Bất Diệt Kinh

Chương 18: Chém Trúc Cơ!.



Chương 17: Chém Trúc Cơ!.

'Oanh!'.

Không khí dường như bị tứ nghẽn, thiên địa xung quanh hình như đang gào thét lộ ra sức mạnh thuần túy nhất chỉ một phát v·a c·hạm liền hóa đám người thành mưa máu.

"Tên thứ mười một".

Giữa không gian lạnh lẽo, mùi vị huyết tươi lan ra khắp nơi khu rừng tre, một loại thảm trạng thịt nát máu rỉ ra khiến cho người ta phải buồn nôn, nhưng mà ở lúc như địa ngục trần gian này lại hiện ra một tiếng nói vô cùng băng lãnh như là cái thế ác ma đang thì thào giữa trốn địa ngục này.

Bóng người đang phi tốc chạy ra nơi này cánh rừng lộ ra diện mạo vô cùng sợ hãi, hình như hắn phía sau có ai đó theo đuổi khiến cho tên này hắc y bán mạng chạy trốn.

"Tên thứ mười hai".

Thanh âm thì thào phát ra, nhẹ nhàng nhưng lại mang theo một loại âm thanh lạnh lùng đến cực hạn khiến cho cái kia sinh linh đang chạy trốn chưa kịp phát ra tiếng hét sợ hãi liền bị vô tận lực lượng của sinh cơ Trưởng Sinh trong cơ thể Trương Phàm bóp nát hóa thành mưa máu.

Trương Phàm từ từ bước ra khỏi bãi máu, thịt tươi nát béc văng vãi khắp nơi nhưng mà lại không có rơi vào y phục thiếu niên dù chỉ một chút, hắn khuôn mặt anh tuấn, trong đôi mắt chứa đựng thâm thúy lực lượng sinh cơ, tướng hình anh tư lộ ra một mặt khí chất lụng lùng, nếu nhìn lại thì hắn không như là một thiếu niên 15 tuổi mà là một lão quái vật mới trẻ hóa.

Giao Tiên phía sau thiếu niên một mặt hồng nhuận, đôi mắt lại lộ ra ánh sáng hiếu kỳ của thiếu nữ, nàng chưa bao giờ thấy người nào như là tên này vậy, người khiến cho nàng bất ngờ lần này qua lần khác.



Mà đám người vừa bị Trương Phàm trấn sát đều là những tên đang t·ruy s·át Giao Tiên, nhưng lại thủ đoạn Trương Phàm cực kỳ huyết tinh là nhờ vào lực lượng xung quanh trực tiếp trấn diệt đánh nổ những tên kia, mấy lần quen thuộc tuy nàng lần đầu cảm nhận hơi buồn nôn nhưng càng về sau nàng cũng là thấy quen thuộc.

Dù sao Trương Phàm tuy nhìn qua hung ác nhưng mà nếu để ý kỉ thì chỉ vì là giúp nàng mà thôi, mà sao nàng phải hoảng sợ kẻ đang bảo vệ mình cơ chứ, theo thời gian ánh mắt Giao Tiên nhìn Trương Phàm càng lúc càng thay đổi, trong đó còn có chút bên trong ánh mắt lộ ra ngưỡng mộ vô cùng.

Trương Phàm thì thở dài, trong lòng có chút mệt mỏi và rất là muốn vứt bỏ đi cái kia tiểu bà giả gần hai trăm tuổi, đối với hắn mới có mười lăm tuổi thì đối với hắn một cái gần hai trăm tuổi thì hắn dù có thèm muốn cũng không giám đụng vào a, hắn vẫn là cái phong cách theo người hiện đại cùng tuổi, lái máy bay ba hay bốn tuổi thì còn được chứ hơn hai trăm tuổi thì đừng làm vội, nàng có thể sinh ra ta đây.

Trương Phàm lén lút nhìn lấy cái kia Giao Tiên thì nói thật hắn thấy nàng quá đẹp sợ rằng sẽ động tâm cho nên phải chọn cách không nhìn, dù sao hắn cũng là cái nam tu dù cho không phải sắc nam nhưng cũng là nam a.

Trương Phàm trong lúc suy tư có hay không nên cho Giao Tiên khuất phục trước dâm uy của mình hay không thì lại bị tiếng động phát ra ở phía trước khiến cho hắn đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía trước.

"Đám giặc cỏ lại tới rồi!".

Giao Tiên cười lạnh, trong đôi mắt chứa đựng vô tận sát ý phát ra từ trong nội tâm cuồng nộ.

"Bên ngoài thì bệ đợ ta như là một con cẩu, vào đây chó lại muốn cắn chủ!".



Giao Tiên ý thức lộ ra sát ý dày đặc khiến cho không khí xung quanh cũng phải trấn động một cái.

Trương Phàm thì không có nói nhiều, bàn tay hắn chỉ nhẹ nhàng chụp một cái, vô tận trường sinh lực lượng từ trong thiên địa được hắn nhíp ra thành hai đạo kiếm ý bắn ra, hai đạo kiếm ý sắc bén như là kinh hồng phóng thẳng tới đám kia gia hỏa.

"Linh khí hóa kiếm, Kết Đan tu sĩ!".

Đám kia hắc y nhân vừa thấy Giao Tiên đang định lại gần chém g·iết nhưng mà liền bị hai đạo kiếm ý làm sợ cho mất mật, bọn chúng không hiểu sao ở nơi này lại có Kết Đan Đại Lão, chúng cũng không ngờ ở trong nơi này bí cảnh lại có thể có sinh linh sử dụng được tu vi.

Trương Phàm cả cơ thể hòa nhập vào trong Trường Sinh Lực Lượng hoàn toàn thay thế cho linh khí, sức mạnh của hắn hình như mạnh mẽ hơn trước rất nhiều chỉ vì ở đây hắn có quyền hạn nhiều hơn bao giờ hết.

'Phốc, phốc, phốc, phốc!'.

Hai đạo kiếm liên tục chém tới trực tiếp xuyên qua mi tâm của bốn tên hắc y nhân mới biến mất, ba tên còn lại thì nhanh chóng rút lui về phía sau, bàn tay bọn hắn rút ra trong túi vài cây đuốc kỳ lạ, đây tất nhiên là phàm nhân thuốc nổ với sát thương t·ấn c·ông lan rộng nhưng lại cuồng bạo vô cùng.

Trương Phàm nhíu mày lại, hắn tuy nói có thể điều khiển nơi này một chút quyền hạng nhưng lại nhục thân chỉ là phàm nhân, ăn lần này t·ấn c·ông có thể không c·hết nhưng cũng sẽ không tốt bao nhiêu.

Hắn cơ thể bước ra một bước lao tới Giao Tiên đang ngẩn ngơ dừng lại ở động tác dơ tay cổ vũ hắn, Trương Phàm nhanh chóng ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, một loại ảo giác khiến cho hắn có chút hưng phấn từ bàn tay của hắn phát ra, cái cảm giác lần đầu tiếp xúc trực tiếp với nữ nhân lại là người này quá xinh đẹp khiến cho hắn nổi lên cảm giác lạ, nhưng mà hắn cũng không có lấn sâu vào cảm giác này liền lặp tức thoát ra chạy khỏi vùng thuốc nổ.

'Oanh!'.



Oanh minh t·iếng n·ổ lại mang theo khói lửa ngập trời, uy lực thuốc nổ do người phàm chế tạo có thể g·iết c·hết vô số người nhưng bây giờ lại là loại của Tu Sĩ chế tạo thì uy lực có thể nghĩ.

Lúc này nơi này rừng tre ở một gốc này gần như là bị phá hủy hoàn toàn, vô số khói mờ mịt lẫn theo tiếng pháo hủy diệt khiến cho bọn hắc y nhân nhanh chóng thụt lùi về phía sau, nhưng khóe miệng bọn hắn thì liên tục cười lạnh.

"Ta xem lần này ngươi có c·hết hay không!".

Nhưng mà lời nói của hắc y nhân chưa chưa kịp nói xong liền bị môt tiếng nói băng lảnh từ phía sau hắn khiến cho bọn này hắc y nhân toát lên một loại cảm giác kinh hãi, loại này t·ử v·ong dường như là hóa thành thực chất khiến cho bọn chúng rợn cả xương sống.

Nhưng mà người kia lại phản ứng cực nhanh, hắn từ trong hắc y lại lộ ra một cây hắc thủ một phát đâm tới, lần này t·ấn c·ông là nhắm thẳng vào tử nguyệt của Trương Phàm, tên hắc y vừa đâm về phía trước không cần biết có hay không đâm trúng nhưng lại cơ thể hắn vội vã lui về phía sau.

Trương Phàm hừ lạnh, hắn phản ứng cực nhanh dùng hai ngón tay kẹp lại hắc thủ, qua bao nhiêu năm hắn Trương Phàm được Mị Cơ nhập thể để chém g·iết tà ma, tuy không phải chính tay hắn chiến đấu nhưng là qua nhìn thấy và cơ thể phản ứng thì kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng được tinh tiến.

Trương Phàm đôi mắt vẫn nhìn kỉ khóa chặt lấy đám kia hắc y gia hỏa, liên tục điểm ra ba cái g·iết c·hết đám kia gia hỏa, nhưng đến lúc tên cuối cùng lúc nãy dùng hắc thủ đâm lấy hắn thì trong nháy mắt cơ thể hắn đột nhiên bùng nổ ra lực lượng khiến cho Trương Phàm cũng phải trấn động.

"Trúc Cơ thiêu cháy!".

Trương Phàm sợ hãi lui về phía sai, trong đôi mắt hắn có hào quang lăng lệ kinh người, không ngờ t·ruy s·át một cái chưa vào Trúc Cơ nữ tử, nơi này lại khóa lại linh khí trong cơ thể vậy mà khiến cho kẻ sau màn phái ra một tên Trúc Cơ tới đây.

"Hôm nay tại hạ chém Trúc Cơ!".