Hắc Y Thiên Ma dạo bước trên đường phố Lam Hỏa Thành.
Vô Nhất và Diệp Vũ đều nhắn tin bảo hắn đúng giờ phải đến.
Nàng cũng không nỡ từ chối.
Hắc Y Thiên Ma tàng hình mà dạo phố.
Dung nhan của nàng, sợ là sẽ rất thu hút chú ý.
Lần trước đứng tại quảng trường, cũng không thiếu ánh mắt nhìn nàng.
Vẫn nên là thong thả đi.
Chợt nhìn lên trời, nàng lại thấy một cảnh tượng hiếm thấy.
Song Uyên đang bay lượn trên bầu trời kia.
Cùng ngay theo đó là vô số người phương xa khác rượt đuổi theo.
Ngây người.
Tên Vô Nhất này, định làm trò gì đây ?
Đám người theo sau Song Uyên đang theo chân một cách vô cùng xuýt xao.
Một chút bất cẩn liền sẽ bị chúng bắt kịp
【Song Uyên: Bên này sẵn sàng rồi !】
Lúc này, 4 tên đầu lân đã đứng tại quảng trường.
"Ok. Sẵn sàng chưa ?"
"Rồi !"
.
.
.
Đắc Ly lúc này hoảng loạn, liên tục bị người của Đông Phương Lạc Phường đánh tới.
Hắn hoảng loạn nhìn Lâm Nương đang thong thả nhìn Mã Lượng rời đi.
"Bắt ! Mau bắt ả !!!"
Lâm Nương cười cợt.
"Ở lại mà chơi đi."
Lập tức, hiệu ứng dịch chuyển đã xuất hiện dưới chân Lâm Nương.
Đây là... !?
Dịch chuyển hảo hữu.
C·hết tiệt !
"Mau ngăn lại !!!"
Đắc Ly la lên trong bất lực, đòn t·ấn c·ông không kịp mà tác động đến Lâm Nương.
Nàng biến mất khỏi đường đạn.
.
.
.
Băng Hỏa Ca lúc này vừa ra khỏi buồng máy, phẫn nộ tột cùng.
Liền nhắn lên cho cả bang hội.
【Về hết Lam Hỏa Thành. Ta muốn Đan Nguyệt Bang hay Đông Phương Lạc Phường đều phải c·hết, CHẾT !!!!!!!!】
Toàn bộ Băng Hỏa Trại lúc này đều dịch chuyển đến Lam Hỏa Thành.
Đạp Tuyết nhìn tin nhắn kia, im lặng.
Dù một số người Đông Phương Lạc Phường nhận được tin nhắn hủy lệnh, người Băng Hỏa Trại vẫn điên cuồng t·ấn c·ông.
Sau đó thì cả hai bang cứ vậy ẩ·u đ·ả dù cho lệnh diệt Băng Hỏa Trại đã được rút.
.
.
.
Vô Nhất đang đứng sát rìa biển lửa.
Hoa Nhi, Quý Mộng, Nhận Nguyệt và hắn lúc này đều đã gỡ đầu lân, mặc thường phục, thậm chí đẹp hơn thường ngày.
Diệp Vũ hủy bỏ tàng hình, từ đầu tới cuối hắn đều ở đây.
Mở máy quay lên.
"Ok ! Bắt đầu thôi !!!!"
"Làm nên lịch sử nào !!!!"
.
.
.
Song Uyên lúc này đang bay lượn trên bầu trời.
Làn gió thổi qua tóc nàng, để nó tung bay.
Song Uyên cười vô cùng vui vẻ.
Khung cảnh Lam Hỏa Thành từ trên cao, lúc là tuyệt mỹ.
Đoàng.
Đoàng.
Vô số viên đạn ma thuật của Pháp Sư bắn sượt qua nàng.
"Chà, Phi Kiếm Sư và Pháp Sư gần như toàn bộ đều ở đây rồi. Tốt."
Nàng sà xuống như định hạ cánh ở một mảnh đất trống.
Nhiều kẻ tưởng lầm, liền thực sự đặt chân xuống đất.
"Mì Hảu Hảu !!!!"
【Bẫy Điện】
Tiếng đ·iện g·iật lập tức vang lên.
Một vùng trời chứa đầy tia sét đánh xuống.
Gần như toàn bộ kẻ nãy giờ bay theo nàng đều b·ị t·hương tổn, nhận hiệu ứng t·ê l·iệt.
Mì Hảu Hảu đã đứng đây từ lâu, cài sẵn một đống bẫy điện.
Hai người trực tiếp mà đập tay.
"Nhìn xem nhìn xem ! Phi Kiếm Sư và Pháp Sư của biết bao nhiêu bang hội đều ở đây cả ! Một mẻ cá lớn !" Song Uyên khoái chí cười.
"Vẫn chưa ổn lắm, kỳ này có Đông Phương Lạc Phường xuất hiện ngoài ý muốn, sợ là có nhiều kẻ thuộc bang đó sẽ đến."
Song Uyên thở dài.
"Đành vậy."
Hi vọng không sao.
Lúc này Băng Hỏa Trại và nhiều bang khác cùng Đông Phương Lạc Phường đang hình thành đại chiến.
Máu đổ liên tục, nhưng đều là người của phe Băng Hỏa Trại.
Lợi thế sân nhà của Đông Phương Lạc Phường quá lớn. Ở trong Lam Hỏa Thành máu của chúng không thể về 0.
Vậy mà cũng có một số nơi, Băng Hỏa Trại đang chiếm lợi thế.
"Đạp Tuyết. Mau tránh đường. Ta đang vội, sẽ tha ngươi một mạng." Mã Lượng nghiêm nghị mà nhìn Đạp Tuyết lúc này đang đứng tại gần đường đến Quảng Trường.
Đạp Tuyết nhìn quanh, vô số thành viên Băng Hỏa Trại đã ngã xuống.
"Dù không biết ngươi định làm gì, nhưng g·iết nhiều người của Băng Hỏa Trại thế này, ta cũng không có ý định thuận theo lời ngươi nói."
【Lĩnh Vực: Kiếm Chủng】
Đạp Tuyết trực tiếp mà kích hoạt Kiếm Chủng, nghênh chiến một trong ba Nhất Thế Đệ Nhất Nhân.
Mã Lượng nhe răng cười.
"Rượu mời cứ không muốn uống. Ta đã tha cho các ngươi rồi mà còn vậy."
Thân thể hắn lộ ra khí tức.
Bộ áo bào hắn mặc lúc này liên tục phấp phới.
Hai bàn tay tạo thành hai q·uả c·ầu l·ửa to lớn, từ ngọn lửa đỏ trực tiếp hóa thành lửa tím.
【Tử Hỏa Cầu】
Kỹ năng Hỏa Cầu của Pháp Sư khi nâng đến mức tối đa, nếu ăn được đan dược 【Tử Viêm Chân Hỏa Đan】sẽ tiến hóa thành kỹ năng này.
Ngọn lửa của Tử Hỏa Cầu có thêm tác dụng đột tử khi dưới 5% như Tử Thần Kiếm. Đặc biệt sát thương theo thời gian cũng đau hơn rất nhiều.
Đạp Tuyết cũng đổ mồ hôi.
Mã Lượng, cũng không phải kẻ thù dễ chơi.
Trang bị trên người hắn, chắc cũng phải lên tới hàng trăm triệu.
Trăm triệu chỉ là do chưa có trang bị nào đắt tới hàng tỷ.
Nếu không, Mã Lượng cũng đều mua được.
"Nghe danh Mã Lượng Đại Pháp Sư đã lâu, nay mới được diện kiến."
6 thanh kiếm của Đạp Tuyết lúc này đã tỏa hào quang rực rỡ, trực tiếp hóa thành 6 phân thân đứng trước mặt Mã Lượng.
Mọi người xung quanh đều đang xì xào, đứng tách ra nhường đường cho Mã Lượng và Đạp Tuyết chiến đấu.
Hai người này, đều là đại gia nứt vách của Nhất Thế !
Song Uyên lúc này đang bay lên lại bầu trời, hào hứng mà nhìn xuống dưới, liền truyền âm cho mọi người trong bang.
"Con mẹ nó ! Mọi người ở đó không thấy, Đạp Tuyết với Mã Lượng đang đánh nhau kìa !!!"
"Lâm Nương quả là diệu kế ! Thế mà làm hai bọn họ trở mặt nhau."
"Lo mà làm nhanh đi ! Mã Lượng mà đập xong Đạp Tuyết, kế tiếp liền là chúng ta !!!"
"Éc éc !!!'
.
.
.
Vô Nhất lúc này đang xoay xoay lập phương trên tay.
Lâm Nương vừa được dịch chuyển đến, hối hả mà đeo Găng Tay Bá Vương.
"Mẹ nó, Tình Kiếm lúc này lại đi đâu, nếu không bà liền đi coi Mã Lượng và Đạp Tuyết đánh nhau trước một hồi."
"Nào nào, làm một phần lịch sử sẽ vui hơn chứ." Quý Mộng cười cười.
Lâm Nương cũng nhe răng cười.
"Cái miệng ngươi, chỉ được cái biết lựa lời. Chuẩn ! Bà đây càng là muốn làm một phần của lịch sử hơn !!!"
Hắc Y Thiên Ma lúc này đã hiện nguyên hình bên cạnh đám người họ.
Khoanh hai tay mà nhìn.
"Mấy người làm trò gì đấy?"
Vô Nhất vội giơ tay chào.
"Sư phụ ! Rất đúng giờ !"
Vô Nhất đặt lên tay Hắc Y Thiên Ma khối lập phương.
"Quyết định của sư phụ, con sẽ tôn trọng nó."
"Dù nó có là gì đi nữa."
"Ngay khi con bảo bắt đầu, hãy kích hoạt khối lập phương này nhé."
"Con tin sư phụ !"
Hắc Y Thiên Ma lúc này thẩn thờ.
Tính làm trò gì đây?
Nhận Nguyệt lúc này đã bắt đầu kích hoạt kỹ năng.
Bỗng dưng từ trên bầu trời, một cái bóng hắt xuống mặt đất quảng trường.
Song Uyên đã bay đến.
Nàng trượt trên sàn quảng trường.
Lâm Nương đứng cách biển lửa một quảng trường dài.
【Sàn Băng】
Quý Mộng kích hoạt kỹ năng của Pháp Sư, khiến cả quảng trường hóa thành sân băng.
Song Uyên đang giữ chú chim ưng trên tay, trượt một quảng dài.
Diệp Vũ đặt máy quay ở một khu vực dễ nhìn toàn cảnh nhất, hắn đã dặn trước Song Uyên tí nữa dùng chim ưng gắp máy quay lên cho toàn cảnh.
"BẮT ĐẦU !" Vô Nhất hét lên.
Diệp Vũ lúc này lập tức kích hoạt 【Tập Kích Bóng Đêm】lên người Lâm Nương.
Lâm Nương chạy ngay trên mặt băng, tới gần sát biển lửa thì bắt đầu trượt trên băng.
Nhận Nguyệt phóng ngay một phi kiếm vào người
Hoa Nhi lúc này liền kích hoạt kỹ năng.
【Hành Quân Đến Vĩnh Hằng】
【Đoàn Diễu Hành Của Những Kẻ Không Nhà】
Kỹ năng được kích hoạt lên cơ thể Lâm Nương đang trượt đi, khiến tốc độ của nàng nhanh kinh khủng.
Lâm Nương lúc này trực tiếp kích hoạt kỹ năng của Găng Tay Bá Vương.
【Bàn Tay Bá Vương】
Một thế lực vô hình trực tiếp kéo lấy Vô Nhất đến chỗ Lâm Nương.
【Tinh Đồ Biến】
Quý Mộng ngay khi lập tức kích hoạt, tăng tốc độ của Vô Nhất.
Nhận Nguyệt trực tiếp mà găm một kiếm khí vào người Vô Nhất.
Tuy nhiên, nàng là đang liên tục di chuyển !
Vô Nhất cứ vậy mà di chuyển theo nàng.
Trong lúc b·ị b·ắt đi, người b·ị b·ắt không nhận sát thương bởi ai khác ngoài người kích hoạt.
Đám đông lúc này chú ý bọn họ đều ngớ người.
A.
"Vượt ! Vượt rồi !"
"@*t &*t&tG !!!! CÓ NGƯỜI CHẠY QUA BIỂN LỬA !"
"NHÌN BIỂN LỬA KÌA ! LÀ ĐAN NGUYỆT BANG !!!"
Lâm Nương đã trực tiếp nhảy vào Biển Lửa.
Các tấm khiên lập tức bể nát, tăng tốc độ cho nàng đến kinh khủng.
Ngay sau đó là 5 giây của hiệu ứng 100% né tránh của Đoàn Diễu Hành Của Những Kẻ Không Nhà.
"Diệp Vũ!" Lâm Nương hét lớn !
Diệp Vũ lúc này nhảy ra khỏi trạng thái Tập Kích Bóng Đêm.
Trực tiếp tạo hư ảnh trên người Lâm Nương. 100% né tránh vẫn còn tác dụng.
Lúc này Vô Nhất vẫn đang bị kéo theo trong biển lửa.
"Tới lúc rồi !!!"
Hiệu ứng Đoàn Diễu Hành Của Những Kẻ Không Nhà trên người Diệp Vũ lúc này vẫn còn, vì Hoa Nhi buff cho cả đội.
Lúc này lập tức bể tung, khiến tốc độ của Diệp Vũ vốn nhanh liền đột phá.
Hắn chạy còn xa hơn cả Lâm Nương !!!
Thời gian né tránh của Lâm Nương sắp hết.
"Ngay bây giờ !" Lâm Nương hét.
Diệp Vũ giơ tay ra.
Trên tay hắn lúc này k·hông k·ích hoạt ra bộ móng vuốt hung tợn.
Mà là Găng Tay Bá Vương !!!
【Bàn Tay Bá Vương】
Diệp Vũ đoạt lấy Vô Nhất đang nhận hiệu ứng kéo đi của Găng Tay Bá Vương.
Lâm Nương lúc này trực tiếp bị ngọn lửa kia g·iết c·hết.
Ngọn lửa ngay lập tức bừng cháy, đốt cháy ngay tức khắc một nhân vật đỡ đòn.
"Tiểu tử ! Chạy ! Chạy đi !"
Ngay lúc hiệu ứng né tránh kia gần hết.
【Lĩnh Vực: Vĩnh Dạ】
Màn đêm bao phủ mặt đất, trong vài giây nó thực sự xóa đi ánh sáng của Lam Hỏa Thành.
Khiến Mã Lượng và Đạp Tuyết đang chiến đấu phải giật mình.
Mã Lượng tức giận, lập tức mà gạt Đạp Tuyết chạy đi.
Đạp Tuyết tính ngăn lại, nhưng hắn cũng muốn biết chuyện gì đang xảy ra, liền chạy theo.
100% Né tránh lần này kích hoạt bởi Diệp Vũ.
Hắn đang chạy như bay, mang theo Vô Nhất cùng chạy đi với tốc độ xé gió.
Tốc độ kéo của Găng Tay Bá Vương không theo kịp tốc độ di chuyển của Vô Nhất.
Hiệu ứng Vĩnh Dạ trên người Diệp Vũ sắp hết.
Hắn bắt đầu cảm nhận được ngọn lửa nóng bỏng kia.
"Sư huynh ! "
Vô Nhất gật đầu.
【Ảnh Độn】
Diệp Vũ dịch chuyển một quãng dài ra đằng trước.
Sau đó hắn lập tức 【Tập Kích Bóng Đêm】
Ẩn mình vào cái bóng của Vô Nhất.
Vô Nhất vẫn còn đang ở giữa tác động của hiệu ứng kéo.
Hít một hơi thật sâu.
Ngay khi hiệu ứng này kết thúc, chính là lúc quyết định.
"Chạy !" Quý Mộng hào hứng
"Chạy đi !" Hoa Nhi thét lớn.
"Chạy như đây là ngày cuối cùng ngươi được chạy đi!" Song Uyên hét lớn.
Chú chinh ưng đã bay lên trời cao cùng chiếc máy quay.
"Chạy !"
"Chạy!!"
Tiếng hô vang ngày một tăng lên.
Cả quảng trường Lam Hỏa Thành, lúc này đây là đầy hào hứng.
Băng Hỏa Trại và Đông Phương Lạc Phường lúc này cũng ngừng đánh nhau.
Nội tâm không kiềm được, hét toáng lên.
"Chạy !"
"CHẠY CHO TA !!!"
Vượt qua biển lửa, đã là ước mơ của không chỉ một người.
Mà là toàn bộ người chơi Nhất Thế !
Hắc Y Thiên Ma lặng người trước cảnh tượng trước mặt.
Bóng lưng xa xôi kia, đang thực sự vượt qua biển lửa.
Nàng rưng rưng.
Cơ thể có chút phấn khích tột độ.
"Vô Nhất ! Chạy cho ta !!!"
Thiên Ma hét toáng.
Ngày hôm nay ngươi không vượt qua được Biển Lửa kia, chúng ta liền không phải sư đồ !
Ta không cho phép ngươi gửi cho ta hi vọng, rồi lại để nó biến mất !!!!!
Vô Nhất mỉm cười, tiếng hét của Thiên Ma, hắn nghe rõ nhất.
Đôi chân kia lúc này đây liền chạm đất.
Tấm khiên của Hoa Nhi trên người hắn lập tức b·ị đ·ánh vỡ.