Paul khi chuẩn bị lên thuyền, chứng kiến một chiếc du thuyền thật lớn đang cặp bờ, chiếc du thuyền này lấy hai màu trắng đen là chính, dài ít nhất cũng hơn hai trăm thước, thể tích quả thực chỉ có thể dùng từ khổng lồ để hình dung, nhưng ngoại hình lại rất bắt mắt. Nhớ tới mấy năm trước mình từng may mắn thắy qua chiếc du thuyền tư nhân được xưng lớn nhắt thế giới "Platinum"', hiển nhiên cũng không có hể so sánh với chiếc du thuyền trước mắt, nếu như nói "Platinum" là vương giả trong du thuyền, vậy chiếc du thuyền nậy quá thực có thể gọi là Thượng Đế trong du thuyền.
Paul không khỏi nhìn đến ngẩn ra, đứng ở bến tàu quên mất mình phải lên thuyền, nhìn thấy trên thuyền dùng tiếng Trung cùng tiếng Anh viết "Empire", nghĩ thầm đây chính là du thuyền thuộc về Thạch Thiên sao, xem ra ghi chép về du thuyền tư nhân xa hoa nhất lớn nhất thế giới phải cập nhật lại thôi, tòa thành Thiên Thạch quả nhiên có tiền, trên đảo rõ ràng đang đại động thổ mộc, không biết một năm sau nơi này sẽ có phong cảnh như thế nào, thật ra có chút làm người khác hướng tới.
Du thuyền chậm rãi dừng tại bến tàu. Paul không nhịn được muốn đến xem, trên thuyền có thể có Thạch Thiên hay không. Thạch Thiên hiện tại danh tiếng mặc dù không tốt, thậm chí làm cho rất nhiều người cảm thấy kinh khủng, nhưng dù sao cùng là danh nhân siêu cấp hiện tại ít có người nào có thể so sánh, có thể tận mắt thấy được phong thái cơ hội cũng không có nhiều, vì vậy dứt khoát không vội lên chiếc thuyền của mình, mà chờ ở một bên.
Đi xuống du thuyền là một đám hơn mười người, bắt mắt nhất chính là sáu cô gái phi thường xinh đẹp, những người khác hiển nhiên là tùy tùng hoặc vệ sĩ, đem sáu cô gái này vây lại vào ờ chính giữa. Paul ở trong đám người tìm không được Thạch Thiên, không khỏi có chút thất vọng, mới đem sự chú ý chuvển sang trên người sáu cô gái nọ, trong đó một cô gái tóc dài màu nâu đỏ trong khí chất cao quý mang theo sự lạnh lùng cao ngạo, vóc người cực kỳ thon thả, năm cô gái khác cũng đều hét sức xinh đẹp động lòng người, cô gái có mái tóc nâu đỏ so với năm cô gái kia cao hơn nửa cái đầu, hiển nhiên cũng dễ dàng nhất hấp dẫn sự chú ý của người khác. Paul cảm thấy nhìn quen mắt, nhìn kỹ lại thì nhận ra nàng từng được giới người mẫu phong mỹ nhân toàn cầu, hiện tại đang là chủ biên tại một ờ tạp chí, người mẫu Samantha.
Samantha mị lực vô cùng mà tính cách cũng mạnh mẽ, tại Âu Mĩ được người ngưỡng mộ vô số, Paul có thể xem như là một trong số đó, chỉ là không có tới tình trạng ái mộ cuồng nhiệt, nhớ tới Samantha thời gian trước tại Paris công khai mình yêu Thạch Thiên. Lúc này nhìn thấy nàng xuất hiện ờ chỗ này cũng không có gì kỳ quái. Paul hâm mộ mà thờ dài, xoay người leo lên thuvển, không nhịn được thầm nghĩ: "Thạch Thiên đại náo nước Mỹ chính là vì một phụ nữ khác, không biết Samantha cùng phụ nữ kia người nào sẽ trở thành Vương phi của đế quốc Thiên Thạch..."
Chiếc du thuyền "Empire" chính là lúc trước sau khi tòa thành Thiên Thạch bán đi "Towerman". đã tốn hơn năm triệu USD để chế tạo du thuyền mới. Đế quốc Thiên Thạch sau khi thành lập liền đem du thuyền đổi tên thành "Empire". Ngồi du thuyền đi tới quẩn đào Thiên Thạch là Samantha, còn có năm cô gái phân biệt là Thạch Hiểu Mẫn, Tiêu Vi, Hạng Hồng, Maicy cùng Đan Nghệ Nhã đã có thể rời xe lăn tự mình bước đi. Từ khi Thạch Thiên tới MỸ, các nàng đều hết sức lo lắng. đặc biệt khi truyền ra Thạch Thiên bị chôn ở dưới Lầu Năm Góc, các nàng đều gấp đến độ sắp nổi điên. May là không bao lâu sau từ tòa thành Thiên Thạch đã báo lại tin tức Thạch Thiên vẫn bình yên vô sự, nhưng cảm giác một hồi xuống địa ngục một hồi lèn thiên đương cũng làm cho các nàng khó có thể thừa nhận, biết được Thạch Thiên tại quần đảo Thiên Thạch muốn thành lập quốc gia của mình, tình cảm nhớ nhung cũng không thể ức chế, trong lòng sớm đã vượt Thái Bình Dương bay đến bên cạnh Thạch Thiên.
Bời vì tình thế của quẩn đảo Thiên Thạch không rò ràng. Thạch Lệ cùng tòa thành Thiên Thạch cũng khuyên các nàng không nên nóng lòng. Cho đến khi biết được vương tộc Colo Shrike đem bọn họ kiện lên Tòa án quốc tế, đoán được trong đó khẳng định có nước Mỹ ờ sau lưng giặt dây, nghĩ đến trong khi đưa ra tòa án thì Mỹ sẽ không có hành động gì, nên mới đưa các nàng tới đây.
Maicỵ sau khi ờ cùng với Thạch Thiên một nếm qua cái tư vị thực cốt tiêu hồn kia, thì đối với những đàn ông khác cũng đã không còn có cảm giác, chỉ có thể dùng hồi ức để giảm bớt dục hỏa trong thân thể, quả thực có thể nói đã bị Thạch Thiên làm hại cho khó mà sống như binh thường được, khổ sở trong đó khó có thể hình dung, thường xuyên gọi điện thoại cùng Samantha tố khổ. Đan Nghệ Nhã thì bởi vì cảm kích Thạch Thiên chữa lành hai chân cho nàng, vẫn muốn gặp mặt hắn nói lời cảm ơn. Vì vậy Samantha đã cho Maicy tới Hongkong. cùng nàng và Đan Nghệ Nhã đi tới quần đảo Thiên Thạch tìm Thạch Thiên.
Đan Nghệ Nhã từ khi có thể đi lại, đã đem quán mì giao cho Tiểu Huệ lúc trước đã chiếu cố cho mình, còn bản thân thì về tạp chí "Thiên Tư' làm việc. Bắt quá dù sao cũng ngồi xe lăn thời gian khá lâu, muốn hoàn toàn khỏi phục trạng thái như trước kia thì không có khả năng nhanh như vậy, nên không làm người mẫu nữa. mà làm trợ lý cho Samantha, hỗ trợ nghiệp vụ quản lý về phương diện người mẫu mà nàng quen thuộc nhắt. Samantha bời vì Thạch Thiên mà "nhân khí" càng ngày càng vượng, khiến cho nàng so với trước kia làm người mẫu càng được chú ý hơn, đã không thể nào có dũng khí rời khỏi cửa, càng đừng nói là đi làm ở tạp chí.,bởi vậy cũng muốn thêm trợ lý.
Thuyền của Paul vừa rời khỏi, thì Thạch Thiên ôm Kim Hình đi tới bến tàu, hẳn nếu ở lại một lúc nữa, thì có thể đã nhìn thấv được bộ dáng của Thạch Thiên rồi
Đám người Samantha đã nhiều ngàỳ nhớ nhung Thạch Thiên, nhưng tại bến tàu có rất nhiều người, lại biết yêu Thạch Thiên cũng không chi có một mình mình, lúc này khi cùng gặp hắn, ngược lại có nhiều câu nệ. Ngay cả Maicy là thuộc loại phụ nữ đấu óc phóng khoáng nhất cùng chỉ có thể cố nén kích động trong lòng, đứng ở tại chỗ nhìnThạch Thiên cười quyến rũ, bất quá hai mắt lại như đang phóng điện xèn xẹt Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Kim Hình sau khi rời khỏi ngực Thạch Thiên, liền cùng mọi người ôm lấy nhau, vừa khóc vừa cười. Tại Mỹ bị giam cấm cũng chi là mắt tợ do. chi chịu chút kinh sợ, nhưng cũng khó tránh khỏi nhiều ít sinh ra sự cảm khái như mới tái thế, sau khi gặp lại mọi người thì hiển nhiên phi thường kích động. Lúc này cũng với mọi người cười nói, tạm thời đem Thạch Thiên vứt sang một bên.
Thạch Thiên không một chút nào để ý bị các nàng bó rơi, tiến lên kéo tay Thạch Hiểu Mẫn. rồi nói với Kim Hình: "Em dẫn mọi người trở về, anh dẫn Hiểu Mẫn đi trước..." nói xong không để ý tới ánh mắt u oán của các nàng, vù một tiếng đà biến mắt trước mắt các nàng, chi để lại tiếng hô hoán của Thạch Hiểu Man từ xa xa.
Thạch Hiểu Mẫn chỉ cảm thấy gió bên tai gào thét vù vù, cành vật lướt qua cực nhanh, chóp mắt đã phát hiện minh đã đứng ở trẽn đỉnh núi, Thạch Thiên ườn ngực hóp bụng tạo hình đứng ở một bên nhìn nàng cười đắc ý, cười đến khi nàng trong lòng thấy sợ hài mà hỏi: "Anh dẫn tôi lên trên này để làm gì?"
Thạch Thiên vẻ mặt chờ đợi mà nhắc nhở nói: "Cô... chẳng lẽ không có gi muốn nói với tôi sao? Cẩn thận mà ngẫm lại đi