Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 430: Chỉ là rất nhanh



Chúng nữ gật đầu, quả thật là như vậy, các nàng còn định bế quan dài hạn tu luyện công pháp đấy, nhất là Yên Sương Nhi còn phải luyện hóa Huyết Mạch Thủy Hoang ...

Ba ngày sau, lễ Khai Giảng chính thức diễn ra ...

Tại Quảng Trường đông đúc, vô số tu sĩ ngự không mà đến, nghiêm túc xếp hàng, bầu không khí hết sức nghiêm trọng ...

Lạc Thần và chúng nữ đứng trong hàng ngũ tân sinh, quan sát xung quanh hội trường ...

Chứng kiến trong đám lão sinh, vô số khí tức Hóa Thần như ẩn như hiện, âm thầm cảm thán độ phồn hoa tại Học Phủ ...

Chợt Lạc Thần cảm nhận được không ít ánh nhìn địch ý tập trung vào mình, hắn cười nhạt một tiếng ...

Đám Lạc Trường, Huyết Tử, Vương Lân này sớm muộn cũng bẻ răng từng thằng một ...

Về phần đám người Lạc Anh Bang, Lạc Thần cũng không ngần ngại bọn hắn tìm đến ...

Chỉ là rất nhanh, Lạc Thần phát hiện có ánh mắt không đúng, hắn theo hướng quan sát liếc nhìn ...

Trong hàng ngũ Thiên Sơn Tiên Cảnh, một nữ nhân toàn thân áo trắng như tuyết, khăn lục che mặt, khí chất xuất trần, đôi mắt như ngọc lục bảo đang phức tạp nhìn hắn ...

Lạc Thần hướng nàng gật đầu xem như chào hỏi ...

Nữ nhân kia khẽ rung, quay đầu sang nơi khác ... hiển nhiên lúng túng khi nhìn trộm bị phát hiện ...

Lạc Thần cười cười, cũng không tiếp tục để ý ...

Mà lúc này, ở giữa trung tâm quảng trường, vô số khí thế khủng bố hàng lâm ...

Hơn ngàn người, tu vi kém nhất cũng là Hóa Thần Hậu Kỳ, Luyện Hư Kỳ cũng có không ít ...

Thân ảnh Chấp Chính trưởng lão cùng Thất đại chấp sự xuất hiện, hướng về toàn trường mở miệng:

"Tổng cộng 1069 vị cường giả trước mắt chính là toàn bộ Giáo Viên của Học Phủ, bọn họ tập trung ở đây, chính là chào đón toàn bộ tân sinh các ngươi!"

"Chào mừng các ngươi đến với Thánh Linh Học Phủ!"

Âm thanh ầm vang chấn động đất trời, hàng nghìn cường giả cấp cao cất tiếng, trang trọng đến cực điểm ...

Đám tân sinh toàn thân chấn động, chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, từng đôi mắt đỏ ngầu, kích động hò hét:

"Ra mắt các vị giáo viên!"

Lúc này, thân thể Lạc Thần chợt rung lẩy bẩy, toàn thân kích động đến cứng người, ánh mắt nhìn thẳng vào một trong hàng nghìn các giáo viên đang có mặt ...

Chúng nữ bên cạnh phát hiện hắn dị thường, nhao nhao nhìn theo ...

Trong tầm mắt của bọn họ, một thân ảnh uyển chuyển lung linh đứng thẳng, mông ngực vểnh cao, vòng eo như liễu, thân hình như ma nữ tràn ngập sự ma mị, từng đường cong cơ thể nổi bậc đến cực hạn, tô điểm cho sức hấp dẫn không thể kháng cự của nàng ...

Như Mộng Tâm Y ...

Y phục hắn từng tặng nàng, Lạc Thần không sao quên được ...

"Mộng Ảnh!" Nhìn nữ nhân như hạc giữa bầy gà kia, hắn ôn nhu gọi một tiếng khô khốc trong miệng ...

Nữ nhân đồng dạng cũng đang đắm đuối nhìn hắn, thấy hắn gọi tên mình, nàng nâng lên cánh tay ngọc, nhẹ nhàng lột đi lớp khăn che mặt ...

Hít ...

Theo một tràn hít thở không thông vang lên, toàn trường trở nên tỉnh mịch hơn bao giờ hết ...

Khi lớp lụa mỏng trên mặt kia rơi xuống, nữ nhân bỗng nhiên trở thành tiêu điểm của toàn trường ..

Một đôi môi phấn nộn như châu ngọc đỏ trơn bóng ánh sáng nhẹ nhàng cong lên, cằm thon tinh xảo như tuyệt tác ...

Thời gian dài qua đi, rốt cuộc có người lấy lại tinh thần, họ phát hiện vị thần nữ kia từ đầu đến cuối chỉ nhìn vào một vị trí ...

Theo ánh mắt nhìn qua, họ bắt gặp Lạc Thần cái miệng trừng lớn, thẩn thờ nhìn về nữ thần của họ ...

Hai người nhìn nhau, thời gian như đọng lại ...

Trong ánh mắt Tần Mộng Ảnh là một tia tưởng niệm, một tia thích thú, một tia hài hước ..