Câu Dẫn Giáo Thảo Cùng Phòng Trọ

Chương 4: Giáo Thảo thích cưỡng gian, thích ngược là tên biến thái



4 Giáo thảo thích cưỡng gian và thích ngược là tên biến thái

Hơn nữa anh nhanh như vậy liền đem phòng ở định ra, giá cả đều không nói chuyện, cô liền cảm thấy có chút kì quái.

Hơn nữa anh không có bạn gái lại mua nhiều hộp áo mưa như vậy, bây giờ Đinh Niệm Niệm cảm thấy càng kỳ quái!! Má ơi! Vạn nhất anh là thích cưỡng gian ngược là đại biến thái làm sao bây giờ?!!

Tưởng tượng như vậy, dọa Đinh Niệm Niệm nháy mắt liền thanh tỉnh, một thân mồ hôi lạnh, chạy nhanh rời giường đứng dạy khoá cửa, vẫn là không yên tâm, lại kéo thêm cái ghế để ở cửa.

Cô câu dẫn anh, hoặc là anh dụ hoặc cô đều có thể, nhưng anh Cố Tu Minh nếu là loại đại biến thái, liền trăm triệu không được!

Đinh Niệm Niệm kinh hồn táng đảm trừng mắt nhìn chằm chằm cửa phòng hồi lâu, nửa đêm cuối cùng chịu không nổi ngủ thiếp đi

Hôm sau nghe được ngoài cửa có động tĩnh đã bừng tỉnh, trời đã sáng, ra cửa vừa thấy Cố Tu Minh đã rời giường rửa mặt chải đầu xong, một áo phông đen đơn giản thêm quần jean, mặc ở trên người anh, lại giống như người mẫu nam tuần lễ thời trang ở Paris, quả nhiên là người lớn lên đẹp khoác cái bao tải đều đẹp!

A phi! Nói không chừng anh là đại biến thái rắp tâm bất lương, Đinh Niệm Niệm ở trong lòng phun tao, sao lại lúc này lại thành hoa si!

“Bữa sáng làm tốt, tôi đến trường học trước, cô đến sớm một chút đừng đến muộn, cô còn có 34 phút nữa.” Cố Tu Minh nói xong liền mở cửa chuẩn bị rời đi.

Chúa ơi! Anh cũng quá săn sóc ôn nhu đi, lại giúp cô làm bữa sáng! Anh mà là biến thái cũng quá phí phạm của trời!

Mắt thấy Cố Tu Minh liền phải rời đi, Đinh Niệm Niệm cuối cùng cũng đủ dũng khí gọi Cố Tu Minh lại.

“Cái kia... Học trưởng, tôi muốn hỏi một chút, anh... Không có bạn gái, mua nhiều hộp kia như vậy làm gì?” Đinh Niệm Niệm cúi đầu, ậm ừ hỏi.

“Tháng sau câu lạc bộ kịch nói đi chơi vào mùa, trong đó có hoạt động cắm trại, có thành viên kiến nghị mua áo mưa dùng để chống thấm nước cho di động, lúc cần thiết còn có tác dụng cầm máu, ngày hôm qua thấy liền thuận tay mua.” Cố Tu Minh bình tĩnh trả lời.

Đinh Niệm Niệm lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngẩng đầu cười trả lời: “Tôi liền nói sao, xem ra là tôi nghĩ nhiều.”

“Bằng không, cô nghĩ sao?” Cố Tu Minh chợt khóe môi gợi lên ý cười, nhìn về phía Đinh Niệm Niệm.

Nụ cười mê người, hình như có ý ái muội không rõ, Đinh Niệm Niệm vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Cố Tu Minh cười, cuối cùng cô cũng rõ cái gọi là nhất tiếu khuynh thành*, không đơn thuần chỉ là có thể hình dung cho phụ nữ, dùng ở trên người Cố Tu Minh cũng vô cùng chuẩn xác.

(*) Nhất tiếu khuynh thanh: Một nụ cười làm nghiêng thành.

Anh vốn có hai tròng mắt tinh xảo mị hoặc, cười rộ lên càng giống như có 3000 ngân hà lập loé, tức khắc làm đầu óc Đinh Niệm Niệm choáng váng, mất hồn mất vía.

Đang lúc xuất thần, Cố Tu Minh đã từng bước tới gần, thân hình cao lớn lồng vào thân mình nhỏ xinh của Đinh Niệm Niệm, hai tròng mắt mỉm cười nhìn cô, dùng hầu âm thấp giọng nói: “Cô sẽ không cho rằng tôi đối với em có mưu đồ đi?”

Đinh Niệm Niệm xuất thần một hơi, liền thấy Cố Tu Minh cúi người nhìn cô, ngũ quan tuấn mỹ ở trước mắt cô phóng đại, hai người dựa vô cùng gần, gần đến hơi thở cũng cũng trao đổi lẫn nhau.

Mặt Đinh Niệm Niệm sưng lên một chút, xấu hổ đỏ bừng, hai má như cháy, ậm ừ nói: “Tôi không có... Tôi liền tùy tiện hỏi một chút.”

Cố Tu Minh đứng, thu hồi ý cười, nghiêm trang nói: “Vì tránh cho phiền toái không cần thiết, tốt nhất đừng nói cho bất cứ ai là nào chúng ta cùng phòng thuê.”

Dứt lời, liền kéo ra cửa rời đi, trước khi đi lại quay đầu lại trịnh trọng nói: “Bạn học Đinh, cô còn có 29 phút.”

Thiết! Đinh Niệm Niệm mắt trợn trắng, trong lòng thập phần khó chịu!

Không cho cô nói cho với người khác là cô và anh cùng phòng thuê, là ghét bỏ cô sao? Đinh Niệm Niệm cô còn lười cùng người khác nói là bọn họ ở cùng một chỗ! Có cái gì tốt đâu!!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~