Cậu Thật Đáng Yêu

Chương 5: Là gay bị toàn trường phỉ nhổ (4)



Tô Tô biết chính mình vừa ra khỏi cửa nhất định sẽ là tràng cảnh tinh phong huyết vũ, ngươi xem, này không phải đúng quá sao?

Cậu nhìn hình thể của bản thân cùng Lưu Dịch, quyết định vẫn là không nên cậy mạnh, trực tiếp ngồi ở trên giường, nhìn lại bản thân, ngữ khí bình tĩnh "Tôi còn chưa ghét bỏ những người trên mạng nói tôi theo đuổi cậu, cậu làm loạn cái gì? Không thấy hai người bên cạnh cậu rất bình tĩnh sao? Nga! Bằng không cậu trong lòng có quỷ a, chẳng lẽ cậu thật sự thích tôi?"

Cậu cố ý trừng lớn mắt, mắt đào hoa sương mù mênh mông ngập tràn khiếp sợ, tựa hồ như là đang cười nhạo hắn.

Hoàng Tinh có chút kinh ngạc, khi nào miệng lưỡi Tô Tô lại trở nên sắc bén như vậy?

Ngô Khải Tư gãi đầu, ghép CP gì đó, hắn từ trước đến nay không thèm để ý, hắn chỉ một mực cắm đầu vào tiểu thuyết Long Ngạo Thiên.

Lưu Dịch không chịu nổi kích thích, quăng ghế thật mạnh, tính xông lên đấm Tô Tô vài cú, Hoàng Tinh cùng Ngô Tư Khải vội vàng tiến lên ngăn hắn lại, "Cậu đừng xúc động a, đánh nhau cũng không tốt, mọi người đều là bạn cùng phòng, đừng gây sự khó coi."

"Hiện tại còn không khó coi sao?" Lưu Dịch đỏ mặt tía tai, "Cậu ta nếu không nghĩ gây sự khó coi, liền không nên viết ra nhiều nhật kí ghê tởm như vậy."

Nghe đến đó, Tô Tô nhịn không được nghịch tóc, phình phình quai hàm nói, "Nói ra, tôi viết nhật kí cùng cậu không có liên quan đi? Tôi thích viết truyện hoàng tử yêu tôi cũng không gây ảnh hưởng cho các cậu đi?"

Ngô Khải Tư kì thật có chút xấu hổ, lúc Hoàng Tinh phát hiện ra nhật kí của Tô Tô, hắn ở một bên nhìn, cũng không định ngăn cản.

Hoàng Tinh dùng sức lôi kéo Lưu Dịch trở về vị trí, thời khắc đề phòng hắn nổi điên đánh người, lời nói trên mạng vốn dĩ cũng không thể coi là thật, Lưu Dịch chính là quá dễ dàng xúc động.

"Phụt" Tô Tô hì hì mà nở nụ cười, như hoa lê trong gió, cậu ghé vào trên lan can, nhìn từ góc độ này, ba người phía dưới đều có thể nhìn thấy rõ ràng lông mi cậu chớp động, nhấp nháy nhấp nháy, "Nói như thế nào nhỉ? Tuy rằng chúng ta mới ở chung một học kỳ, nhưng có lẽ các cậu cũng biết một chút tình huống của tôi, ba mẹ ly dị, tính cách quái gở, không có bạn bè. Ba người các cậu tuy rằng không cùng tôi có cái gọi là quan hệ thân mật, nhưng vẫn luôn giúp đỡ tôi. Tự nhiên như vậy tôi đương nhiên sẽ tâm sinh cảm kích. Không sai, trên nhật kí tôi tùy ý YY, khả năng làm các cậu ghê tởm, cái này tôi không thể phủ nhận, cũng rất xin lỗi. Nhưng Hoàng Tinh lại tùy ý đem nhật kí của tôi công bố ra ngoài, làm tôi trở thành trò cười, là đối tượng bị người phỉ nhổ, điểm này các cậu cũng nên xin lỗi tôi đi!"

Ba người hai mặt nhìn nhau, Tô Tô nghiêm túc như vậy nà nói ra chuyện này, ngược lại làm cho bọn họ cảm thấy có chút chân tay luống cuống, phải biết rằng, ở thời điểm sự tình phát sinh, ba người bọn họ tìm cậu giằng co, phản ứng của Tô Tô chính là không ngừng ngồi trên giường khóc, không ngừng nói xin lỗi, mặt khác một chữ cũng không hé răng, cho nên ba người bọn họ mới có thể càng cảm thấy tức giận.

"Mặc kệ sự kiện kia ảnh hưởng như thế nào, ba người đã từng chiếu cố tôi rất cảm tạ, về sau các cậu không cần tránh né tôi, bởi vì tôi đối với các cậu thật sự không phải là tình yêu, bất quá chỉ là vì lần đầu tiên có người quan tâm tôi, cho nên mới sinh ra lầm tưởng giữa cảm kích cùng tình cảm."

Tô Tô nói thật bình tĩnh, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo ngậm chút ý cười nhàn nhạt, phảng phất giống như đã suy nghĩ cẩn thận, cực kì thoải mái, cũng không còn sự tối tăm cùng nhút nhát như trước, giống như Phượng Hoàng niết bàn, trọng sinh trở về.

Hoàng Tinh nuốt nuốt nước miếng, bôi lòng bàn tay đầy mồ hôi lên quần, trong lòng không biết cảm giác ra sao, "Kỳ thật, tôi làm chuyện này chính xác là không đúng, chơi đùa có chút quá đáng. Tôi thiếu cậu một lời xin lỗi." Lúc ấy hắn từ ghê tởm đến ngạc nhiên, lại cảm thấy nói ra nhất định sẽ vô cùng thú vị, lại chưa từng nghĩ tới Tô Tô sẽ gặp phải những điều gì.

Hoàng Tinh nhấp môi, nâng mí mắt lên nhìn Tô Tô, "Thật xin lỗi!"

Ngô Khải Tư xoắn xúyt tới lui, nói "Tuy rằng tôi cảm thấy nhật kí cậu viết làm tôi có chút buồn nôn, nhưng ai lại không có thời kì mơ mộng, tôi nhìn cậu bị mọi người cười nhạo còn ở một bên quạt gió thêm củi, xác thật có chút thiếu đạo đức, thật ngại quá!"

Lại nói tiếp, sự tình đã trải qua được hai tháng, Hoàng Tinh trong lòng chán ghét kỳ thật đã chậm rãi giảm bớt. Hắn thật sự rất muốn biết vì sao Tô Tô lại làm như vậy, hắn không rõ, cho nên muốn biết lý do, nếu ngày đó hắn có thể kịp thời tìm được Tô Tô, Tô Tô lại nguyện ý giống như hôm nay thẳng thắn thành khẩn mà nói cho hắn biết, tất cả chỉ là vì cậu quá thiếu thốn tình cảm, có lẽ trong lòng Hoàng Tinh còn có chút phản cảm, lại sẽ không phẫn nộ như vậy.

Nói đi cũng phải nói lại, cậu cũng thật sự quá đáng thương.

Lưu Dịch còn ở một bên thở hổn hển, nghe được hai người đồng đội đứng bên hắn đã 'phản chiến', vừa tức giận vừa buồn bực, hắn cũng là loại người ăn mềm không ăn cứng, tuy rằng trong lòng còn nổi nóng, chính là vừa nghe Tô Tô nói như vậy, lại thấy chính mình nếu còn tức giận thì có chút bụng dạ hẹp hòi, nhưng mà sự bực bội của hắn còn không có phát tiết, cảm giác nửa vời thật khó chịu.

Đôi mắt ngập nước nhìn ba người phía dưới, Lưu Dịch thời gian dài trầm mặc cũng không làm cậu để ý, "Trước đó chúng ta như thế nào về sau cũng như vậy đi, tôi không cần các cậu giúp đỡ, cũng sẽ không theo các cậu có chút tiếp xúc nào, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, như vậy là tốt nhất."

Cậu tuy rằng vẫn cười, nhưng trong mắt tất cả đều là thần sắc xa cách, nói xin lỗi không có nghĩa là cậu sẽ tha thứ cho đối phương, bọn họ đối với Tô Tô như thế nào, Tô Tô cũng sẽ đối với bọn họ như thế.

Trong phòng ngủ vẫn an tĩnh như vậy, ba người im lặng mà ngồi trở về vị trí, Hoàng Tinh nhìn trò chơi trước mặt như thế nào cũng không dậy nổi một chút hứng thú, Ngô Khải Tư nhìn nam chủ thu nạp hậu cung mỹ nữ, rõ ràng nên kích động vạn thần tặng phần thưởng, hiện tại trong lòng lại vô cùng bình tĩnh, tâm thần không yên.

Giống như bản thân vừa oanh oanh liệt liệt hoàn thành xong đại sự kiện, đột nhiên cảm thấy không còn thú vị.

Hiện tại suy nghĩ lại, xác thật là rất vô vị.

Mi mắt Lưu Dịch hợp cùng một chỗ, mở ra trang web, nhìn bài viết mới đăng trên diễn đàn, "Tôi chính là nhân vật chính chiều nay mọi người vừa thảo luận trên diễn đàn Tô Tô, đầu tiên, tôi muốn nói một chút, đúng vậy, tôi là một tên đồng tính luyến ái. Tính hướng là trời sinh, tôi không cảm thấy nó đáng xấu hổ hay ghê tởm, cũng không cho rằng chính mình là biến thái. Tiếp theo, lúc trước nhật kí bị đăng trên diễn đàn là do tôi viết, tôi không cảm thấy ghê tởm hoặc như thế nào. Tôi thích con trai, tôi chính là muốn có người đau tôi yêu tôi, tôi cũng vô cùng nguyện ý nói ra ngoài. Mặc kệ thái độ của mọi người như thế nào, tôi chính là tôi. Mọi người cũng không cần thắc mắc tôi cùng bạn chung phòng có quan hệ hay không, tôi không thích bọn họ, bọn họ cũng không thích tôi. Không cần ở nơi đó suy diễn.

Tôi đối với bọn họ không có hảo cảm, bọn họ đối với tôi cũng vậy, không phải đồng tính luyến ái đều sẽ đối với con trai bên cạnh nảy sinh tình cảm. Cho nên xin các người không cần luôn đứng trước mặt tôi liên tục làm trò muốn tôi chú ý, thật sự, các người lấy đâu ra tự tin tôi sẽ thích khuôn mặt tràn ngập thanh xuân của các người, tôi tình nguyện soi gương yêu chính mình, cũng sẽ không đối với các người có chút mơ mộng nào, cho nên lời nói của đám người nào đó muốn cho tôi cùng người khác chú ý, như vậy sẽ càng khiến cho các người nhìn cực kì não tàn.

Còn nữa, chuyện tôi có sửa mặt hay không, mọi người có thể đi điều tra một chút, nhìn xem trong lúc đi học tôi có nghỉ dài hạn hay không. Bất quá, tôi cảm thấy sở dĩ mọi người kinh ngạc như vậy, đại khái hình tượng lúc trước của tôi có chút lôi thôi đi! Đến nỗi vì cái gì mà muốn thay đổi, có lẽ là bởi vì tại thời điểm mọi người đều nhắm vào tôi, có người nói với tôi, tôi rất tốt. Tại thời điểm tất cả mọi người đều cười nhạo tôi, có người nói với tôi, sống thật với bản thân là tốt nhất, tôi sống không phải là vì người khác. Tôi cảm thấy, tôi thật cảm ơn người kia, không có cậu ấy, liền không có tôi bây giờ.

Cuối cùng, tôi muốn nói một câu, đừng đối với sự tình của người khác khoa tay múa chân, các người cái gì cũng không hiểu, nếu trong bóng đêm không phải từng nhìn thấy chút ánh sáng, hiện tại có lẽ các người đã nhận được tin tôi đã chết.

Mà lúc đó, trên tay các người, đều dính đầy máu của tôi!"

Không biết vì cái gì, Lưu Dịch nhìn đến câu cuối cùng kia mí mắt đột nhiên giật giật, trong lòng đều hỗn loạn, hắn từ sau khi vào trường Đại học liền biết, tính cách Tô Tô người này có chút vấn đề, quá nhát gan nhút nhát lại tối tăm, hắn luôn cảm thấy người như vậy dễ làm ra việc cực đoan. Hiện tại nghĩ lại, sự kiện nhật kí phía trước nháo có chút lớn, hắn một lần nhìn thấy Tô Tô giống như cái xác không hồn, tử khí trầm trầm, lại không để trong lòng, còn cảm thấy cậu ta là muốn tranh thủ sự đồng tình của mọi người.

Chính là hắn lại không biết, lúc đó Tô Tô là thật sự muốn chết sao?

Lưu Dịch nhịn không được có chút hối hận, rốt cuộc là chán ghét đồng tính luyến ái quan trọng hay là tính mạng của bạn cùng phòng quan trọng hơn?

Đáp án dĩ nhiên là vế sau.

Dưới bài đăng có rất nhiều bình luận, Lưu Dịch đảo mắt một vòng, tất cả đều là lời ủng hộ Tô Tô, không ít hủ nữ phe phẩy lá cờ hò hét, luyến ái vô tội, giới tính vô tội.

Đương nhiên cũng có không ít người nhục mạ, nhưng thật mau liền sẽ bị đám người ủng hộ mắng đến máu chó đầy đầu, miệng lưỡi của mấy chị em phụ nữ từ trước đến giờ đều vô cùng lợi hại.

Lưu Dịch trầm mặc thật lâu, rốt cuộc nâng tay, ở trên bàn phím đánh ra ba chữ 'thật xin lỗi', hắn xấu hổ khi phải nói ra, thậm chí cảm thấy không còn mặt mũi nhìn Tô Tô.

Có lẽ từ lúc bắt đầu, hắn cùng Hoàng Tinh ba người đã dùng sai phương pháp, phát tiết sảng khoái nhất thời, về sau dư lại tất cả đều là hối hận.