Cầm Tù

Chương 23



Hắn làm chuyện này thuần thục am hiểu như vậy, khẳng định đã xem trộm mấy thứ đó sau lưng cô rất nhiều lần. Cứ nghĩ như vậy, chắc chắn hắn đã nhìn thấy cảnh trần truồng của rất nhiều người phụ nữ khác.

Vì thế sắc mặt của Tống Miên càng trở nên rối rắm khó coi, cũng may Lục Thanh Hoài kịp thời cắt đứt suy nghĩ miên man đó của cô.

Lục Thanh Hoài cảm thấy có chút hoang đường bật cười một cái.

Hắn lại lật người Tống Miên lại lần nữa, để cô ngồi trên bụng nhỏ của hắn, đồng thời cậy mạnh dùng sức ấn chặt eo cô xuống, làm cho cô nuốt trọn côn thịt của mình vào, sau đó mới buồn cười hỏi cô: "Cô Tống này, vì sao em lại cảm thấy anh sẽ xem những thứ như vậy?"

Tống Miên cắn môi, bất thình lình cảm thấy ngượng ngùng cùng với uất ức, trên lông mi cô còn treo mấy giọt nước mắt: "Ngay từ lần đầu tiên anh đã làm thuần thục như vậy, anh còn hiểu biết nhiều như thế..."

Lục Thanh Hoài nghe xong, cảm thấy không biết phải đối xử với cô thế nào cho phải.

Lần đầu tiên của bọn họ, hắn sợ cô đau cho nên vẫn luôn nhẫn nại cẩn thận dịu dàng đến cực hạn, cuối cùng cô lại cảm thấy hắn hiểu biết nhiều rồi nghi ngờ hắn xem phim khiêu dâm.

Hắn cười cười, ôm cô vào trong lồng ngực, bất đắc dĩ nói: "Bé cưng, chẳng lẽ em không biết đàn ông trời sinh đã hiểu biết chuyện làm tình, không cần thầy dạy cũng hiểu sao? Đặc biệt là khi đối mặt với người mà mình thích nhất, dùng hết sức để lấy lòng bạn tình, lưu lại cho nhau ấn tượng tốt đẹp về lần đầu tiên như vậy chẳng lẽ không đúng sao?"

Thì ra là như vậy...

Tống Miên đỏ mặt rúc vào trong lồng ngực hắn không chịu nói chuyện nữa.

"Hơn nữa anh còn có thói quen ở sạch." Lục Thanh Hoài nghiêng đầu hôn lên lỗ tai ấm áp của cô, cố tình hạ giọng trêu chọc cô: "Bé cưng, anh đã có em rồi, vì sao còn phải đi xem cơ thể trần truồng của mấy người phụ nữ đã bị người ta làm không biết bao nhiêu lần như vậy chứ?"

"Ưm..." Hô hấp ấm áp phả vào tai cô, bên tai Tống Miên nóng rực lên, cả người mềm nhũn thuận theo ôm lấy hắn, thậm chí cô còn chủ động tỏ vẻ yếu thế, giống như làm nũng mà cọ cọ lên thân người hắn.

Lục Thanh Hoài bị cơ thể ấm áp mềm mại của cô dán sát vào, còn bị bầu vú trơn mềm của cô cọ xát trên dưới, không tự giác mà thẳng lưng lên, tốc độ đưa đẩy vòng eo lên phía trước cũng trở nên nhanh hơn.

Hắn hưởng thụ khoái cảm mà côn thịt đang cọ xát mang đến, đồng thời chợt nhớ ra một ít chuyện từ trước kia, cho nên hắn cúi đầu xuống vừa hôn lên xương quai xanh của cô vừa thấp giọng nói: "Bé cưng, có phải anh chưa nói cho em biết chuyện lần đầu tiên anh mộng tinh là vì em không."

Tống Miên nghe vậy, hơi mở mi mắt đẫm nước đang nhắm ra, nhẹ nhàng lắc đầu.

Lục Thanh Hoài dừng động tác lại, đột nhiên gác cằm lên trên vai cô, ôm chặt lấy cô: "Khi đó chúng ta vừa mới lên sơ nhất (1), trong buổi huấn luyện quân sự em đứng tấn bị đau chân, buổi tối về nhà làm nũng muốn anh xoa chân cho em, lúc đó em không cẩn thận cọ vào người anh, đêm đó anh đã mộng tinh luôn."

Tống Miên kinh ngạc muốn quay lại xem vẻ mặt của hắn, nhưng Lục Thanh Hoài lại ôm chặt cô giam cầm trong ngực mình, không cho cô giãy giụa.

Hắn dùng giọng điệu trầm thấp tiếp tục kể chuyện: "Từ khi đó anh đã muốn ở bên cạnh em rồi, có điều lúc đó em còn nhỏ cũng quá thuần khiết, cho nên anh nghĩ hay là chờ thêm chút nữa đi, rồi vẫn luôn chờ đến tận lúc sơ tam (2)."

"Khoảng thời gian kia còn phải chuẩn bị kiểm tra thể chất, tuy mỗi ngày đều rất mệt nhưng dục vọng lại cực kỳ mãnh liệt. Ngày nào anh cũng nghĩ đến chuyện muốn làm em, chỉ cần vừa nhìn thấy em là đầu óc lại tràn ngập những chuyện người lớn, mỗi buổi tối đều phải nghĩ đến em rồi "tự xử" một lần mới có thể đi ngủ được."

"Khoảng thời gian sau ngay cả giáo viên cũng có thể nhìn ra anh không bình thường, còn tìm anh đến để nói chuyện. Cho nên anh mới muốn cách xa em một chút, nhưng mà em đúng là chẳng có tí tự giác nào cả..."

"Anh càng muốn cách xa em thì em lại cáng dán sát vào anh, anh càng muốn tránh không muốn có tiếp xúc cơ thể với em thì em lại càng muốn dán lên người anh..."

Lục Thanh Hoài lẩm bẩm, môi mỏng khẽ hôn lên động mạch cổ của cô, tuy rằng dịu dàng nhưng không hiểu sao lại khiến cô cảm thấy da đầu tê dại, hắn thấp giọng nói: "Bé cưng, khi đó em vừa thuần khiến lại vừa vô tội, khiến cho anh thật sự muốn hủy hoại em."

Cơ thể của Tống Miên hơi run lên, tiếng nói của hắn thân mật trầm ấm, lại làm cho cô sởn cả tóc gáy, không nhịn được mà run rẩy.

Hiện tại cô mới hiểu được vì sao lúc đó hắn lại đột nhiên trở nên trốn tránh cô.

Cô không hiểu nổi sự buồn rầu và giày vò của hắn, còn bởi vì hành động xa cách của hắn mà cảm thấy cực kỳ buồn bã và tủi thân, lúc sau còn bị kích thích đến độ tỏ tình với hắn, sau đó còn lo được lo mất một khoảng thời gian, thì ra nguyên nhân sâu xa ở trong đó lại là như vậy.

Tống Miên sợ hãi nhưng lại rất muốn đến gần hắn, cô cũng thật sự đã làm như vậy.

Cô chủ động vòng tay ôm lấy cổ hắn, nhẹ nhàng liếm lên cánh môi hơi lạnh của hắn.

Lục Thanh Hoài run rẩy lông mi, ngẩng đầu lên nhìn cô.

Thái độ của cô dịu dàng bao dung, giống như một hồ nước trong vắt, dễ dàng khiến cho những suy nghĩ âm u của hắn tan ra. Đồng thời lại gợi lên dục vọng đã thâm nhập vào trong xương cốt của hắn. Hắn chính là như vậy, yếu ớt và vô dụng như vậy, sẽ rất dễ dàng bị mất không chế, sẽ trở thành tù binh của dục vọng, sẽ nhịn không được mà muốn thuần phục ở dưới chân cô.

Nhưng hắn không thể làm như vậy.

Hắn tránh tầm mắt của cô, ấn bả vai của cô xuống, đè cô lên vách tường ở đầu giường, sau đó dùng tư thế từ phía sau cắm vào.

Hắn hung hăng va chạm vào cơ thể của cô, nghe thấy cô lại khóc rên lần thứ hai, cùng cô đi tới cao trào, đồng thời gắt gao cắn vào sườn cổ cô, vừa chịu đựng lại vừa khắc chế mà run rẩy lên.

Hắn muốn vĩnh viễn làm chúa tể của cô, vĩnh viễn khống chế hết thảy, vĩnh viễn ở trên cao cao tại thượng.

(Cấp hai bên TQ chỉ có 3 lớp là sơ nhất, sơ nhị và sơ tam, khác với cấp hai bên VN có 4 lớp)