Phía sau là bức tường bằng phẳng và lạnh lẽo. Cô ở giữa bức tường và ngực của hắn.
Trước khi Tống Miên kịp cất tiếng thì cằm của cô đã bị một tay của Lục Thanh Hoài vươn tới, nâng lên cao. Tiếp đó là hơi thở quen thuộc và nóng bỏng chỉ thuộc về hắn ùa tới, áp lên người cô, chặn miệng cô lại.
Lục Thanh Hoài nắm lấy sau gáy của Tống Miên, buộc cô phải ngửa đầu tiếp nhận nụ hôn mang theo sự nồng nàn chứa đầy tình ý và dục vọng của hắn.
Tống Miên cũng đáp lại nhiệt tình, đồng dạng cũng truyền cho hắn thứ tình cảm đang dâng đầy của bản thân cô.
Hai người họ hôn nhau điên cuồng trong không gian chật chội và yên tĩnh này, cùng với sự nồng cháy mà nuốt trọn niềm đam mê của nhau, họ hòa tan hết tất thảy những tình cảm sâu đậm chưa thành lời trong nụ hôn này.
Lục Thanh Hoài tham lam và hung dữ cắn vào cánh môi của Tống Miên.
Đầu lưỡi ấm áp giao triền, họ nuốt nước bọt của nhau, khuấy đảo, liếm láp một cách không biết mệt mỏi.
Tống Miên dần dần chìm đắm vào nụ hôn tha thiết này, cả người cô mềm nhũn dựa vào tường.
Bàn tay của Lục Thanh Hoài men xuống theo hông, ấn hông của hai người dính chặt lại với nhau.
Bàn tay của hắn nhân cơ hội này mò dần xuống dưới, từng chút từng chút một, vén váy của cô lên một cách lặng lẽ.
Lục Thanh Hoài hôn nhẹ vào hai bên cổ của Tống Miên, lòng bàn tay cũng hoàn toàn dò vào bên trong.
Sau khi sờ vào bụng của cô, hắn lại tiến lên một chút. Bàn tay lạnh giá luồn vào trong quần an toàn và quần lót của Tống Miên, đi thẳng vào hoa huyệt của cô để thăm dò sự mềm mại của nó.
Tống Miên bị lạnh thì bừng tỉnh trong chớp mắt. Cô giằng co chống cự lại, ậm ừ nói: "Hưm... Đừng... Đừng làm ở đây, có camera giám sát..."
"Ngoan nào, đừng sợ, không có camera giám sát đâu..."
"Ở đây không có camera giám sát, lại còn là góc chết của camera giám sát nữa, rất kín đáo, không ai đến đây cả, Bé Cưng đừng sợ nữa."
Lục Thanh Hoài từng cái, từng cái, hôn lên đôi môi đã bị hôn đến sưng đỏ lên của cô, dịu dàng dỗ dành Tống Miên. Giọng nói của hắn từ tính và dễ nghe một cách lạ thường, dịu dàng mà rù quến.
"Ưm..." Tống Miên vẫn có chút sợ hãi, nhưng rõ ràng không còn sự chống cự lại như lúc nãy nữa.
Những ngón tay của Lục Thanh Hoài đặt chính xác vào nơi riêng tư của cô, không lâu sau đã xoa nắn cho cô phải chảy nước.
Tống Miên không thể kìm nén được mà rên lên một tiếng rồi vùi đầu vào bờ vai của Lục Thanh Hoài.
Động tác của Lục Thanh Hoài có hơi gấp gáp và nóng vội, thẳng thừng cắm ba ngón tay vào khuấy động cơ thể của cô để giúp cô giãn ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cơ thể của Tống Miên theo phản xạ tự nhiên mà co thắt lại. Cô bị lấp đầy có chút đau đớn, âm thầm nắm chặt lấy áo khoác của hắn.
Lục Thanh Hoài đưa ngón tay vào sâu hơn nữa. Ngón tay của hắn tách ra, cố gắng chống lên hai bên vách thông đạo.
Tống Miên bị làm tới mềm nhũn cả đôi chân. Lục Thanh Hoài thấy cô đủ ướt cũng không muốn tiếp tục màn dạo đầu nữa.
Hắn rút ngón tay của mình ra, sau đó lại đút vào mồm của cô, bắt chước động tác giao hợp mà ra vào trong miệng cô. Hắn dùng đầu ngón tay kẹp lấy đầu lưỡi của cô và khuấy đảo nó, dụ dỗ cô liếm sạch dịch thể trên ngón tay của hắn rồi nhanh chóng rút ngón tay của mình ra.
Tống Miên mơ màng còn chưa kịp phản ứng lại thì cơ thể của cô đã bị hắn xoay lại rồi.
Tay của cô chống lên trên tường, hông bị ấn xuống, buộc cho bờ mông phải nâng lên.
Lục Thanh Hoài vén chân váy của cô lên, dắt ở giữa thắt lưng, kéo quần an toàn và quần lót của cô xuống tận đùi.
Hắn dùng đầu gối để tách hai chân cô ra, sau đó liền kéo khóa quần, sờ qua túi áo khoác, lấy ra được một cái bao cao su. Lục Thanh Hoài đeo bao cao su lên, không thể nhịn thêm được nữa, hắn tự đỡ lấy dương vật của mình rồi cắm vào trong hoa huyệt của cô một cách mạnh mẽ.
Hai người đồng loại phát ra những tiếng thở gấp.
Tống Miên bị đè áp sát lên trên tường. Ngay giây tiếp theo, eo của cô đã bị Lục Thanh Hoài giữ chặt rồi hoa huyệt lại bị hắn dùng sức thúc mạnh từng cái một. Góc chết kín đáo này rất mau đã vang lên những âm thanh khi da thịt va chạm vào với nhau rõ ràng là có chút nặng nề bởi vì sự khắc chế của hắn.
Lục Thanh Hoài phấn khích mà làm cô, cắm rút một cách mạnh bạo.
Một tay hắn giữ lấy eo của Tống Miên, tay khác thì nhào nặn cặp mông cực kỳ gợi cảm và căng mẩy của cô, lực độ mạnh tới nỗi không cần phải bật đèn cũng có thể biết được rằng trên đó chắc chắn đã phủ đầy những vết bầm hình ngón tay rồi.
Lục Thanh Hoài mang theo thứ ác ý không biết bắt nguồn từ đâu cùng với sự nóng nảy mà dùng sức thúc cô áp sát vào tường.
Tống Miên ở bất kỳ nơi nào cũng quyến rũ hắn, nếu như cô mà dám làm cho những người đàn ông khác nảy sinh ra cảm giác là đã bị cô quyến rũ rồi thì...
Trong mắt của Lục Thanh Hoài thoáng hiện lên một tia sáng lạnh lẽo và u ám, cười lạnh một tiếng.
Nếu như có một ngày nào đó, Tống Miên mà dám đi quyến rũ người đàn ông nào khác thì chắc chắn hắn sẽ lột sạch quần áo của cô, trói cô vào giường rồi làm cô.
Tống Miên đúng thật là rất đáng bị làm, ấy vậy mà lại không chịu được bị làm quá lâu.
Lục Thanh Hoài thật sự rất muốn làm nát cô, nhốt cô lại, cách ly cô với cả thế giới này mới được.
Chỉ có như vậy thì cô mới là của hắn, mới triệt để thuộc về hắn.
Ánh mắt của Lục Thanh Hoài lóe lên cảm giác hưng phấn, nhưng rất nhanh đã biến thành thứ cảm giác lạnh lùng ác liệt, trông có vẻ như tâm lý không được bình thường cho lắm.
Hắn chìm đắm vào vòng xoáy của chứng độc tưởng, không mang bao mà trực tiếp bắn tinh dịch vào trong, suy nghĩ muốn làm cô tới có thai chợt thoáng qua rồi vụt tắt.
Nếu như giữa hai người họ có sự ràng buộc về mặt huyết thống thì dưới áp lực của tình yêu, của những tin đồn, bởi thế tục, cả cuộc đời này, cô tuyệt đối không thể nào rời khỏi hắn được.
Nhưng Lục Thanh Hoài vẫn còn giữ lại được một ít lý trí.
Hơn nữa, nói thẳng ra thì loại thủ đoạn như này quá thấp kém rồi.
Huống hồ điều quan trọng nhất là, dục vọng chiếm hữu và khống chế của hắn trước giờ vẫn không chỉ đơn giản là giữ cô ở lại bên mình đơn giản như vậy thôi đâu. Điều hắn muốn còn nhiều hơn thế nữa kìa...
Nhưng, vào thời khắc này, cũng chính bởi vì hắn vẫn còn giữ lại được một ít lý trí nên mới làm cho lệ khí trên người hắn càng thêm nặng nề và nồng đậm. Lục Thanh Hoài lại càng làm dữ dội hơn nữa, hận không thể thúc xuyên qua người cô.
Tống Miên cắn môi, bắt đầu không dám phát ra âm thanh nào, nhưng vẫn có những tiếng khóc vụn vỡ bị rò rỉ ra,
Từng cú đâm thúc vừa sâu vừa mạnh làm cho cô mất đi khả năng suy nghĩ, không có cách nào nghĩ ra được rằng tại sao lúc nào hắn cũng mang bao theo bên mình.
Cô rất sắc bén mà phát giác ra được rằng Lục Thanh Hoài hình như có chỗ nào đó không đúng, hình như hắn đang tức giận.
Hắn không giống như đang làm tình với cô mà càng giống như là đang mang theo hận ý mà báo thù và giày vò cô thì đứng hơn.
Bàn tay của Lục Thanh Hoài luồn vào bên trong áo của Tống Miên, quen thuộc mà cởi áo lót của cô ra.
Tay của hắn vòng tới phía trước, hơi hơi dùng sức, nắn bóp bộ ngực của cô.
Đồng thời, cả người hắn cũng dính sát lên lưng cô. Hơi thở ấm nóng phả lên gáy của Tống Miên, làm cho cô cảm thấy hơi nhột.
Tống Miên không nhịn được mà rụt thân mình lại, muốn né đi.
Lục Thanh Hoài nhanh chóng tiến tới gần thêm một bước, dưới thân lại tiến vào càng sâu hơn nữa.
Cũng trong lúc này, hắn cũng trực tiếp há miệng, dùng hàm răng sắc bén của mình cắn lấy cái cổ mảnh mai của cô, giống như một con dã thú cắn lấy huyết quản của con mồi của mình, chết cũng không chịu nhả ra vậy.
Tống Miên đau tới nỗi kêu lên thành tiếng, cả người run rẩy.
Hàm răng đang cắn lấy cổ của cô đã biến thành đầu lưỡi, ái muội mà sắc tình liếm láp vùng da nhỏ ấy, giống như đang an ủi cô vậy.
Tống Miên phát ra tiếng rên rỉ yếu đuối như mèo kêu, mang theo một vào tiếng nức nở.
Lục Thanh Hoài thoải mái không rảnh để ý đến nhưng vẫn coi như là dịu dàng.
Lực độ của hắn nhẹ đi hơn phân nửa, chỉ là cắm vào càng nhanh, càng sâu hơn, mặt cũng luôn vùi vào cổ của cô, không chịu tách ra.
Cánh môi ấm nóng của hắn dán lên nàn ca mềm mại non nớt của cô mà hôn nhẹ từng cái, để lại từng dấu hôn đầy ái muội.
Không biết đã làm trong bao lâu, cuối cùng hai người cũng đồng thời đạt tới cao trào.
Tống Miên hít thở kịch liệt, giông như vừa mới chạy đường dài xong vậy.
Cô dựa vào tường để nghỉ ngơi, mặc cho Lục Thanh Hoài làm sạch sơ qua phần thân dưới rồi mặc lại quần áo giúp mình.
Lục Thanh Hoài dùng giấy vệ sinh để bọc lại bao cao su và khăn giấy đã dùng rồi vất chúng vào thùng rác ở trong góc phòng, rốt cuộc thì cũng coi như là bế Tống Miên, hai chân mềm nhũn bước đi không nổi, rời khỏi nơi này.