Cậu Hai Nhà Họ Bùi

Chương 39: "Đẹp trai" không bằng "Chai mặt"



Cậu Hai không ra ăn cơm mà thay vào đó là bảo thằng Lợn đem mâm cơm vào phòng cho cậu, khó lắm cậu mới chủ động kêu Lợn lên hầu cậu nên nó phải gọi là tranh thủ nắm bắt cơ hội.

Lợn hứng khởi đem cơm vào hầu cậu, nó vừa đi vừa hát, đoạn gần đến phòng của cậu nó đứng yên, sửa lại cách đi làm ra điệu bộ phóng khoáng hào sảng.

Cộc cộc.

Lợn còn bắt chước luôn cử chỉ mọi khi của phú ông mỗi khi muốn “mom mem” qua phòng của phú bà mỗi đêm.

- Em vào nhé ạ?.

Bên trong không đáp.

Lợn đợi lâu quá vẫn không thấy hồi âm nên đành đi vào rồi cẩn thận đóng chặt cửa lại.

Cậu đang ngồi đọc sách, ôi chao ôi! Đọc sách thôi mà cũng đẹp trai toả sáng ngời ngời.

Xung quanh cậu Hai như có vầng hào quang khiến Lợn bị vẻ đẹp của cậu làm cho chói mắt.

Cậu Hai giả vờ đọc sách thôi chứ nãy giờ cậu đợi Lợn trong đây, có tập trung vào nội dung cuốn sách đâu. Khi Lợn gõ cửa ở bên ngoài là cậu có nghe, cậu chửi thầm trong bụng ý, cái thằng hâm bữa nay còn lịch sự với cả cậu.

- Cậu Hai ở trong đây sao không trả lời em?.

- Đọc sách nên không nghe.

- Cậu dừng chút để ăn nhé, ăn rồi có sức đọc sách.

- Để đồ ăn ở đó đi, không có việc gì thì ra ngoài.

Cậu bảo, Lợn vâng.

Cậu dỗi, Lợn ứ thèm ở lại dỗ nữa.

Cái tính nết gì mà thấy ghét, lần nào giận cũng không nói lý do?. Lợn đã không được sáng dạ rồi mà cậu Hai cứ đấu trí với nó quài.

Lợn cúi đầu xin lui, tự dưng cậu Hai lại khẩn trương.

Quái lạ? Bình thường cậu giận dỗi vô cớ ra làm sao thì nó cũng dán chặt lấy cậu không buông rồi dùng cái miệng nhỏ của nó dỗ ngọt cậu, cớ sao bây giờ cậu cũng dỗi mà nó lại thản nhiên đến lạ.

Hay là nó chán cậu rồi?.

Nó xin lui xuống để hú hí với con Mận?.

Thằng này dám? Cậu còn sống sờ sờ ra đó. Con nào muốn lén phén với thằng Lợn phải bước qua xác Hai Độ này trước.

========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Nơi Mặt Trời Chiếu Rọi 2. Giả Ngốc Cùng Vai Ác Mù Kết Hôn 3. Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục 4. Hẹn Gặp Lại Nhau Ngày Hoa Nở =====================================

Cậu giận cậu đập bàn, cậu quát.

- Em dám bước ra khỏi cửa một bước nữa xem.

Lợn đứng khựng lại, vẫn dáng vẻ thản nhiên đó khiến cho cậu Hai tức điên.

Lợn tự động viên mình phải bình tĩnh, nam nhi không được tỏ ra yếu thế trước bất kỳ hoàn cảnh nào, phú ông đã dạy nó vậy.

Lợn hít thở sâu một hơi.

Đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý để đối mặt với cậu Hai, Lợn đang cứng rắn, mà cứng rắn không đáng kể. Cậu Hai vừa mới ngoắc tay một cái thì Lợn đã ỉu xìu nghe lời rồi, Lợn thừa nhận Lợn hèn, Lợn cứ bị yếu thế trước cậu Hai.

Cậu Hai bảo Lợn ngồi xuống, Lợn nào dám đứng.

Cậu Hai bảo Lợn nhắm mắt lại, Lợn đâu dám mở mắt lên.

Cậu Hai im im một hồi, Lợn tưởng cậu muốn xử lý nó nhưng không, cậu lấy cái gì đội lên đầu của Lợn ý. Lợn thấy nhột nhột, mà mùi cũng thơm thơm.

Hương thơm này quen thuộc lắm nè.

- Em mở mắt ra đi.

Giờ Lợn mới dám mở mắt ra ý, bất ngờ thật luôn, Lợn không dám tin vào mắt mình. Lợn nhìn qua hình ảnh phản chiếu của mình trên cái gương soi, một chiếc vòng hoa đội đầu xinh xắn đang chễm chệ nằm trên đầu Lợn.

Thích lắm, thích lắm luôn ý, chiếc vòng đội đầu được kết bằng hoa lan rừng ý, không phải giống hoa lan được trồng như ở nhà cô Chu Anh.

Hoa lan rừng có màu nhạt hơn, phần cánh đài có màu sậm hơn làm nổi bật vẻ đẹp của loài hoa này. Vòng hoa của cậu tặng Lợn còn điểm xuyết thêm những bông hoa nhí, nhìn rất đẹp mà còn trang nhã, Lợn thích thú ngắm mình trong gương mãi thôi.

Mà cậu Hai cũng kiên nhẫn cầm cái gương cho Lợn soi mà không than vãn một lời, cậu chỉ hỏi.

- Đẹp không?.

Giọng cậu trầm mà mang ý tứ dịu dàng hơn, khác hẳn điệu bộ cọc cằn, khó ở khi nãy.

Giống như là vừa đút một thìa thuốc đắng nghét xong lại dụ dỗ bằng một viên đường vậy, chiến lược của cậu Hai coi bộ hữu dụng rồi.

Ai đó cũng thấy nguôi giận hơn rồi, thôi thì gật đầu một cái coi như huề với cậu chứ nhỉ?.

Lợn gật đầu, cậu Hai cười phỡn ra mặt nhưng câu sau coi bộ chứa hàm ý xéo xắt à nhen.

- Có đẹp hơn cái vòng mà em làm tặng cô Chu Anh không nhỉ?.

Lợn chột dạ.

Làm sao mà cậu Hai biết được chuyện đó?.

Không, ý nó là làm sao cậu Hai biết được cái vòng hoa đó là do nó làm? Cậu Hai cho người theo dõi nó hả.

Lợn sơ hở là nịnh nọt.

- Vòng của cậu Hai tặng em đẹp xuất chúng, đẹp rạng ngời, đẹp kinh thiên động địa, đẹp mà rung động trời đất cảm động thánh thần, đẹp mà nghiêng nước nghiêng thành, ôi chao ôi đẹp gì mà đẹp thế chứ lị, em là em tu mấy kiếp mới được đội vòng hoa của cậu Hai ý.

- Nghe mắc ói thật.

- Em nói thật mà.

- Nỡm à.

Cậu bẹo má Lợn một cái, trời ơi giờ phút này thằng Lợn đáng yêu chết người, đội thêm cái vòng hoa của cậu Hai làm còn xinh chấn động dữ nữa.

Cậu Hai thật là muốn thơm vào cái gò má trắng nõn đó mấy phát cho bỏ ghét, yêu chết đi được.

Mà cậu còn phẩm giá của thằng đàn ông, dù có thèm thuồng cỡ nào thì bên ngoài cũng phải tỏ ra bất biến, thầy cậu dạy cậu như thế đấy.

- Ôi ghét thế cơ, cậu vẫn còn giận em à?.

- Không có.

- Cậu như vậy còn bảo không giận em.

- Tại sao phải giận?.

- Thế bây giờ em phải làm gì để cậu hết giận?.

Cậu Hai mở cờ trong bụng sẵn rồi, chỉ chờ có câu này để đưa con nai ngu ngơ vào tròng thôi.

Con nai ngu ngơ ở đây ám chỉ là Lợn.

- Không cần.

Cậu vừa nói xong Lợn đã hôn trực tiếp vào môi cậu rồi…

Cậu Hai vui sướng ngất ngây, mà cậu giả vờ đẩy Lợn ra.

- Gớm, làm cái trò gì khó coi vậy.

Lợn không nói, Lợn làm, Lợn thơm thêm hai cái nữa ở hai bên má.

Cậu Hai bất ngờ luôn, bình thường thằng Lợn da mặt mỏng như giấy, hôm nay nó chủ động tấn công cậu nên cậu còn hơi e dè.

- Ai cho hôn hả? Bộ cậu dễ dãi thế à?.

Lợn không nghe, Lợn thơm tiếp một phát ngay trán, nghe một tiếng chụt hẳn hoi.

Cậu Hai dính đòn chí mạng nên giơ tay đầu hàng luôn, mặc xác thằng Lợn muốn hôn sao thì hôn.

Cậu bày ra dáng vẻ ủy khuất của người đang bị cưỡng ép vậy ý. Mà cậu khoái thật, cậu làm màu thế thôi.

Đẹp trai không bằng chai mặt, muốn cưa cẩm người ta thì phải mặt dày hơn, đánh không chạy đuổi không đi, nước chảy thì đá cũng phải mòn.

Phú ông đã dạy Lợn chiêu thức đó để áp dụng với con gái, nhưng ông ngàn vạn lần không thể ngờ thằng Lợn lại dùng chiêu thức bí truyền của ông để áp dụng với cậu Hai.