Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 342: C342



Lúc này, mấy trăm người tập hợp bên ngoài nơi ở của Đường Sở Sở, dẫn đầu là một thanh niên da trắng với vẻ mặt u ám.

“Là anh!"

Lúc này, Đường Sở Sở bước ra, cô nhíu mày nhìn người đàn ông. Trần Tiểu Manh và A Cơ, Tôn Tiểu Tiểu lần lượt đi ra,

U Ảnh cũng xuất hiện.

“Các cô gái, lúc trước còn dám đánh tôi, hôm nay tôi sẽ cho các cô biết sự lợi hại của đại thiếu gia tộc Cô Tô!”

“Lân cho tao, bắt ba con đàn bà này lại, đừng làm bị thương, đêm nay bản thiếu phải vui đùa với cả ba eml”

Gã thanh niên trẻ lạnh lẽo nói.

Lúc trước, ba người Đường Sở Sở đi dạo phố thì gặp phải đại thiếu Cô Tô, một trong tứ đại bá chủ của Tây Nam, kết quả bị đối phương trêu ghẹo, Đường Sở Sở đã ra tay dạy dỗ hắn ta.

Hôm nay đối phương dẫn người tìm đến!

Ngay khi đại thiếu Cô Tô hạ lệnh, đám cao thủ gia tộc Cô Tô đã vọt lên.

Phụt phụt phụt!!!

Lúc này, U Ảnh cũng xông tới điên cuồng tấn công đám người.


Dưới sự công kích của U Ảnh, đám cao thủ Cô Tô gia tộc lần lượt ngã xuống đất, ngay cả một chiêu của ông cũng không ngăn được!

Trong nháy mắt, mấy trăm cao thủ gia tộc Cô Tô đều chết thảm.

Vị đại thiếu gia Cô Tô kia trực tiếp sợ ngây người!

Ngay khi U Ảnh muốn ra tay với vị đại thiếu gia Cô Tô này, cách đó không xa lại xuất rất nhiều người.

Một giây sau, mấy nghìn bóng người mặc áo đỏ cầm đao, đằng đằng sát khí xuất hiện.

Bọn họ chính là đệ tử Đường Môn, dẫn đầu là môn chủ Đường Môn - Đường Chính Đức.

“Diệp Phàm ở đâu?”

Vẻ mặt Đường Chính Đức đầy sát ý quát, ánh mắt nhìn chăm chằm đám người Đường Sở Sở.

Lúc trước ông ta đã tra được mấy người này cùng một nhóm với Diệp Phàm vậy nên mới mang theo người giết tới.

“Ông tìm anh Tiểu Phàm làm gì?”

“Tôi muốn giết chết hắn, bảo hắn lăn ra đây!”

“Nếu không thì tất cả các người đều phải chết!”

Đường Chính Đức tức giận quát.

“Dựa vào ông mà cũng muốn giết thiếu chủ?”

U Ảnh khinh bỉ nhìn Đường Chính Nhân.

VútI

Ánh mắt lạnh lẽo của Đường Chính Nhân nhìn về phía U Ảnh.

Ông ta bước lên, Đường đao dày nặng trực tiếp bổ tới đối phương.

Đi cùng nhát chém này là trận gió rít gào cuốn về phía U Ảnh, khiến ông không thể nào tránh thoát.

Ầm.


Đường Chính Đức bổ đao xuống, U Ảnh đã bị đánh bay ra ngoài, rơi xuống cách đó hơn mười mét, trong miệng không ngừng phun ra máu, bị thương nghiêm trọng.

Lúc này, vẻ mặt của bốn người Đường Sở Sở đều thay đổi, trở nên vô cùng khó coi.

“Nếu thẳng ranh kia không dám ra ngoài, vậy thì để các cô đi trước, chôn cùng con trai tôi!”

Đường Chính Đức nhìn bốn người với vẻ mặt đầy sát ý, đám đệ tử Đường Môn trực tiếp xông lên.

Đường Sở Sở vội vàng ra tay, đánh bay đám đệ tử Đường Môn ra ngoài.

Thấy thân thủ của Đường Sở Sở không tâm thường, Đường Chính Nhân lại bổ một đao xuống.

Một đao này của ông ta giống như Thái Sơn áp đỉnh, cảm giác áp bức cực kỳ đáng sợ, hư không dường như bị chia làm đôi.

Bịch bịch bịch!!

Đường Sở Sở dốc toàn lực nhưng vẫn bị một đao của đối phương đánh lui, cô nên một tiếng, máu tươi từ khóe miệng tràn ra.

Vút.

Đường Chính Đức lại vung đao bổ về phía Đường Sở Sở.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một cây ngân châm bắn nhanh tới, đánh vào đường đao của Đường Chính Đức, làm lệch hướng, ngay cả bản thân ông ta cũng bị lui về phía sau vài bước! Vụt! Bóng dáng Diệp Phàm xuất hiện. “Bà xã, em không sao chứ?”. Truyện Bách Hợp

Diệp Phàm vừa xuất hiện đã quan tâm nhìn Đường Sở Sở.

“Anh Tiểu Phàm, em không sao! Đường Sở Sở lắc đầu rồi lau máu trên khóe miệng.


Diệp Phàm thấy Đường Sở Sở bị thương thì vẻ mặt trầm xuống, trong mắt lóe ra lửa giận ngập trời.

Ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Đường Chính Đức: “Dám làm bà xã tôi bị thương, ông muốn chết!”

Ngay khi Diệp Phàm định ra tay.

Đột nhiên xa xa truyền ra từng đợt tiếng bước chân nặng nề như sấm!

Âm ầm ầmI!

Kèm theo tiếng bước chân nặng nề này, toàn bộ mặt đất đều đang rung chuyển.

Giây sau, tất cả đều giật mình.

Chỉ thấy cách đó không xa, một đoàn chiến sĩ xuất hiện.

Tất cả bọn họ đều được trang bị vũ khí võ trang đầy đủ, ánh mắt cương nghị đi về phía này.

Nhìn qua có khoảng chừng mấy vạn chiến sĩ, tương đương với chiến lực của một chỉ quân đoàn cỡ trung!

Lúc này, bầu không khí như ngưng lại!

Đại chiến, hết sức căng thẳng!