Bách Hoa Lâu

Chương 3



7

Một ngày nọ, trong Quan Thư Cung xảy ra một chuyện lớn.

Xuân Miên, cung nữ gần gũi của Quý phi, lại dám trộm hương liệu của Quý phi ở Ngự Hoa Viên để quyến rũ hoàng đế.

Khi ta và Quý phi đến nơi, hoàng đế đang vuốt v e mái tóc của Xuân Miên, ngón tay lướt qua má nàng ta.

Quý phi nổi giận nhưng vẫn giả vờ hỏi hoàng đế có muốn nạp Xuân Miên làm cung nữ hay không.

Hoàng đế đương nhiên sẽ không từ chối.

Đêm đó, Quý phi ra lệnh cắt hết tóc của Xuân Miên, rạch nát mặt nàng ta, ném cho thái giám làm việc khổ sai.

[Bản cung đã cho ngươi vinh hoa, đối xử với ngươi như chị em, vậy mà ngươi dám cướp đàn ông của bản cung.

[Ngươi không phải muốn đàn ông sao? Bản cung sẽ thỏa mãn ngươi!]

Xuân Miên quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ, máu trên mặt nàng ta thấm ướt sàn nhà, giống như một đóa hải đường yêu dị.

Nàng ta dù thế nào cũng không thể hiểu được, hôm nay người nàng ta đợi ở Ngự Hoa Viên rõ ràng là Ngụy thống lĩnh, sao người đến lại là hoàng đế.

Nhưng ta sẽ không cho nàng ta cơ hội hiểu ra, Quý phi cũng sẽ không.

Chỉ thấy Quý phi thậm chí còn chẳng thèm nhìn, ghét bỏ phất tay.

[Kéo xuống, bản cung nhìn thấy phiền.]

Ta nhẹ nhàng xoa đầu Quý phi, sợ nàng ta sẽ vì thế mà trút giận lên ta.

Quả nhiên, Quý phi đột nhiên mở mắt.

Đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm ta: [Đông Tuyết, ngươi cũng muốn làm chủ tử sao?]

Ta quỳ trên mặt đất, toàn thân run rẩy.

[Nô tỳ không dám.]

Quý phi bóp cằm ta, ép ta nhìn thẳng vào nàng ta.

[Là không dám, hay là không muốn?

[Những bản lĩnh tranh sủng giúp ta của ngươi, hoàn toàn có thể ở lại bên cạnh hoàng đế.]

Ánh mắt nàng ta sắc bén như dao, chỉ chờ ta trả lời, liền muốn đem ta ra gi ết chết.

Ta nghiến răng, không nói một lời.

Cuối cùng, ta mới lấy hết can đảm, từ kẽ răng thốt ra.

[Nương nương, nô tỳ sẽ không bao giờ tranh sủng với người.

[Nô tỳ có tật.]

[Ồ?] Nàng ta nhìn ta, cười như không cười.

Ta cắn răng: [Nô tỳ, là thạch nữ.]

=> Thạch nữ là chứng bệnh không có @m đạo…

Quý phi cười.

Nàng ta đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống ta.

Trên sàn nhà, vết máu của Xuân Miên đã khô, trông như những cánh hoa địa ngục.

Ta nghe thấy giọng nói của Quý phi.

[Từ nay về sau, vị trí của Xuân Miên sẽ do ngươi ngồi.

[Đông Tuyết, đừng làm bản cung thất vọng.]

08

Vài ngày sau, có cung nữ đến báo với ta rằng Xuân Miên đã chết.

Cái chết vô cùng thảm khốc.

Bị hơn mười thái giám chơi đùa đến chết.

Sau đó dùng chiếu rách kéo đi vứt ở bãi tha ma.

Ta nhắm mắt lại, trong đầu toàn là hình ảnh các tỷ tỷ ngày đó ở bãi tha ma không mảnh vải che thân.

Mẫu thân, các tỷ tỷ, các người có thấy không?

Những tên đao phủ này, ta chắc chắn sẽ khiến chúng cũng chết không có chỗ chôn!

Cái chết của Xuân Miên không hề gây ra bất kỳ sóng gió nào trong cung.

Quý phi thậm chí còn không biết.

Ta lại làm cho nàng một loại hương liệu mới có thể khiến làn da mịn màng và thơm ngát.

Một lần nữa giúp nàng giữ hoàng đế ở lại Quan Thư Cung.

Sáng sớm chải đầu, nàng nhìn mình trong gương, sắc mặt hồng hào, dung nhan khuynh thành, không khỏi khen ngợi.

[Đông Tuyết, ngươi đúng là phúc tinh của ta.]

Ta cúi mày, đè nén sự căm hận trong mắt.

[Được hầu hạ nương nương là vinh hạnh của nô tỳ.]

Nơi Quý phi không nhìn thấy, ta lén nhặt những sợi tóc mới rụng, tiếp tục chải đầu.

Mẫu thân ta là chủ chứa, bà sợ sau khi mình trăm tuổi, Bách Hoa Lâu không có người thừa kế, các tỷ tỷ không còn nơi nương tựa.

Trong số những đứa trẻ được nhận nuôi, bà đã chọn ta.

Bà dạy ta chế hương, làm thuốc, thuần phục đàn ông.

Cũng cho ta bái sư, cho ta đi du học, mở rộng tầm mắt, bồi đắp kiến thức.

Chỉ có loại hương liệu này, khi bà dạy ta làm đã dặn đi dặn lại.

[Triều Triều, mặc dù ta đã dạy con nhưng con không được làm loại hương liệu này, cũng không được dùng. Nó quá độc, sẽ hại mạng người.

[Mặc dù có thể khiến toàn thân nữ nhân thơm ngát, dưỡng da. Nhưng đó chỉ là bề ngoài, thời gian dài, người sử dụng sẽ suy tim suy phổi, da lở loét, ho ra máu mà chết.

[Ta không cho phép con dùng cách độc ác này với các tỷ muội trong nhà, cũng không được dùng với chính mình!]

Mà bây giờ, ta qua gương đồng nhìn Quý phi đang dùng hương liệu bôi lên da, cử chỉ quyến rũ vô cùng.

Mẫu thân, người xem, Triều Triều rất ngoan.

Ta không dùng với các tỷ muội trong nhà, cũng không dùng với chính mình.

Ta dùng với Quý phi.

09

Càng được hoàng đế sủng ái, Quý phi càng trở nên ngạo mạn.

Trong Quan Thư Cung không có người có thể quyến rũ hoàng đế nhưng những cung khác thì có.

Nàng ta để mắt đến cả hậu cung.

Ninh Quý nhân, bị chết đuối ở ao sen.

Hi tần biết ca hát, bị đầu độc, không thể nói được nữa.

Lệ Quý nhân có vũ điệu uyển chuyển, nhảy múa trên mảnh sứ vỡ cả đêm, hỏng cả đôi chân.



Ta đi theo sau Quý phi, nhìn từng phi tần ngã xuống, rất thất vọng.

Mặc dù trước khi Quý phi ra tay, ta đã ám chỉ những phi tần này nhiều lần nhưng họ vẫn thất bại.

Cả hoàng cung rộng lớn này, lại không có một người nào có thể đối mặt với sự sắc bén của Quý phi.

Ngay khi ta hoàn toàn định từ bỏ việc tìm kiếm đồng minh thì nhận được lời mời của Tuệ tần.

Tuệ tần là người đã theo hoàng đế từ khi còn ở vương phủ.

Trước Quý phi, nàng ta cũng từng được hoàng đế độc sủng.

Đáng tiếc, bị Quý phi cho uống một bát hồng hoa làm tổn thương cơ thể, rất khó có thai.

Những năm gần đây, nàng ta vẫn luôn ở trong Trọng Hoa Cung, đóng cửa không ra ngoài.

Vì vậy, khi nhận được thiệp mời, ta suýt nữa không nhớ ra đây là người nào. Sau khi cải trang, ta từ điện phụ đi vào Trọng Hoa Cung.

Những nơi đi qua đều tĩnh lặng, ngoài cô cô dẫn đường, không có một cung nhân nào.

Đi qua hành lang, ta vào phòng, một bóng người mặc đồ trắng đứng quay lưng về phía cửa phòng.

Tuệ tần đã đợi một lúc, gió đêm mát lạnh thổi khiến mặt nàng tái nhợt.

Sau khi hành lễ, nàng nhìn rõ dung mạo của ta, sửng sốt.

[Không ngờ Đông Tuyết được đồn đại bên ngoài là uy phong lẫm liệt lại trẻ trung như vậy, giống hệt một cố nhân của ta.]

Ta mỉm cười nhìn lại nàng, trong mắt không giấu được sự kinh ngạc.

[Nương nương quá khen.

[Tuệ tần nương nương cũng không giống như lời đồn bên ngoài, bệnh tật đến mức chỉ còn bộ xương.]

Nói xong, cả hai cùng cười.

Nói thật lòng, Tuệ tần rất đẹp, không thua kém gì Quý phi.

Quý phi đẹp như đóa mẫu đơn kiều diễm, muốn tranh đoạt ngôi vị hoa vương.

Tuệ tần lại như đóa sen thanh khiết, thoát tục.

Nếu chưa từng gặp Tuệ tần, ta vẫn chưa có lòng tin vào người đồng minh này, giờ đây nhìn lại, ngoài nàng, ta không nghĩ ra còn ai có thể đối đầu với Quý phi.

10

Sự ngạo mạn của Quý phi đã khiến mặt nước trong hậu cung sôi sục.