Chương 40: Đột Kích Ma Huyệt, Mục Tiêu Huyết Đàm!.
'Oanh!'.
Trận chiến vẫn đang bắt đầu, thậm chí dường như là không có kết thúc khi Thiên Tử Thần Tộc và Cổ La vẫn đang trong quá trình đánh tới cao phong nhất, khiến cho xung quanh đây gần như là đất c·hết không có ai có thể tới gần chiến trường nơi này.
Ban đầu Thiên Tử Thần Tộc còn ở thế yếu chỉ có bị treo lên đánh phần, nhưng mà càng đánh với Cổ La hắn cảm nhận được một loại đè ép khiến cho hắn tìm lực bộc phát ra, Thần Huyết trong cơ thể càng là đang bùng phát ra lực lượng mạnh mẽ nhất, hắn chính là Thiên Tử của chủng tộc cao quý nhất, tộc tự cho mình là Thần không phải chỉ là hư danh, lần này Thiên Tử trực tiếp bùng nổ ra cường đại chiến lực đụng chạm với Cổ La không phân thắng bại.
Cổ La bước một bước lên hư không, thiên địa oanh minh bởi bước thứ nhất này, phía sau hắn xuất hiện ra một cự ảnh mạnh mẽ sừng sững đứng đó như là cái thế chiến thần đang trấn áp vạn quân, mà cự nhân này tay phải nắm chặt lấy một thanh chiến mâu chỉ về phía Thiên Tử Thần Tộc.
Thiên Tử Thần Tộc tâm thần oanh minh, trong cơ thể hắn bị một chiến mâu chỉ vào người mình làm cho r·ối l·oạn quay cuồng, nhục thân hắn đang vặng vẹo run rẩy bởi áp lực cự nhân tạo ra, đôi mắt Thiên Tử Thần Tộc phát ra u mang phóng thẳng lên trời cao.
"Thần Phong!".
Một chữ thốt ra trong miệng hắn, một loại uy áp từ trong cơ thể của Thiên Tử Thần Tộc phát tán ra ngoài, lực lượng vô tận trong cơ thể hắn bùng nổ ra ngoài không khí như là muốn nổ tung, thần lực bộc phát thiên địa oanh minh dữ dội, thần huyết trong cơ thể hắn run chuyển tạo ra những tiếng nước chảy oanh tai nhức óc.
Thiên Tử Thần Tộc dễ dàng hiện ra mạnh nhất trạng thái khiến cho xung quanh bốn phương tám hướng phát ra t·iếng n·ổ vang, hắn nhẹ nhàng dơ ra bàn tay hướng thẳng đến chỗ của Cổ La, năm ngón tay như là chứa đựng vô tận chi uy phát ra thần lực, một cái chớp mắt bàn tay này nhanh tới cực điểm hướng đến Cự Nhân mà đi.
Phía sau Cổ La, Cự Nhân bàn tay mang thương phát ra vô tận uy áp phóng thẳng ra ngoài, chỉ với lực lượng nhỏ bé khi phát ra cũng đủ khiến cho toàn bộ khu vực nơi đây chia ra làm hai, lực lượng khổng lồ cuống theo vô vàn uy áp đập tới hướng bàn tay thần huyết kia.
'Oanh!'.
Cự thủ cùng với chiến mâu không có gì bất ngờ mà trực tiếp chạm vào nhau, lực lượng vô tận từ t·iếng n·ổ vang khi v·a c·hạm liền lộ ra vô tận uy áp đan tréo vào không gian khiến cho nơi này vặn vẹo không chịu nổi.
"Thần Cấm!".
Thiên Tử Cổ Phong hét lớn, bàn tay hắn hướng đến chỗ nổ tung kia trực tiếp nắm một cái, mà một cái nắm này dường như là thần đang hành động, toàn bộ v·ụ n·ổ cùng với áp lực đang tản mạn ra đều bị thần nắm lại dễ dàng bóp trong bàn tay.
"Thần Đạo truyền thừa danh bất hư chuyền!".
Cổ La đôi mắt co rụt lại, khóe miệng có nhếch lên vô cùng cảm thán, hắn cảm thấy được đấu với tên này có một cảm giác rất là áp lực, với lại tên này sợ rằng có thể chiến thắng Lục Phong.
Thiên Tử Thần Tộc trong đôi mắt lấp lóe ra u mang, trong cơ thể hiện ra vô tận quang mang của Thần Tộc, nhưng mà khóe miệng hắn lại nhiễu ra từng sợi máu tươi.
"Không đánh được không!".
Hắn thở dài, thật sự rất là mệt mỏi bởi trận chiến này, thể hiện ra hai loại thủ đoạn trong Thần Huyết khiến cho hắn suy yếu vô cùng, đây chính là việc Thần Huyết không được thuần khiết, dù sao hắn cũng không tính là người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi của người cùng tộc.
Thiên Tử Thần Tộc nhìn về phía Cổ La một chút, rồi nghĩ đến Thiên Nữ của tộc mình, rồi hắn lại nhớ đến cái tên Thiên Tử Nhân Tộc, trong lòng hắn thở dài một tiếng.
"Không đánh lại a".
"Theo ta đánh xuống Huyết Đàm!".
Cổ La suy nghĩ một chút cũng nói ra câu này, hắn vừa nhận được tin tức là Giao Tiên đang hướng đến chỗ sau trong bí cảnh nơi này, mà hướng nàng đi chính là nơi Ma Tộc trú quân, cũng chính là Huyết Đàm.
"Được!".
Thiên Tử Thần Tộc không có gì chần chừ mà quyết định đồng ý ngay, hắn thật sự cảm thấy người kia khó chơi, hắn thà đánh với đám kia ma đầu chơi bẩn còn hơn là cùng Cổ La một trận chiến.
Cổ La vừa mới nghe được tiếng đồng ý dứt khoát của hắn liền biến đổi sắc mặt, trên gương mặt lạnh lùng sát ý ngập tràn giờ phút này lật lại như là chở bánh tráng vô cùng nhanh, hắn đê tiện bản chất lại lộ ra bên ngoài mặt, nụ cười càng là vô cùng hữu hảo nhìn tới Thiên Tử Thần Tộc khiến cho hắn trong đầu tê dại lui về sau.
"Vậy thì ta tự giới thiệu bản thân mình trước, ta tên Cổ La, Nhân Tộc Thiên Kiêu thứ hai".
Cổ La hắn vui vẻ tới gần, bàn tay không có kiên kị ôm vai lấy Thiên Tử Thần Tộc, bộ dạng rất là sảng khoái.
Thiên Tử Thần Tộc lòng muốn vùng quẩy nhưng mà khuôn mặt vẫn cố gượng cười tự giới thiệu lấy bản thân.
"Ta là Nguyên Phương, Thiên Tử Thần Tộc!".
Nguyên Phương cười ngượng nghiệu nói, trong lòng thì đã mắng mỏ trăm ngàn lần tên Cổ La này.
"Theo ta, ca bảo kê ngươi!".
Cổ La ý vị thâm trường vỗ vỗ lấy vai của Nguyên Phương, đưa cho hắn một yên tâm ánh mắt.
Thiên Tử Thần Tộc bên ngoài cười cười vẻ mặt vô cùng nịnh nọt, nhưng mà trong thâm tâm lại một mặt khinh thường.
'Ầm!'.
Khi hai người đang tâm tình khác nhau trò chuyện, thì phía trước một hướng oanh minh tiếng động tạo ra làm cho đau tai nhức óc, huyết khí chỗ kia đỏ âu phóng thẳng lên trời cao khiến cho nơi đó tràn ngập màu đỏ, lực lượng kinh khủng chỗ đó oanh minh nhiễm vào không khí khiến cho xung quanh tanh mùi huyết tươi.
"Nghi thức đã bắt đầu!".
Cổ La nhìn qua, tận sâu trong đôi mắt thể hiện ra thâm thúy chi quang nhìn về phía hướng kia.
Nguyên Phương mục quang nhìn thẳng, cảm nhận được khí tức tà ác cũng chỉ thở dài, hắn bị lôi vào cái này bãi nước đụt khiến cho hắn không biết làm sao.
"Hảo huynh đệ đi thôi, nghe nói ngươi đang cần Nguyên Âm để tăng trợ đột phá, theo ta sẽ cho ngươi biết xuân quang mở rộng là như thế nào!".
Cổ La nói xong thì cũng không có quan tâm đến Nguyên Phương phản ứng, hắn sách theo Nguyên Phương bay xa.
Nguyên Phương không có phản kháng chỉ vì điều đó là vô ích, hắn chỉ thở dài một hơi rồi thầm chê bai Cổ La cái gì Nguyên Âm cũng muốn sở hữu, hắn là Thần Tộc a, càng là Huyết Mạch cao quý đã mở ra Thần Tàng cho bản thân, đám kia Ma Nữ dù có xinh đẹp cỡ nào mà huyết mạch hỗn tạp thì đối với hắn không có tác dụng gì.
...
Ở nơi góc tối bí cảnh, sinh mệnh nơi này nếu nhìn qua là không có thứ gì, nhưng mà nếu để ý kỷ thì ở nơi người ta không để ý thì xuất hiện một thân ảnh đang chật vật hít thở dồn dập ngồi đó, thân hình hắn tràn ngập là máu tươi, có chính hắn cũng có là kẻ thù.
'Phốc!'.
Hắn nôn ra một ngụm máu tươi bên ngoài, vẻ mặt lại trở nên càng thêm trắng bệt, trong cơ thể hắn v·ết t·hương chằng chịt nhiều chỗ vết sâu, mà những nơi đó đều là đang chảy máu đen ra ngoài.
"Lục Phong ta vậy mà cũng có ngày bị người ta đánh lén!".
Hắn nói rồi trong miệng liên tục nôn ra linh huyết, nghĩ đến cái kia thân ảnh, nghĩ đến thủ đoạn của hắn thì dù cho Lục Phong có là huyết mạch Hoàng Tộc cũng phải sợ hãi.
Nhưng ngay lúc này một cột năng lượng mang theo nồng độ tanh của huyết tươi cực cao phóng thẳng lên bầu trời bí cảnh, cảm giác khó chịu ở nơi đó khiến cho hắn cảm thấy có chút bất an.
"Huyết Đàm được nghi thức mở ra rồi".
Lục Phong đôi mắt híp lại, hắn đứng bật dậy phóng thẳng về phía trước, dù cho hắn đang b·ị t·hương rất nặng nhưng mà cái cảm giác bất an kia tới gần khiến cho Lục Phong biết tên kia tới rồi, để cho hắn tới gần Huyết Đàm dù có là Cổ La cũng phải e ngại một chút đi.