Bất Diệt Kinh

Chương 47: Thần Vương Tịnh Thổ!.



Chương 46: Thần Vương Tịnh Thổ!.

Linh Ma Độ chính báu vật cấp độ Kết Đan Đỉnh Phong, càng là khó chịu là nó có thể che giấu khí tức độc ác nhất về huyết khí, bởi vì vậy Ma Linh Tu Sĩ mới chọn kế sách này.

Lấy Linh Ma Độ làm mắt trận để thể hiện ra sự cường đại nhất của linh hồn, khiến cho nơi đây một vùng đất lớn hóa làm chiến trường hỗn loạn trí nhớ và huyễn thuật khiến cho tu sĩ ở đây rơi vào ngây dại.

Chưa hết vào đó, hắn còn dùng Huyết Đàm chưa khai mở làm vật dẫn, khiến cho trong giấy lát khi bọn thánh tử của các chủng tộc của ma tộc bố trí nghi thức mở ra huyết đàm, nhưng mà nếu như huyết đàm được nghi thức khai mở đến một mức nhất định liền sẽ gián tiếp khai mở trận pháp của Ma Linh Độ, đưa toàn bộ chúng tu vào cơn mê mang, tới lúc đó hắn có thể luyện hóa nơi đầy khu vực hóa thành huyết đàm chất dinh dưỡng, như vậy hắn liền có thể thu hoạch cực lớn.

Không dừng lại ở đó, Ma Linh Sĩ thủ đoạn ác độc, nhờ vào trận pháp do Ma Linh Độ làm mắt trận thì toàn bộ oán khí sẽ được nó hấp thu, tuy dưỡng chất được bổ sung cho huyết đàm nhưng mà oán khí của các tu sĩ sẽ thay vào đó hóa thành một loại lực lượng tà ác, đó gọi là oán nghiệp.

Thay vào đó hắn liền có thể có được vô số cái lợi mà vô hại, thậm chí nếu như lừa đủ nhiều tu sĩ thì hắn liền có thể ở đây phá được kết giới mà bước vào tầng sâu hơn của bí cảnh.

Nhưng mà điều hắn không ngờ đến là Thần Tộc Thiên Tử ở đây làm cho hắn có chút niềm vui ngoài ý muốn, tuy là tên này gây cho hắn một chút phiền phức nhưng không đáng kể, còn Lam Thanh cùng với Giao Tiên trong mắt hắn chỉ là sâu kiến không đáng nhắc đến, ngay cả Lục Phong dù có khai mở dị tượng trăng sáng mọc trên biển hắn cũng có cách áp chế.

Cái khó mà làm hắn kiên kỵ nhất đó chính là tên kia sinh linh Cổ La, người này cường đại đến nổi khiến cho hắn không thể ngờ tới, thậm chí trong thoáng chóc hắn ngỡ như mình đã bị xem thấu vậy, nhưng mà lúc đó hắn nhanh trí thôi động bí pháp kịp thời giam cầm tên đó lại một khoản thời gian.

Kế hoạch thập toàn thập mỹ, dù cho bây giờ Nguyên Phương cùng với Lục Phong phá vỡ kết giới nhìn thấu của đại trận khiến cho Huyết Tế bị bại lộ nhưng mà hai người này cũng đã như cá nằm trên thớt, không hề có cơ hội giãy giụa.

Lúc này Nguyên Phương như là trong bóng tối một ngọn đèn dầu sắp tắt, sinh mệnh hắn bây giờ giống như là dầu hỏa đang cố gắng thiêu cháy lên ánh sáng cuối cùng, nhưng mà dù có là đốt lên được ngọn lửa nhưng đứng trước gió lớn, chập chờn ngọn lửa sợ rằng sẽ không chịu đựng được bao lâu.

Nhưng lúc này đám kia Ma Tu cũng giống như đám người của Nguyên Phương, đều có thủ đoạn riêng của mình cho nên bây giờ cũng đã thức tỉnh tinh thần kịp thời, nhưng mà điều khó chịu mà gọi là ác mộng của bọn họ đó chính là bọn hắn đã liên kết với Ma Đàm để thực hiện nghi thức, cho nên bây giờ Ma Linh Sĩ đã đụng chạm với huyết đàm cho nên dù cho Ma Tộc đám người Thánh Tử, Thánh Nữ, có thức tỉnh cũng khó tránh việc áp chế.

Lúc này Ma Linh Sĩ u cười, tất nhiên lần này hắn không chỉ có như thế này thủ đoạn, còn một cái cuối cùng bước nhảy liền có thể hắn tổng kết lại lần này săn mồi, hạt đã trồng, cây đã lớn, đã tới lúc hắn phải gặt hái quả ngọt.

Nếu như Ma Linh Độ là mắt trận, Huyết Đàm làm vật dẫn, vậy cái cuối cùng khiến cho toàn bộ nơi này sinh linh làm chất dinh dưỡng cho hắn, và Huyết Đàm hắn cũng không thể bỏ qua.

Dị tượng của hắn chính là trực tiếp liên kết với sinh cơ trong cơ thể của hắn, bởi vì dị tượng của hắn không chỉ xóa đi sinh cơ của người khác mà là còn trong một khoảng vùng đất nhất định, hấp thu toàn bộ sinh cơ xung quanh.

Toàn bộ cơ thể hắn bị không khí cho nhất bỏng lên trên không trung, một loại kì dị pháp tắc ma quang ngưng tụ và được vẽ lên trên cơ thể của Ma Sĩ, mà trong cơ thể hắn ma quang bắt đầu hóa làm thành sương mù lan tràn ra khắp nơi đây.

"Dị tượng, Huyết Tử Sinh Thu!".

Đây chính là dị tượng của Ma Linh Tu Sĩ, một loại lấy oán nghiệp của bản thân tạo làm dị ảnh bao phủ khắp nơi đây, sinh cơ cả vùng đất nơi mà oán nghiệp đi tới thì sinh cơ đều phải bị ăn mòn dần dần, nhưng nếu như loại này lực lượng khi kết hợp với Ma Linh Độ thì tạo ra một loại kinh khủng lực hút, sinh cơ ở toàn bộ vùng đất này đều hóa thành thực chất bắt đầu tràn vào cơ thể của hắn.

Nhưng mà lúc này, bắt đầu từ bây giờ hắn mới biết thế nào là Thần, Thiên Tử Thần Tộc khó chơi viễn siêu trí tưởng tượng của hắn nghĩ ra.

Chỉ nghe bây giờ nơi kia Nguyên Phương đang đứng phát ra ánh sáng nhàng nhạt, càng là điều khó tin là, Nguyên Phương lúc trước nhìn như ngọn lửa đứng trước gió vô cùng yếu ớt, bây giờ lại như là h·ỏa h·oạn cũng càng giống như một ngọn núi lửa bộc phát nhất thời chiếu ra ánh lửa chỉ của riêng nó.

Nguyên Phương đôi mắt nhìn như vô thần ảm đạm vô quang, nhưng mà chỉ trong một cái chớp mắt này toàn bộ sự mệt mỏi thương tích cuống sạch sành sanh, chỉ để lại một ánh mắt sáng như đuốt như là có vô số ngôi sao chiếu rọi ở đó, ánh sáng phát lạnh chiếu ở nơi đây khiến cho xung quanh nhiệt độ chợt giảm xuống, từng tất từng tất không gian nói đây đều kết làm hàn băng.

Mà vô cùng kịp thời canh thời gian, lúc Ma Linh Sĩ khai mở Huyết Tử Sinh Thu, Nguyên Phàm không hề chậm một giây nào như là chờ đợi sẵn lần này cảnh tượng từ lâu, trong trận chiến này hình như hắn đã giữ lại một ngụm huyết chờ đợi thời cơ đột nhiên t·ấn c·ông.

Lúc này trong cơ thể hắn huyền diệu chi lực cũng đã bắt đầu ngưng tụ thành thực chất, kinh khủng thần linh chi huyết từ trong cơ thể của hắn đang run chuyển xác nhập với Linh Nguyên dòng suối.

Giờ phút này chính là dị tượng của Nguyên Phương phát động ra, cũng là lúc này tinh thần hắn thăng hoa đến đỉnh điểm từ trước đến đây.

Sông suối thảo mộc, chim bay cá lặng, còn có cự mộc vắt ngang vùng trời to lớn, không khí yên bình khiến người ta chầm lặng bên trong lại càng khiến người khác như mê như say tự động hòa nhập vào, tiếng chim hót líu lo cộng thêm mùa hoa nở rộ, mùa xuân lại đến để lại rất nhiều cảnh tượng nở rộ ở nơi này, mùa hạ giáng xuống trải dài những sợi tia nắng sáng để lại ước mơ của nhiều con người, mùa thu Sự đa dạng về màu sắc giữa cây cối và nền rừng giống như một bức tranh tường khổng lồ vào mùa thu rực rở khiến nơi đây cảnh tượng lại càng thêm thập toàn thập mỹ, cơn lạnh lẽo của mùa đông lại đến, rãi xuống nơi đây là vô số sợi băng tuyết lạnh lẽo, mà sự lạnh lẽo này lại chứa đựng vô tận sát ý của một tôn cường đại Thần.

Chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi, bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông xoay chuyển cực nhanh nhưng mà kỳ lạ là không mang lại cảm giác gì gọi là r·ối l·oạn cho bên trong, chỉ có một cảm giác yên bình ở nơi đó.

Mà nơi này chính giữa khu vực yên bình nhất lại xuất hiện một bóng hình đang dựa lưng vào gốc cổ thụ rộng lớn nhất, hắn dường như là đang ngủ say nhưng khóe miệng lại tràn ra từng tia máu tươi của thần huyết, nơi này cảnh tượng như là hòa thành một với cơ thể hắn khiến cho hắn càng thêm trở nên đáng sợ, khuôn mặt hắn trắng bệt vô huyết, mái tóc có từng sợi đã sớm hóa làm tuyết bạch, trên thân mang theo một bộ pháp y sớm đã theo trận chiến hóa thành huyết bào, giờ phút này hắn mở mắt ra.

Thần Vương Tịnh Thổ Dị Tượng, triển khai!.