“Dạ?” Hình Vân mờ mịt, muộn lắm rồi, chuẩn bị cái gì, đi đâu cơ.
“Đã bảo con rồi mà, cuối tuần này tinh hạm ngân hà thành phố không gian New Trallie phía Tây đúng dip bay đến vùng lân cận Liên Bang, con cũng chưa khai giảng, nhà mình cùng nhau đi ăn bữa cơm.” Cha cậu nhắc nhở, “Ngủ trước đi con, đến giờ sẽ gọi con.”
Nói khi nào nhở, chắc là nói rồi, nhưng Hình Vân quên mất.
Mấy ngày này cậu toàn cắm đầu chơi game, ai rảnh quan tâm, ai mà nhớ nổi.
“Trước đấy cũng nói con rồi còn gì, nhà mình và nhà họ Thịnh có ý qua lại, hi vọng con và Thịnh Hằng Xuyên có thể gặp nhau thêm lần nữa, tìm hiểu nhau kỹ hơn, trùng hợp tuần này Thịnh Hằng Xuyên lại làm nhiệm vụ ở New Trallie, nhưng nếu con không tiện thì nhà mình không ép. Lần này hẹn nhau ở thành phố trên không, cha và anh trai con gần đây đều có nhiệm vụ, tiện ở gần thì đi thôi.” Cha cậu chầm chậm nói, “Con chuẩn bị dần là vừa đấy, đã hẹn gặp lúc 12h trưa mai, con đừng đến muộn, cha và anh trai sẽ đến cảng vũ trụ đón con.”
“Con…”
Dạ thưa cha, bé đang yêu đương qua mạng nè.
“Không bắt buộc nhé, các con gặp nhau thôi, người lớn ngồi tâm sự.” Ông nói, “Lần trước con đồng ý rồi mà, đã đi chưa?”
Tra hỏi linh hồn.
“Đi rồi ạ.” Hình Vân mỉm cười, ngắt cuộc gọi.
Đi cái bíp, Thịnh Hằng Xuyên vẫn chưa buông tha nhau à.
Lần đầu xem mắt quá thê thảm khiến phụ huynh hai nhà nghi ngờ, lần xem mắt thứ hai diễn ra dưới mi mắt họ, hai con yêu quái pheromone hoa Thạch Nam đành hiện nguyên hình.
Tinh hạm thiên hà ngày càng gần, từ tinh cầu Dao Đài chạy đến cũng mất nguyên ngày, hơn nữa từ giờ đến 12h trưa hôm sau còn chưa đến 24h, vé tinh hạm sớm đã sold out.
Luôn luôn có lực lượng thần bí ngăn cản cậu đi xem mắt.
Nhưng vui vẻ cũng đâu được gì, xem mắt vẫn phải đi thôi.
Lần thứ hai đi xem mắt, trong nhà dặn dò khi nào ấy nhỉ, Hình Vân không hề có ấn tượng gì, cậu muốn gọi điện hỏi anh trai nhưng không tìm được Hình Ngân trong danh bạ.
Hình Ngân cô độc nằm trong black list tròn một tháng.
Hình Vân: “…”
Yêu qua mạng rồi từ chối nhận người thân trong truyền thuyết đây sao?
Hành trình tương đối gấp gáp, không đi không được, trừ khi cậu mở mồm đòi đăng ký kết hôn mới có thể đẩy lùi buổi xem mắt này, nhưng mà như thế không ổn chút nào, quá tùy tiện.
Nguyệt hắc phong cao, Hình Vân xách đồ đạc, cắn răng lên đường.
*Nguyệt hắc phong cao [月黑风高]: Vốn là “Đêm trăng mờ giết người, ngày gió cao phóng hoả.” Chỉ hoàn cảnh hiểm ác (thường là buổi tối).
Để kịp giờ, Hình Vân đi tinh ham tư nhân đến cảng, đi nửa giờ ở khu biên cảnh mới thấy một tinh hạm tư nhân có vẻ đáng tin.
“Thành phố không gian New Trallie phía Tây ạ.” Hình Vân đáp.
Hạm trưởng vui vẻ: “Đúng lúc ghê, thêm nhóc nữa là vừa đủ một chuyến.”
Hình Vân từng này tuổi rồi chưa từng được đi tinh hạm tư nhân có hơi kích động.
Tinh hạm này quy mô rất nhỏ, giống một con thuyền chở hàng hơn, hạm trưởng nói ông ta đưa hàng đến tinh hạm bên kia, thuận tiện tốt bụng chở vài vị khách không kịp mua vé ở tinh hạm chính quy.
Tàu chở hàng điều kiện không tốt lắm nhưng tốc độ nhanh hơn tinh hạm chính quy, với cái tốc độ này thì Hình Vân có thể đến New Trallie vào trưa mai.
Thời gian trên thiết bị ngoại vi dần chỉ đến nửa đêm, Hình Vân trùm chăn nằm trên giường nhỏ của tinh hạm gửi tin nhắn.
“Xuyên Lưu ơi, anh ngủ chưa vậy, hôm nay bé cũng có việc phải ra ngoài nè.”
Vì phải đi có việc, Hình Vân vừa hứa không sủi livestream lại sủi…
Miệng của Bồ Câu Đưa Thư, thứ quỷ lươn lẹo.
Hình Vân nghĩ Xuyên Lưu đã ngủ, ai ngờ lại nhận được reply của anh.
“Ngoan nào, nửa đêm rồi đừng chạy lung tung, ngủ đi em, có gì mai nói.”
Hình Vân đã chạy linh tinh ra tận biên cảnh Liên Bang tâm viên ý mã: “Dạ.”
*Tâm viên ý mã (心猿意馬): đại ý tâm trí dễ mất kiểm soát, bất định và không ngừng dao động.
“Ngủ ngon, chờ anh về.” Xuyên Lưu đáp, “Không để em phải chờ lâu đâu.”
Yêu qua mạng cũng là yêu, tách ra lâu không tốt, để bộc lộ niềm tin dành cho đoạn tình cảm này, Hình Vân reply: “Vâng, chúng mình sẽ gặp lại nhau sớm thôi.”
Thích một người, chỉ vài khung chat qua lại cũng khiến bản thân vui vẻ. Hình Vân lấy chăn che miệng cười trộm, một bên nhớ đến Xuyên Lưu trong game ôm lấy cậu, hai người cùng nhảy xuống vách núi. Hình Vân vui vẻ đặt thiết bị ngoại vi bên gối, nhắm đôi mắt lại. Màn đêm thăm thẳm, ngoài cửa sổ là biển sao trời lấp lánh, trong giấc mơ của Hình Vân có non xanh nước biếc trong Đồng Cỏ Bao La, cũng có tiếng đao kiếm leng keng đấu đá.
Hình Vân tỉnh dậy nhờ thiết bị ngoại vi kêu lên.
Thiết bị ngoại vi của Liên Bang Anderwit có chức năng thông báo định vị, nhắc nhở công dân khi xuất cảnh. Âm thanh ban nãy là cảnh báo xuất cảnh, thiết bị ngoại vi đang cảnh báo cậu đang rời khỏi địa phận Liên Bang.
Hình Vân mơ màng mở to mắt, cúi đầu nhìn thời gian trên thiết bị ngoại vi, 3h sáng theo giờ Liên Bang.
Cậu đã tra trước lộ trình trước khi đi, dựa theo hành trình thì cậu sẽ đến cảng vũ trụ New Trallie phía Tây trước 9h sáng, thiết bị ngoại vi cảnh báo xuất cảnh sớm thì cũng phải 7h sáng.
Không thể vào lúc này.
Một ý nghĩ vô cùng đáng sợ nảy lên trong đầu Hình Vân, cậu lập tức mở định vị trên thiết bị ngoại vi, định vị chỉ cậu đang ở trong một tinh vực chung, vừa rời khỏi biên giới liên bang Anderwit, không phải hướng đến New Trallie.
Hình Vân: “…”
Lực lượng ngăn cản chuyện xem mắt của cậu mạnh quá, cậu bắt đầu bối rối rồi đấy.
Hình Vân nhảy xuống giường, tính mở cửa phòng hỏi thử xem có vấn đề gì, khóa điện tử mở không ra.
Cậu bị nhốt bên trong, tinh hạm không biết đang đi về hướng nào, cậu muốn gửi tin nhắn cầu cứu nhưng hiển nhiên tinh hạm đã rời khỏi Liên Bang, trên con tàu chở hàng này còn có thiết bị chắn sóng.
Cậu bị bắt cóc đúng không?
Cửa mở không ra, không thể gửi tin cầu cứu, cậu bị nhốt trong một cái phòng bé tí.
…
Hình Vân đột nhiên nhớ ra dạo gần đây có rất nhiều tin dạng này. Thuyền buôn lậu lừa bán Omega, càng nghĩ càng thấy giống tình cảnh hiện tại của cậu.
Nghe nói kết cục sau khi bị bán đi không hề tốt.
Nhiều năm về sau, anh Hình Ngân và cha mẹ tìm được cậu xơ xác ở một tinh cầu xa xôi, liệu họ có hối hận chuyện thúc cậu cưới chồng không.
Cậu vừa hứa sẽ không sủi livestream với fan thì mất hút khỏi tầm mắt họ, cậu sẽ trở thành một huyền thoại trong giới streamer.
Còn Xuyên Lưu nữa, tình yêu vừa chớm nở đã biến mất, Bồ Câu Đưa Thư có hư hỏng lắm không.
Cậu nghĩ nhiều lắm, giống như phân nửa số người quen biết đều sẽ bị dọa thót tim.
Hình Vân quyết định mình không thể ngồi im chờ chết, chuyện đến thì cũng đến, việc phải làm vẫn phải làm. Con thuyền này không cao cấp, khóa điện tử mã hóa đơn sơ, anh trai Hình Ngân ở quân đội phụ trách chủ yếu mảng điều tra kỹ thuật, khi nghiên cứu thiết bị tinh hạm có cho cậu xem trình tự giải mã và phá hủy tinh hạm cấp thấp. Hình Vân có học hỏi đôi chút, Hình Ngân cũng gửi cho cậu một chuỗi code tương đương với bước phá hủy lớp bảo vệ ngoài.
Thời khắc mấu chốt, anh trai vẫn là người rất đáng tin cậy.
Nếu phá được khóa điện tử chuồn ra ngoài, tìm được thiết bị liên lạc đội biên cảnh cầu cứu, cậu vẫn còn cơ hội.
Về nhà sẽ xóa anh trai khỏi black list.
Không còn chần chừ thêm, Hình Vân kết nối thiết bị ngoại vi với ổ khóa, load đoạn mã code phá hủy anh trai gửi cho.
Hình Vân lần đầu sử dụng chuỗi code này, không biết hiệu quả thế nào.
Tiến trình bắt đầu, Hình Vân vừa lo lắng vừa mong chờ.
Thanh tiến trình gần đạt 100%, cánh cửa có tiếng lạch cà lạch cạch ngày càng lớn.
Hình Vân: “?”
Gì vậy, tiến trình xài code phá khóa cũng gây tiếng động hả?
Hình Vân cảnh giác ngắt kết nối giữa cửa và thiết bị ngoại vi, lui về sau một bước.
Hình Vân chưa kịp lui về vách tường, bên ngoài có tiếng vang lớn truyền đến. Khóa điện tử bật mở, ván cửa cũng bị đạp bay, mảnh vỡ nhỏ tung tóe khắp nơi. Phi thuyền cũ nát lắc lư, ban đầu đã đủ nát, đèn cảnh báo đỏ lập lòe, chuông cảnh báo reo inh ỏi.
Hình Vân: “…”
Cái thứ anh trai yêu dấu cho cậu không phải code giải mã, chắc chắn là code phá hủy…Tác giả tâm sự: