Ba Bạn Cùng Phòng Của Tôi Đều Không Phải Người

Chương 5: Chương 5




Edit: Mạn Già La
*
Búp bê Tây Dương tức giận, có ai từng gặp chưa?
Trước đây nhìn thấy A tức giận, đều giống như động vật nhỏ tiểu đánh tiểu nháo*.

Giống như mèo nhỏ phát giận, cào chỗ này của bạn một chút, cào chỗ kia của bạn một tẹo.

Đôi khi bạn sẽ cảm thấy rất phiền, đôi khi nháo đúng chỗ ngứa, thậm chí sẽ cảm thấy có chút đáng yêu.
* ý chỉ những việc lặt vặt, nhỏ bé
…… Nói thẳng ra á, trước khi tôi biết gương mặt thật của A, thỉnh thoảng vẫn cảm thấy hắn rất đáng yêu.

Dù sao mắt hắn to tròn, môi hồng, nhìn giống như một con búp bê vậy.

Nhưng hiện tại hắn đứng ở cửa, đang từng bước một tiến về phía tôi, tôi một chút cũng không thấy đáng yêu.
Còn lại chỉ có khủng hoảng.
Nếu tôi chưa từng biết mọi chuyện, thì có lẽ hiện tại tôi sẽ cảm thấy cảnh tượng này vô cùng ái muội —— thoạt trông A như là một người vợ bị cắm sừng, đang hừng hực khí thế tới tìm tôi và tiểu tam tính sổ —— thậm chí trước khi ra khỏi cửa còn không quên đóng cửa lại, thật sự rất giống đến khách sạn bắt gian nhưng vẫn không muốn người ngoài nói xấu nguyên phối*.
* 元配 nguyên phối, hiểu kiểu vợ cả, chính thê
Nhưng thực tế, đó có lẽ chỉ là phẫn nộ vì con mồi bị cướp mất.

Tôi đứng ở giữa thật sự sắp khóc đến nơi rồi.

Lúc này đây tôi đã đạt tới đỉnh cao của tra nam, tra nam khác đứng ở giữa hai người, lo lắng cùng lắm là thanh danh của mình và cái chân thứ ba mà thôi, còn tôi, một tên ngụy tra nam, đứng ở giữa hai người bọn họ, phải lo lắng lại là tính mạng của mình cơ!
A sải bước về phía trước, đi thẳng đến bênh cạnh tôi.

Điều này khiến tôi một lần nữa nhận ra sự thật đáng sợ —— cho dù thoạt nhìn A vừa trẻ trung, vừa đáng yêu, nhưng vóc dáng của hắn cũng cao lớn hơn tôi nhiều.

Tôi mới là người lùn nhất trong ký túc xá này.
Mấy ngày nay tránh hắn, tôi cũng sắp quên mất chuyện này!
Đôi mắt A đỏ hoe, thoạt trông vừa bực bội lại thương tâm, thậm chí nước mắt lưng tròng, bày ra vẻ mặt vô cùng vi diệu.

Hắn thử đến kéo tôi trước, sau khi phát hiện B đã hoàn toàn khóa chặt tôi trong lòng ngực, sau đó trợn mắt tức giận nhìn B.

“Cậu làm gì đấy!” A hiếm khi nói chuyện với B một lần, lại nói tiếp, ngoại trừ hắn phát giận với tôi ra, thật sự rất ít nói chuyện với người khác, “Bộ cậu không thấy cậu ấy rất khó chịu à!”
Hơ, giờ biết tôi khó chịu cơ đấy! Sao lúc sáng cậu cưỡi ở trên người tôi lại không biết hả! Các cậu là đồ quái vật giả nhân giả nghĩa*! Tôi nhìn nước mắt trên mi A, trong lòng yên lặng phun tào*.
* Giả nhân giả nghĩa: Làm ra vẻ, tỏ ra nhân nghĩa, sống có lương tâm để che đậy dã tâm, hành động đê tiện, độc ác, man rợ của mình
* Phun tào: là hay nói mấy lời lải nhải, như rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm.
B ấy vậy mà cười hì hì, dường như biết ở chỗ này, sức mạnh của y là nhất: “Cậu ấy khó chịu hay không sao cậu biết được, là cậu ấy tự mình nhào vào vòng tay tôi đấy chứ.” Nói rồi, còn cố ý cúi người xuống hôn tóc tôi.
Tôi đứng hình mất 5 giây!

Trên thế giới sao lại có người....à không, quái vật không biết xấu hổ như vậy chứ? Nhưng phàm là một người…… phàm là có mắt đều có thể nhìn ra là tôi bị ép có được không?
Không phải do tôi ngốc, chủ yếu là suy nghĩ của y tôi thật sự không mò được.

Y rốt cuộc muốn làm gì? Triệt để chọc giận A? Cùng tộc với y? Đây rốt cuộc với y có chỗ tốt gì không?
Tôi bây giờ tựa như một con linh dương nhỏ, bên trái là một con hổ còn bên phải là một con sư tử, không biết chọn cách chết của bên nào sẽ nhẹ nhàng hơn.

Nhưng khi ánh mắt của A và B tập trung vào người tôi, cùng nhau đợi tôi trả lời, tôi đã hiểu.
Tôi vẫn luôn cúi đầu hoặc né tránh ánh mắt của A, bởi vì tôi cảm thấy ánh mắt nóng bỏng của hắn sẽ thiêu đốt tôi, cho nên tôi trốn tránh theo bản năng.

Mà khi tôi không thể trốn nữa, cuối cùng bắt gặp ánh mắt của hắn, rốt cuộc tôi đọc ra được nhiều điều hơn tôi nghĩ.

Tôi đã từng cho rằng trên gương mặt đó chỉ có chán ghét, hơn nữa là trẻ con hờn dỗi.

Người lớn ghét là trưởng thành, mà trẻ con chán ghét là trong sáng, cũng bởi vậy, mới có thể nở ra càng nhiều đóa hoa ác.
Nhưng bây giờ, so với chán ghét, tôi nghĩ rằng là điên cuồng nhiều hơn.

Mắt hắn to và rất đẹp, long lanh nước.


Vốn đang mang theo tức giận, nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy tôi, đã bị sự cuồng nhiệt che lấp.
Rất nóng bỏng.
“Cậu nói đi, rốt cuộc cậu với B là quan hệ gì!”
Tôi lại lần nữa bàng hoàng, vấn đề này có liên quan gì đến câu nói không biết xấu hổ của B à? Sao lại trực tiếp nhảy tót lên quan hệ rồi?!
Tôi lấy hết can đảm ngẩng đầu nhìn nhìn B, quả nhiên, cũng mang theo cảm xúc như vậy.

Bởi vì B quá cao, hơn nữa còn luôn rất thô lỗ với tôi, tôi cũng không mấy khi nhìn y, cho đến hôm nay mới nghênh diện sắc thái như vậy.
Tôi run run.
Đương nhiên tôi sẽ không tự luyến mà cảm thấy bọn họ có tình yêu sâu đậm gì với tôi, tình cảm của con người sẽ không thay đổi trong ngày một ngày hai, tôi chưa quên những lời nghe lén được ở WC trước khi trường học xảy ra chuyện đâu.
Không có chuyện nghe lầm, bọn họ tuyệt đối là chán ghét tôi, thậm chí hận tôi.
Vậy vì sao lại đối với tôi như vậy…… ảo ma thật, đứng trong WC, giữa A và B, tôi đột nhiên hiểu rõ.
Tôi nhận ra thể chất của tôi có lẽ hơi đặc biệt, rất có sức hấp dẫn với bọn quái vật.

Có thể bọn họ muốn thu thập tôi, cũng có thể muốn ăn tôi, bất kể thế nào, tôi cũng sẽ không có kết cục tốt.

Nói cho dễ hiểu thì là, thịt Đường Tăng.
Bằng không vì sao hai con quái vật lại không giành một người sống (C) khác trong ký túc xá, chạy đến chỗ của tôi lôi kéo cãi cọ là mần sao?!
Cảm giác ảo diệu gì đâu, nhiều năm như vậy, lần đầu tiên nhận ra thân thể của mình có thể là không bình thường.

Hơn nữa cũng không giống như huyền huyễn*, thức tỉnh trong giáo đường thánh khiết hay là bên hồ xinh đẹp, mà là nhận ra được tất cả trong WC.
* có yếu tố kỳ ảo, phép thuật với bối cảnh siêu tưởng không có thật như thế giới thần tiên, thế giới yêu ma.....được gọi là huyền huyễn.
Tôi nhìn hai tên đang trừng nhau.


Ồ, hai con quái vật còn đứng bên cạnh……
Bọn họ thèm nhỏ dãi thân thể hoặc là linh hồn của tôi, nhưng trong vài lần có thể xuống tay lại không hề xuống tay, đây có nghĩa là gì? Não tôi nhanh chóng vận chuyển, sự thật chứng minh, ở trước lằn ranh sinh tử, tần suất suy nghĩa của con người có thể đạt tới một trình độ đáng sợ.
Không có thời gian suy nghĩ cẩn thận, nhưng…… tôi gần như có thể xác định một điều.

Bọn họ sẽ không hề hoà bình chia nhau chiến lợi phẩm.
Dường như mỗi người đều muốn độc chiếm thân thể hoặc là linh hồn của tôi, sau đó một mình tận hưởng, bọn họ có dục vọng độc chiếm rất mạnh với tôi, cũng không sẵn lòng chia sẻ.
Mà tôi, một người tay không tấc sắt, vừa lúc có thể lợi dụng sự độc chiếm dục vặn vẹo này, làm vũ khí mạnh nhất của tôi, đạt được mục đích chạy trốn của tôi.
Nghĩ như vậy, tôi hít sâu một hơi.

Mặc dù hiểu được lý thuyết đó, nhưng muốn thực hành vẫn rất khó.

Dù sao thì —— trước kia tôi chưa bao giờ chủ động thân cận với bọn họ hết.
Đã biết AB đều là quái vật, có chiếm hữu dục rất mạnh với tôi.

Bây giờ A rất có tính công kích với B, mà B rất thảnh thơi, chứng minh B chiếm ưu thế hơn —— bởi vậy, chuyện tối hôm qua, A khẳng định đã biết được.
Do là bởi vì biết tôi qua đêm trên giường B, tự nguyện trở thành con mồi của B mà không phải hắn, nên hắn mới giận dữ như vậy.
Suy luận hoàn mỹ của tôi kết thúc.
Làm tốt chuẩn bị tâm lý cuối cùng, tôi vọt lên trước, ôm chặt B, lớn tiếng nói: “Chúng tôi chính là kiểu quan hệ như cậu nghĩ đấy!”
Không sai, chính là quan hệ thợ săn và đồ ăn! Tôi tình nguyện trở thành đồ ăn của y! Hai con quái vật các cậu nhanh giáp lá cà đi! Tôi hò hét như điên trong lòng..