Cận Chiến Bảo Tiêu

Chương 37: Võ thuật Trung Quốc vs Tae Kwon Do



 
Thời điểm khi vai của Sở Phàm rung lên, Kim Triết Nguyên ngay lập tức cảm thấy một đạo nhu kình đánh văng tay phải hắn ra, lúc này hắn hơi kinh ngạc. Hắn nghe được lời sau cùng của Sở Phàm nói lại vô cùng phẫn nộ, hừ lạnh một tiếng, nói:
 
- Đừng bức mày ra tay à? Tao chỉ sợ mày không dám ra tay thôi. Mày nếu như có gan thì lên tràng tỉ thí với tao, để xem đến tột cùng là võ thuật Trung Quốc các người hay là Tae Kwon Do của đế quốc Đại Hàn chúng tao lợi hại!

- Nếu Kim hội trưởng đối với võ thuật Trung Quốc chúng tôi cảm thấy hứng thú như thế thì tôi sẽ luận bàn với hội trưởng một phen, cho các người thấy võ thuật Trung Quốc chân chính!
 
Sở Phàm trầm giọng nói.

Lôi Chiến lúc này liền ngăn cản Sở Phàm, hắn biết Kim Triết Nguyên chính là cao thủ đai đen nhị đẳng, hắn không khỏi lo lắng nói:
 
- Người anh em, chuyện này đều là do tôi gây ra, lại lôi anh liên quan vào thì thật là ngại quá. Vậy nếu như là do tôi gây ra thì nên để tôi giải quyết đi. Người anh em…

Sở Phàm liền ngắt lời Lôi Chiến, nói:
 
- Các người yên tâm. Tôi không sao đâu!
 
Nói xong liền đi ra giữa sân, đối mặt với Kim Triết Nguyên!

Kim Triết Nguyên có thể đạt đến cấp bậc đai đen nhị đẳng Tae Kwon Do cũng không phải ngẫu nhiên hay may mắn mà là phải trải qua cần cù khổ luyện cùng với vô số lần thực chiến mới đạt được!

Từ khi luyện tập Tae Kwon Do đến nay, Kim Triết Nguyên đã giao chiến với vô số người, nhưng vào thời điểm Sở Phàm đi lên giữa sân đối mặt với hắn, trong lòng hắn liền cảm thấy một cỗ áp lực trước nay chưa từng thấy áp bách hắn. Hắn nhìn tư thế của Sở Phàm, nhìn qua thì có vẻ toàn thân Sở Phàm không hề có sơ hở, nhưng khi nhìn kỹ lại cảm thấy rất nhiều chỗ sơ hở! (loạn lên chả hiểu cái gì - DG)

Tuy vậy, Kim Triết Nguyên vẫn không dám tùy tiện ra tay bởi vì hắn rất sợ một khi mình ra tay tất cả những sơ hở trên người Sở Phàm đều biến mất không thấy, rồi những sở hở ấy sẽ biến hóa thành sát chiêu.

Kim Triết Nguyên di chuyển xung quanh Sở Phàm, nhưng thân thể Sở Phàm như một ngọn núi bất động, bình tĩnh tự nhiên!

Mà Kim Triết Nguyên dường như đã không còn nhẫn nại được nữa. Hắn
 
hét lớn một tiếng, cả người tiến lên trước, chân phải co gối đạp lên, hai nắm tay để hai bên sườn, sau đó bàn chân trái làm trục xoay 180 độ ngược chiều kim đồng hồ, quét vào má phải của Sở Phàm. Đây là một chiêu đá nghiêng tiêu chuẩn!

Kim Triết Nguyên tu luyện Tae Kwon Do cũng đã đến đai đen nhị đẳng, bởi vậy góc độ ra chân vô cùng chính xắc, hơn nữa tốc độ nhanh dị thường, trong đó mang theo lực đạo rất lớn hướng tới Sở Phàm, hung mãnh dị dường, chưa đến nơi mà đã thấy kình phong rát cả mặt.

Sở Phàm nhìn thấy một cước này của Kim Triết Nguyên cũng không kinh ngạc, thật ra mà nói đối với đòn này của Kim Triết Nguyên hắn có không dưới mười thân pháp có thể né tránh đồng thời nhanh chóng phản kích. Tuy vậy hắn cũng không né tránh mà tay phải liện dựng thẳng lê chặn một cước kia của Kim Triết Nguyên!

Lập tức, Sở Phàm cảm giác được cánh tay phải có chút đau, có thể thấy một cước này của Kim Triết Nguyên mạnh như thế nào, hơn nữa dưới sức mạnh của cú đá này, Sở Phàm liền lui về sau hai bước, mượn thế hóa giải sức mạnh của đôi chân Kim Triết Nguyên.

Kim Triết Nguyên chân phải vừa đặt xuống liền lấy làm điểm tựa, chân trái liền nhanh chóng tung ra ba cú đá vào Sở Phàm. Một cước vào đùi Sở Phàm, một cước vào thắt lưng, một cước vào đầu. Một chiêu liên hoàn cước này vô cùng liền mạch lưu loát, nhanh vô cùng, quả không hổ là cao thủ đai đen nhị đẳng. Cú đá một chân liền như thế không ngờ có thể hoàn thành xuất sắc như thế!

Trong mắt Sở Phàm một lần nữa lộ ra vẻ tán thưởng, nhưng hắn không chút hoang mang, nhấc chân nghiêng người, lấy cánh tay làm thuẫn, gặp chiêu liền đỡ, hoàn toàn ngăn chặn đòn của Kim Triết Nguyên!

Kim Triết Nguyên nhìn thấy công kích của mình đều bị Sở Phàm hóa giải trong lòng liền giận dừ, đột nhiên phi thân lên không, trên không hai chân Kim Triết Nguyên biến ảo thành vô số cước ảnh, liên tục đá về phía ngực Sở Phàm, mấy cú đá luân phiên này hung mãnh, lực đạo hung ác, hơn nữa là lăng không mà đá, mang theo sức nặng thân thể, một khi bị đá trúng thì đúng là không thể lường được!

Tuy vậy, tốc độ ra chân vủa Kim Triết Nguyên dù nhanh như Sở Phàm còn nhanh hơn. Hai chân của Kim Triết Nguyên đá đến vị trí nào thì hai tay của Sở Phàm đã đợi ở đấy tiếp chiêu. Đá không trúng Sở Phàm, ngay tại lúc Kim Triết Nguyên sắp rơi xuống đất, hắn liền đem lực đạo toàn thân quán vào đùi phải, mượn thế đá mạnh về sườn Sở Phàm, song chưởng Sở Phàm liền hợp lại, chặn cú đá hung mãnh dị thường kia của Kim Triết Nguyên!

Tuy nhiên vì một cước kia của Kim Triết Nguyên lực đạo quá mạnh, Sở Phàm phải lui về sau ba bước mới hóa giải được lực của đòn này. Người bên ngoài đang xem cuộc chiến lại tưởng như là Sở Phàm không địch lại Kim Triết Nguyên nên phải lui về phía sau!

Đám hội viên hiệp hội Tae Kwon Do bên kia đã muốn hò hét lên, hô to tên Kim Triết Nguyên, hô to muốn đánh Sở Phàm ngã xuống đất không bò dậy nổi!

Kì thật ngay tại thời điểm Kim Triết Nguyên ra chân công kích, Sở Phàm ít nhất nhìn ra trên người Kim Triết Nguyên ba chỗ sơ hể, chỉ là hắn cũng không có ra tay phản kích, nguyên nhân là hắn muốn xem Kim Triết Nguyên có bao nhiêu hung mãnh, tốc độ ra chân nhanh thế nào, chuẩn xác ra sao nên hắn mới một lần nữa chống đỡ cú đá của Kim Triết Nguyên.

Trải qua mấy chiêu thử sức, Sở Phàm đối với tốc độ ra chân, lực đạo, phương vị đều đã hiểu rõ. Điều này gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Sở Phàm thăm dò công phu của Kim Triết Nguyên đã xong, kế tiếp là lúc hắn phản kích!

Qua mấy chiêu, Kim Triết Nguyên cảm thấy mình càng đánh càng thuận. Lúc này hắn liền bước chân phải lên, trọng tâm dồn về phía trước, bàn chân phải liền nhanh chóng đá về bụng Sở Phàm.

Sở Phàm lúc này đột nhiên hét lớn nói:
 
- Xem đây, thân pháp "Loạn bát bộ" này là một trong võ thuật Trung Quốc!
 
Tiếp đấy Sở Phàm chân đạp thác bộ, thân hình như du long theo một bộ pháp nhìn như hỗn loạn, thế nhưng chẳng những tránh được một cước kia của Kim Triết Nguyên mà còn lại sát bên Kim Triết Nguyên!

Tiếp theo Sở Phàm lại lớn tiếng nói:
 
- Một chiêu này trong võ thuật Trung Quốc gọi là "Long trảo cầm nã thủ!
 
Sau đấy hai tay Sở Phàm gấp lại thành móc câu, như là long trảo, ngay lập tức bắt được huyệt Kiên Tỉnh trên đầu vai Kim Triết Nguyên, lập tức Kim Triết Nguyên cảm thấy một bên thân thể mình chết lặng. Hắn nhịn đau chân phải hướng lên đá một đá cao về phía Sở Phàm, dị thường hung mãnh!

Sở Phàm không thèm né tránh, lại lớn tiếng nói ( gì mà lớn tiếng lắm thế? – DG):
 
- Chiêu này trong võ thuật Trung Quốc gọi là "Đại suất bi thủ"!
 
Nói xong, hai tay Sở Phàm đang bắt ở huyện Kiên Tỉnh của Kim Triết Nguyên đột nhiên biến mạnh, hay tay uốn và vung một cái, cả người Kim Triết Nguyên liền bị ném bay ra ngoài!

"Phanh!", một âm thanh vang lên, cả người Kim Triết Nguyên lăn ra mặt đấy, mà ở một khác đấy tất cả các hội viên hiệp hội Tae Kwon Do đều mở to mắt nhìn, không thể tin được những gì mình đang thấy là sự thật. Mà đám người Lôi Chiến cùng ba người bạn học nguyên bản đang âm thầm lo lắng tất cả đều cao hứng nhảy nhót đứng lên, lo lắng trong lòng bọn họ cũng đồng thời tan biến!

Kim Triết Nguyên bị "Đại suất bi thủ" của Sở Phàm đánh bay đi, trong đầu hắn lúc này chỉ có một điều – đây là thủ pháp gì? Đây là công phu gì? Như thế nào ta lại bị hắn đánh bại?

Kim Triết Nguyên quả không hổ là đai đen nhị đẳng,ngay lúc thân thể vừa rơi xuống đất, hắn liền tá lực đả lực, thân thể bật mạnh lên, liền một lần nữa đứng lên. Cho dù vai còn bị một trảo của Sở Phàm làm cho chết lặng, nhưng chiến ý dày đặc trong mắt vẫn không hề giảm, hắn không tin là mình không thể đánh bại Sở Phàm!

Kim Triết Nguyên nổi giận gầm lên một tiếng, chạy lấy đà và sau đó nhảy lên, một cước nhè cổ họng Sở Phàm đá tới. Thối pháp xảo diệu, mang theo lực đạo ngàn cân, bởi vật một cú đá này hung mãnh dị thường, Sở Phàm thân hình lóe lên, vòng ra sau Kim Triết Nguyên. Kim Triết Nguyên vừa rơi xuống liền xoay người đá tiếp về phía Sở Phàm, hai chiêu này vô cùng liền mạch lưu loát, không hề vấp váp, hơn nữa còn nhanh ngoài dự đoán của mọi người!

Sở Phàm nhìn thấy Kim Triết Nguyên xoay người đá tới không ngờ lại không hề né tránh, đợi cho chân phải Kim Triết Nguyên đá hết sức thân hình liền song song với chân, đồng thời hai tay nắm lên chân phải Kim Triết Nguyên, sử xuất xảo kính "Tứ lạng bạt thiên cân", cực kì xảo diệu đem lực đạo mạnh mẽ của Kim Triết Nguyên bắn ngược lại trên người hắn, lập tức Kim Triết Nguyên như là một con diều, trực tiếp ngã xuống đất (???)!

Sở Phàm thân hình như điện, đuổi theo. Kim Triết Nguyên vừa mới đứng dậy thì nắm tay Sở Phàm đã đánh vào xương sườn hắn, theo sau quyền của Sở Phàm như mua nện xuống, phân biệt ở bụng, thắt lưng cùng các bộ vị ở trên người Kim Triết Nguyên, vừa đánh vừa nói:
 
- Một chiêu này gọi là Hình ý quyền, đây gọi là Trường quyền, còn có Thiếu Lâm ngũ hình quyền Long quyền, Xà quyền, Hổ quyền, Báo quyền, Hạc quyền!

Sở Phàm liên tục thi triển ra các loại quyền pháp trong võ thuật Trung Quốc, đánh cho đầu óc choáng váng, không hề có lực chống cự. Bởi vì Sở Phàm ra đòn chuyên tấn công vào các đại yếu huyệt trước ngực Kim Triết Nguyên, ví dụ như là huyệt Thiên Trung, Cự Khuyết, Thần Khuyết, Khí Hải. Đây là các yếu huyệt của con người, đánh trúng sẽ gây khí huyết không thông, nội khí tán loạn, thần chí không rõ, thân thể mất đi linh hoạt. Tuy nhiên Sở Phàm dùng lực đạo rất chuẩn xác, nếu không lúc này Kim Triết Nguyên đã sớm về chầu tổ tiên!

Ngay sau đó, Sở Phàm thân như du long, sử dụng một trong tam đại cầm nã thủ của Thiếu Lâm là "Long trảo cầm nã thủ", tay phải như long trảo, bắt được chỗ mệnh môn Kim Triết Nguyên, lạnh lùng nói:
 
- Mày thua!

Lúc này mọi người trong sân đã kinh ngạc đến ngây người, đặc biệt là hội viên hiệp hội Tae Kwon Do. Bọn họ quả không tin được sự thật trước mắt. Người bọn họ tôn sùng như thần, phó hội trưởng Kim Triết Nguyên không ngờ bị Sở Phàm đánh cho không có lực hoàn trả. Trong mắt bọn họ toát lên đủ thần sắc: kinh ngạc, thất vọng thậm chí là sợ hãi!

Mà Lôi Chiến và ba người huynh đệ của hắn đã sớm hoan hô nhảy nhót. Ngày thường trong trường Kim Triết Nguyên ỷ thế mình là phó hội trưởng hiệp hội Tae Kwon Do cùng với thân phận là cao thủ đai đen nhị đẳng vô cùng ngang ngược, hoàn toàn không đem người khác để vào trong mắt. Lần này Sở Phàm ra mặt giáo huấn Kim Triết Nguyên làm cho tự đáy lòng họ vô cùng cao hứng và kích thích!

Kim Triết Nguyên tuy là bị Sở Phàm nắm lấy mệnh môn không thể động đậy nhưng tâm trí hắn vẫn thanh tỉnh. Hắn không biết chính mình bị đánh bại thế nào, tuy nhiên hắn biết Sở Phàm hơn xa hắn, vì tốc độ, phương hướng ra tay của Sở Phàm hắn đều không thấy rõ. Tuy vậy hắn từ trước đến nay vẫn cao ngạo, nên bị đánh bại vẫn như cũ mạnh miệng nói:
 
- Mày khẳng định đã âm thầm động tay chân, hừ, có ngon thì hôm sau lại đến tỉ thí!

- Được, tao tùy thời có thể phụng bồi, tuy nhiên tỷ thí hôm nay mày có nhận thua hay không?
 
Sở Phàm lạnh lùng nói.

- Không thừa nhận, tao sẽ không thua, tao sẽ không thua!
 
Kim Triết Nguyên vẫn hét lên.

Sở Phàm nghe vậy ánh mắt phát lạnh, nói:
 
- Tao nhớ mày từng nói qua nếu có đảm lượng lên sân thi đấu đều phải chuẩn bị tâm lý bị người ta đánh tàn phế. Mày có biết tao đang nắm mệnh môn của mày hay không? Chỉ cần tao dùng sức một chút, như vậy cả đời mày sẽ tê liệt phải nằm trên giường!

Kim Triết Nguyên nghe vậy trong lòng cả kinh, hoảng sợ nói:
 
- Mày dám?

- Tao có gì không dám, dù sao lời này cũng là do mày nói ra!
 
Sở Phàm nói xong liền dùng sức một cái, lập tức một cỗ đau đớn truyền khắp người Kim Triết Nguyên. Hắn dần cảm giác được bán thân mình như bị tê liệt, trong lòng liên kinh hoảng vạn phần, vội vàng lớn tiếng nói:
 
- Tôi thừa nhận, tôi thừa nhận, là tôi thua, là tôi thua!

- Tốt! Quả là trẻ nhỏ dễ dạy, vậy mày nói rốt cuộc là Tae Kwon Do của bổng tử quốc các người lợi hại hay là võ thuật Trung Quốc của chúng ta lợi hại?
 
Sở Phàm lạnh nhạt nói.

- Võ thuật Trung Quốc lợi hại, võ thuật Trung Quốc lợi hại!
 
Kim Triết Nguyên gật đầu liên tục nói.

- Xem ra mày thật sự là đã tỉnh ngộ, cũng không uổng công tao giáo huấn!
 
Sở Phàm nói xong liền buông tay ra, lập tức cả người Kim Triết Nguyên chống đỡ không được ngã xuống đất!

Sở Phàm liền đảo mắt qua hội viên Tae Kwon Do, nói:
 
- Chúng mày đều nghe kĩ cho tao. Tập võ đầu tiên phải tu đức. Tao không phản đối chúng mày luyện Tae Kwon Do chó má của bổng tử quốc, nhưng đừng giả một bộ ngưu bức hò hét không ai bì nổi. Nếu chúng mày có bản lính thì như vậy cũng không sao, nhưng chúng mày có bản lĩnh đó sao? Không bổn sự thì đừng giả bộ trang B, đừng làm mất thể diện con cháu Trung Quốc chúng ta! Nhanh đem Kim hội trưởng của chúng mày đi đi!

Đám hội viên hiệp hội Tae Kwon Do nghe vậy liền chạy tến nâng Kim Triết Nguyên lên, rồi lén lút chuồn đi.