(Chap này chém hơi nhiều!)
Tình hình hiện tại là mọi người đều phấn khởi và tất bật chuẩn bị cho đám cưới của ba cặp đôi.
Các anh mừng không sao tả được khi dùng đủ mọi cách thức và lí lẽ, hâm dọa, năng nỉ, triết lý, phân tích, giải thích, chứng minh , nhu có, cương có, cuối cùng cũng thuyết phục được nàng theo mình về dinh.
Họ nôn nóng như vậy bởi lẽ không yên tâm và khó chịu khi bao chàng trai khác vẫn rình rập và coi tụi nó như một món hamburger hấp dẫn.
Ông bà ta dạy "cưới vợ phải cưới liền tay" đúng vậy, chứ để lâu ngày thằng khác nó rinh.
Các anh thật sự rất nghe lời ông bà xưa.
Tất cả mọi người muốn tạo nên một lễ cưới vô cùng hoành tráng lệ và đáng nhớ nhất bằng chứng là tiền bạc và công sức bỏ ra rất nhiều. Trang phục của cô dâu và chú rể do Bảo An thiết kế, thời gian gấp rút nên nhỏ cực kì bận rộn, áo cưới của chính mình và hai người chị em tất nhiên phải hết sức đặc biệt rồi, mệt đến thở không ra hơi vậy mà hai cặp đôi "yêu quái" Helen và Nana, Eric và Ngọc Hân còn giở chứng nhất quyết đòi An may cho mình một bộ trang phục riêng biệt, mà còn là đồ đôi kiểu tình nhân mới chịu.. Họ bảo muốn mình thật đẹp trong dịp quan trọng này.
6 gia đình bao hẳn một nhà hàng quy mô lớn gồm 4 tầng.
Chỗ các cô dâu chú rễ làm lễ là ở tầng cao nhất, gồm những người thân thích có mặt, các tầng phía dưới để tiếp đãi khách, họ đều sẽ chứng kiến cảnh làm lễ thông qua màn hình lớn được lắp đặt.
Vật liệu và kỉ thuật trang trí khung cảnh rất sang trọng, cầu kì và cực kì tỉ mỉ, người khác nhìn vào không khỏi thốt lên ngưỡng mộ và ganh tị. những chùm đèn pha lê chiếu sáng cả toàn nhà nhà tạo không khí rất huy hoàng
Rượu được chuyển từ trang trại của Pháp về, thượng hạn và có hương vị đặc trưng. Camera giám sát lắp đặt khắp nơi để đảm bảo an toàn. số lượng bảo vệ trực ở cửa và một số nơi khác rất nhiều.
Toàn bộ khách dự hôn lễ là những người có máu mặt trong xã hội, bạn làm ăn xã giao của ba mẹ họ từ các nước khác nhau, khoảng 6, 7 trăm người đông không sao tả nổi (đừng nói tác giả chém! Cái này là 3 đám cưới họp lại, 6 gia đình, thì tính sơ sơ cũng cơ đó)
Việc đậu xe cũng trở nên khó khăn vì không đủ chỗ.
Sắp đến giây phút quan trọng, 1 giờ nữa là mọi thứ bắt đầu, 3 chú rễ bận bịu chuẩn bị hoàn hảo cho bản thân, bộ vest đen, thẳng tắp được cắt may tỉ mỉ, ôm sát thân hình cao lớn, ở ngực phải mỗi người có một hoa văn riêng tương ứng với kiểu dáng của mỗi áo đầm cưới của tụi nó nhìn rất phức tạp thể hiện sự chuyên nghiệp của người thiết kế.
Tóc được nhà tạo mẫu vuốt gel chải chuốt phù hợp với phong cách từng người làm tăng thêm độ điển trai.
Không khí ở tầng 6 đang rất nóng mặc dù các máy điều hòa đang hoạt Động hết công suất. Tất cả mọi người, các bậc phụ huynh , cô dì chú bác, Bảo Khang, Kỳ, Gia Minh, Nana, Helen đều có mặt đầy đủ, tâm trạng phấn khởi vô cùng.
Còn 30 phút nữa nhưng tụi nó vẫn chưa xuất hiện, các chàng nóng lòng muốn biết người con gái của mình trông đẹp như thế nào.
Cánh cửa bật mở...
Eric và Ngọc Hân xuất hiện, nhìn một lượt tất cả mọi người rồi hắn giọng lên tiếng.
- không ổn rồi không tìm thấy Bảo An, Hạnh San và Tuyết Đan. Họ để lại một đoạn ghi âm bảo là trong vòng 30 phút còn lại các anh phải tìm ra họ.
Ngọc Hân nói đều đều đến đây thì ngưng và nhường lại lời cho Eric, anh ái ngại nói:
- nếu không sẽ không tiếp tục hôn lễ!
- Cái Gì????
Tất cả mọi người đều hét lên kinh ngạc, tụi nó lại giở trò gì đây chứ??? Tụi hắn nhìn nhau, thật muốn băm 3 người họ thành trăm mảnh. Đến giờ phút này còn không chịu yên phận làm cô dâu xinh đẹp mà lại thử thách mình như vậy.
Tingg.... tiếng tin nhắn vang lên gây sự chú ý, 3 anh vội mở ra xem
Tuấn Anh :
- số 11!
Anh Kiệt:
- số 76!
Hàn Phong:
- số 4!
- chắc là gợi ý anh mau đi tìm đi, chị em nói là sẽ làm đó. Không thể hủy bỏ hôn lễ được.
Nana hối thúc, nhỏ biết tính của các chị mình, đã nói là không hề đùa.
Nghe nhỏ nói xong tụi hắn nhanh chóng chạy khỏi nhà hàng lấy xe phóng đi.
30 phút tìm cô dâu, 30 phút để nắm giữ hạnh phúc.
Khốn khiếp tụi hắn phát điên lên rồi con số đó là cái quái gì chứ.
3 anh vắt óc suy nghĩ tất cả những gì liên quan đến con số kia.
Họ lục tung thành phố lên, công viên, sở thú, khu vui choi, nhà thờ những nơi kỉ niệm của nhau đều là con số 0, Tuấn Anh đến quán chè Amy nơi có khả năng nhất nhưng quán lại đóng cửa. Ruột gan các anh sôi sục cả lên, tay lái xe cũng không vững. Tụi nó sẽ không làm thật chứ.
"11764"
Anh Kiệt nhẩm đi nhẩm lại đột nhiên quay đầu xe 180°, tay ấn phím gọi cho Hàn Phong.
- alô!_ Tiếng Phong vang lên ngắn gọn thể hiện sự mất kiên nhẫn.
- tao nghĩ ra rồi, các số đó ghép lại với nhau, 11764 giống như chữ ''nhà" , tức là nhà mình. Nhanh lên nói cho Tuấn Anh.
Anh Kiệt nói nhanh rồi cúp máy không đợi Hàn Phong kịp nói gì.
( 11 "N" 76 "H'' 4 "A" )
Chỉ còn lại 7 phút...
Két...két.. két...
3 chiếc xe thắng lại cùng lúc cũng may không va chạm vào nhau. Các anh bật cửa xe chạy vào trong.
Cảnh tượng lọt vào võng mạc là vỏ bim bim, bánh quy, snack, nước ngọt vương vãi khắp nền nhà. Là vậy đó, trong khi các anh nóng ruột chạy khắp nơi thì các chị nhà thoải mái ăn bánh uống nước.
Nhưng quan trọng là không thấy cô dâu của mình đâu.
Tuấn anh cầm mảnh giấy xinh xinh trên bàn lên đọc.
" thực lực của các anh thực sự rất kém, cuối cùng cũng không tìm được kịp thời gian, chuyện lấy anh chắc phải suy nghĩ lại rồi. Thôi được, cho các anh cơ hội cuối cùng, 3 phút để đến nhà hàng, tụi em đợi ở đây. Nhớ, đây là cơ hội cuối cùng"
Tít...
Một âm thanh vừa đủ nghe vang lên khi Anh Kiệt vừa tức giận đập tay xuống bàn và chạm vào chiếc đồng hồ cảm ứng bên cạnh.
Đồng hồ đã cài đặt sẵn thời gian 3 phút và...
Bắt đầu tính giờ. Đi cưới vợ mà giống như đi gơ boom vậy? Đầu các anh sắp nổ tung rồi.
- THẬT ĐÚNG LÀ "BỘ BA TIỂU THƯ RẮC RỐI MÀ!"
Các anh đồng thanh hét lên đầy phẫn nộ xen lẫn khâm phục rồi tiếp tục cuộc chơi "mèo bắt chuột này".
THE END