Sau khi nhận giải xong, Lục Hoàn Thần lập tức đưa Phó Hi về, cũng không làm ra chuyện gì kỳ quá, chẳng qua là lúc đưa Phó Hi về thì ngẫu nhiên gặp được ba Phó, hai người họ đợi đến khi Phó Hi về phòng rồi mới nói chuyện với nhau.
Phó Hi không mệt tí nào, trừ bỏ eo và chân đau nhức, hầu như Lục Hoàn Thần lúc nào cũng cung phụng cô, qua mấy ngày đó cô còn cảm thấy mình được nuôi béo lên.
Nhàn rỗi không có việc gì làm, cô cảm thấy nên đến trường, bằng không chủ nhiệm sẽ lại “dạy dỗ” cô việc học quan trọng như thế nào. Vì thế ngày hôm sau, Phó Hi ngồi xe của Lục Hoàn Thần đến trường.
Ferrari mày đỏ vừa xuất hiện khiến cho vô số người quay đầu lại nhìn.
Trường học này chủ yếu là con nhà giàu có đến học nhưng ở tuổi này phần lớn chưa được tiếp nhận vào công ty của gia đình nên không thể có tiền mà mua được chiếc xe như vậy. Lại nói con cháu của hai đại gia tộc còn chưa rêu rao, bọn họ nào dám làm trò chứ.
Tò mò thì cũng tò mò, mọi người đều đoán được đấy là xe của Lục thiếu gia. Đám người còn sôi trào hơn khi thấy Lục Hoàn Thần xuống xe mở cửa, thân sỹ nắm tay nữ sinh trong xe.
Thời điểm nghỉ hè có truyền ra tin đồn hoa khôi lớp và lão đại lớp 12 ở bên nhau, nghe nói lão đại còn đưa cô ấy đi chơi, thậm chí có người còn chứng kiến Lục Hoàn Thần bảo vệ Phó Hi, không để cho cô chịu chút uất ức nào.
Nhưng lúc đó hai người cũng không có động thái gì, mọi người chỉ hoài nghi, không tin chuyện đó, không nghĩ tới chưa đầy nửa tháng hai người họ đã rải cẩu lương.
Thật là điên rồi!
Ban đầu Phó Tuyết vẫn luôn đi cùng Phó Hi đến trường bằng tài xế trong nhà, không nghĩ tới sáng nay lúc đi học, Lục Hoàn Thần lại đến đưa đồ ăn sáng cho Phó Hi, rồi chở cô đi học.
Phó Tuyết khẽ cắn môi, định đi theo thì Lục Hoàn Thần đột nhiên quay đầu lại nhìn cô ta một cái, ánh mắt mười phần sắc bén, cô ta sợ tới mức lời chuẩn bị nói phải nuốt xuống.
Khẳng định con kỹ nữ Phó Hi kia trước đó đã nói gì với Lục Hoàn Thần!
Bằng không Lục Hoàn Thần với mình không có thù oán, chỉ bằng những lời đồn này mà lại nhìn mình bằng ánh mắt như vậy.
Mọi người thấy Phó Tuyết, sôi nổi đi đến hỏi chuyện, nhưng Phó Tuyết cũng không biết rõ mọi nguồn, chỉ có thể cau mày nói: “Tôi cũng không biết…Lúc trước Thần ca cũng không nói với tôi anh ấy để ý em gái tôi nên cũng không rõ chuyện này cho lắm…Ai, chỉ là một kỳ nghỉ hè không gặp mà thôi, không biết Hi Hi có ý với Thần ca lúc nào nữa.”
Cô ta nói câu này đều là ám chỉ mối quan hệ của mình với Lục Hoàn Thần mới là rõ ràng, còn Phó Hi là dùng thủ đoạn.
Người trong vòng này hiển nhiên sẽ không bị những lời này của cô ta lừa, nhưng những người khác thì nghe được lời cô ta nói mặt tức khắc thay đổi, vây quanh Phó Tuyết mắng Phó Hi không biết xấu hổ.
Mà Phó Hi bên kia không giống nhau.
Lục Hoàn Thần đưa cô đến lớp xong ăn vạ ở đấy không chịu đi, Phó Hi cũng chỉ có thể đứng ngoài hành lang cùng anh nói chuyện phiếm. Mãi chuông vào học mới vang lên, tiễn vị đại Phật này xong, vừa xoay người vào lớp đã đón lấy vô số ánh mắt mọi người.
“Hi Hi, thẳng thắn sẽ được khoan hồng!” Có một nữ sinh mọi ngày quan hệ với cô không tồi, khoác vai cô đi vào chỗ ngồi.