Tại một mảnh sơn lâm vô tận, hai cái hình thể cự đại yêu thú như hai ngọn núi nhỏ ầm ầm va chạm, hai cặp mắt đỏ ngầu điên cuồng như muốn đem đối phương hoàn toàn xé nát, trăm dặm sơn mạch xung quanh lúc này vô số cây cối đổ ngã, một số yêu thú nhỏ yếu phần thì tan xương nát thịt, phần thì té khói chạy trốn, phần khác nằm im trên đất run lẩy bẩy không dám động đậy.
Thảm cảnh này rõ ràng do hai gia hỏa khủng bố yêu thú đang cuồng chiến gây ra, móng vuốt sắc nhọn liên tục vô tình gâm thẳng vào người đối phương, không hề lưu thủ.
Mà trong lúc bọn chúng vẫn liều lĩnh lao vào chiến đấu kịch liệt, một thân ảnh thiếu niên tốc dài đột ngột lóe lên xuất hiện trên vai một trong số chúng, như vừa xuyên qua không gian vô tận.
“Keng, thành công thoát khỏi Lạc gia, hoàn thành nhiệm vụ Rồng Ra Biển Lớn, thưởng một lần chỉ định triệu hoán vật phẩm Địa cấp”
Âm thanh hệ thống vang lên bên tai.
Sau khi sử dụng Tiểu Na Di Phù, Lạc Thần lập tức được truyền tống thoát khỏi Lạc gia, hắn đã từng ảo tưởng dựa vào vận khí của mình nói không chừng may mắn truyền tống vào một cái nào đó động phủ, bên trong có cao nhân truyền thừa, vô số linh đan diệu dược.
Chỉ là... “Con mẹ mày, cái nồi gì thế?”
Gặp tình cảnh trước mắt Lạc Thần trong lòng mắng to, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới lần truyền tống đầu tiên đã trực tiếp tiếp vào chiến trường giữa hai cái kinh khủng yêu thú.
Lạc Thần nhanh nhẹn từ trên vai yêu thú nhảy xuống đất, đồng thời tỏa ra một lớp hồn lực bảo vệ cơ thể, với cường độ hồn lực hiện tại của hắn đủ khả năng chóng chọi dư ba chiến đấu do hai con yêu thú phát ra.
Nếu để tu sĩ bình thường chứng kiến hành động của hắn sẽ trợn tròn mắt, bởi vì hồn lực của tu sĩ là địa phương yếu ớt dễ bị tổn thương nhất nhưng tên này lại dám dùng hồn lực làm bình phong.
Đó là sự khác biệt giữa một linh tu và một hồn tu, Lạc Thần mặc dù chưa phải Hồn Tu chân chính nhưng một số cách cơ bản nhằm điều khiển hồn lực bảo vệ hay công kích vẫn có thể làm được.
Cũng may, trong mắt hai con kia yêu thú lúc này Lạc Thần hoàn toàn không đáng để ý đến, chúng vẫn tiếp tục liều lĩnh công kích đối phương mặc kệ hiện diện của Lạc Thần lúc này.
Dựa vào công dụng của Thấu Thị Phù, Lạc Thần nhận ra đây rõ ràng là hai con cự đại Gấu đen.
Kim Nhi vẫn lơ lửng bên cạnh Lạc Thần trong mọi hoàn cảnh, ngoại trừ Lạc Thần không ai có thể nhìn thấy nàng, đừng nói hai con Gấu Đen, cho dù Thiên đạo cũng vậy, Kim Nhi giống một tồn tại hoàn toàn tách biệt với thế giới.
Nàng quan sát tình huống, mở môi nhỏ nói rằng:
“Là Hắc Sơn Hùng, khí tức chúng phát ra thuộc về tam giai trung kỳ yêu thú, tương đương với Kim Đan Trung Kỳ tu sĩ nhân loại”
“Ta nhìn đây rõ ràng là một đôi vợ chồng, không biết vì nguyên nhân gì trực tiếp sống mái ăn thua đủ với nhau” Lạc Thần tỏa ra hồn lực, vừa chống chọi dư ba do hai tên to con đánh nhau, vừa mở miệng nói. Hắn phát hiện trình độ khống chế hồn lực của mình thành thạo hơn một chút, đây rõ ràng là một cơ hội rèn luyện.
“Chúng nó có thể là một cặp, nhưng đó là trước đây, ít nhất là trước khi thứ đó chưa xuất hiện” Kim Nhi thản nhiên nói, ngón tay nhỏ nhắn chỉ về một hướng.
Lạc Thần theo ngón tay nàng nhìn lại, chỉ thấy xa xa có một gốc linh dược nhỏ nhắn đang phát sát nhè nhẹ, thân cây nhỏ chỉ bằng que tăm, nhưng trên đỉnh mọc ra một bông hoa có màu nâu đất lớn tràn ngập linh khí.
“Loại linh dược gì?” Lạc Thần chú ý nói, hiển nhiên có thể làm hai vợ chồng nhà Gấu ly dị và choảng nhau cướp đoạt, đủ thấy linh dược kia diệu dụng vô cùng.
“Tạm được mà thôi, là một gốc Huyền cấp trung phẩm Thổ hệ linh dược” Kim Nhi bình thản, nàng nói tiếp:
“Tên nó là Thổ Linh Thảo, có thể cung cấp một lượng Thổ hệ linh khí cho. người phục dụng, đồng thời gia tăng khả năng hấp thụ Thổ hệ linh khí trong thời gian ngắn.”
Lạc Thần bừng tỉnh đại ngộ, Hắc Sơn Hùng là loại yêu thú tinh thông Thổ thuộc tính, đứng trước dụ hoặc của một gốc Thổ hệ linh dược, phát cuồng là điều dễ hiểu.
Lạc Thần nghĩ đến cách thức tu luyện bên trong Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng thứ nhất, lập tức tâm động.
Kim Nhi cũng biết Lạc Thần động tâm, cũng không ngăn cản hắn.
Lạc Thần quan sát thấy hai con gấu vẫn dây dưa lẫn nhau, hắn cố tỏa vẻ vô hại không nhanh không chậm tiến về gốc kia linh dược.
Hai con Hắc Sơn Hùng hoàn toàn không chú ý, trong mắt bọn hắn Lạc Thần chủ là một con kiến hơi lớn mà thôi, một tay có thể bóp chết, hoàn toàn không đủ khả năng tranh đoạt linh dược.
Nếu đổi lại kẻ khác thì đúng là như thế, bất qua đây lại là Lạc Thần tài cao gan lớn, hắn vừa vận dụng hồn lực bảo vệ thân thể, vừa lén lút châm chậm tiến về.
Lạc Thần phát hiện càng tiếp cận linh dược, cường độ dư ba công kích của hai tên to xác ngày càng suy yếu, hiển nhiên bọn chúng không muốn tổn hại linh dược nên cách nơi này khá xa để chiến đấu.
Hai con Hắc Sơn Hùng giận đỏ cả mắt, bất qua chúng cũng không vội vàng, tam giai yêu thú có được trí khôn nhất định, chúng nó nghĩ Lạc Thần tu vi nhỏ yếu, cho dù hái được Thổ Linh Thảo thì thế nào? Vẫn không thể thoát khỏi chúng nó truy sát. Lạc Thần hiện tại ở gần Thổ Linh Thảo, nếu chúng nó toàn lực công kích có thể diệt sát Lạc Thần, nhưng đồng thời sẽ làm hư hại dược thảo.
Vì thế vợ chồng nhà Gấu lúc này bắt đầu dừng chiến, chúng nó bắt đầu hướng Lạc Thần chạy đến, âm thanh gầm rống và khí tức phát ra liên tục ép về hướng Lạc Thần, ý đồ ép hắn đết chết mà không cần công kích làm tổn hại linh dược.
Lạc Thần trực tiếp nhận khí tức đàn áp của hai cái Tam giai yêu thú, sắc mặt tái nhợt vô cùng, hồn lực bảo vệ quanh thân cũng bắt đầu run rẩy, hản lúc này chỉ cách Thổ Linh Thảo hai bước chân mà thôi.