Bất Diệt Kinh

Chương 21: Thấy Được Mị Cơ.



Chương 20: Thấy Được Mị Cơ.

Trương Phàm đôi mắt run sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn cơ thể tự động run rẩy không chịu nổi, chỉ vì hiện giờ Trương Phàm cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình khiến cho hắn linh hồn muốn tan rã.

Cường giả nơi này quá nhiều, đại thần thông cường đại người bay múa gần như khắp tinh vực, loại tu vi kia hắn sợ rằng cơ hội thấy được chiến đấu là may mắn cũng là không may sao, dù sao lần này nếu như hắn không cẩn thận thì sẽ không thể về lại hiện tại.

Nhưng mà ánh mắt kia đã khóa chặt lấy hắn, Trương Phàm không biết làm sao chỉ có thể giả làm không thấy nhưng mà loại cảm giác áp lực đè lấy kia khiến cho Trương Phàm trong lòng bất an.

"Là vậy sao".

Trong bóng tối hình như có ai đó kề vào tai hắn thì thầm, hình như đã hiểu ra về lai lịch của tên tiểu bối này, từ trong cổ sử viết ra đại thần thông truy tìm nguyên lai nguồn gốc, đây là bật nào cường đại người từng đứng trên 33 tầng trời nhìn xuống mọi thứ quam xác tương lai quá khư, cổ kim trên thế gian không gì qua mắt được hắn.

Trương Phàm trong đôi mắt lóe lên tia ánh sáng kỳ dị như là bị thôi miên đi mất, tuy bây giờ hắn trạng thái quỷ dị vô cùng nhưng mà lại cảm thấy có một loại nào đó không hiểu lực lượng đang chuyền vào trong cơ thể của hắn, nó êm dịu nhưng là nêm mong như đại hãi, lại không có chút nào để cho Trương Phàm kiểm soát mà là một mực đang điều khiển lấy cơ thể hắn.

"Lần này xem như ta giúp ngươi buôn bỏ tiếc nuối một đời cũng là một nhân tình xem ngươi có nhận hay không!".



Tiếng quát như oanh lôi khiến cho đại não Trương Phàm trở nên trống rỗng, trong phút chóc đó ánh mắt mơ hồ của hắn như là được khai sáng đẩy ra vô số sương mù khiến cho hắn lộ ra thanh minh thần sắc.

Lần này hắn nhìn thấy là cảnh tượng không như trước, bây giờ hắn như là thật sự một cái nhân vật thứ ba đi khắp nhân gian nhìn xuyên mọi vật, hắn cũng như là một tôn thần minh hiển chiếu xuyên qua đôi mắt lộ ra mây mù nhìn thấy được bí mật sâu xa nhất từ thời đại này.

"Đây là thuộc loại nào không thời gian, loại này lực lượng vậy mà khiến cho ta hồn xuyên vạn cổ trở về cuối thời đại trước kia!".

Trương Phàm tuy không hiểu thấu nhưng mà lại được quan xác cái đại cường giả ở thế giới này đỉnh phong nhất quyết chiến hắn cũng phải có điều ngộ ra, vô số thần thông bay múa trên thiên khung đều không thể qua mắt được hắn, đều một lần một lần được hắn ghi nhớ khắt trong tâm khảm.

Trương Phàm nhắm lại đôi mắt của mình cảm nhận trên chiến trường quyến chiến, vô số thuật thức bay múa hắn vậy mà một lần nhìn liền có thể hiểu ra cách vận chuyển, đây không phải là do thiên phú hắn kinh người hay sao nhưng chỉ vì được loại kia không hiểu lực lượng phụ thân khiến cho hắn như là mở ra một cái thế giới mới.

72 phép biến hóa, Âm Dương Bát Quái cách luân chuyển, Luyện Đan của Độ Kiếp tu sĩ, muôn vàn pháp thuật hắn đều cố gắng ghi nhớ không thiếu gì nhưng mà Trương Phàm lại cảm thấy không đủ, hình như còn có cái gì đó quan trọng đang đợi hắn khai quật.

Trong mắt hắn hào quang đang lưu chuyển, ngàn vạn giọt ánh sáng từ trong đôi mắt kia đang hội tụ đang kẻ vào nhau như là thế gian chi nhất lực lượng, thiên đạo chi nhãn sợ rằng cũng chỉ là như thế này mà thôi.



"Tìm thấy các ngươi rồi!".

Khóe miệng Trương Phàm lại nhếch lên một nụ cười vui vẻ, hắn như là một cái tuổi trẻ hài đồng tìm được đồ chơi mới nhanh chóng lao tới hướng đó.

Ở nơi đó xuất hiện hai bóng hình mở ra pháp tướng to lớn hơn cả nhật nguyện trên trời lẫn nhau v·a c·hạm lấy đối phương, ngàn tỷ ngôi sao bị bọn hắn đè ép đến không chịu nổi mà rơi rãi xuống cuối tinh hà vũ trụ, thậm chí là những cổ tinh có sinh mệnh nồng nặc đều bị một bàn tay ép cho nát vụt không chừa lại một mảnh, chỉ để lại nơi đó chiến trường là tử khí bao quanh, thậm chí hồn phách mấy tỷ vạn tu sĩ của những cổ tinh kia cũng không thể tồn tại ở nơi này chiến trường khắc nghiệt.

Nữ tử bóng ảnh pháp tướng giống như nàng một khuôn đúc ra, thân ảnh tiên tử bóng dáng xinh đẹp tinh khiết không nhiễm một hạt bụi trần, mái tóc xanh bay múa từng sợi cũng đủ cắt hư không ra làm hai, khuôn mặt xinh đẹp đến nỗi khiến cả thiên hạ này đều phải trở nên mờ ảo bởi vì đều chỉ là vật phụ trợ cho nữ tử kia càng thêm kinh diễm, người này là Mị Cơ của thời đại trước kia.

Nam tử hai tay chấp phía sau một mặt mờ nhạt tự tin, thân thể hắn như là một cái kình thiên trụ lớn đè ép trên trời dưới đất, khí tức Trường Sinh vật chất trong cơ thể hắn khiến cho ngay cả Trương Phàm cũng có điều cảm giác, lực lượng hắn cực lớn chỉ có nhẹ nhàng dơ tay nhấc chân cũng đủ chấn động mảnh này thiên địa, thậm chí theo ánh mắt của Trương Phàm nhìn thấy được nếu như người kia muốn thì cũng có thể một cái chớp mắt tiêu diệt một đại lục mà không chút nào lộ ra khó khăn.

Trương Phàm biết được trận này chiến đấu là trong số mệnh nhân quả kết tinh, trận chiến này dù có trong lịch sử không có ghi khắc nhưng mà vẫn có từng tia lực lượng nhân quả để lại không thể nào mà tan biến trong dòng sông thời gian.

Hắn thở dài một hơi nhìn tới hai người liên tục cuồng nộ v·a c·hạm vào nhau khiến cho hắn dù có biết được kết cục cũng lâu một vệt mồ hôi cho Mị Cơ, không thể không nói, đó là người kia đã tu hoàn thành Trường Sinh Công Đại Viên Mãn khiến cho tu vi của hắn cũng đã là Độ Kiếp Đỉnh Phong nhất, Trương Phàm thật sự không biết được Mị Cơ là thắng như thế nào chỉ vì dù có là hai cái tàn quyển đại pháp nhưng mà cũng chỉ là tàn quyển mà thôi.



Nhưng mà chỉ có trong nháy mắt hắn cũng đã biết được vì sao nàng lại thắng chỉ vì qua đôi mắt thần minh hắn thấy được một cái sinh mạng đang ẩn trong hư không chờ đến cơ hội xuất kích, người kia thân hình ẩn nặc vô cùng kỉ lưỡng khiến cho hai người kia cũng không thể phát giác, nhưng mà qua đôi mắt Thần Linh của Trương Phàm chỉ nhìn qua một cái liền biết ngay người này là ai.

Bất Tử Quyển người kế thừa danh bất hư chuyền, Bất Tử Quyển người này vậy mà cũng đã đại thành, tu vi hắn cũng đã là Độ Kiếp cực hạn chỉ cần chờ một cơ hội liền có thể đột phá đến cái kia cấm kỵ cảnh giới.

Trương Phàm không có nhìn lại hai cái kia Mị Cơ và Trương Sinh Công cường giả giao đấu nữa mà tập chung vào người này, hắn đang theo dõi bên trong nhất người này bản nguyên, nói rõ là đang học trộm Bất Tử Quyển từ trong huyết mạch của sinh linh này.

Đôi mắt Trương Phàm hơi nhíu cảm thấy khó hiểu, cảm giác như là cái này bí pháp đang bài xích hắn vậy.

"Sợ rằng cần phải có tàn quyển của Mị Cơ mới có thể cộng với nhau ký ức ta nhìn trộm mà thôi diễn ra".

Trương Phàm thở dài cũng phải từ bỏ, Trường Sinh Công của hắn là hoàn thiện cho nên sợ rằng trong huyết mạch của sinh linh kia là vô thức bài xích hắn, nhưng mà hắn cũng không quan tâm cho lắm, chỉ cần một chút như vậy cộng với tàn quyển của Mị Cơ liền có thể tính đủ rồi.

Trương Phàm hít sâu một hơi, hắn cảm giác như mình không có nhiều thời gian nữa, một phát bắt kịp thân hình hắn lập lòe biến mất ở đó, biến mất khỏi đoạn này cổ sử.

"Hy vọng về sau ngươi sẽ cùng ta trinh chiến đi".

Trong bóng đêm tiếng nói phát ra hình như ở trên 33 tầng thiên, cũng có thể là tương lai hoặc là quá khứ không rõ, vĩ lực như thế khiến cho người ta phải run mình.