...

Vụ án kết thúc, đối với Narumi mà nói là tuyệt đối mỹ mãn. Tuy những người liên quan đến vụ án ông Keiji Aso đều đã chết, nhưng bọn ông Megure cũng bắt được một can phạm khác – ông thư ký thị trưởng Hirata, với tội danh buôn bán ma túy. Gã ta học theo cách của bọn ông Kurowa trước đây, cũng giấu ma túy bên trong chiếc đàn. Sau đó, gia đình thám tử Mori, thanh tra Megure và các nhân viên dưới quyền lần lượt rời đảo. Narumi ở lại vài ngày nữa, làm thủ tục chuyển nhượng phòng khám cho một bác sĩ trẻ mới ra trường ở Tokyo, người sẽ thay cậu làm bác sĩ duy nhất của đảo. Ở nơi xa xôi này mà không có bác sĩ thì thật khổ. Và cũng vì xa xôi, trừ bác sĩ mới ra trường, xuất thân nhà nghèo, thì chẳng ai muốn đến. Không chỉ có thế, vì cậu bác sĩ kia nhà nghèo, không có sẵn nhiều tiền, nên cậu đã cho trả góp trong nhiều năm. Số tiến đó cậu lại giao cho chính quyền thị trấn quản lý làm Quỹ khuyến học của thị trấn, xem như đó là đóng góp cuối cùng của cậu trước khi rời khỏi nơi này.

Cũng cần phải nói thêm, vì không còn đối thủ cạnh tranh, ông Sumizu đã trở thành tân thị trưởng. Ông ấy là đại biểu của Hội ngư dân, bình dân, thân cận với Narumi nhất. Vì thế cậu mới yên tâm giao Quỹ khuyến học cho ông ấy quản lý.

Lúc dọn đi, nhìn mấy xấp bản thảo tiểu thuyết mà cậu đã ‘sáng tác’ vào những lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, cậu khẽ thở dài. Những truyện này sẽ bị giới phê bình văn học chê là thương mại rẻ tiền, thiếu tính nghệ thuật, cậu lại là người mới chẳng có chút danh tiếng nào, nếu theo đường lối thông thường sẽ rất khó được xuất bản. Rất nhiều tác giả nổi tiếng khi mới vào nghề cũng gặp trường hợp như vậy (tiêu biểu là tác giả của loạt truyện "Harry Potter"). Cậu chỉ đành sử dụng phương pháp ‘đặc biệt’ theo kiểu của cậu mà thôi. Cũng may, mọi thứ đã được an bài thỏa đáng. Cậu cũng không thiếu tiền.

‘Nhiệm vụ tân thủ’ đã hoàn thành mỹ mãn. Những kế hoạch tiếp theo đã có thể bắt đầu.