[BHTT] Xuyên Thư

Chương 2: Tiểu Tinh Tuyết



"Lão...lão Thống! sư phụ sao biến thành xương rồi!?" Hồng Nhiên hơi hoảng hỏi Hệ Thống

[haizzz... Túc chủ a ở đây còn nhiều điều mà người chưa biết hết đâu... Theo như ta đoán thì lão già đã chết khoảng mấy ngàn năm rồi. Ở đây là thế giới có linh thuật, có tiên nhân, có yêu ma nên người phải cẩn thận lúc nãy chắc là ảo ảnh do sư phụ ngài tạo ra tìm đúng người để giao truyền thừa của hắn ]

Hồng Nhiên nghe vậy cũng bình tâm lại một chút, nhớ lại chuyện vừa định hỏi nói: "à. Lúc nãy ngươi nói là có túi trữ vật... Nhưng làm sao để mở?"

[Ting! Ngài chỉ cần suy nghĩ là được, ngài muốn lấy cái gì cũng vậy vật đó sẽ hiện trong tay của người! Với đều kiện người phải có thứ đó thì mới lấy được. Hơn nữa quà gặp mặt đã được gửi vào không gian khi cần tùy sử dụng.]

Hồng Nhiên đang nghe thì trước mặt cô hiện ra một bảng xanh lam y như lúc ở trong không gian màu trắng kia. Điều khiến Hồng Nhiên ngạc nhiên là...trên bảng có hơn ngàn y phục cổ trang từ lộng lẫy trang nghiêm đến những bộ rách rưới nữa hơn thế còn có cả nam trang, vũ khí như:

Kiếm, cung, thương, chùy, đao, trường tiên còn có cả dao găm và..." một quả trứng!? Nè lão thống có phải không vậy tại sao lại có trứng trong này!?"

[Ayyy... Túc chủ a~~ đúng là thiếu hiểu biết mà... Tôi nói người nghe đây không phải là trứng bình thường mà là một trứng linh thú đó~~ người có thể chơi cùng nó, cưỡi nó và nó có thể giúp người săn yêu thú a... Người lướt qua xem tiếp đi. ]

Hồng Nhiên nghe theo lướt qua xem thì thấy cục gì đó lấp lánh long lanh phía dưới còn có một con số là...1 000 000 Tinh ngân! Mặt cô hiện ra dấu chấm hỏi. Lão Thống nói:

[He he tôi đây sẽ phân tích cho người hiểu:

1 tinh ngân = 1000 kim ngân

1 kim ngân = 1000 kim tệ

1 kim tệ = 1000 đồng vàng

1 đồng vàng = 1000 đồng bạc

Người hãy tính xem 1 000 000 Tinh ngân thì người thấy sao ($∆$)]

Hồng Nhiên nghe vậy cũng đưa hai bàn tay ra tính đột nhiên há hóc mồm có thể nhét đủ 1 quả trứng gà a~~

"waaaa... Không tính được!? À mà khoang lão Thống ngươi hào phóng tới mức cho ta hết chỗ này sao!?" Lãnh Nhiên khó hiễu hỏi

[Túc chủ... tôi từ trước tới giờ chưa bao vời keo kiệt với ai đâu. Đây cũng coi như quà ra mắt giúp túc chủ người năng cao tinh thần tu luyện. Ha ha ha...]

Hồng Nhiên lòng thầm chửi 'đúng là cái tên tự kĩ'

[Túc chủ quá khen rồi hắc hắc... Túc chủ tôi nghĩ bây giờ người cũng nên tu luyện đi.]

Hồng Nhiên gật gật đầu nói

"Đầu tiên là phải chôn cất hài cốt cho sự phụ đã, dù gì người cũng từng giúp ta còn cho ta mấy quyển bí kiếp nữa... À mà ngươi cho ta một tấm băng để bịt mắt đã..."

song, sao khi bịt mắt cùng chôn cất hài cốt xong. Theo lời chỉ dẫn của lão thống liền đi lên núi bắt đầu cuộc hành trình tu luyện gian khó.

- -----------ta là phân cách-----------

4 năm sau

Tu luyện không phải chỉ có phép thuật mà còn có y thuật về phần thể lực và võ nghệ thì chỉ cần học trong vòng 1 năm. Cô dành thời gian 3 năm để học phép thuật và y thuật. Trong vòng 4 năm qua cô không tiêu sài một đồng nào cô chỉ ăn thịt yêu thú mà cô giết, cô cũng chưa bao giờ xuống núi.

Hôm nay là ngày cô kết thúc tu luyện. Những quyển sách mà sư phụ đưa cô cô cũng đã học hết. Xuyên suốt quá trình tu luyện khi cô gặp những con yêu thú thượng đẳng thì cô mới bỏ bịt mắt ra để chiến đấu. Còn những con yêu thú bình và trung đẳng cô cũng không dùng đến cặp mắt đó.

.........

Cô đang trên đường xuống núi thì có một nguồn năng lượng phát ra từ túi trữ vật, cô bây giờ không còn là người phàm nữa mà là Hóa Thần kì tần 1 cô có thể phát hiện ra dù chỉ một nguồn năng lượng nhỏ cách xa mấy trăm mét.

Cô thấy kì lạ trong túi trữ vật của cô ngoài những món đồ mà lão thống tặng, chỉ có mấy loại thảo dược, đan dược mà cô hái và luyện ra thì chỉ có các bộ phận có thể bán lấy tiền của yêu thú và một số lương khô do cô tự làm, cũng chẳng có gì khác. Cô mở túi trữ vật và tìm nơi mà nguồn năng lượng phát ra. Cô mò tới mò lui cuối cùng cũng tìm được lấy ra thì thấy là quả trứng linh thú mà lão Thống cho. Quả trứng ấy đang phát sáng màu xanh lam, xung quanh còn có từng tầng khí lạnh bao phủ giống như mây vậy, nó bay lên không trung vỏ trứng xuất hiện từng đạo vết nức nhỏ lan ra, tinh quang màu xanh lam phát sáng ra đến chói mắt, nguồn năng lượng theo đó cũng bộc phát ra đẩy lùi cô ra sau hai bước.

Oanh

Một tiếng nổ vang lên. Lão Thống lúc này cũng nói:

[Túc chủ trứng nở rồi, nở ra rồi!]

Cô thắc mắc không biết là nở ra con linh thú gì mà có nguồn sức mạnh khủng khiếp như thế. Những làn sương xanh lam và cát bụi do vụ nổ lúc nãy tạo ra dần dần biến mất, có một thân ảnh hiện ra.

Con yêu thú này đang bay lơ lững không nghi ngờ đây chắt chắn là yêu thú loài chim băng. Cô chạy lại gần, thấy được thân ảnh nhỏ bé với một bộ lông pha lẫn trắng và xanh lam dần về phía đuôi, trên đỉnh đầu còn có hai sợ lông bay phất phới. Cô vừa nhìn rõ được con yêu linh của mình thì lấy tay bắt lấy nó ôm vào trong lòng tuy không khí xung quanh nó có hơi lạnh nhưng khi chạm vào bộ lông và cơ thể của nó liền ấm lên rất nhiều.

Cô ôm nó suy nghĩ một lát, đưa nó ra trước mặt, dường như nó cảm thấy rời khỏi cô mặt liền hiện lên nét buồn như có như không cô nhìn thấy được liền hỏi lão Thống:

"Này! Lão Thống có phải ta là mẹ của nó không? Nó nhỏ quá liệu đi theo ta có sao không" Hồng Nhiên nhìn chằm chằm nó nói khóe môi lộ lên một vẻ cười nhợt nhạt không nhìn ra được là vui hay buồn.

[Túc chủ người đừng lo, người muốn nó lớn thì rất đơn giản. Lập khế ước với nó và cho ăn linh đan dược tăng tiên lực và cường hóa thể chất thượng đẳng mà người luyện ra được]

Cô nghe xong vẻ mặt vẫn như cũ nhưng trong mắt lại không che dấu được một tia vui vẻ. Hỏi:

"Nhưng...lập khế ước bằng cách nào?" cô thật sự không biết nên lập khế ước như tế nào.

[Ting! Rất đơn giản người bình thường lập khế ước bằng máu và có thể giải khế ước bắt cứ lúc nào nhưng người thì khác.

Hãy sử dụng đôi mắt của người nhìn thẳng vào mắt của con chim băng này khi nào mắt của nó cũng có màu xanh lam giống người thì khế ước được lập, hai người sẽ như một, bất cứ lúc nào có một bên nguy hiểm thì bên còn lại cũng cảm nhận được. Đó là mối liên kết.]

Hồng Nhiên theo sự chỉ dẫn của lão Thống nhìn thẳng vào đôi mắt của chim băng, dưới chân Lãnh Nhiên hiện ra một vòng tròn bao phủ cả hai, tinh quang hiện lên bao chùm lấy cơ thể chim băng sau khoảng 15p' thì ánh sáng dần tang biến, không còn nhìn thấy hình ảnh con chim băng đâu mà đổi lại là một cơ thể nhỏ nhắn thân vận bạch y phía cuối y phục có màu xanh lam còn có những hoa tuyết tô điểm thêm nổi bật. Nhìn sơ qua thì chỉ thấy đứa bé này là nữ khoãng 3 đến 4 tuổi tóc cũng đen dài xõa ra rất giống cô nói: "mẫu thân...mẫu thân. Ẩm...ẩm" giọng nói non nớt trong trẽo, tay nắm ống tay áo của cô giật giật, cặp mắt xanh biết gióng cô. Cô nhìn rồi lấy từ trong trữ vật ra 4 viên đan dược thượng đẳng tăng tiên lực và cường hóa thể chất ngồi xổm trước mặt nó nói:

"Nào hãy ăn mấy viên đan dược này đi rồi ta ẩm. Thế nào? Hãy nói a...nào"cô cười nhìn nó, nó cũng làm theo cô hả miệng ra rồi ăn 4 viên đan dược. Cơ thể nó lóe sáng một cái trong giây lát rồi biến mất nó chỉ cao thêm được tầm một gan tay, vẫn là gương mặt baby làn da trắng như tuyết hơi hồng nhuận. Cô thắt mắc hỏi lão thống:

"Lão Thống sao ăn đan dược rồi mà vẫn còn nhỏ vậy?"

[Túc chủ giống chim băng này tôi nghĩ ở hình dạng người thì chắt phát triển tới đây thôi, ở nguyên dạng thì cũng đã lớn lắm rồi. Tiên lực đã thuộc dạng cao cấp thượng đẳng chứ ít gì. Mà tôi nghĩ người cũng nên đặt tên cho đi a]

Cô nhìn con bé rồi nở nụ cười hạnh phúc nói: "con sẽ mang họ của ta tên là...Tiểu Tinh Tuyết! Thế nào!?" nói rồi cô xoa xoa đầu nó.

"Tiểu Tinh Tuyết...Tiểu Tinh Tuyết..." Tiểu Tinh Tuyết cười chít cả lên

Tinh Tuyết cười vui vẻ rồi nhào vào lòng cô. Bây giờ cô nhớ ra điều gì đó nhìn lên trên bầu trời nói với Lãnh Tuyết:

"À ta sẽ gọi con là tiểu tuyết thế nào? Bây giờ trời cũng đã sắp tối rồi con hiện nguyên dạng chở mẫu thân đến Thành Liên Hoa được không?"

Tinh Tuyết rất hiểu chuyện nhìn nhìn lên bầu trời rồi nhìn lại cô nở nụ cười như rực rỡ rồi hóa thân thành một chim to lớn một cái cánh của Tinh Tuyết giang ra là đã bằng hai người như Hồng Nhiên hợp lại rồi. Hóa thân xong Tinh Tuyết la lên một tiếng thể hiện uy phong khí tức rồi cúi thấp người xuống để cho Hồng Nhiên lên. Hồng Nhiên thấy vậy cũng rất phối hợp mà phóng lên lưng của tinh Tuyết rồi lấy ra tấm đồ của thế giớ này mà Lão Thống đưa cho cô, cô mở tấm bản đồ ra, trên tay cô đang thi triển pháp ấn rất nhanh chỉ trong vòng vài giây cô để tấm bản đồ lên đầu của tinh Tuyết rồi đặt bàn tay vừa thi triển pháp ấn lên tấm bản đồ đang trên đầu của tinh Tuyết có hơi ấn xuống, tấm bản đồ liền tang biến thành nước rồi thấm vào cơ thể của tinh Tuyết.

Đây là loại pháp ấn mà có thể giúp ta ghi nhớ, Hồng Nhiên đã thử pháp ấn này lên cơ thể của cô và tất nhiên là đã thành công nên cô có thể nhớ rõ mọi góc ngách trong thế giớ này vì vậy cô cũng đã làm tương tự với tiểu Tuyết.

Bây giờ tinh Tuyết cũng đã biết đường nên liền cất cánh lên đường.

- -----------ta là dãi phân cách-----------

Khi đến trước cổng thành trời cũng đã tối đen như mực. Cô nói với tiểu Tuyết hạ cánh ở ngoài thành vì cô không muốn gây sự ý.

"Tinh Tuyết con thu nhỏ người lại được không!? Đừng hóa thành người để ta ôm con trong lòng thế nào!?" Hồng Nhiên lấy ra một sợi dây băng rồi che mắt lại. Khi che mắt vủa cô cũng có thể nhiền xuyên qua.

" vâng! Hi hi " tinh Tuyết nghe đến ôm liền phấn khởi thu cơ thể nhỏ lại rồi bay đến chui vào lòng của Hồng Nhiên.

"Ngoan lắm ha ha" cô thấy tinh Tuyết ngoan như vậy lại còn tự chui vào lòng của cô, tính cách của một người mẹ liền soi sùng sục trong cô. Cô vừa đi vừa đi vừa vuốt ve tinh Tuyết trong lòng mình.