Căn Cứ Nông Học Số Chín

Chương 36: Người vắt sữa bò



Sau khi gieo mạ xong, lớp nông học ban C tạm thời không có nhiệm vụ gieo trồng, lại bắt đầu lo lắng về điểm số.

Sau khi phúc lợi dành cho tân sinh viên kết thúc, bọn họ phải tự trả tiền ăn, cho dù ăn một suất ăn rẻ tiền, một ngày bọn họ cũng phải tiêu ít nhất 300 điểm.

Thế là sinh viên ban C dồn dập lên diễn đàn nhận nhiệm vụ.

Triệu Ly Nông cũng không ngoại lệ, bởi vì cô mua rất nhiều thứ, chất lượng cũng là loại tốt, học kỳ trước cô kiếm được nhiều điểm hơn những người khác, nhưng chi tiêu cũng cao. Sau khi chuyển 50.000 điểm cho Phong Hòa, cô lại mua hạt giống hành lá, nông cụ và một chiếc mô tô ba bánh, một thanh chủy thủ ngắn, nếu không tiếp nhận nhiệm vụ, cô có thể không có cơm ăn.

Vụ gieo trồng mùa thu vừa mới bắt đầu, có rất ít người lớp nông học và lớp làm vườn đăng nhiệm vụ, lớp lâm học bên kia vừa mới đăng lên đều đã bị cướp lấy hết, còn lại nhiệm vụ của các chuyên ngành khác cũng bị theo dõi chặt chẽ.

Nhóm lớp nông học ban C.

Mật thám Hà tổng: [Tin tức ngầm, hai giờ chiều nay, có học trưởng học tỷ lớp chăn nuôi phát nhiệm vụ, mọi người nhớ tới cướp!]

Mạng sống quan trọng: [Cảm ơn Hạ tổng!]

AAA nông dân tiểu Triệu: [Cảm ơn Hà tổng!]

Một nhóm người đang vuốt màn hình.

Sau khi Triệu Ly Nông nhận được tin tức, cô bắt đầu nhìn chằm chằm vào diễn đàn, không ngừng làm mới nó, chuẩn bị sẵn sàng nhận nhiệm vụ.

Còn ba phút là hai giờ, học trưởng học tỷ lớp chăn nuôi đã phát hành nhiệm vụ trước thời hạn, các sinh viên lớp nông học ban C đã ngồi thủ sẵn trong một thời gian dài ngay lập tức bắt đầu chế độ click điên cuồng, Triệu Ly Nông cũng không ngoại lệ, lấy tốc độ cướp khóa học tại đại học năm đó, cuối cùng nhận được một nhiệm vụ

[Tuyển nhân viên/vắt sữa: Thời hạn trong một tuần, mỗi ngày ba lần vào lúc 5: 00, 12: 00 và 19: 00, tại trang trại bò sữa 6-15 ở khu phía Đông, tổng thù lao là 19.999 điểm.]

Triệu Ly Nông nhìn nhiệm vụ đã tiếp nhận trên diễn đàn chừng nửa ngày, nhiệm vụ này cô vẫn chưa từng làm qua.

Trước đây cô cũng có đến thăm một trang trại bò sữa lớn cùng với giáo sư hướng dẫn của mình, nhưng vào thời điểm đó, hầu hết bò đều được vắt sữa bằng máy, lao động thủ công rất tốn thời gian và công sức. Nhưng vào thời điểm đó bởi vì đề tài về đồng cỏ, cho nên cô đã không chú ý đến những con bò sữa.

Mật thám Hà tổng: [Cậu đã nhận nhiệm vụ gì? ]

AAA nông dân tiểu Triệu: [Vắt sữa trong một tuần.]

Mật thám Hà tổng: [Sao đều là cái này thế? Tôi cũng vậy.]

AAA nông dân tiểu Triệu: [Cậu cũng nhận nhiệm vụ này à? ]

Mật thám Hà tổng: [Có tiền mà không kiếm tiền là ngốc tử! Nó gần 20.000 điểm, cũng không phải là thực vật.]



AAA nông dân tiểu Triệu: [Nhưng sáng phải thức sớm.]

Mật thám Hà tổng: [Chỉ là dậy sớm mà thôi, ngày mai cậu ngồi xe tôi đi.]

Vào lúc ba giờ sáng ngày hôm sau, Hà Nguyệt Sinh lái chiếc xe bán tải của mình và đợi Triệu Ly Nông ở ngoại quyển.

"Đi thôi." Sau khi Triệu Ly Nông ngồi vào ghế phụ, Hà Nguyệt Sinh đạp chân ga và lái xe về phía khu Đông.

Trang trại chăn nuôi bò sữa không nhỏ, ít nhất phải lớn gấp đôi chuồng gà của Ngụy Lệ, bên trong có mấy học trưởng học tỷ cũng vừa mới đến.

Đa số đứng chờ bên ngoài là sinh viên lớp nông học ban C.

Lần này, những người đến vắt sữa trong trang trại gia súc về cơ bản đã bị ban của bọn họ bao trọn.

"Trước tiên chúng tôi sẽ nói về công việc cần thiết cho việc vắt sữa." Một học tỷ đứng trước mặt mọi người nói: "Các bạn cần rửa sạch nhũ của bò sữa, sau đó xoa bóp, cuối cùng là mau mau vắt sữa thật nhanh, nếu không sẽ ảnh hưởng đến lượng sữa."

"Chúng tôi sẽ hướng dẫn mọi người làm một lần." Học tỷ giơ lên một thông tin mã, "Quét mã để vào nhóm, ghi chú tên và lớp, làm xong sẽ thanh toán."

Mọi người từng người một tiến vào nhóm trang trại vắt sữa bò.

Học tỷ cúi đầu nhìn ghi chú tên và lớp, thì thầm với đồng học ở bên cạnh: "Tại sao tất cả đều là tân sinh viên lớp nông học ban C thế?"

"Là ban của Triệu Ly Nông à?"

"Ai thế, cậu quen à?"

"Không quen, chỉ nghe qua tên, là tân sinh viên chia sẻ tài liệu ấy."

Học tỷ bỗng nhiên tỉnh ngộ, sau đó lướt tên các thành viên trong nhóm, chỉ vào một cái tên: "Có phải cô ấy không?"

Đồng học bên cạnh nhìn sang: "Chính là cái tên này, vừa rồi cậu có thấy cô ấy trông như thế nào không?"

"Có thấy, một cô gái khá gầy và cao, trông không giống sinh viên ban C." Học tỷ nói, "Lúc đầu tôi còn tưởng là người phía trên đến kiểm tra."

Vì vậy, cô ấy còn nhìn tên của Triệu Ly Nông thêm vài lần.

Nói đến đây, đồng học bên cạnh cũng nhớ tới khi mình vừa đi ra thì nhìn thấy người đó: "Có phải là nữ sinh dịu dàng kia không?"

Triệu Ly Nông thật sự không giống nông dân, ngôn hành cử chỉ của cô ung dung thong thả, không nhanh không chậm, mang một luồng hơi thở nho nhã, phảng phất như trời sinh thích hợp để trở thành một nghiên cứu viên.

Bên kia, Hà Nguyệt Sinh và Triệu Ly Nông đã vào trang trại bò sữa, phía hai bên đều là đàn bò nối đuôi nhau, bên trong có tiếng nhạc êm dịu.

Mọi người chia thành nhiều tổ đi theo các học trưởng học tỷ ở phía trước, quan sát học tập cách vắt sữa bò.

"Đầu tiên dùng nước ấm làm ướt khăn lau nhũ, sau đó xả sạch vắt khăn cho khô, nhất định phải giặt thật sạch, tránh cho trong quá trình vắt sữa bị nhiễm bẩn." Học trưởng ngồi xổm ở bên cạnh bò sữa vừa nói vừa làm, "Sau đó tiến hành xoa bóp, hai tay có thể dùng lực nhất định, sau khi kích thích xong thì có thể lập tức bắt đầu vắt sữa, sữa hai lần đầu tiên không cần lấy, sau đó thì có thể."

Anh ta làm lại một lần, sau đó để những người trong tổ bắt đầu học cách làm.

Bởi vì cơ giới hóa việc vắt sữa bò không dễ kiểm soát sức mạnh, nó sẽ gây tổn thương cho bò sữa, ở một mức độ nhất định còn có thể làm tăng xác suất dị biến của bò sữa, vì vậy hiện nay chủ yếu sử dụng lao động thủ công.

Sinh viên nông nghiệp chuyên ngành chăn nuôi thường còn nhiều nghiên cứu khác để làm, bởi vì có Chu Thiên Lý ở đây, bọn họ so với sinh viên lớp nông học được học chuyên sâu hơn, bởi vì công việc vắt sữa này là một công việc bận rộn, cho nên bọn họ chỉ trực tiếp phát hành nhiệm vụ.

"Được rồi, mọi người tự mình làm đi, nhớ kỹ một ngày phải tới ba lần, lần này cũng không làm lỡ thời gian."

Triệu Ly Nông và Hà Nguyệt Sinh ở chung trong một tổ, còn có hai sinh viên khác cùng cùng chung tổ, tất cả bọn họ đều quen biết nhau, cho nên mọi người chào hỏi nhau xong thì bắt đầu làm việc.

Triệu Ly Nông ngồi xổm bên cạnh con bò, nhìn chằm chằm nó một lúc lâu, rồi do dự đi lấy khăn ướt, sau đó bắt đầu lau chùi.

Mặc dù Triệu Ly Nông giỏi về các phương diện làm nông, cả về lý thuyết lẫn thực hành, nhưng đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với động vật như vậy.

Cô hiếm khi bối rối.



Ngược lại, Hà Nguyệt Sinh bên cạnh cô lại rất nhanh nhẹn, hắn đã bắt đầu lau khô bò sữa, đang chuẩn bị bắt đầu xoa bóp, hắn từ phía sau mông bò ló đầu nhìn Triệu Ly Nông: "Sao cậu không làm đi?"

Triệu Ly Nông trầm mặc: "..."

Cô không hiểu sao lại có chút sợ hãi trước sự tiếp xúc nóng hầm hập này.

Nhưng Triệu Ly Nông vẫn còn trẻ, từ trước đến nay cô đã quen làm một người điềm tĩnh, vì vậy cô bình tĩnh nói: "Làm ngay đây."

Triệu Ly Nông đeo găng tay, nín thở, bắt đầu làm sạch và xoa bóp bò sữa với những động tác không quen thuộc, cả người cô rơi vào trạng thái hoạt động cơ học.

Tay vẫn động, nhưng hồn phách đã sớm rời khỏi thân thể.

Triệu Ly Nông không phát hiện rằng trước đây cô vẫn sợ điều này, ít nhất khi đối mặt với thực vật dị biến, cô thậm chí có thể bình tĩnh phân tích thực vật dị biến thuộc họ nào, có giá trị gì.

Sau khi vắt sữa một vài con bò, hầu hết các sinh viên lớp nông học dần trở nên thành thạo, Triệu Ly Nông vắt sữa cũng không gặp vấn đề gì, từ trước đến giờ cô luôn là người học hỏi nhanh, chỉ có điều khi đứng dậy bước đi, tay và chân của cô đều rất nặng nề.

Khi mọi người hoàn thành nhiệm vụ buổi sáng xong và rời đi, Hà Nguyệt Sinh cuối cùng cũng phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn với Triệu Ly Nông.

"Cậu làm sao vậy?" Hạ Nguyệt Sinh nhìn chằm chằm Triệu Ly Nông tứ chi cứng đờ, hỏi.

Triệu Ly Nông nhanh chóng tránh xa con bò trong chuồng, bình tĩnh kiếm cớ: "Không sao, có thể là đói bụng."

Hà Nguyệt Sinh lấy từ trong túi ra một viên kẹo trái cây cứng và ném cho cô: "Vị dưa Hami."

Triệu Ly Nông theo bản năng bắt lấy, xòe hai tay ra nhìn thấy viên kẹo, được đóng gói bằng giấy nhựa màu xanh lá cây có in hình ảnh dưa Hami, trông rất là ngọt.

"Cám ơn."

Cô do dự một chút, nhưng không ăn ngay.

"Ăn đi." Hà Nguyệt Sinh xòe bàn tay còn lại ra, nhướng mày đắc thắng nói: "Tôi còn này."

Hắn tự mình xé giấy ra, đem viên kẹo cứng màu xanh có vị dưa Hami bỏ vào miệng.

Triệu Ly Nông thấy vậy, lúc này cũng mở gói giấy, đem viên kẹo cho vào miệng.

Hai người sánh vai đi ra khỏi trang trại bò sữa, Triệu Ly Nông động đậy ngón tay, cảm giác đầu ngón tay mềm mại kỳ dị dần dần biến mất, sau đó từ từ thở phào nhẹ nhõm, khôi phục bình thường.

"Đi căn tin ăn cơm trước đi, buổi trưa còn phải lại đây." Hà Nguyệt Sinh nói, "Sáng mai ra ngoài nhất định phải mang theo đồ ăn."

"Được."

Hai người ngồi vào xe bán tải, quay lại xe trở lại, mới vừa rời đi không bao lâu, trên đường liền gặp phải một người đang liều mạng đuổi theo một con mèo hoang, trong miệng hô hào muốn nứt phổi: "Cá của tôi! Điểm tốt nghiệp của tôi!"

"Dừng lại." Triệu Ly Nông đột nhiên mở miệng.

Hà Nguyệt Sinh không hiểu lắm, cứ tưởng cô làm rơi thứ gì đó, lập tức đạp phanh.

Xe còn chưa kịp dừng hẳn, Triệu Ly Nông đã nhanh chóng xuống xe, vừa lúc đụng phải con mèo hoang đang chạy về hướng bên này.

Cô cúi xuống chộp lấy cái cổ con mèo hoang, con mèo hoang lập tức vùng vẫy điên cuồng, Triệu Ly Nông nhanh chóng giật lấy một con cá từ trong miệng nó rồi thả con mèo hoang ra.

Con mèo hoang hà hơi với Triệu Ly Nông, cho đến khi những người ở đằng xa đuổi tới chỗ nó, nó mới ý thức được sẽ không ăn được cá, vì vậy đã phóng đi xa.

Người đuổi theo kia trên người mặc áo mưa một mảnh, chân đi ủng đi mưa khiến thân hình trông rất vụng về, sau khi đuổi tới thì nhìn thấy Triệu Ly Nông đã lấy được cá, lúc này bật một hơi thở phào nhẹ nhõm.

Triệu Ly Nông đưa con cá cho anh ta: "Nó không chết, vảy có rơi đi một chút."

Thật ra, xúc cảm khi cầm con cá lên không thoải mái chút nào, nhưng Triệu Ly Nông không căng thẳng và cứng đờ như khi vắt sữa bò lúc trước.



Đối phương nhanh chóng đưa tay nhận lấy, cảm ơn: "Cảm ơn, cảm ơn, nếu không có cậu giúp đỡ, điểm tốt nghiệp của tôi sẽ bị hủy bỏ."

Triệu Ly Nông: "Cử thủ chi lao thôi."

Lúc trước khi thí nghiệm cho luận văn tốt nghiệp của cô cũng bị hủy, vì vậy cô có thể hiểu được cảm giác của đối phương lúc này.

Loại tình huống chật vật và kỳ quái đáng xấu hổ này, đối với người ngoài cuộc mà nói, là kiểu khi nói ra sẽ khiến cho mọi người bật cười.

Nhưng đối với những sinh viên đại học nông nghiệp phải dựa vào số liệu thực nghiệm để viết luận văn tốt nghiệp như bọn họ mà nói, khoảnh khắc đó có lẽ là ngũ lôi oanh đỉnh, uất ức và hụt hẫng.

"Cửa sổ đóng không kỹ, mèo hoang đã nhân cơ hội chui vào." Nam sinh áo trắng trong lòng vẫn còn kinh hãi nói: "May mà cá vẫn còn."

"Học trưởng, cá của anh cần phải thả vào nước nhanh một chút." Triệu Ly Nông nhắc nhở.

"Đúng, đúng, anh lập tức trở về." Nam sinh mặc áo khoác trắng gật đầu lia lịa, trước khi đi còn nói: "Học muội, lần này rất cảm ơn em."

* * *

"Đi nhé?"

Không biết lúc nào, Hà Nguyệt Sinh đã xuống xe, đứng bên cạnh chờ Triệu Ly Nông.

Triệu Ly Nông lấy lại tinh thần: "Đi thôi."

Cô trở lại lên xe.

Hà Nguyệt Sinh ngồi ở ghế lái quay đầu nhìn cô một lúc, sau đó lấy một chai nước từ bên cạnh đưa cho cô: "Tay cậu bị trầy xước, cậu rửa nước trước đi, tôi đưa cậu đến bệnh viện."

"Cảm ơn." Triệu Ly Nông mở cửa xe, nghiêng người sang một bên để xử lý vết trầy xước trên mu bàn tay.

"Cảm ơn cái gì, tương lai cậu có thể trở thành nghiên cứu viên." Hà Nguyệt Sinh chậc lưỡi, "Tôi đây chỉ là ôm bắp đùi trước thôi."

Triệu Ly Nông đóng cửa xe và mỉm cười.

Trên đường đi, cô lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh đồng ruộng bên ngoài xe.

Chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến Triệu Ly Nông nhớ lại những gì đã xảy ra ở thế giới ban đầu.

Khi đó, cô đứng trên sườn núi nhìn đồng ruộng thí nghiệm bừa bộn, cây trồng bên trong đều đổ nát, cuối cùng hung thủ chỉ để lại một đống phân bò.