Buổi sáng, những tia nắng ban mai chiếu xuống, xuyên qua bức màn chiếu vào trong phòng, Ngôn Hi xoa xoa đôi mắt vẫn còn buồn ngủ, trên người khoác bộ áo ngủ tơ tằm, cơ thể nhỏ nhắn cuộn lại trên giường lớn càng thêm mỏng manh, yếu đuối.
Cô sờ di động bên gối, do dự đã lâu, cuối cùng vẫn là không có dũng khí gọi điện cho cậu.