[Cao H] Dã Hỏa

Chương 37: Tay Vãn Vãn Thật Giỏi (H)



“Ừm, thoải mái không ngừng, bảo bối dâm đãng sóc lọ giỏi quá.”

Mặt Vãn Vãn ửng hồng, nói: “Nếu ba ba thấy thoải mái thì kêu ra đi.”

Lâm Triều Sinh cảm thấy lời này của cô thực quen tai, tựa như lúc trước anh đã từng nói qua với cô, bảo bối dâm đãng đây là đang đùa bỡn anh sao? Da mặt anh so với cô dày hơn nhiều, chút đùa bỡn này làm sao có thể dọa đến anh?

“Vậy em loát nhanh một chút, sờ như vậy chắc đến tối cũng chưa bắn ra được.” Anh nhắc nhở cô.

Vãn Vãn ngẩn người, cô cảm giác chính mình cũng rất dùng sức nha, nhưng thứ này của ba ba quá thô quá dài, vật như vậy, thật sự có thể nhét vào được tiểu huyệt sao? Lỗ tiểu huyệt nhỏ như vậy, đút hai ngón tay của ba ba còn cảm thấy căng trướng, mà thứ này so với ngón tay còn thô hơn nhiều!

Sau khi suy nghĩ, Vãn Vãn hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại trái tim đang nhảy loạn, lực đạo trên tay gia tăng, từng chút mà loát động. Rất nhanh, cô liền cảm nhận rõ ràng được sự biến hóa ở trên người ba ba. Anh ngẩng đầu lên, chau mày, cơ bắp trên thân thể dần dần căng cứng, thậm chí bắp thịt trên đùi cũng trở nên cứng rắn. Trên dương vật nổi rõ gân xanh, từng mạch gân xanh uốn quanh trên thân gậy, trông dữ tợn vô cùng.

“Úc… Úc… A… Vãn Vãn loát thật giỏi, úc…” Tiếng thở dốc trầm thấp gợi cảm của ba ba khiến Vãn Vãn nghe thấy liền đỏ mặt tới tận mang tai. Dần dần, giữa hai chân cũng truyền đến một trận nóng ran, cô nghĩ làm sao chỉ loát côn thịt của ba ba thôi, mà chính cô cũng có cảm giác.

Qua một lúc sau, tiếng thở dốc của ba ba ngày càng thô nặng, anh đột nhiên vươn tay nắm lấy tay Vãn Vãn, lòng bàn tay áp vào tay cô, sau đó kéo cô vuốt ve dương vật anh một cách nhanh chóng. Tốc độ trên tay hai người càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mãnh liệt. Đột nhiên, mông ba ba run lên, nùng tinh nóng hổi từ mã mắt anh phun ra, một cỗ rồi một cỗ mà bắn ra ngoài.



Đúng lúc Vãn Vãn cúi đầu xuống xem, kết quả còn chưa thấy rõ bộ dạng xuất tinh của ba ba, thì đã bị tinh dịch bắn tới khắp đầu khắp cổ, ngay cả trên vú cô cũng có!

Vãn Vãn ở trong phòng tắm rửa một hồi lâu rồi mới đi ra, cả người ám khói hơi nước. Lâm Triều Sinh vừa mới xuất tinh một lần, khi nhìn đến cảnh tượng này, nội tâm lại ngứa ngáy, dương vật cũng có khuynh hướng ngẩng đầu lên.

Tuy nhiên sau khi con gái bảo bối từ phòng tắm đi ra, liền không cho anh lấy một ánh mắt, xem ra là thật sự tức giận. Quả thực vừa rồi anh hơi quá mức, chỉ quan tâm đến khoái cảm của bản thân mà đem toàn bộ tinh dịch bắn lên trên mặt trên người con gái, cô suýt chút nữa khóc ra.

Nghĩ đến đây, Lâm Triều Sinh vừa cảm thấy ảo não lại cảm thấy buồn cười, làm sao bây giờ? Phải mau chóng đến dỗ người thôi!

“Bảo bối, thu dọn một chút đồ đạc đi, ba ba mang em đi làng văn hóa dân gian, ở đó đều là những tòa nhà cổ, nghe nói có rất nhiều người học vẽ tranh đến đó vẽ vật thực.” Lâm Triều Sinh tiến lại gần với vẻ mặt tươi cười.

Miệng Vãn Vãn dẩu lên cao, cũng không nói chuyện, lướt qua anh, đi tìm váy đi chơi để thay ra, sau đó bắt đầu thu thập dụng cụ vẽ tranh. Lâm Triều Sinh thấy thế, cũng vội vàng thay một bộ quần áo khác cho mình. Chờ Vãn Vãn đem dụng cụ vẽ tranh thu thập xong, anh liền nhanh nhẹn đến nhận lấy rồi cầm, nói: “Bên ngoài nắng lắm, em có muốn khoác thêm áo chống nắng không?”

“Không mặc, em bôi kem chống nắng rồi.” Vãn Vãn nói, nói xong mới nhớ tới bản thân không có ý định để ý đến ba ba, vì thế lại lần nữa chu miệng lên, một dáng vẻ cao quý diễm lệ.

Lâm Triều Sinh thật sự gục ngã trước bộ dáng giận dỗi đáng yêu này của cô, trái tim mềm đến mức hóa thành một vũng nước, không ngừng dỗ dành: “Được, không mặc thì không mặc, đi thôi.”