Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm

Chương 22



Mấy ngày kế tiếp chúng tôi đi tới Osaka và Universal Studios.

Universal Studios so với Disneyland thì chơi vui hơn rất nhiều, cũng nhiều trò kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn.

Thế nhưng. . .

Sẽ xuất hiện những cảnh tượng sau đây:

Một:

"Triệu Gia Mẫn! A a a a a." Cúc Tịnh Y ngồi ở bên cạnh không để ý hình tượng hét to.

"A a a a! Triệu Gia Mẫn! Chị lần sau nhất định không cùng em đi chơi cái này nữa!"

Xuống roller coaster, tôi đỡ Cúc Tịnh Y ngồi xuống bên cạnh, mua cho nàng chai nước uống.

Nhìn mặt nàng đầy vẻ tái nhợt, không khỏi bắt đầu đau lòng, đang suy nghĩ mở miệng cùng nàng nói tiếng xin lỗi, an ủi nàng một chút.

Nàng cướp lời mở miệng trước "Ai ya ya, thật đáng sợ, chúng ta lại đi chơi một lần nữa đi!"

Tôi sững sờ.

? ? ?

Tai tôi bị điếc?

Mới vừa rồi là ai nói lần sau không cùng tôi tới chơi nữa?


Hai:

"A a a a! Triệu Gia Mẫn! Chị ngã mất, ngã mất!" Cúc Tịnh Y mang mắt kính 4D thật to, tay nắm lấy tay áo tôi.

Tôi lườm nàng, giơ tay lên cầm lấy tay nàng "Không có sao không có sao, cái này có gì mà phải sợ."

Không lâu lắm "Ai u ai u, chị đang bay." Bên tai lại vang lên âm thanh của nàng, tôi lần thứ hai lườm nàng.

Ba:

"A a a a a a, quỷ, quỷ kìa!" Cúc Tịnh Y dùng sức lôi cánh tay của tôi.

Tôi cũng bị một phen sợ hết hồn, ba phần là bởi vì quỷ lao ra, bảy phần là bởi vì Cúc Tịnh Y bên cạnh.

"Đừng sợ đừng sợ, bám chặt vào, em đi phía trước, được không?" Tôi dắt tay Cúc Tịnh Y, hít sâu một hơi, đi lên phía trước.

Đột nhiên, trước mặt đèn sáng lên.

"A a a a a! Cứu mạng!"

Tôi bị tiếng kêu của Cúc Tịnh Y dọa sợ đến ra mồ hôi lạnh.

Trước đây tôi làm sao lại không biết nàng có thể hét to như vậy đây.


"Này, này này, con cá mập này sao còn nhảy lên!" Bên tai lại là âm thanh Cúc Tịnh Y.

Nhìn người xung quanh đều đang nhìn lại, tôi cũng hơi di chuyển về chỗ ngồi bên cạnh, ánh mắt chuyển hướng chỗ khác.

"Ai nha, cái gì đây."

"OMG!."

"Má ơi."

"Woa ~."

". . ."

Khi lần thứ N người xung quanh nhìn tới, tôi lập tức kéo Cúc Tịnh Y qua, một tay che miệng của nàng, cười một tiếng áy náy với mọi người xung quanh, dùng một ngón tay khác chỉ chỉ đầu của nàng, sau đó lắc đầu một cái.

Người xung quanh gật gật đầu, mặt đầy biểu tình "Tôi biết ".

Xuống thuyền.

"Em nói ai đầu óc có vấn đề chứ ?" Cúc Tịnh Y mặt đầy không phục nhìn tôi.

"Em." Tôi bày vẻ mặt mếu máo.

"Em thật là ?" Nàng nhíu nhíu mày.

"Triệu Gia Mẫn." Tôi cúi đầu hàm hồ đáp trả.

"Ai?"

"Triệu Gia Mẫn!" Tôi ngẩng đầu lớn tiếng nói.


"Triệu Gia Mẫn làm sao?"

"Triệu Gia Mẫn. . . Thông minh nhất!" Tôi cũng không phục nhìn nàng.

"Sao?" Nàng giả vờ không có nghe rõ.

"Triệu Gia Mẫn thông minh nhất." Tôi từng chữ từng chữ nói một lần.

"Cho em thêm một cơ hội, em mới vừa nói cái gì?" Nàng nói.

Tôi cười cười, xem ra. . . Lại phải nghe Cúc Tịnh Y giảng đạo lý.

"Tai chị làm sao lại không tốt như vậy." Tôi vừa nói.

"Thế nào? Đúng là không tốt thì như thế nào?" Nàng nói.

Tôi sáp lại gần, ở trên tai nàng hôn một cái "Được không?" Tôi sát bên tai nàng nói.

"Triệu Gia Mẫn!" Nàng như cũ, thở hổn hển đẩy tôi ra.

Tôi nhìn chằm chằm mặt nàng, ai ya, không có đỏ mặt nha, nhưng vừa liếc lên cái tai hồng hồng của nàng, tôi lại cười một tiếng "Làm sao vậy?"

". . . Hừ!" Nàng quay đầu bước đi.

"Này! Tiểu Cúc!"

"Cúc Tịnh Y?"

"Cúc lão sư!"
"Tiểu Cúc lão sư ~ "

Thấy nàng dừng chân một chút, tôi lập tức bước nhanh hơn, theo sau, kéo tay nàng lại "Tịnh Y lão sư ~ em sai rồi ~ "

Nàng dừng lại "Sai ở đâu?"

Tôi bĩu môi ". . . Ưʍ. . . Sai khi biết rõ ngài xấu hổ còn chọc ngài.

Tôi nhìn nàng hít sâu một hơi, sau đó nặn ra một nụ cười.

Xong rồi.

Tôi sẽ. . .

"Triệu Gia Mẫn, tối nay em đi ngủ bồn cầu đi." Nói xong nàng lại đi, đi nhanh hơn.

Tôi biết, loại chuyện này, nàng nói là hoàn toàn làm được.

Nhớ có một lần tôi làm cho nàng ghen, sau đó nàng thật để cho tôi ngủ trong phòng tắm.

Sự kiện kia thật là ghi lòng tạc dạ mà~.

"Em sai thật rồi mà ~ Triệu Gia Mẫn là ngu ngốc, Triệu Gia Mẫn là đại ngu ngốc, Triệu Gia Mẫn là siêu cấp vô địch đại ngu ngốc, Triệu Gia Mẫn là. . . Là. . . Vũ trụ vô địch đại ngu ngốc, ai nha, em sai thật rồi mà, em không muốn ngủ WC ~ Chị nhẫn tâm sao?" Tôi quẹt miệng, kéo tay Cúc Tịnh Y lúc lắc không ngừng.
Nàng nhìn tôi một chút, tôi nhìn vẻ mặt nhịn cười của nàng.

Yeah! Không cần ngủ WC rồi.

"..."