Câu Dẫn Giáo Thảo Cùng Phòng Trọ

Chương 12: Giáo Thảo phá thân Niệm Niệm (2)



❋ 12 Giáo thảo phá thân Niệm Niệm ( 2)

“Học trưởng ~~ ưm ~~ còn bao lâu mới có thể kết thúc ~~ em thật sự đau quá ~~” Đinh Niệm Niệm khóc nức nở dò hỏi Cố Tu Minh.

Tiểu nha đầu dưới thân giờ phút này đôi mắt chóp mũi đều khóc hồng hồng, thoạt nhìn làm người ta vô cùng thương tiếc, trong lòng anh thậm chí sinh ra một tia không đành lòng.

Bao lâu có thể kết thúc vấn đề này, anh thật sự không thể trả lời, bởi vì thật sự nói, bọn họ còn chưa có bắt đầu, phân thân anh căn bản là chưa có cắm vào tiểu huyệt non nớt của cô.

Anh càng dùng sức, Đinh Niệm Niệm liền càng đau, càng đau cơ của cô liền càng cứng đờ, phía dưới đường đi liền cô càng chặt, dẫn tới anh đổ mồ hôi như mưa, nhưng đến bây giờ toàn bộ quy đầu đều còn chưa có cắm vào, bây giờ ở bên trong nửa vời, chen vào không lọt, cũng luyến tiếc rút ra.

“Lại nhịn một chút, một hồi thì tốt rồi.” Cố Tu Minh tạm dừng động tác cúi xuống thân, nhẹ hôn lên cánh môi mềm mại của cô gái nhỏ trấn an cô.

“... Học trưởng, anh có phải không được hay không?” Đinh Niệm Niệm cuối cùng nhịn không được, nhút nhát sợ sệt hỏi.

Cô xem không ít AV, trong video nhưng không có một người đàn ông nào, vào hoa huy*t mà thời gian lâu như vậy.

Cố Tu Minh thân hình chấn động, lông mày đẹp đẽ nhíu chặt: “Em nói cái gì?!”

Đinh Niệm Niệm đơn thuần cũng không có ý thức được, không được những lời này đối với nam nhân nó lại là khiêu khích cùng vũ nhục bao nhiêu, lại vẫn cho rằng Cố Tu Minh không nghe rõ, nghiêm túc lặp lại một lần nữa.

“Học trưởng, anh có phải không được hay không? Vì sao lâu như vậy... Lại còn đau nữa.” Đinh Niệm Niệm mở to mắt to còn đang bị phủ sương mù vô tội nói.

Bởi vì hạ thể bị căng đã đau lại khó chịu, cô theo bản năng liền xê dịch vòng eo, ý đồ đem phâb thân Cố Tu Minh cắm vào, rút ra một ít, giảm bớt một chút không đa, lại không biết lời vừa mới nói sớm đã chọc giận Cố Tu Minh.

“Tôi không được? Tôi đây hôm nay muốn em nhìn xem tôi rốt cuộc có được hay không!!”

Cố Tu Minh ngồi dậy, đôi tay bẻ bắp đùi Đinh Niệm Niệm, đem hai chân cô mở rộng nhất, tiểu huyệt thiếu nữ hồng hào liền trần trụi lộ ra, bởi vì quy đầu vừa muội căng cửa động hồi lâu, giờ phút này vốn là một cái khe thịt, bây giờ hơi hơi rộng mở.

“Học trưởng, anh làm gì?” Đinh Niệm Niệm hơi nhíu mày, đối với hành động thô bạo này của Cố Tu Minh có chút bất mãn.

“Làm em a? Mấy ngày này em trăm phương ngàn kế còn không phải là muốn cho tôi làm em sao? Bây giờ như em mong muốn.”

Cố Tu Minh đem quy đầu để đến cửa động, dùng sức một cái, liền cắm toàn bộ quy đầu vào mật động, anh vừa mới sợ cô bị thương vẫn luôn không có dám thật sự dùng sức, lần này mới thật sự dùng sức, nhưng hung mãnh ngang ngược đâm vào như vậy, trực tiếp làm Đinh Niệm Niệm đau đến nước mắt trào ra kêu thảm thiết.

“A ~~ đau quá ~~ học trưởng ~~ em từ bỏ ~~~ anh mau lấy ra đi ~~ thật sự đau quá ~~ a ~~”

Giờ phút này khuôn mặt Đinh Niệm Niệm từ hồng nhuận đã đau đến trắng bệch, theo bản năng vặn vẹo vòng eo, hai chỉ tay nhỏ cũng lung tung bắt lấy hai sườn khăn trải giường, gắt gao nắm thật chặt để giảm bớt đau đớn.

Cố Tu Minh rũ mắt thấy xuống nơi giao hợp của hai người, anh chỉ cắm vào quy đầu, miệng huyệt non nớt của cô gái nhỏ đã chuyển từ màu hồng sang màu trắng, cảm giác chỉ cần anh lại dùng lực một ít, cắm vào một ít, lúc nào cũng có vỡ ra.

Lại nghe được tiếng đau đớn muốn chết thảm thiết của cô, mặc dù hiện tại anh đã dục hỏa đã thiêu khó có thể tự giữ, nhưng lại không đành lòng lại làm cô đau, chỉ thật vất vả cắm vào quy đầu lại rút ra.

Dị vật chợt rút ra, hạ thể Đinh Niệm Niệm đau đớn tuy biến mất, nhưng thay vào đó là cảm giác trống rỗng vô tận

Cô chống người ngồi dậy, thấy Cố Tu Minh đã xuống giường nhặt quần áo của mình chuẩn bị ra khỏi phòng.

Vừa mới còn đau đến hết nước mắt, thế nhưng không nhịn được ôn nhu mở miệng hỏi: “Học trưởng... Không... Tiếp tục sao?”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~