Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả Điên

Chương 38: em ngủ, còn anh làm gì?





"Dù gì sau này em cũng thành vợ của anh, ngủ ở đây, thì có sao, ai dám nói gì em?"

Nam Thiên Tước đưa cho cô ly sữa, cô uống một chút rồi nói:"Em không dám làm vợ anh đâu?"

"Tại sao?".

"Em sợ mấy cô gái người kia thay nhau tạt axít em".

Nam Thiên Tước ngồi bịch xuống, tay chạm nhẹ vào sóng mũi cô:"Cho họ mười lá gan họ cũng không dám đâu?"

"Anh chỉ giỏi cái miệng, lỡ như sau này anh có ngèo đi, rồi xem có anh nể mặt anh nữa không?"_Hồng Tịch Nhan vừa uống sữa vừa bĩu lộ thái độ chê bai.


Nhưng mà Nam Thiên Tước vẫn thản nhiên đáp:"Em không biết một điều, với anh tiền là không thiếu, nghèo mà em nói ở anh là ngèo thua một tỷ phú một chút thôi, anh thuộc dạng trăm phú đó".

"......"

Sao cái gì anh cũng nói được hết vậy?

"Vì anh là Nam Thiên Tước ".

Nhận ra suy nghĩ của cô, Nam Thiên Tước không ngần ngại mà trả lời.

- kịch..

Ly sữa nằm yên vị trên bàn thủy tinh, cô đứng dậy:"Em muốn đi tắm?"

"Cứ đi"

"Không có đồ".

"Để anh lấy cho em"

Nam Thiên Tước đi lên phòng, cô đi ở phía sau, thấy anh quẹo vào một căn phòng có rất nhiều đồ nữ, cô liềm hỏi:"Đồ này là của ai vậy?"

"Là của mẹ mua để chuẩn bị cho con dâu tương lai?"


"Hả?"_Hồng Tịch Nhan có chút hoảng hốt, nhiều như vậy sao? Ai mà làm con dâu của Nam gia chắc chắn sung sướng cả đời còn gì?

"Em lấy đồ đi, xong rồi đi tắm, tắm tối sẽ bị cảm lạnh".

"Ừm"

Hồng Tịch Nhan chọn đại một bộ đồ ngủ, quần ngắn, áo phông dài.

Nam Thiên Tước thì lấy một cái đầm ngủ màu đen khiêu gợi:"Tịch Nhan, sao em không mặc cái này?"

Hai mắt của cô híp lại, biến thái quá đi mất? Bảo sao cô mặc vậy, mặc vào còn hơn không có mặc gì?

Quá lộ, quá hở hang.

"Em không có sở thích mặc chúng".

"Vậy sao?"_Nam Thiên Tước máng lại, bước đến gần cô:"Về sau về vào làm vợ của anh rồi, ngày nào cũng phải mặc".

"Lưu manh".

Hồng Tịch Nhan đỏ mặt cầm đồ đi tắm. Thân thể cô nực nội khá rồi?

Nam Thiên Tước ngồi chờ cô tắm, bắt đầu từ bảy giờ tối cô bước vào phòng tắm, mà bây giờ đã hơn tám giờ mà cô vẫn chưa ra, không phải cô gặp chuyện gì đấy chứ?


Suy nghĩ chợt thoáng, cô liền đi ra, bộ đồ rất vừa vặn cơ thể, đôi chân trâng ngần lộ ra, cùng cái eo thon phẳng lì mê hoặc mắt nhìn.

"Em tắm lâu thật?"

"Thế anh tắm bao lâu một lần?".

Hồng Tịch Nhan trừng mắt. Là con gái mà, tất nhiên phải tắm lâu rồi. Lại nói, ở phòng tắm còn có bồn tắm rất lớn, quan trọng là có hoa hồng nữa, cô thấy thích nên ngâm mình cho đến bây giờ mới ra.

"Nửa tiếng"

"Ừm, em có việc này muốn hỏi anh?"

"Em nói đi".

"Tại sao trong bồn tâm có hoa hồng, đừng nói với em là anh tắm đó nha?"

"Em hiểu nhầm rồi, là mẹ anh tắm, cứ mỗi lần bà ấy bào phòng tắm sẽ có hoa hồng, mà bây giờ mẹ anh đi chơi rồi nên chưa tắm, em có phúc mới được tắm"